Trong quá trình tìm hiểu những thông tin để viết bài, mình thực sự bất ngờ khi biết được rằng ở Việt Nam, số người mắc bệnh trầm cảm dẫn tới mong muốn tự kết thúc sinh mạng lên tới gần 40.000 người mỗi năm. (Gấp 4 lần số ca tai nạn giao thông tử vong). Thực sự con số đó là quá nhiều và mình chỉ mong muốn chia sẻ được một chút suy nghĩ của bản thân, gửi tới các bạn có những nỗi buồn còn đang chiếm chỗ trong lòng. Cô gái trong câu chuyện tối hôm đó, đã cảm nhận được nỗi sợ hãi tột độ, sự hối hận và nhận ra mình khao khát được sống khi những dòng suy nghĩ cuối cùng chạy qua ý thức. Phải đến khi không thể quay đầu được nữa thì cô ấy mới nhận ra rằng cuộc sống này đáng quý và đáng trân trọng. Và cô ấy may mắn có cơ hội để lựa chọn lại, sống một cuộc sống mới tốt hơn. Nhưng ở thế giới thực, chẳng có ai có đủ quyền năng để làm vậy một khi bạn đã bước qua ranh giới. Vậy nên là hãy yêu thương bản thân, yêu những điều nhỏ nhặt nhất xung quanh mình. Chúng ta có quyền lựa chọn mà, vậy hãy chọn tiếp tục sống và mạnh mẽ đương đầu với những khó khăn. Chính các bạn là những người kiên cường hơn bao giờ hết.
Vậy “tôi” trong câu chuyện này là một gã thần chết hay đại loại như thế vì tiếc thương cho cô gái mà nguyện đánh đổi linh hồn mình à ông? Nghe cũng suy phết
Mình là bác sĩ chuyên khoa Tâm thần. Không biết vì sao lần này mình lại có cảm giác mong chờ bài hát của Linh đến vậy, bây giờ thì mình đã hiểu. Như một điều kỳ diệu vậy. Mình đang trên đường đến bệnh viện và nghe bài hát này. Mình nhớ lại những cô gái đôi mươi mình đã gặp và điều trị trầm cảm cho họ. Những vết cắt bằng lưỡi lam trên tay các bé làm mình xót xa kinh khủng. Mỗi lần gặp lại, là mình thấy may mắn khi chính bản thân các em đã có thể dũng cảm sống thêm một ngày nữa để có thể gặp lại mình. Cám ơn Linh rất nhiều, hy vọng bài hát có thể đến với nhiều BN Trầm cảm để các em có thêm một sự lựa chọn giữa hàng ngàn lựa chọn làm hại chính bản thân mình! 🌷🌷🌷
Chào bạn, mình cũng là 1 bác sĩ ck tâm thần đây, mình vừa nghe 1 đoạn là hình ảnh của bệnh nhân trầm cảm hiện ra trước mắt mình, mình cũng định vào chia sẻ 1 vài góc nhìn chuyên môn với mọi người nhưng bạn đã thay mình chia sẻ rồi. Xin cảm ơn bạn
Quan điểm của mình về câu nói đó là không đồng tình. Nhưng cũng không phải phản đối 100% vì sẽ tuỳ vào từng trường hợp. Giới trẻ ngày nay theo mình thấy các bạn không yếu đuối nhiều đâu, ở thời đại công nghệ, thời bình các bạn vượt sướng khó hơn vượt khổ. Và riêng về những BN Trầm cảm dù có lựa chọn làm hại bản thân hay không thì cũng không gọi là yếu đuối.
mình chưa từng bl vào một video nào trên yt cả. Nhưng đây chắc có lẽ là bl đầu tiên. Mình cảm thấy bài hát này như đọc câu chuyện cuộc đời của bản thân vậy. Trước kia mình là một con người vô cùng tích cực, chả hiểu sao đến hiện tại bản thân lại thay đổi nhiều đến vậy. Mình từng nghĩ bản thân không tốt, nên mới xứng đáng bị đối xử tàn nhẫn như vậy. Quá khứ mình rất tệ, nên bản thân thường rất để ý đến hành động, cảm xúc, thái độ của người khác, đặc biệt là hành động, chỉ những hành động nhỏ cũng đủ làm mình suy nghĩ rằng họ cũng có tình cảm với mình, mình thừa nhận bản thân thiếu thốn tình cảm từ gia đình. Trước kia những lời nói của mẹ làm mình rất buồn, nhưng nó k nhiều đến mức có thể ảnh hưởng đến cảm xúc bản thân. Nhưng có lẽ càng lớn bản thân càng nhạy cảm, khi khóc bản thân chả muốn ai thấy cả ngoài người mà mình tin tưởng. Mình có một cô em thật sự mình rất trân trọng nó, nếu như k có nó trong cuộc đời này thì bản thân có lẽ không còn trên đời này nữa. Mình có một người anh, mình thật sự rất thương anh của mình, ngay từ bé mình vô cùng trân trọng anh hai của mình, có lẽ vì vậy mà anh hai mình không coi trọng mình lắm, mình có cảm giác bị bỏ rơi vậy, có những lần ảnh bảo mình chẳng phải là con ruột của mẹ , mình chẳng tin đâu nhưng rồi lại suy nghĩ lỡ điều đó là thật thì sao, chuyện đó đã trôi qua rất lâu, khi đó bản thân không bận tâm lắm. khi lớn rồi, nhìn nhận lại cách đối xử của anh hai mình với bản thân mình mới ngộ ra nhiều điều lắm, có lần anh của mình vì những người lạ xung quanh mà chọn phản bội mình, ngày tháng năm đó mình sẽ chẳng bao giờ quên cả…Mình dại lắm, cứ chờ đợi rồi lại tin tưởng vào những người mà bản thân đặt niềm tin, để rồi họ lại vứt bỏ mình hết lần này đến lần khác. Có người đến đối xử với mình rất nhẹ nhàng, yêu thương mình thật lòng, bản thân cũng cảm nhận rõ điều đó, nhưng chỉ vì suy nghĩ tiêu cực của bản thân , nghĩ rằng họ sẽ rời bỏ mình như những người trước kia, nên mình đối xử với anh ấy rất tệ, hết lần này đến lần khác cầu xin mình nhưng bản thân lại quá trẻ con, chỉ nghĩ đến cảm xúc của bản thân. Giờ ngẫm nghĩ lại, lại thấy những điều bản thân làm trước kia với anh ấy chẳng khác gì cách đối xử của những người trước kia khi làm vậy với mình, bản thân thấy mình tệ lắm, chỉ mong anh ấy có thể hạnh phúc hơn với người đến sau, mình cũng muốn gửi lời xin lỗi chân thành của bản thân dành cho anh ấy, nhưng có lẽ quá muộn rồi. Vết thương này của mình lớn quá, nó cứ đăn vặt mình mãi, khi gặp điều gì đó nỗi đau ấy lại quay lại, nó làm mình thật sự rất khó thở, tim mình nhói lắm, cứ như ai đó bóp nát trái tim mình vậy. Mình muốn đi đâu đó, quên đi những điều đau đớn ở đây và quên đi những người làm mình đau. Bản thân cũng rất nhiều lần nghĩ đến việc 44, tay cầm con dao cứ đưa lên rồi lại đặt xuống, một chút cảm giác sợ hãi, một chút là suy nghĩ đến bố mẹ, bản thân làm điều này có phải là quá dại dột không. Có những lần, ngồi ngẫm lại, bản thân thấy xót cho mình lắm tại sao những điều đau đớn nhận phải đều là mình, tại sao bản thân mãi không buông bỏ, quên đi những vết thương kia..Khi có tình cảm với ai đó, mình lại dốc hết lòng vì người kia, k coi trọng bản thân, mình chả hiểu nỗi con người mình sao nữa. Mình suy nghĩ nhiều lắm, chỉ là 1 lời nói, hành động của người khác cũng đủ làm ảnh hưởng đến cảm xúc của bản thân. Sau này mới hiểu, không phải ai đối xử tốt với mình đề là thật lòng cả, ngay cả người thân còn phản bội mình, thì người dưng đã là gì nhỉ..Bản thân mình rất tiêu cực, nhìn ngoài mình hay cười nói, nhưng chẳng ai biết cảm xúc thật của mình cả, mình biết bản thân k tốt, làm đau những người yêu thương mình, mình biết rõ điều đó, nên thường chọn cách rời đi để không làm đau họ. Nhưng có những ngày bản thân thật sự rất mệt mỏi, cần một người nào đó có thể vỗ về mình nhưng rồi lại thôi, có lẽ vì mình không xứng đáng nhận những điều như vậy. Có những lần mình làm cho những người có tình cảm với mình phải khóc lóc, cầu xin không phải vì mình k yêu họ mà là mình sợ bản thân lại làm đau họ thuii, mình biết là bản thân kiểu gì cũng làm đau người khác, bản thân mình trẻ con nên chắc k hợp về chuyện yêu đương. Đôi lúc mình nghĩ, bản thân mình có điều gì tốt mà lại khiến cho người khác có tình cảm. Mình cảm thấy bản thân k tốt chỗ nào cả..Mình hi vọng ai đó có thể đọc hết những lời tâm sự này của mình, bản thân mình bây giờ cũng tập sống tích cực hơn nhưng vẫn chưa ổn lắm, hi vọng mng có thể cho mình lời khuyên ạ, mình cảm ơn rất nhiều❤️❤️❤️
Tớ áp lực gia đình, học tập, mọi thứ xung quanh tớ dường như là một thứ hỗn độn, những lời chê bai, chỉ trích, mắng mỏ, sỉ nhục hầu như khiến tớ cảm thấy rất tuyệt vọng, tớ từng có những suy nghĩ 44 và tớ đã cứa vào cotay của tớ. nhưng sau này tớ mới hiểu ra dc đó chỉ là tớ đã quá nhạy cảm, lúc đó tớ thật ngu ngốc trước hành động ấy. vì bài học đó tớ cũng đã cố gắng từng chút một dù kh nhiều hạnh phúc ít nhất thì nó cũng đã sưởi ấm trái tim tớ. Tớ cũng muốn gửi đôi lời đến những cậu đang có những suy nghĩ tiêu cực. Mong các cậu đừng giống như bản thân tớ hãy cố gắng chút thôi rồi các cậu rồi sẽ lại hạnh phúc bù đắp vào những nỗi buồn trước kia
Có lẽ với 1 số ng, 44 là việc ngu ngốc, nhưng với 1 số ng nó lại là giải thoát. Giải thoát cho 9 mình sau mọi việc. Cảm ơn anh vì từng dòng viết ra kéo e ra khỏi những tiêu cực.
