Lần đầu tiên thấy diễn giả xúc động, khi nhắc đến sự lựa chọn của một người Mẹ. Liền liên tưởng đến cuốn phim Tiến Sĩ kể, bỗng thấy rằng người Mẹ thứ hai, là người đau khổ nhất. Đó là người Mẹ ko có sự lựa chọn. Bởi lẽ: Diệu chọn. Lưu linh chọn, ko phải Mẹ chọn😀. Giỡn vui tí xíu để xóa tan màn sương của cảm xúc. Nói về Mẹ, bút mực nào, có thể nói hết cho được!! Nhưng có một hình ảnh, hiếm khi nhắc đến: Uy nghi. Câu chuyện của một nhân vật lịch sử, nói lên điểm này. Danh Tướng MacArthur. Về khoa bảng, từ ngày đầu tiên cho đến nay, bảng thứ hạng của trường võ bị West Point, chỉ có một người duy nhất hơn Tướng MacArthur một bậc. Thân mẫu của ông thuê một căn gác trọ gần đó. Từ cửa sổ, bà có thể thấy ánh đèn trong căn phòng của con bà mỗi tối. Bà quan sát sự học hành của con bà, qua ánh đèn. Ở tuổi ba mươi, Tướng MacArthur thường so sánh mình với Caesar của Ý, Alexander của Hy Lạp. Dưới con mắt của ông, ko có một người nào hơn ông, có thể đánh bại ông trên trận mạc. Nếu có, đó là God. Đó là sự tự tin vào tài năng của ông, tuyệt đối. Tuy nhiên, khi có mặt Mẹ, toàn thân Tướng MacArthur mủn ra. Chính ông, tự cảm thấy quá bé nhỏ trước mặt Mẹ mình. Vài lần, lời nói và cử chỉ của ông biểu lộ điều đó và được viết lại. Một sự uy nghi tuyệt đối, cũng từ người Mẹ. Clip có nhắc đến Thiền Sư Thích Nhất Hạnh. Khi Mẹ mất, là mất cả một bầu trời. Có gì bao la hơn vũ trụ!! Một người sống trong sự buông bỏ, Thiền Sư dùng hình ảnh mất mát để nói lên cái tình của Mẹ. Qua lời kể của Thiền Sư, mình có thể thấy được sự huyền diệu. Thiền Sư kể, đại ý .....: Một hôm, tôi ngủ, tôi mơ thấy Mẹ tôi. Trong giấc mơ, Mẹ tôi vẫn như xưa. Vẫn giọng nói đó, vẫn cử chỉ đó, khi tôi bên Mẹ. Khi tỉnh giấc, tôi hạnh phúc vô cùng. Ngay lúc đó, tôi nhận ra rằng tôi ko hề mất Mẹ. Mẹ tôi vẫn còn đó. Diễn giả có hỏi, đại ý: Nếu nói về tình Mẹ, điều thiêng liêng nhất, sâu đậm nhất trong mỗi con người về Mẹ, thường là những điều gì? Thiêng liêng là ngôn từ và ý niệm, thường là vậy, ở điểm ban đầu. Và khi mình tiếp xúc với Mẹ, cái cảm giác từ sự tiếp xúc đó, đưa mình đến cảnh giới của thiêng liêng. Rất thật. Một lần ghé thăm, trong lúc nhìn ngắm, một giọng nói nhỏ nhẹ cất lên: Con biết Me thương con nhiều lắm ko? Cười và trả lời: Con biết chứ. Tiếp thêm: Và con cũng biết, con thương Me nhiều hơn Me thương con. Chúc may mắn và bình an 😀 p.s. bên lề góp vui. Bình thường và rất bình thường, khi mình viết tiếng Anh, mình luôn có khuynh hướng và muốn sự chính xác. Do đó, cách mình dùng chữ, ko gần gũi. Thủa bé cũng thường như vậy. Không phải tiếng của mình, nên cũng dễ hiểu. Gần gũi hơn, có thể như sau: Mother's love is boundless. Bao la. Dr. Vu Cong Lap, a journalist. Host Phan Dang. Có dịp, nên coi mấy cái show gia đình, mình dùng caption. Theo thời gian, mình dễ thăng tiến và thấy cách họ dùng từ bình dân và gần hơn. Sau đó, từ từ mình điều chỉnh lại từ cách nói, viết và dịch. Chỉ là góp vui và bên lề. Chúc may mắn.
Tôi thề nguyện với Trời Phật kiếp sau cho tôi đi tu giải thoát, ko lấy chồng sinh con. Vì càng có con thì càng xót xa thương con vô hạn. Đó là nỗi đau khổ nhất trong lòng tôi.
