chỉ có chường hợp đên nhưng tôi không quên như người không bị tâm thần mà đi sắn giun thì quên mai ở nhà phải về nhà lấy tôi chưa bao giờ bị như vậy tôi có quên thì thỉnh thoảng lấu lắm tôi mới quên thôi
Bác sĩ xem xét hôm nay ngày 17/7/2022 con tôi nghiện geem bỏ nhà đi đêm mấy ngày nay ko về,tôi có cho con tôi nhập viện bác sĩ nói là ko phải ngày thường ko nhận bệnh nhân.
lên một lần thì mình cứ nơi với bác sĩ chưởng khoa tổng hợp khoa 1em không bị điên đâu chồng em nó đày em khổ quá rồi em không điên đâu mình còn nói với cái sen mình bảo là sen ơi mẹ không bị điên đâu mẹ không bị tâm thần đâu mà không biết bác sĩ có hỏi cái sen cái gì không mà lại cho mình năm viện
còn lúc bắt đầu tôi lên mà tôi không vào bịnh viện tâm thần thì có người lúc tôi chong nhà cho gia thì có người đã đứng ngay cửa nhà chọ nói rằng bỏ chồng con đi trai gái rồi chộm tiền chộm vàng theo trai nên mới bị như vậy rồi cho vào căng quả tôi sợ quá tôi đâu biết căng quả là cái gì
rồi bác sĩ hỏi tôi ở nhà chị nhìn thấy hiện tượng gì tôi nói là tôi thấy chồng tôi leo lên cây rồi chèo lên mái nhà rồi bác sĩ lại chói tôi vào rồi tim tôi mà không khám để hôm sau mới khám
bởi vì tôi ở nhà chồng tôi đã làm cho tôi quá khổ rồi đêm hôm thì lấy giao đe chém rồi ✋ tay cứ múa máy rồi đang nấu ăn thì lấy cái chảo định đập vào đầu tôi nên tôi sự tôi chạy lên nhà bác phổ tôi bảo là thằng hồng nó đòi rết em
tôi không đập phá mà tự tôi đi khám nhưng mà không hiểu tại sao mà nhà chọ lại không mở cửa cho tôi ra ngoài đến bảy giờ mới mở cửa cho tôi gia thi ở ngoài có vài người nói là tôi chộm tiền chộm vàng bỏ con đi theo trai nên mới bị vào đây tôi bảo là tôi không chộm tiền chộm vàng bỏ con đi theo trai mà cứ tưởng là chồng tôi bị ma làm nên tôi đi bảo bà thầy gỡ tội cho chồng tôi mà chồng tôi đổ vạ cho tôi là chộm tiền chộm vàng bỏ con đi theo trai nên mọi người ở ngoài nói là nếu không chộm tiền chộm vàng bỏ con đi theo trai thì đừng có vào bịnh viện tâm thần nếu mà vào bịnh viện tâm thần rồi tim thuốc vào thì bị điên rồi quen thuốc không có thuốc thì bị điên nên tôi sợ tôi kêu gào mà không ai kiếu tôi nên có người đem tắc xi lại rồi bắt tôi lên xe
tôi có nói với bác sĩ là không hiểu làm sao mà tôi không ngủ được bác sĩ ơi thế thì bác có thuốc gì mà uống cho tôi rể ngủ có được không thế thì bác sĩ có đưa cho tôi một viên thuốc với nữa viên tính ra là một viên rưỡi thuốc cho tôi uống thì tôi ngủ được thì mấy hôm tôi gia viện tôi về nhà.lúc đấy có cắt thuốc ô bịnh viện về nhà uống nhưng tôi không uống mấy
rồi.tôi bảo là tôi không chộm tiền chộm vàng theo trai mà tôi đi bảo bà thầy gỡ bịnh cho chồng tôi rồi có một người nó bảo là nếu mà không bị điên không bị tâm thần thì không nên vào bịnh viện làm cái thì cái thuốc tâm thần này không đơn giản đâu mình không tâm thần mình vào đây uống thuốc rồi thành quen nếu về sau mà không có thuốc uống nữa thì nó quen thói rồi lại khổ