Tháng 3 năm ngoái, thời điểm buitruonglinh ra ep "Vọng", mình rơi vào hố sâu tuyệt vọng. Chia tay mối tình đầu, ngày nào cũng nằm nghe "Tại vì em" mà khóc, lồng ngực đau kinh khủng, lúc nào cũng cảm giác như từng tế bào tim đang bị đốt cháy. Tâm trí mình như bị khuyết mất một mảng của lúc ấy, chỉ biết mình thất bại thảm hại về mọi mặt của cuộc sống, ngày nào cũng vừa tự hành hạ mình vừa xin lỗi mẹ. Mình từ bỏ tất cả, và khi mở mắt ra, mình đang nằm trong phòng cấp cứu. Tới thời điểm hiện tại, sau khi điều trị và dành thời gian cân bằng lại cuộc sống, mình cảm thấy ổn hơn bao giờ hết. Mình đã mong đợi bài này từ khi anh Linh nhá rất lâu rồi, cảm thấy được đồng cảm vô cùng, như kiểu ổng trốn trong gầm giường mình =))))))))) Gửi tới bản thân khi ấy và tất cả mọi người, những ai đang mệt mỏi, bạn không cần phải gồng mình quá sức, chính vì mình đều có những góc mềm yếu đó mà vẫn vượt qua, nên mình mới mạnh mẽ lắm lun á
Mình cũng từng giống như bạn, khoảng thời gian đó thật khó khăn, nhưng điều gì không thể giết mình lại khiến mình mạnh mẽ hơn. Và bây giờ nhìn lại bản thân lúc ấy mới nhận ra mình thật ngây ngô biết bao nhiêu.
@@sieunhan2942 hồi đó mình vẫn đang loay hoay đi tìm một mục đích sống, chạy hoài theo thứ mình tin là "hạnh phúc" trong gần chục năm tới nỗi kiệt sức à :< biến cố đó thay đổi mình và cả những người thân, chúng mình chia sẻ với nhau nhiều hơn và nhận ra, "hạnh phúc" mình cố gắng tìm kiếm vẫn luôn ở đó, giờ mình đã có lý do để ở lại và sống tiếp ^^
Lúc đó là lúc đầu óc chúng ta k thể suy nghĩ một cách như bao người đc và chỉ cảm thấy sẽ k ai có thể hiểu mình và cũng k biết thoát ra như thế nào, trong khi đó mình cần một người có thế hiểu cho mình, mọi người coi mình là một thứ khác biệt. Cảm giác nó còn đau hơn bạn gãy tay
Rất hay!! Rất rất hay luônn, như 1 nhà văn vậy.. thật sự a buitruonglinh là một nhạc sĩ hiếm hoi cho người nghe cảm nhận câu chuyện rõ ràng như vậy. Hi vọng sẽ có thêm nhiều bài hát có giá trị như vậy ❤️
Từng có ý định 44 và tự cứa vào cổ tay và bây giờ loạt áp lực mới đổ dồn đến lại đẩy mình vào ý định đó lần nữa rồi. Replay bài hát liên tục trong 8 tiếng mỗi ngày, câu hát “Ai từ bỏ em cũng được nhưng em không được từ bỏ chính em" lời động viên qua màn hình máy tính này đã giúp mình vượt qua những ngày này mà không có ý định tự làm đau bản thân nữa. Hãy nghĩ đến những người yêu thương em, cuộc sống mà rồi sẽ có chuyện không tốt xảy, hãy đối mặt với những yếu mềm trong chính bạn rồi sẽ vượt qua thôi. Thời điểm hiện tại thực sự chưa thoát được ra hẳn nhưng bản thân mình không có ý định 44 nữa r. Cảm ơn tác giả của bài hát này nhiều ạ.
tớ là một người đã thoát được pressing nhưng khi nghe được bài này khiến tớ dựng tóc gáy vì nó quá giống bản thân mình trong quá khứ. chắc là cũng như cậu bây giờ nhưng tớ cũng hy vọng cậu sẽ tốt lên. cta chẳng là gì của nhau nhưng tớ mong muốn cậu hãy cố gắng đừng từ bỏ . Hãy yêu bản thân mình nhiều vào nè đừng để những vết thương trên cơ thể nhá vì nó khum đẹp đâu cô gái ạ. Be yourself! cta cùng cố gắng nhée
“Ai từ bỏ em cũng được nhưng em không được từ bỏ CHÍNH em” . Mình không biết vì sao chỉ là lời động viên qua màn hình điện thoại mà nó lại khiến mình cứ khóc mãi k thôi, cảm giác như giọt nước tràn ly cho những khó khăn mình gặp phải. Mình không trầm cảm nhưng tâm lý mình thật sự không ổn định, nghe những lời an ủi từ bài này của anh mà mình cứ nghẹn
Nếu đã đọc kỹ dòng mô tả và lời bài nhạc thì có thể, đây là lời của thần chết muốn gửi gắm đến cô gái, rất nhiều chất liệu đã được anh Linh góp nhặt để tạo nên một bản nhạc tuyệt vời. Cảm ơn anh Linh và ekip vì một bài hát vô cùng ý nghĩa.