❤❤❤❤ NÓI VỀ MẸ TÔI KHÔNG THỂ CÓ LỜI NÀO ĐỂ TRÁCH CỨ MẸ TÔI CẢ. THEO THỜI GIAN TÔI LỚN LÊN ĐÃ CÀNG LỚN CÀNG TRƯỞNG THÀNH TÔI CÀNG THƯƠNG MẸ NHIỀU HƠN. BIẾT ƠN MẸ CÀNG NHIỀU HƠN. ĐẾN BÂY GIỜ TÔI ĐƯỢC CHĂM SÓC MẸ TÔI NHỮNG NĂM THÁNG CUỐI ĐỜI CỦA MẸ . CÓ MẸ DẠY CON CẢ NHỮNG ĐIỀU XUÔI VÀ NGƯỢC NHƯ NGOÀI CUỘC ĐỜI ĐÃ DẠY TÔI . NẾU KHÔNG CÓ SỰ HY SINH VÔ BỜ BẾN CỦA MẸ THÌ KHÔNG BIẾT CUỘC ĐỜI TÔI KHÔNG BIẾT ĐI ĐÂU VÀ VỀ ĐÂU. CON CẢM ƠN MẸ VÌ TẤT CẢ. CON BIẾT ƠN MẸ RẤT. NHIỀU MẸ ƠI ! CON HẠNH PHÚC VÌ CÓ MẸ .
Ông lập và diễn giả Phan Đăng nói chuyện rất hay
Rất sâu sắc, rất xúc động. Cảm ơn nhà báo Vũ Công Lập và Diễn giả Phan Đăng.
Một người ít đọc sách như em thì rất rất yêu quý cách chương trình, video về cách giáo dục như này. Quý báu lắm ạ
Mong anh Đăng và bác Lập làm được 20 số ạ
Xem Phan Đăng, nghe Công Làp,,,lãng đãng tuổi già vừa sâu xa v vừa làm cổngừa
Chúc Bác vcL luôn luôn mạnh khỏe
Người mẹ VN thật tuyệt vời trên thế giới này
Lần đầu tiên thấy diễn giả xúc động, khi nhắc đến sự lựa chọn của một người Mẹ. Liền liên tưởng đến cuốn phim Tiến Sĩ kể, bỗng thấy rằng người Mẹ thứ hai, là người đau khổ nhất. Đó là người Mẹ ko có sự lựa chọn. Bởi lẽ: Diệu chọn. Lưu linh chọn, ko phải Mẹ chọn😀. Giỡn vui tí xíu để xóa tan màn sương của cảm xúc.
Nói về Mẹ, bút mực nào, có thể nói hết cho được!! Nhưng có một hình ảnh, hiếm khi nhắc đến: Uy nghi. Câu chuyện của một nhân vật lịch sử, nói lên điểm này. Danh Tướng MacArthur.
Về khoa bảng, từ ngày đầu tiên cho đến nay, bảng thứ hạng của trường võ bị West Point, chỉ có một người duy nhất hơn Tướng MacArthur một bậc. Thân mẫu của ông thuê một căn gác trọ gần đó. Từ cửa sổ, bà có thể thấy ánh đèn trong căn phòng của con bà mỗi tối. Bà quan sát sự học hành của con bà, qua ánh đèn.
Ở tuổi ba mươi, Tướng MacArthur thường so sánh mình với Caesar của Ý, Alexander của Hy Lạp. Dưới con mắt của ông, ko có một người nào hơn ông, có thể đánh bại ông trên trận mạc. Nếu có, đó là God. Đó là sự tự tin vào tài năng của ông, tuyệt đối.
Tuy nhiên, khi có mặt Mẹ, toàn thân Tướng MacArthur mủn ra. Chính ông, tự cảm thấy quá bé nhỏ trước mặt Mẹ mình. Vài lần, lời nói và cử chỉ của ông biểu lộ điều đó và được viết lại. Một sự uy nghi tuyệt đối, cũng từ người Mẹ.
Clip có nhắc đến Thiền Sư Thích Nhất Hạnh. Khi Mẹ mất, là mất cả một bầu trời. Có gì bao la hơn vũ trụ!! Một người sống trong sự buông bỏ, Thiền Sư dùng hình ảnh mất mát để nói lên cái tình của Mẹ. Qua lời kể của Thiền Sư, mình có thể thấy được sự huyền diệu. Thiền Sư kể, đại ý .....: Một hôm, tôi ngủ, tôi mơ thấy Mẹ tôi. Trong giấc mơ, Mẹ tôi vẫn như xưa. Vẫn giọng nói đó, vẫn cử chỉ đó, khi tôi bên Mẹ. Khi tỉnh giấc, tôi hạnh phúc vô cùng. Ngay lúc đó, tôi nhận ra rằng tôi ko hề mất Mẹ. Mẹ tôi vẫn còn đó.