còn lần thứ tư thì tôi thấy thằng hồng nó quay rồi ăn không ăn được ngủ không ngủ được nên tôi bảo hay là mình không điên mà mình uống thuốc tâm thần vào rồi nó quen thói khi không có thuốc nữa thì nó không ngủ được vậy tôi với bảo là hay là lại đi bịnh viện tâm thần nhưng đi vào móng cái thì lại đi về rồi hôm sau lại đi rồi lên chên đó không ngủ được thì tôi có hỏi bác sĩ mà ngày nó tôi lên thăm thằng thành mà bác sĩ bảo là không được vào chị đừng ở đây tí cho ý ta hay bác sĩ đến lấy cho bịnh nhân lê văn thành
có một lần nó bung chân ghò nó đi là lấy gia ăn tao thấy cái mùa đỏ tao chạy lên nhà bác phổ tao bảo là bác phổ ơi nó nấu cái gì nó cho vào nồi cho em ăn bác phổ với thằng an nhà bá li nó xuống rồi không biết nó học cái gì cho bác phổ với thằng an nhà bá li nghe
lúc đấy tôi thấy người đấy nói như vậy nữa thì tôi sợ tôi lại còn ghào to hơn mà bất lực quá nên tôi vẫn còn nhớ và căm những con người đày tôi đến bây giờ lúc đó tôi không biết lên mạng nên tôi suốt ngày phải đi bịnh viện tâm thần từ ngày tôi học lên mạng thằng hồng cứ làm cái gì thì tôi đăng cái đó lên từ đâý tôi khỏi bịnh tâm thần
mà làm cả ngày cái gì tôi cũng làm như cái năm mà tôi chưa bị tâm thần mà con tôi với tôi với cậu đông rồi về sau thằng hồng bác mẹo bá sửa đưa lên nữa
bịnh viện giờ khang trang sạch đẹp
bạn cho hỏi bạn có số điện thoại của cô Hoa trưởng khoa bệnh viện quang hanh ko? cho tôi. tôi xin cảm ơn
chỉ có chường hợp đên nhưng tôi không quên như người không bị tâm thần mà đi sắn giun thì quên mai ở nhà phải về nhà lấy tôi chưa bao giờ bị như vậy tôi có quên thì thỉnh thoảng lấu lắm tôi mới quên thôi
Bác sĩ xem xét hôm nay ngày 17/7/2022 con tôi nghiện geem bỏ nhà đi đêm mấy ngày nay ko về,tôi có cho con tôi nhập viện bác sĩ nói là ko phải ngày thường ko nhận bệnh nhân.
tôi có đập phá gì đâu tôi bảo là tôi không điên mà lại không nghe tôi
chỉ có mình mới hiệu được chyện chong ra đình nhà mình thôi
lên một lần thì mình cứ nơi với bác sĩ chưởng khoa tổng hợp khoa 1em không bị điên đâu chồng em nó đày em khổ quá rồi em không điên đâu mình còn nói với cái sen mình bảo là sen ơi mẹ không bị điên đâu mẹ không bị tâm thần đâu mà không biết bác sĩ có hỏi cái sen cái gì không mà lại cho mình năm viện
còn lúc bắt đầu tôi lên mà tôi không vào bịnh viện tâm thần thì có người lúc tôi chong nhà cho gia thì có người đã đứng ngay cửa nhà chọ nói rằng bỏ chồng con đi trai gái rồi chộm tiền chộm vàng theo trai nên mới bị như vậy rồi cho vào căng quả tôi sợ quá tôi đâu biết căng quả là cái gì
rồi bác sĩ hỏi tôi ở nhà chị nhìn thấy hiện tượng gì tôi nói là tôi thấy chồng tôi leo lên cây rồi chèo lên mái nhà rồi bác sĩ lại chói tôi vào rồi tim tôi mà không khám để hôm sau mới khám
bởi vì tôi ở nhà chồng tôi đã làm cho tôi quá khổ rồi đêm hôm thì lấy giao đe chém rồi ✋ tay cứ múa máy rồi đang nấu ăn thì lấy cái chảo định đập vào đầu tôi nên tôi sự tôi chạy lên nhà bác phổ tôi bảo là thằng hồng nó đòi rết em