___________ LYRICS: ___________ _[Vuphungtien]_ Đôi khi những thứ em muốn chỉ là buông bàn tay Điều gì đến rồi sẽ đến mặc cho tháng ngày trôi Em không biết kết thúc câu chuyện mình đi về đâu Điều em muốn là chấm dứt mọi khổ đau mà thôi _[Buitruonglinh]_ Tắt đi chiếc điện thoại, em không còn muốn trượt lên trong vô vị Thu mình trong hiện tại, căn phòng nhỏ ở giữa chốn đô thị Gió hắt từ ngoài cửa sổ, chùm tử đằng xơ xác héo khô nhụy Dưới những cuộc gọi nhỡ, lời tuyệt mệnh gửi vào số máy cô chị Em cứ như nàng Tô Thị, trái tim hóa đá lúc nào không hay Vài mảnh cảm xúc vụn vặt không còn nơi tá túc vào hôm nay Bấy nhiêu ngày dài em mất ngủ Chẳng có đêm nào yên giấc đủ Vách ngăn cuối cùng, thất thủ Tự nhủ rằng lần cuối đừng lung lay Chậm thật chậm ra khỏi căn phòng em coi như chiếc kén Từng bậc cứ như là phía bên kia thiên đường gọi em bước đến Bỏ lại sau lưng, tất cả những tổn thương đâu nào có tên Chưa một lần trách cứ, cũng không có ý định sẽ đào nó lên Tóc chẳng buồn cột thêm, em nhìn xuống 12 tầng lầu Nước mắt chỉ chảy một bên, đang ngắm trọn thành phố dần phai phần màu Những chỉ trích mỗi ngày, thứ khiến em ra nông nỗi này Chết lặng và không thể nhớ điều gì em đã, từng làm sai lần đầu _[Vuphungtien]_ Đôi khi những thứ em muốn chỉ là buông bàn tay Điều gì đến rồi sẽ đến mặc cho tháng ngày trôi Em không biết kết thúc câu chuyện mình đi về đâu Điều em muốn là chấm dứt mọi khổ đau mà thôi _[Buitruonglinh]_ Em gieo mình xuống, hai cánh tay tự ôm lấy chính bản thân mình Vài mảnh ký ức bất chợt hiện ra rõ ràng như chiếu thành khung hình Từng giây như ngừng hẳn lại, em thấy rằng khoảnh khắc này thật đẹp Em không còn cảm thấy đau, chỉ giã từ những tháng ngày chật hẹp Rồi em tự hỏi, liệu em đi thế giới có trở thành tốt hơn? Có tiếc thương một khoảng lặng khi trong bản nhạc vốn chỉ toàn nốt đơn Thể xác em rơi tự do, còn tâm trí như thòng lọng siết chặt Em muốn trong đợi thứ gì, từ những người em còn không biết mặt Thương cảm à? Nó không tồn tại quá lâu Vài lời vô thường vô phạt lại vô tình kéo em vào miệng hố sâu Để lại là trong tâm khảm vết rách chằng chịt chẳng thể nào vá khâu Em oán hận tại vì sao xã hội này không thể ngừng đánh đố nhau Ý thức mờ dần, nhưng thâm tâm em vẫn còn nhiều điều rối ren Thời gian của em đã cạn, lời yêu thương vẫn chưa kịp nói lên Cánh tay trở nên hoảng loạn đành phản kháng cứ như một thói quen Em chợt khao khát được sống, nhưng kết thúc chỉ một màu tối đen Em ra đi như vậy Dù nụ cười em đã từng tỏa ngát như loài hoa tươi Tôi khẽ lay em dậy Hôm nay tôi phải đón một cô gái chỉ ngoài hai mươi "Em nghe này, tôi cho em lựa chọn lại" Sống một lần nữa thật vui và tin vào điều em cho là trọng đại Tôi đổi đi linh hồn mình không phải để mi em lại dính hoen Ai từ bỏ em cũng được, nhưng em không được từ bỏ chính em Nên là ở lại Mặc đi hết những trở ngại Nếu em chẳng phải là hoa thì cứ mạnh mẽ vươn mình như cỏ dại Giây phút khi em ngoảnh lại là chọn đảm đương một điều dũng cảm hơn Hạnh phúc vẫn còn tồn tại, lời cảm ơn từ những thứ giản đơn Còn một chuyện nữa mà tôi mong rằng em chớ hề quên Thứ em đã từng quyết định chẳng phải thiên đường Là địa ngục cho ai còn nhớ về em Tôi không muốn em đau khổ mắc trọng tội rồi trở nên vương vất Đừng vội buông xuôi hy vọng và phản bội những người thân thương nhất Sáng mai thức dậy, em sẽ không là một con người như trước đây (I know how much you hate this place) Cơn mưa rồi cũng sẽ tạnh, tim sẽ lành hết mọi vết xước xây (But I just can't take you away) Dù tôi chẳn còn bên cạnh, dù đối diện và sẽ phải vấp ngã (I know it hurts but it won't last forever) Thì xin hãy nhớ rằng Có kẻ vì em mà trao đi tất cả _[Vuphungtien]_ I know how much you hate this place But I just can't take you away I know it hurts but it won't last forever ___________
hay nhỉ, tôi 20 tuổi, tôi là một bệnh nhân của trầm cảm, mức độ nặng. ngày nào cũng phải dằn vặt giữ sự sống và cái chết. đã từng tự tử đã từng làm hại bản thân nhưng chưa bao tôi vui khi tôi được cứu sống cả, chẳng biết cuộc sống này sẽ sáng như nào trong con mắt đầy màu đen của tôi. bài hát này hoàn toàn ra mắt vào đúng lúc tôi biết được căn bệnh của mình, như có được người đồng cảm ý. tôi sẽ cố, cố gắng hết sức để được sống tiếp.
năm lớp 10 của em gắn liền với "Em không khóc", em nghe mọi lúc em rảnh rỗi, chắc năm 11 sẽ gắn liền với bài này mất, thật sự rất mê nhạc của anh Linh ấy, mong anh sẽ ra thật nhiều bài hát như này, bởi nhạc anh hợp gu em lắm luôn❤❤
khúc "tóc chẳng buồn cột thêm, em nhìn xuống mười hai tầng lầu" mình vừa nghĩ vừa khóc. mình không quá tiêu cực, nhưng đôi khi mình cũng dày vò. mình không thể an ủi ai trong khi chính mình cũng cần an ủi. gần đây bạn mình hay khóc lắm, nhìn thực sự khổ nhưng mình chẳng khuyên được gì nhiều, mong bạn ấy bớt nghĩ nhiều thôi. chứ theo những gì mình biết hẳn bạn ấy mệt mỏi lắm.
Em biết anh qua bài “Em không khóc” từ năm 2023.Quãng thời gian đó em thật sự rất mệt mỏi. Em thật sự không biết tình yêu lúc đó của mình rồi sẽ ra sao? Vì vô vọng quá rồi. Em cứ đâm đầu bi luỵ vì tình yêu ấy mà không tập trung phát triển bản thân, em thật sự bỏ quên đi bản thân mình lúc ấy. Tuyệt vọng đến nỗi em từng có ý định đi mua thuốc ngủ, tuyệt vọng đến nỗi em không còn muốn tỉnh dậy vào một mai nữa. Âm nhạc của anh, những ngôn từ của anh thật sự đã chữa lành 1 phần đâu đó trong em. Em thật sự đã khóc rất nhiều khi nghe “Em không khóc”. Em cảm thấy bản thân như được an ủi vậy. Cảm ơn anh vì đã có những bài hát tuyệt đến vậy, mong anh hãy cố gắng và giữ gìn sức khoẻ để biết đâu âm nhạc của anh còn có chạm đến và chữa lành trái tim của nhiều người nữa thì sao💗
V v v. V cv v v v cv cv v v v v v v v v v cgv v v 🎦 c v v vv v v vv v cv v vv v v v vs cv v v v v v v v v v v v v cv v v cgv v v v v v cv v v v vs v v v v v v v v v v v v v v v v v v v v v v cv v v v cv v cv v v v v v v v vv vs v v v v v v v v v v v v v v v v
Đôi khi những thứ em muốn chỉ là buông bàn tay Điều gì đến rồi sẽ đến mặc cho tháng ngày trôi Em không biết kết thúc câu chuyện mình đi về đâu Điều em muốn là chấm dứt mọi khổ đau mà thôi Tắt đi chiếc điện thoại em không còn muốn trượt lên trong vô vị Thu mình trong hiện tại - căn phòng nhỏ ở giữa chốn đô thị Gió hắt từ ngoài cửa sổ - chùm tử đằng xơ xác héo khô nhụy Dưới những cuộc gọi nhỡ - lời tuyệt mệnh gửi vào số máy cô chị Em cứ như nàng tô thị - trái tim hóa đá lúc nào không hay Vài mảnh cảm xúc vụn vặt không còn nơi tá túc vào hôm nay Bấy nhiêu ngày dài em mất ngủ - chẳng có đêm nào yên giấc đủ Vách ngăn cuối cùng - thất thủ - tự nhủ rằng lần cuối đừng lung lay Chậm thật chậm ra khỏi căn phòng em coi như chiếc kén Từng bậc cứ như là phía bên kia thiên đường - gọi em bước đến Bỏ lại sau lưng - tất cả những tổn thương đâu nào có tên Chưa một lần trách cứ - cũng không có ý định sẽ đào nó lên Tóc chẳng buồn cột thêm - em nhìn xuống 12 tầng lầu Nước mắt chỉ chảy một bên - đang ngắm trọn thành phố dần phai phần màu - Những chỉ trích mỗi ngày - thứ khiến em ra nông nỗi này Chết lặng và không thể nhớ điều gì em đã - từng làm sai lần đầu Đôi khi những thứ em muốn chỉ là buông bàn tay Điều gì đến rồi sẽ đến mặc cho tháng ngày trôi Em không biết kết thúc câu chuyện mình đi về đâu Điều em muốn là chấm dứt mọi khổ đau mà thôi Em gieo mình xuống - hai cánh tay tự ôm lấy chính bản thân mình Vài mảnh ký ức bất chợt hiện ra rõ ràng như chiếu thành khung hình Từng giây như ngừng hẳn lại - em thấy rằng khoảnh khắc này thật đẹp Em không còn cảm thấy đau - chỉ giã từ những tháng ngày chật hẹp Rồi em tự hỏi : liệu em đi thế giới có trở thành tốt hơn ? Có tiếc thương một khoảng lặng khi trong bản nhạc vốn chỉ toàn nốt đơn Thể xác em rơi tự do - còn tâm trí như thòng lọng siết chặt Em muốn trông đợi thứ gì - từ những người em còn không biết mặt? Thương cảm à ? Nó không tồn tại quá lâu Vài lời vô thưởng vô phạt lại vô tình kéo em vào miệng hố sâu Để lại là trong tâm khảm vết rách chằng chịt chẳng thể nào vá khâu Em oán hận tại vì sao xã hội này không thể ngừng đánh đố nhau Ý thức mờ dần - nhưng thâm tâm em vẫn còn nhiều điều rối ren Thời gian của em đã cạn - lời yêu thương vẫn chưa kịp nói lên Cánh tay trở nên hoảng loạn - đành phản kháng cứ như một thói quen Em chợt khao khát được sống - nhưng kết thúc chỉ một màu tối đen Em ra đi như vậy Dù nụ cười em đã từng tỏa ngát như loài hoa tươi Tôi khẽ lay em dậy Hôm nay tôi phải đón một cô gái chỉ ngoài hai mươi Em nghe này - tôi cho em lựa chọn lại Sống một lần nữa thật vui và tin vào điều em cho là trọng đại Tôi đổi đi linh hồn mình - không phải để mi em lại dính hoen Ai từ bỏ em cũng được - nhưng em không được từ bỏ chính em Nên là ở lại - mặc đi hết trở ngại Nếu em chẳng còn là hoa thì cứ mạnh mẽ vươn mình như cỏ dại Giây phút khi em ngoảnh lại là chọn đảm đương một điều dũng cảm hơn Hạnh phúc vẫn còn tồn tại - lời cảm ơn từ những thứ giản đơn Còn một chuyện nữa mà tôi mong rằng em chớ hề quên Thứ em đã từng quyết định chẳng phải thiên đường - là địa ngục cho ai còn nhớ về em Tôi không muốn em đau khổ - mắc trọng tội rồi trở nên vương vất Đừng vội buông xuôi hy vọng - và phản bội những người thân thương nhất Sáng mai thức dậy - em sẽ không là một con người như trước đây Cơn mưa rồi cũng sẽ tạnh - tim sẽ lành hết mọi vết xước xây Dù tôi chẳng còn bên cạnh - dù đối diện và sẽ phải vấp ngã Thì xin hãy nhớ rằng - có kẻ vì em mà trao đi tất cả
"Ai từ bỏ em cũng được Nhưng em không được từ bỏ chính em" Khi chúng ta đưa ra quyết định, liệu có thể nhắm mắt lại suy nghĩ kĩ càng, nghĩ đến những người bạn yêu và những người yêu bạn, nụ cười, nước mắt, sự ấm áp, quan tâm của họ. Nếu trong lòng bạn còn có chút do dự, vậy thì hãy dũng cảm tiến về phía trước, nói không chừng bạn sẽ vượt qua được mây mù, tìm thấy ánh sáng thuộc về bản thân. Bởi vì cuộc sống luôn tràn đầy cơ hội, cuộc đời vốn là cuộc hành trình đan xen giữa đau khổ và hạnh phúc, sự đan xen này chính là ý nghĩa chân thực và đáng quý nhất của cuộc đời, sinh mệnh của chúng ta không thể trùng lặp, trải nghiệm của mỗi người đều không bị thay thế. Mỗi người chúng chúng ta đều là sự tồn tại độc nhất vô nhị trên thế giới, đừng để thế giới mất đi một người đặc biệt như bạn ❤
Mình mừng cho bạn vì bạn không hiểu cho họ. Bạn biết không, người muốn chết nghĩ đến bất kỳ ai cũng khiến họ thấy nặng nề hơn, hoặc muốn thoát khỏi, hoặc thấy mắc nợ
Nếu như đối với họ chẳng có ai thật lòng yêu thương họ thì sao bạn? Không phải cha mẹ nào cũng yêu thương con cái! Lúc đó họ nghĩ về gia đình có khi còn khiến họ cảm thấy tuyệt vọng hơn!
Mình từng tutu nhưng không thành, mình cảm thấy biết ơn vì chị mình cứu mình kịp để bh mình thấy cuộc đời đẹp biết bao ai có ý định thì suy nghĩ kĩ nhé không phải ai cũng may mắn được làm lại đâu
Nội dung thực sự phải rơi nước mắt mn ạ 😢 NÓ THỰC TẾ, nó đi Vào Tim. MV làm RẤT KHÉO léo đủ để Mình phải SUY NGẪM, MV cho THẤY từ CÁI TIÊU CỰC phải đi ĐẾN KẾT CỤC thực tế TÀN BẠO. Lời BÀI HÁT có mạch CẢM XÚC, nghe phải HỒI HỘP theo LỜI BÀI HÁT. DẪN DẮT thực tế làm NỘI DUNG rất là khéo léo và CỰC KỲ KHÉO LÉO. vì NẾU chỉ từ HÌNH ẢNH, ÂM THANH và GIAI ĐIỆU CA TỪ mà BỊ LỆCH đi một chút THÌ bài hát SẼ BỊ LÊN ÁN mạnh mẽ vì SỰ TIÊU CỰC, Một điều THỰC TẾ, ta PHẢI nhìn nhận RÕ cái TIÊU CỰC đó ĐỂ ta BIẾT ĐƯỢC như THẾ NÀO là TÍCH CỰC. TA SAI nhưng KHÔNG BIẾT SAI làm SAO mà có thể SỬA MV rất ý nghĩa NHẮN NHỦ và ĐỘNG VIÊN rất nhiều cho CÁC BẠN TRẺ đang CÓ HƯỚNG ĐI và những SUY NGHĨ LỆCH LẠC ❤ thật sự không uổng phí thời gian để xem rõ nội dung. CẢM ƠN BẠN ĐÃ TẠO RA MỘT KIỆT TÁC.
Mình đã rất cố gắng, mình đã hoàn thành công việc rất tốt nhưng cố gắng của mình chưa từng được ai chú ý. Không phải ganh ghét gì nhưng mình thấy không xứng, tại sao chỉ vì nhan sắc mà vị trí đáng lẽ đã được trao cho mình lại được trao cho người khác. Cảm ơn anh buitruonglinh đã tạo ra bài này, em đã đọc dòng bình luận của anh ở trên và em đã biết còn người đồng cảm với em. Cảm ơn anh rất nhiều.❤
Lyric cho dễ học thuộc nè:3 _________ [Vuphungtien] Đôi khi những thứ em muốn chỉ là buông bàn tay Điều gì đến rồi sẽ đến mặc cho tháng ngày trôi Em không biết kết thúc câu chuyện mình đi về đâu Điều em muốn là chấm dứt mọi khổ đau mà thôi [Buitruonglinh] Tắt đi chiếc điện thoại, em không còn muốn trượt lên trong vô vị Thu mình trong hiện tại, căn phòng nhỏ ở giữa chốn đô thị Gió hắt từ ngoài cửa sổ, chùm tử đằng xơ xác héo khô nhụy Dưới những cuộc gọi nhỡ, lời tuyệt mệnh gửi vào số máy cô chị Em cứ như nàng Tô Thị, trái tim hóa đá lúc nào không hay Vài mảnh cảm xúc vụn vặt không còn nơi tá túc vào hôm nay Bấy nhiêu ngày dài em mất ngủ Chẳng có đêm nào yên giấc đủ Vách ngăn cuối cùng, thất thủ Tự nhủ rằng lần cuối đừng lung lay Chậm thật chậm ra khỏi căn phòng em coi như chiếc kén Từng bậc như là phía bên kia thiên đường gọi em bước đến Bỏ lại sau lưng, tất cả những tổn thương đâu nào có tên Chưa một lần trách cứ, cũng không có ý định sẽ đào nó lên Tóc chẳng buồn cột thêm, em nhìn xuống 12 tầng lầu Nước mắt chỉ chảy một bên, đang ngắm trọn thành phố dần phai phần màu Những chỉ trích mỗi ngày, thứ khiến em ra nông nỗi này Chết lặng và không thể nhớ điều gì em đã, từng làm sai lần đầu [Vuphungtien] Đôi khi những thứ em muốn chỉ là buông bàn tay Điều gì đến rồi sẽ đến mặc cho tháng ngày trôi Em không biết kết thúc câu chuyện mình đi về đâu Điều em muốn là chấm dứt mọi khổ đau mà thôi [Buitruonglinh] Em gieo mình xuống, hai cánh tay tự ôm lấy chính bản thân mình Vài mảnh ký ức bất chợt hiện ra rõ ràng như chiếu thành khung hình Từng giây như ngừng hẳn lại, em thấy rằng khoảnh khắc này thật đẹp Em không còn cảm thấy đau, chỉ giã từ những tháng ngày chật hẹp Rồi em tự hỏi, liệu em đi thế giới có trở thành tốt hơn? Có tiếc thương một khoảng lặng khi trong bản nhạc vốn chỉ toàn nốt đơn Thể xác em rơi tự do, còn tâm trí như thòng lọng siết chặt Em muốn trong đợi thứ gì, từ những người em còn không biết mặt Thương cảm à? Nó không tồn tại quá lâu Vài lời vô thường vô phạt