Diễn giả có hỏi, đại ý: Nếu nói về tình Mẹ, điều thiêng liêng nhất, sâu đậm nhất trong mỗi con người về Mẹ, thường là những điều gì?
Thiêng liêng là ngôn từ và ý niệm, thường là vậy, ở điểm ban đầu. Và khi mình tiếp xúc với Mẹ, cái cảm giác từ sự tiếp xúc đó, đưa mình đến cảnh giới của thiêng liêng. Rất thật.
Một lần ghé thăm, trong lúc nhìn ngắm, một giọng nói nhỏ nhẹ cất lên: Con biết Me thương con nhiều lắm ko? Cười và trả lời: Con biết chứ. Tiếp thêm: Và con cũng biết, con thương Me nhiều hơn Me thương con.
Chúc may mắn và bình an 😀
p.s. bên lề góp vui. Bình thường và rất bình thường, khi mình viết tiếng Anh, mình luôn có khuynh hướng và muốn sự chính xác. Do đó, cách mình dùng chữ, ko gần gũi. Thủa bé cũng thường như vậy. Không phải tiếng của mình, nên cũng dễ hiểu.
Gần gũi hơn, có thể như sau: Mother's love is boundless. Bao la. Dr. Vu Cong Lap, a journalist. Host Phan Dang.
Có dịp, nên coi mấy cái show gia đình, mình dùng caption. Theo thời gian, mình dễ thăng tiến và thấy cách họ dùng từ bình dân và gần hơn. Sau đó, từ từ mình điều chỉnh lại từ cách nói, viết và dịch. Chỉ là góp vui và bên lề. Chúc may mắn.
Nghe bác nói vừa sâu sắc mà cảm giác rất thoải mái vui vẻ.xin cảm ơn Bác và a Phan Đăng
Cảm ơn Nhà báo Vũ Công Lập và Diễn giả Phan Đăng!
Đề nghị phan đăng nói chuyện nhiều với bác vũ công lập hơn. Quá hay quá hay
Tôi thề nguyện với Trời Phật kiếp sau cho tôi đi tu giải thoát, ko lấy chồng sinh con. Vì càng có con thì càng xót xa thương con vô hạn. Đó là nỗi đau khổ nhất trong lòng tôi.
💐💐💐💐💐🌻🌞
Nói về Mẹ, tôi chỉ có một chữ "buồn". Nên đành không nghe nữa.
Bạn ơi, sao vậy, bạn có thể nói rõ chút về mẹ ko?
Chia sẻ với bạn❤
❤❤❤❤ NÓI VỀ MẸ TÔI KHÔNG THỂ CÓ LỜI NÀO ĐỂ TRÁCH CỨ MẸ TÔI CẢ. THEO THỜI GIAN TÔI LỚN LÊN ĐÃ CÀNG LỚN CÀNG TRƯỞNG THÀNH TÔI CÀNG THƯƠNG MẸ NHIỀU HƠN. BIẾT ƠN MẸ CÀNG NHIỀU HƠN. ĐẾN BÂY GIỜ TÔI ĐƯỢC CHĂM SÓC MẸ TÔI NHỮNG NĂM THÁNG CUỐI ĐỜI CỦA MẸ . CÓ MẸ DẠY CON CẢ NHỮNG ĐIỀU XUÔI VÀ NGƯỢC NHƯ NGOÀI CUỘC ĐỜI ĐÃ DẠY TÔI . NẾU KHÔNG CÓ SỰ HY SINH VÔ BỜ BẾN CỦA MẸ THÌ KHÔNG BIẾT CUỘC ĐỜI TÔI KHÔNG BIẾT ĐI ĐÂU VÀ VỀ ĐÂU. CON CẢM ƠN MẸ VÌ TẤT CẢ. CON BIẾT ƠN MẸ RẤT. NHIỀU MẸ ƠI ! CON HẠNH PHÚC VÌ CÓ MẸ .
❤
Bác Lập rất chuẩn Phân Đăng không nên nhắc đến sự kiện mẹ bóp mũi con nếu như là có thật
Thích nhất hạnh nhà sư phản động..ko nen chích dẫn..!!
like
Sao không ai nói su that la không me nao cung yeu con minh nhi