tôi không đập phá mà tự tôi đi khám nhưng mà không hiểu tại sao mà nhà chọ lại không mở cửa cho tôi ra ngoài đến bảy giờ mới mở cửa cho tôi gia thi ở ngoài có vài người nói là tôi chộm tiền chộm vàng bỏ con đi theo trai nên mới bị vào đây tôi bảo là tôi không chộm tiền chộm vàng bỏ con đi theo trai mà cứ tưởng là chồng tôi bị ma làm nên tôi đi bảo bà thầy gỡ tội cho chồng tôi mà chồng tôi đổ vạ cho tôi là chộm tiền chộm vàng bỏ con đi theo trai nên mọi người ở ngoài nói là nếu không chộm tiền chộm vàng bỏ con đi theo trai thì đừng có vào bịnh viện tâm thần nếu mà vào bịnh viện tâm thần rồi tim thuốc vào thì bị điên rồi quen thuốc không có thuốc thì bị điên nên tôi sợ tôi kêu gào mà không ai kiếu tôi nên có người đem tắc xi lại rồi bắt tôi lên xe
các bác sĩ có hỏi tôi là nhìn thấy những gì tôi chả lời là thấy chồng tôi cheo lên cây rồi leo lên mái nhà sao không nghe tôi lại bảo là tôi bị ảo
tôi có nói với bác sĩ là không hiểu làm sao mà tôi không ngủ được bác sĩ ơi thế thì bác có thuốc gì mà uống cho tôi rể ngủ có được không thế thì bác sĩ có đưa cho tôi một viên thuốc với nữa viên tính ra là một viên rưỡi thuốc cho tôi uống thì tôi ngủ được thì mấy hôm tôi gia viện tôi về nhà.lúc đấy có cắt thuốc ô bịnh viện về nhà uống nhưng tôi không uống mấy
rồi.tôi bảo là tôi không chộm tiền chộm vàng theo trai mà tôi đi bảo bà thầy gỡ bịnh cho chồng tôi rồi có một người nó bảo là nếu mà không bị điên không bị tâm thần thì không nên vào bịnh viện làm cái thì cái thuốc tâm thần này không đơn giản đâu mình không tâm thần mình vào đây uống thuốc rồi thành quen nếu về sau mà không có thuốc uống nữa thì nó quen thói rồi lại khổ
cứ làm ăn bình thường như bảo người bịnh thường khác
còn lần thứ tư thì tôi thấy thằng hồng nó quay rồi ăn không ăn được ngủ không ngủ được nên tôi bảo hay là mình không điên mà mình uống thuốc tâm thần vào rồi nó quen thói khi không có thuốc nữa thì nó không ngủ được vậy tôi với bảo là hay là lại đi bịnh viện tâm thần nhưng đi vào móng cái thì lại đi về rồi hôm sau lại đi rồi lên chên đó không ngủ được thì tôi có hỏi bác sĩ mà ngày nó tôi lên thăm thằng thành mà bác sĩ bảo là không được vào chị đừng ở đây tí cho ý ta hay bác sĩ đến lấy cho bịnh nhân lê văn thành
có một lần nó bung chân ghò nó đi là lấy gia ăn tao thấy cái mùa đỏ tao chạy lên nhà bác phổ tao bảo là bác phổ ơi nó nấu cái gì nó cho vào nồi cho em ăn bác phổ với thằng an nhà bá li nó xuống rồi không biết nó học cái gì cho bác phổ với thằng an nhà bá li nghe
lúc đấy tôi thấy người đấy nói như vậy nữa thì tôi sợ tôi lại còn ghào to hơn mà bất lực quá nên tôi vẫn còn nhớ và căm những con người đày tôi đến bây giờ lúc đó tôi không biết lên mạng nên tôi suốt ngày phải đi bịnh viện tâm thần từ ngày tôi học lên mạng thằng hồng cứ làm cái gì thì tôi đăng cái đó lên từ đâý tôi khỏi bịnh tâm thần
mà làm cả ngày cái gì tôi cũng làm như cái năm mà tôi chưa bị tâm thần mà con tôi với tôi với cậu đông rồi về sau thằng hồng bác mẹo bá sửa đưa lên nữa
mà tôi thấy bác sĩ bịnh viện tâm thần quang hanh hỏi tôi là tôi nhìn thấy gì tôi nói là thấy chồng tôi leo lên mái nhà
thế thì bác sỹ lấy dây chói tôi vào rồi tim cho tôi
Mặc cho tôi ghao thét bác sĩ ơi đừng có tim em chói em vào là được rồi
rồi hôm sau mới đưa tôi lên để điện đồ não rồi xi ti não
mất quyền kiểm soát