lại vô tình kéo em vào miệng hố sâu Để lại là trong tâm khảm vết rách chằng chịt chẳng thể nào vá khâu Em oán hận tại vì sao xã hội này không thể ngừng đánh đố nhau Ý thức mờ dần, nhưng thâm tâm em vẫn còn nhiều điều rối ren Thời gian của em đã cạn, lời yêu thương vẫn chưa kịp nói lên Cánh tay trở nên hoảng loạn đành phản kháng cứ như một thói quen Em chợt khao khát được sống, nhưng kết thúc chỉ một màu tối đen Em ra đi như vậy Dù nụ cười em đã từng tỏa ngát như loài hoa tươi Tôi khẽ lay em dậy Hôm nay tôi phải đón một cô gái chỉ ngoài hai mươi "Em nghe này, tôi cho em lựa chọn lại" Sống một lần nữa thật vui và tin vào điều em cho là trọng đại Tôi đổi đi linh hồn mình không phải để mi em lại dính hoen Ai từ bỏ em cũng được, nhưng em không được từ bỏ chính em Nên là ở lại Mặc đi hết những trở ngại Nếu em chẳng phải là hoa thì cứ mạnh mẽ vươn mình như cỏ dại Giây phút khi em ngoảnh lại là chọn đảm đương một điều dũng cảm hơn Hạnh phúc vẫn còn tồn tại, lời cảm ơn từ những thứ giản đơn Còn một chuyện nữa mà tôi mong rằng em chớ hề quên Thứ em đã từng quyết định chẳng phải thiên đường Là địa ngục cho ai còn nhớ về em Tôi không muốn em đau khổ mắc trọng tội rồi trở nên vướng vất Đừng vội buông xuôi hy vọng và phản bội những người thân thương nhất Sáng mai thức dậy, em sẽ không là một con người như trước đây (I know how much you hate this place) Cơn mưa rồi cũng sẽ tạnh, tim sẽ lành hết mọi vết xước xây (But I just can't take you away) Dù tôi chẳn còn bên cạnh, dù đối diện và sẽ phải vấp ngã (I know it hurts but it won last forever) Thì xin hãy nhớ rằng Có kẻ vì em mà trao đi tất cả [Vuphungtien] I know how much you hate this place But I just can't take you away I know it hurts but it won last forever
Mình đang trong giai đoạn tăm tối, và đôi khi thú thật là mình có những suy nghĩ ngu xuẩn, nhưng mình cảm nhânk được bản thân mình muốn sống, muốn cống hiến và chạy theo những ước mơ và hi vọng mình khao khát. Dù thế nhưng mình vẫn chật vật trong mớ hỗn độn của mình. Và Linh đã kéo mình về lại với thực tại tươi đẹp đấy. Mình nhận ra rằng mình không phải cô gái trong bài hát, không có ai cứu được mình ngoài bản thân mình đâu. Hiện tại mình đã thông suốt rất nhiều. Cảm ơn Linh, người đã đưa mình vào cơn nghiện nhạc của bạn và đưa mình ra khỏi hố sâu tăm tối nhé❤
hầu hết những người nhảy lầu tay thường gãy hoặc vỡ vụn nhiều hơn cơ thể và đầu của họ, còn nếu đầu họ vỡ nhiều hơn tay thì chắc người đó quá tuyệt vọng rồi
@@ksg.superstar5903 Cũng có thể bạn ạ, hoặc lúc đó họ ôm lấy chính bản thân mình. Họ chợt nhận ra điều mình làm và mong rằng ai đó sẽ tới cứu họ ngay trong giây phút mọi thứ dập tắt trước mắt họ
"Nếu em chẳng còn là hoa thì cứ mạnh mẽ vươn mình như cỏ dại" câu này nghe cảm xúc thực sự. Nghe bài này cảm giác như em được thấy chính mình vậy... Mong anh tiếp tục sáng tác các sản phẩm âm nhạc chữa lành giống "Em không khóc" và "Lựa chọn của em" trong tương lai nhiều hơn bởi vì nó và ý nghĩa hay lắm ạ😭😭🫶🏻 1000/10, mãi yêu
đôi khi lời khuyên nhủ là khong đủ để ngăn 1 người ngưng 44 , nhưng theo em nghĩ thứ duy nhất có thể ngăn họ lại chính là những tâm tư trong âm nhạc và đó cũng chính là bài hát của anh , cảm ơn anh vì đã tạo ra 1 bài hát hay và mang rất nhiều ý nghĩa !!
Lyric: ___Vuphungtien__ 0:33 Đôi khi những thứ em muốn chỉ là buông bàn tay Điều gì đến rồi sẽ đến mặc cho tháng ngày trôi Em không biết kết thúc câu chuyện mình đi về đâu Điều em muốn là chấm dứt mọi khổ đau mà thôi __Buitruonglinh__ 0:58 Tắt đi chiếc điện thoại, em không còn muốn trượt lên trong VÔ VỊ THU mình trong hiện tại, căn PHÒNG NHỎ ở giữa chốn đô thị Gió HẮT từ ngoài cửa sổ, CHÙM TỬ ĐẰNG xơ xác héo khô nhụy Dưới những cuộc gọi nhỡ, lời TUYỆT MỆNH gửi vào số máy cô chị 1:10 EM cứ như nàng Tô Thị, TRÁI TIM hóa đá lúc nào không hay VÀI mảnh cảm xúc vụn vặt không còn nơi tá túc vào hôm nay Bấy nhiêu ngày dài em MẤT ngủ Chẳng có đêm nào YÊN GIẤC đủ Vách ngăn cuối cùng, THẤT THỦ Tự nhủ rằng lần cuối ĐỪNG LUNG LAY 1:23 CHẬM thật chậm ra khỏi căn PHÒNG em coi như chiếc KÉN Từng bậc như là phía bên kia thiên đường GỌI EM bước đến Bỏ lại sau lưng, tất cả những TỔN THƯƠNG đâu nào có tên CHƯA một lần trách cứ, cũng không có ý định sẽ ĐÀO nó lên 1:35 Tóc chẳng buồn cột thêm, em nhìn XUỐNG 12 tầng lầu NƯỚC MẮT chỉ chảy một bên, đang NGẮM trọn thành phố dần phai PHẦN MÀU Những chỉ trích MỖI NGÀY thứ khiến em ra NÔNG NỖI NÀY Chết lặng và không thể NHỚ điều gì em đã, từng làm sai lần đầu __Vuphungtien__ 1:47 Đôi khi những thứ em muốn chỉ là buông bàn tay Điều gì đến rồi sẽ đến mặc cho tháng ngày trôi Em không biết kết thúc câu chuyện mình đi về đâu Điều em muốn là chấm dứt mọi khổ đau mà thôi __Buitruonglinh__ 2:13 Em GIEO mình xuống, hai cánh tay tự ÔM LẤY chính bản thân mình VÀI mảnh ký ức bất chợt hiện ra rõ ràng như chiếu thành KHUNG HÌNH Từng giây như NGỪNG hẳn lại, em thấy rằng KHOẢNH KHẮC NÀY thật đẹp Em không còn cảm thấy ĐAU, chỉ giã từ những tháng ngày CHẬT HẸP 2:26 Rồi EM tự hỏi, liệu em đi thế giới có trở thành TỐT HƠN? Có tiếc thương một khoảng LẶNG khi trong bản nhạc vốn chỉ toàn NỐT ĐƠN Thể xác em rơi TỰ DO, còn tâm trí như thòng lọng SIẾT CHẶT Em MUỐN trong đợi thứ gì, từ những người em còn không BIẾT MẶT 2:38 Thương cảm à? Nó KHÔNG tồn tại quá lâu Vài lời VÔ THƯỜNG VÔ PHẠT lại vô tình kéo em vào miệng HỐ SÂU Để lại là trong TÂM KHẢM vết rách chằng chịt chẳng thể nào VÁ KHÂU Em oán HẬN tại vì sao xã hội này không thể ngừng đánh đố nhau 2:50 Ý thức mờ dần, nhưng thâm tâm em vẫn còn nhiều điều RỐI REN Thời gian của em đã CẠN, lời yêu thương vẫn chưa kịp nói lên Cánh tay trở nên hoảng loạn đành PHẢN KHÁNG cứ như một THÓI QUEN Em chợt khao khát được SỐNG, nhưng kết thúc chỉ một màu TỐI ĐEN 3:07 EM ra đi như vậy Dù nụ cười em đã từng TỎA NGÁT như loài hoa tươi Tôi khẽ lay em dậy Hôm nay tôi phải đón một cô gái chỉ ngoài HAI MƯƠI "Em nghe này, tôi cho em lựa CHỌN LẠI" SỐNG một lần nữa thật vui và tin vào điều em cho là TRỌNG ĐẠI Tôi đổi đi linh hồn mình không phải để mi em lại DÍNH HOEN AI TỪ BỎ EM CŨNG ĐƯỢC, NHƯNG EM KHÔNG ĐƯỢC TỪ BỎ CHÍNH EM 3:31 Nên là Ở LẠI Mặc đi hết những TRỞ NGẠI Nếu em chẳng CÒN là HOA thì cứ mạnh mẽ vươn mình như CỎ DẠI Giây phút khi em ngoảnh lại là CHỌN đảm đương một điều dũng cảm hơn Hạnh phúc vẫn CÒN TỒN TẠI lời cảm ơn từ những thứ giản đơn 3:43 Còn một chuyện nữa mà tôi MONG rằng em chớ hề QUÊN Thứ em đã từng quyết định CHẲNG phải THIÊN ĐƯỜNG Là ĐỊA NGỤC cho ai còn NHỚ VỀ EM Tôi không muốn em ĐAU KHỔ mắc trọng tội rồi trở nên VƯƠNG VẤT Đừng vội buông xuôi HY VỌNG và PHẢN BỘI NHỮNG NGƯỜI THÂN THƯƠNG NHẤT 3:56 Sáng mai thức dậy, em sẽ KHÔNG là một con người như TRƯỚC ĐÂY Cơn MƯA rồi cũng sẽ TẠNH, tim sẽ LÀNH hết mọi vết xước xây Dù tôi CHẲNG CÒN bên cạnh, dù đối diện và SẼ phải vấp ngã Thì xin hãy NHỚ RẰNG Có kẻ vì em mà TRAO ĐI TẤT CẢ __Vuphungtien__ 4:08 I know how much you hate this place But I just can't take you away I know it hurts but it won last FOREVER.
