Trong quyển Hồi ức - một thời để nhớ của bà Nguyễn Thị Ca (vợ của AHLLVTND - liệt sĩ Nguyễn Hòa Luông ở xã Tam Ngãi, huyện Cầu Kè) có đoạn ghi: “Nhà chúng tôi bị giặc đốt không biết bao nhiêu lần, chúng tôi ở từ ngói đến nhà tranh, từ nhà to đến nhà nhỏ, rồi nhà tạm nhưng ông (AHLLVTND Nguyễn Hòa Luông) chẳng nề hà. Nước mất thì nhà tan, chuyện ấy lẽ thường và chỉ có một con đường là đánh giặc. Lý lẽ ấy nói ra thì thật là giản dị, nhưng có sống trong hoàn cảnh đó mới thấy hết được ý nghĩa của sự hy sinh”.
Trong quyển Hồi ức - một thời để nhớ của bà Nguyễn Thị Ca (vợ của AHLLVTND - liệt sĩ Nguyễn Hòa Luông ở xã Tam Ngãi, huyện Cầu Kè) có đoạn ghi: “Nhà chúng tôi bị giặc đốt không biết bao nhiêu lần, chúng tôi ở từ ngói đến nhà tranh, từ nhà to đến nhà nhỏ, rồi nhà tạm nhưng ông (AHLLVTND Nguyễn Hòa Luông) chẳng nề hà. Nước mất thì nhà tan, chuyện ấy lẽ thường và chỉ có một con đường là đánh giặc. Lý lẽ ấy nói ra thì thật là giản dị, nhưng có sống trong hoàn cảnh đó mới thấy hết được ý nghĩa của sự hy sinh”.