Mình cũng là một bệnh nhân trầm cảm và nó theo mình được gần 1 năm rồi đã có lúc mình từng rất muốn chet nhưng sau khi nghe bài em không khóc của Linh làm mình cảm thấy ấm lòng dù căn bệnh vẫn theo mình nhưng nó đã đỡ hơn trước rất nhiều mong anh ra nhiều những bài hát hay nhé ❤️
Hôm nay mình bị chấm dứt tình bạn bằng cách block. Không một câu nói, không một lí do. Điều đó khiến mình một lần nữa nghĩ về tất cả những chuyện mình đã trải qua từ xưa đến nay và rồi mình nghĩ rằng:”Mình tệ lắm sao?”. Và rồi mình nghe bài hát này mình đã khóc không ngừng được. Cảm ơn anh vì đã tạo ra bài hát này. Em sẽ không từ bỏ chính mình. Và em sẽ cố để tốt lên. Một lần nữa cảm ơn anh vì bài nhạc
Câu chuyện của bạn làm mình nhớ đến 1 người bạn! Mình và em ấy là bạn của nhau, lúc đầu thì cũng ok lắm nhưng sau này xảy ra việc bất ngờ và mình đã nói những lời bảo vệ em ấy nhưng em ấy thì phủi mọi trách nhiệm sang cho mình! Lúc đó mình bất ngờ lắm trong khi mình cố gắng bảo vệ em ấy thì em ấy vì bảo vệ bản thân mà đẩy mọi trách nhiệm sang cho mình! Mình không trách em ấy vì mình biết việc bảo vệ bản thân là việc bình thường nhưng mình cũng không tránh khỏi thất vọng với những gì mà em ấy đã làm! Cảm giác bản thân giống như bị phản bội vậy! Và sau khi trải qua 3 lần giống như vậy thì mình hoàn toàn thất vọng và từ bỏ tình bạn đó! Mình chẳng nói gì trách cứ về em ấy cũng không block nhưng mình cũng không trả lời tin nhắn của em ấy và cứ thế để thời gian trôi qua em ấy sẽ quên đi mình!
Lý do mà mình không trách em ấy vì những gì em ấy đã làm mà cứ thế im lặng và từ bỏ tình bạn là vì dù sao cũng từng là bạn nên mình không muốn em ấy bị tổn thương nhưng mình cũng không muốn tiếp tục tình bạn này nữa! Có lẽ bạn của bạn cũng đã có tâm trạng và suy nghĩ giống mình nên mới làm vậy! Bạn hãy thử nghĩ xem trong lúc 2 người chơi với nhau bạn có làm gì có lỗi với bạn ấy không? Còn bạn của mình thì đến bây giờ vẫn không biết vì sao mình lại không trả lời tin nhắn với em ấy! Mà có khi em ấy cũng chẳng biết em ấy sai ở đâu và có khi còn trách ngược lại mình! Vậy nên bạn hãy suy nghĩ thử xem bạn đã làm sai cái gì để bạn của bạn hành xử như vậy! Tiên trách kỷ hậu trách nhân! Nếu bạn nhận ra bạn đã làm sai cái gì thì cũng đừng tự trách mình quá mà hãy xem đó là bài học và đừng lặp lại sai lầm đó với những người bạn khác của bạn là được!
Mặc dù em không bị trầm cảm hay bị bệnh tâm lý nhưng lần đầu nghe bài hát này em đã rơi nước mắt lúc nào ko hay, cứ như em hiểu rõ đc những cảm xúc của những người bị trầm cảm hay bệnh tâm lý. Thực sự cảm ơn anh đã ra đc bài hát hay như thế này để giúp cho những người bị bênh tâm lý hay cả những người bình thường hiểu đc giá trị của sinh mạng mình và ý nghĩa của cuộc sống này, cảm ơn anh rất nhiều
Từ rất lâu rồi mình luôn bị áp lực gia đình đè nén đến hiện tại vẫn thế .Khi mà mình còn chưa kịp bị xã hội làm đau thì có lẽ mình có thể 4 vì gia đình . Mình biết bản thân không bao giờ xứng đáng với những thứ đó . Hồi 15 16 tuổi mình khao khát chia sẻ chúng ra chỉ đơn giản vì muốn có người nghe , người ôm mình nhưng chia sẻ ra không được gì rồi mọi thứ còn tồi tệ hơn dần dần mình sợ phải nói chuyện liên quan đến mình . Giờ 20 tuổi mình đã chọn khi chẳng có lựa chọn nào cho mình . Có rất nhiều lúc mình mệt mỏi đến 44 nhưng không thành công vì nhiều lí do . Bài "em không khóc" mình nghe nhiều nhất vì mình không biết nói gì về nỗi đau của mình nghe bài đó an ủi mình rất nhiều trong thời gian dài . Đến bài này nghe lần đầu mình đã khóc . Mình tủi thân tại sao một đứa chỉ mới 20 như mình ,cái độ tuổi đáng lẽ phải đẹp nhất của con gái mà mk lại bị chìm vào mớ hỗn độn không thể thoát ra được thế này , mk chỉ muốn mình được sống yên ổn nhưng lại khó khăn,quá sức với mình đến khó tin. Những tổn thương của mình thời gian còn chẳng thể khiến mình lãng quên . Câu "sáng mai thức dậy e sẽ ko là con người như trước đây" đã và đang là mục đích để mình vẫn cố gắng để có ngày mai vẫn thức dậy để thay đổi mình . Nhạc của a Linh vẫn là một thứ cứu đỗi , chữa lành cho mình rất nhiều . Cảm ơn anh ,cảm ơn âm nhạc của anh 💐
Nghe bài này mình lại nhớ lại 2 năm trước . Khoảng thời gian đó minh cực kì khủng hoảng , mình bế tăt khong nghỉ được j cả vừa áp lực vừa tủi thân . Lúc đó hầu như gđ mình khong lúc nào yên ổn cả cách vài bữa lại có chuyện . Thiệt mình chỉ muốn ch.e.t thoi, mình tìm đủ mọi cách thức để 44 . Nhưng thực mai mắn là mình khong đủ can đảm để làm . Rồi dần dần mình ổn hơn cho tới bây giờ nghĩ lại phải cảm ơn chính mình , cảm ơn vì sự nhát gan để ngày đó mình khing dại dột .
Trước đây vào thời điểm mình bế tắc, mình nghe được bài “ Em không khóc ” và mình đã khóc rất nhiều, mình cảm giác như có người ở cạnh mình, choàng tay ôm lấy mình và nói em đừng khóc nữa. Khoảnh khắc ấy mình đã cảm giác rất được an ủi. Sau đó mình chữa lành bản thân, bỏ đi những thứ khiến mình mệt mỏi. Mình thấy ổn hơn. Nhưng mấy nay các vết thương lại dần quay lại, suy nghĩ dại dột lại quay trở lại. Vừa hay “ Lựa chọn của em “ xuất hiện. Như níu giữ mình lại vậy. Lần đầu tiên mình bình luận vào 1 video trên youtube như thế này. Cảm ơn buittuonglinh, cảm ơn bài hát này.
Em không biết nữa? Em cảm thấy : - Hôm nay tâm trạng của em rất tệ, những chuyện đó từ nhiều phía nó khiến em rất tiêu cực. Đó là về trách nhiệm, về tình yêu vv...Nhưng mà anh biết không nhờ những bài hát như này, trong đó nó chứa những lyric động viên, nói đúng tâm trạng em. Em cảm thấy lòng mik nhẹ nhõm. Và giờ em chỉ muốn đắm chìm trong nó và thiếp đi thôi, như thế thì sẽ thật tuyệt. Một lần nữa cảm ơn anh Buitruonglinh ạ!🤗🤗🤗
Mình tình cờ biết bài hát này trong 1 gợi ý radio trên fb. Phải là những người đã từng muốn từ bỏ cuộc sống như mình, như rất nhiều người khác mới biết mình tuyệt vọng đến mức nào. Hồi đó mình ko có dũng khí, vì sợ mọi người sẽ thất vọng về mình. Giờ đây khi bước qua nửa bên kia của cuộc đời, khi mang trong mình căn bệnh ung thư theo suốt cuộc đời về sau, và vẫn một mình đối diện với mọi thứ, thật kì lạ là mình lại ko nghĩ đên việc kết thúc cuộc sống, dù thật sự mình chưa bao giờ yêu thích cuộc sống này. Có lẽ nhìn đủ mọi cung bậc cs rồi nên thấy bình thản vs mọi thứ, cũng co lẽ mình vẫn như hồi 18 đôi mươi, vẫn ko có đủ dũng khí.
Mình cũng là một người sỡ hữu khá nhiều sách, và thật may là trong đó có cuốn "Hành trình về Phương Đông". Cám ơn bạn vì gợi ý này, một cuốn sách đậm chất tâm linh, dù trước đó mình đã từng đọc, nhưng có lẽ mỗi độ tuổi người ta lại có cảm nhận khác nhau, lần này đọc lại thấy rất khác.
Thề luôn ý, hóng hoài à! Vào thời điểm trước, mình đã từng có lúc rơi vào tuyệt vọng và đã cbi sẵn để đi mua thuốc ngủ rồi. Cũng đã từng có lần cầm dao và sắp cứa vào tay rồi, ... Em thực sự thất bại về mọi phương diện, luôn bị áp lực mặc dù bố mẹ không có áp lực lên mình mấy. Mình cứ tự áp lực cho mình hoài ấy. Rồi đến một ngày mình biết đến Buitruonglinh. MV này mình thật sự thấy cảm động và rất hay! Chúc anh thành công trên con đường âm nhạc ạ!
Lúc đầu em có nghe bài em không khóc của anh, thật sự rất ấn tượng bởi những câu chữ anh nâng niu vào trong bài hát nó đọng lại cảm xúc trong em vô cùng tận luôn á. Lúc đầu em có nghe qua bài này nhưng không có quá nhiều ấn tượng nhưng đến hôm nay khi bản thân em lại rơi vào trạng thái cô đơn, suy sụp và mệt mỏi em mới vô tình nghe lại bài này của anh. Và em khóc vô cùng nhiều luôn bởi bài hát quá chữa lành đi mà thôi, kèm theo thông điệp anh viết ở đầu bài hay ở dưới cmt nữa. Thật sự trở thành fan của anh ạ
Nếu trước khi em từ bỏ chính mình , tôi ở bên cạnh em , liệu sẽ có kết thúc như ngày hôm nay . Dù sao thì nếu có kiếp sau , tôi vẫn mong được gặp lại em thêm 1 lần nữa . Cảm ơn anh Linh , nhờ bài hát này tôi nhớ đến 1 người bạn thân đã 44 , giúp tôi hiểu được phần nào cảm xúc của em lúc đó .
Em bị trầm cảm,quãng thời gian ấy em nghe nhạc của anh,có một người bạn dịu dàng ở bên cạnh.Quãng thời gian ấy thật sự rất kinh khủng,thật sự em đã rất muốn rời khỏi thế giới này,nhưng thật may em đã kéo mình lại.Thời gian trôi đi,em học được nhiều thứ,cả cách trân trọng mạng sống của mình.Mỗi buổi sáng em tự nhủ với bản thân rằng phải sống,phải cố gắng,nhất định phải bước tiếp, bởi vì chỉ có em mới cứu được em thôi.
Sau bài em không khóc thì mình thấy buitruonglinh thật sự là 1 cái gì đấy nên phát triển các âm nhạc storytelling. Tương tự bài cũ, nhân vật chính vẫn là 1 cô gái cùng vơi nhiều nỗi đau và buitruonglinh vẫn là người đưa ra những lườ an ủi cô gái. Nhưng không biết hình ảnh hay sao baif làm mình khó hình dung cảnh tượng hơn bài trước. Nhưng không sao bài này vẫn mang 1 chất lượng tốt, đủ các phần, đoạn cuối chắc chắn viral
uầy bài này đã làm suy nghĩ khá lâu không biết phải diễn tã cảm xúc mình ra sao nữa, nó khó để mà nói thành lời nói chung là rất hay và ý nghĩa, câu em tâm đắc nhất là "Ai từ bỏ em cũng được những em không được từ bỏ chính em"
Một bài hát như vậy ra đời đúng vào khoảng thời gian em luôn muốn từ bỏ cuộc sống này nhất, tình bạn thì mất, tình yêu thì nát, tiền thì không có, gia đình thì nhiều chuyện xảy ra, học tập thì sa sút. Chỉ muốn nằm trong phòng không muốn làm gì cả. Vừa nghe vừa khóc, thật sự em đang rồi ren với tất cả những chuyện xảy ra cũng như nghi ngờ lựa chọn của chính mình. Hối hận nhiều thứ, nhưng thời gian đã qua lại chẳng quay trở lại được. Cảm ơn anh vì bài hát này, có chút gì đó khiến mình muốn cố gắng sống tiếp. Âm nhạc đúng là liều thuốc chữa lành.
Gửi chính mình của tuổi 20, Mong cậu có thể ghi nhớ "ai từ bỏ em cũng được nhưng em không được từ bỏ chính em". Mình biết có đủ chuyện lớn nhỏ đang làm loạn trong đầu cậu, mình biết cậu cố gắng đến mệt cả người. Không dưới một lần nghĩ đến chuyện "không hay" nhưng mong cậu nhớ rằng cậu vẫn thích ngắm thế giới này đến vậy. Có thể do mệt quá nên cậu mới vậy thôi, sắp xếp mọi thứ hợp lí một chút, nghỉ ngơi nhiều hơn, cậu phải tự cứu lấy mình chứ. Mình tin cậu làm được mà. Mong cậu quan tâm bản thân nhiều hơn, không làm sai gì với ai thì đừng lúc nào cũng cúi đầu. Cái gì nặng lòng quá thì mình bỏ đi một chút cũng không sao đâu.
Ừm.. Khi mình nghe bài này, tim mình như bị thắt chặt lại, cảm thấy rằng bản thân cũng thật sự giống như cô gái trong video này. Thật sự để mà nói thì mình đã trầm cảm thật sự rất rất rất nặng từ đầu năm lớp 3. Đó là vào một ngày thứ Sáu đẹp trời, khi bọn mình vẫn đang ngồi chơi với nhau thì có một bạn gọi tắt là A đi, bạn ấy đột nhiên trở nên lạnh lùng với mình và thốt lên một câu khiến mình hững hờ, đó là: " T ko chơi với m nữa, đừng có lại gần t nữa. " Khi bạn ấy nói vừa dứt câu, thì mình đã nói: " Ok, m ko chơi với t nữa thì thôi. " Nhưng sâu trong thâm tâm của mình, mình thật sự rất buồn vì đấy là bạn cực kì thân của mình, mình từng coi cậu ấy là cả thế giới nhưng bây giờ lại ko chơi với mình nữa. Song, mình quay đi chỗ khác và tự chơi một mình, cô đơn vaiz chưởng luôn đó. Chuẩn bị đến giờ ngủ thì mình có gặp được bạn của bạn A xong mình mới hỏi bạn ấy là A nó có nói gì t ko, bạn ấy kêu ko. Xong mình mới hỏi m chắc ko, xong nó mới kể hết là mình bắt chước cậu ấy, rồi nhiều lắm. Đến lúc đấy, mình thật sự ko tin rằng bạn từng thân của mình lại nói mình như vậy, mình cũng chẳng nói gì hết, mình kêu bạn của A ngồi lại xong kêu là m mang cái này cho A đi, nó thích ăn cái này lắm đấy!. XOng nó mới mang đi, lại thêm một câu nữa là cậu ấy kêu mình là chó. Ui, thật sự rất buồn nhưng ko dám nói. Xong đến buổi chiều thì mình cũng chơi một mình thui. Nhưng mình cũng cảm thấy bản thân cũng có lỗi sai nên bạn ấy mới giận mình nên mình cũng đã xin lỗi bạn ấy và bạn ấy cũng đã chơi lại với mình. Thật sự, trước năm lớp 3 là mình cũng có bị trầm cảm nhưng trầm cảm nhẹ. Còn sau năm lớp 3 là coi như đời mình tan thành mây lun. Thoi, cảm ơn mọi người đã xem đến cuối nha. Love you very much 💖💖💖💖!
Mình nghe lần đầu tiên, mình khóc. Mình nghe lần thứ 2, mình vẫn khóc. Bắt đầu từ câu em tự ôm lấy chính mình, tất cả những điều mình đã trải qua, mình nghĩ bản thân đã ổn cả rồi, cho đến khi nghe bài hát này, giống như chạm vào đáy sự yếu đuối của mình vậy. Rất nhiều lần bản thân tự mình gồng lên, tự mình xử lý hết tất cả mọi chuyện, tự mình giấu đi hết cảm xúc của mình, đến lúc quay lại, vẫn là cảm giác không có 1 ai quan tâm đến mình cả, cảm giác như bản thân mình vô hình trong thế giới rộng lớn này, đến một lời nói cũng không có trọng lượng. Tự mình ôm lấy bản thân, phải tự mình ôm mình thêm bao nhiêu lần nữa thì mới có thể qua hết được khó khăn, có thể làm rõ hơn tương lai của mình? Cảm ơn Buitruonglinh vì bài hát này, và có lẽ mình sẽ nghe lại thêm nhiều lần nữa. Ít nhất thì mình vẫn sống và vẫn còn có ngày mai, không gì là muộn màng cả, chỉ cần mình cố gắng vì ngày hôm nay thì ngày mai của mình chắc rằng sẽ rõ ràng hơn thôi.
Yeah có thế nói rằng mặc dù hơi muộn vì đến hôm nay tôi mới được lắng nghe bài hát này Ngay lần đầu nghe đây hay chính ngay lúc này, tôi đã cảm nhận được đâu đó những gì mà bài hát muốn gửi gắm. Đó là bài học về sự trân trọng, niềm tin yêu cuộc sống hay cũng có thể là thứ âm nhạc giúp chữa lành và giúp ta đi lên từ những câu chuyện tiêu cực hàng ngày. Tôi không phải nhà triết lý hay nhà Văn để có thể viết ra những câu từ tuyệt mĩ để nói về bài hát. Nhưng tôi cũng có thể nhìn nhận hát về giai điệu hay nội dung muốn m truyền tải từ những con người đã tạo nên bài hát này. Trong suốt quãng thời gian qua, đã có rất nhiều con người đã lựa chọn chấm dứt cuộc sống của mình để đi tìm một cuộc sống mới. Quyết định này của họ đến từ rất nhiều khía cạnh nhưng chắc chắn sẽ có trong đó là những sự chán nản, thất vọng,… Tôi không biết tại sao họ lại làm như vậy, càng không thể giải đáp được tâm lý của họ lúc đó . “ Cái Chết “ đối với những con người là thứ luôn cận kề, có thể đến bất kì lúc nào,… Tôi rất sợ hãi nó, chắc là tôi hèn hay yếu đuối nhưng quả thật thì đối diện với tử thần vẫn là thứ quá khó đối với tôi. Những câu chuyện những dòng cảm xúc từ những comment mà tôi đọc được từ mọi người đã khiến tôi phải thốt ra rằng” điều đó thật khủng khiếp!”. Vậy tại sao những con người như Cô gái xuất hiện trong bài hát lại khiến cô ấy phải ra đi như vậy, cô ấy chắc hẳn biết rằng chẳng có ai đủ năng lực và sức mạnh để hồi sinh một người cả nhưng cô ấy vẫn lựa chọn nhảy từ tầng 12 xuống bên dưới mặt đất. Đây là hành động đã khiến tôi rất buồn và mọi người cũng cảm thấy thương xót. Vậy nên khi đọc được bình luận này của tôi, tôi mong mọi người có thể học được cách trân trọng hơn cuộc sống, yêu đời hơn, đừng để những cảm xúc tiêu cực chi phối. Mặc dù điều này là rất khó với những người tiêu cực nhưng hãy nghe tôi, hãy dành ra nhiều thời gian hơn để kết bạn với 1 người mà bạn cho là đáng để tin tưởng, Có khi chính người đó sẽ là người giúp bạn bước đến ánh sáng của những thứ tích cực đó. Cố lên nhé, không có gì là không thể mà hãy đưa bản thân đến điều tích cực. Cuộc sống của các bạn còn dài những câu truyện buồn của các bạn chính là một màu sắc tạo nên bức tranh tuyệt mĩ mang tên “ cuộc đời “ mà. Đừng bi quan quá, hãy sống không chỉ vì bản thân mà hãy sống vì mọi người. Đừng sống ích kỉ quá mà tự sát mà hãy sống chia sẻ để cảm nhận những yêu thương từ đó kéo ta lên từ bóng tối. Sau cùng thì tôi muốn gửi đến những người đã tạo ra bài hát này một lời cảm ơn sâu sắc. Vì các anh, chị đã làm quá tốt trong việc để lại thông điệp đến với những người còn sống tiêu cực và có ý định muốn tự sát. Mong rằng các anh, chị sẽ tiếp tục cố gắng, tạo ra những sản phẩm hay nhất đến với người nghe. Ngoài ra mong rằng tôi có thể đọc được những bình luận từ mọi người là “ tôi đã vượt lên từ những suy nghĩ tự sát lúc trước, từ giờ tôi sẽ sống hạnh phúc và sống vì mọi người, sống tích cực “ ạ! Cảm ơn mọi người vì đã đọc bình luận này, chúc mọi người một ngày tốt lành, luôn vui vẻ và tươi cười như những bông hoa xinh xắn.
Em chân thành cảm ơn anh Linh nhiều lắm, em biết đến anh qua bài Em Không Khóc và em đã nghĩ rằng đó là bài hát ý nghĩa nhất mà em từng nghe cho đến khi biết đến bài hát này. Hầu như em đều nghe qua những bài hát của anh và từng bài đều khiến em mang những cảm xúc trầm lắng đặc biệt. Tuy nhiên, bài hát này có lẽ quá đặc biệt đối với em. Em là một người bị trầm cảm lâu năm và từng lời hát trong bài hát này như đang nói lên nỗi lòng của em vậy. Em cũng đã từng nhay lau và khi anh hát đến đoạn đấy em đã rất xúc động, anh miêu tả vô cùng chân thực cảm giác lúc ấy của em luôn và nó khiến em khóc rất nhiều. Tất nhiên là em khóc vì cảm động ạ. Và ở đoạn cuối luôn luôn là những câu động viên vô cùng thiết thực. Em thích nghe nhạc của anh vì điều đấy ạ, luôn luôn có sự tích cực đằng sau một nỗi buồn :3 Em đã từng replay cả tuần bài Em Không Khóc của anh vì em cảm thấy bài hát ấy đã quá cảm động rồi nhưng gần cả 2 tuần nay em đều nghe bài hát này. Nếu mà anh có đọc được thì em vô cùng cảm ơn anh vì đã mang đến cho mọi người cảm xúc và cái nhìn rõ hơn về thế giới của những người bị bệnh tâm lý ạ.
Anh Linh ơi, nhờ chính những bài hát của anh mà em đã đc làm chính mình, thử trải nghiệm một cảm giác mới, một cảm giác khó tả, em hát trước cả lớp bài của anh nhân dịp cuối năm, em đã làm cho lớp một điều bất ngờ và nó thật sự rất vui!:))),em sẽ mong chờ những bài hát của anh nhiều hơn nữa ạ vì bài hát của thật sự rất giống hoàn cảnh của em ạ.
Nghe bài này mà cứ khóc như mưa, lời từ khiến mình k thể k cảm thán cái tài sáng tác của anh Linh, mv là hình ảnh 1 cô gái thu mình trong phòng kín, 4 bức tường trật hẹp với thứ ánh sáng lẻ loi hắt vào từ khe cửa. Chậm rãi chậm rãi, cô đã từ từ đón nhận thứ gọi là hi vọng sống từ 1 thế giới mới, có đau nhưng cô thấy tâm hồn mình được giải thoát những mảnh kí ức tồi tệ đều tan biến... Đoạn anh Linh miẻu tả cảnh gieo mình mình thực sự cảm nhận được nỗi đau của nhân vật. Huhhu bài này hay quá 😭
Tui cảm thấy bài hát này là quá trình cô gái này 44 và khi cô ta ch*t rồi thì anh này tới, ảnh hi sinh chính mình để hồi sinh cổ. Cổ sống trong sự áp lực, lựa chọn từ bỏ để thấy thoải mái hơn, chủ yếu là áp lực từ thị phi xung quanh cổ nói về cổ, cổ chịu không nổi và mọi người không nhận thức đuọce mình đang nói gì. Anh trai này tui nghĩ là ng simp cổ á. Bài này quá tuyệt vời luôn, nói lên hiện thực hiện tại, thật sự là những lời nói mang áp lực rất lớn về mặt tinh thần được mọi người thốt ra mỗi ngày, không nghĩ tới hậu quả của nó. Không phải ai cũng mệt mỏi tới mức phải 44, cô này vẫn còn muốn làm rất nhiều thứ nhưng ko còn động lực nữa. Áp lực từ những ng xung quanh làm cổ buồn bã, mệt mỏi lắm luôn. Cái anh trai bên cạnh cổ có thể nói là động lực cuối cùng, mặc dù lẻ loi nhưng vẫn luôn tồn tại bên cạnh chúng ta. Không phải ai cũng nhận thức được bản thân mình luôn có ng ủng hộ, theo sau, cho tới khi mình từng trải qua sinh tử, mình hiểu được có rất nhiều người vẫn còn quan tâm đến cảm xúc, đến tình trạng của chính mình. Thật ra bản thân mình cũng đang trong tình trạng rất mệt mỏi, và dính nhiều thị phi như cô gái trong bài hát, chính mình cũng chịu không nổi và muốn 44 nhưng mà bài hát này đã làm mình suy nghĩ lại rất nhiều về bản thân, về cuộc sống, về những người xung quanh mình. Bản thân mình đã cảm thấy ổn hơn rất nhiều rồi, cảm ơn anh đã tạo ra bài hát ý nghĩa như này 💞 em vẫn luôn mong chờ các bài tiếp theo của anh
bài hát đã thành công kéo em khỏi những suy nghĩ tiêu cực. em vừa thi tuyển sinh lên 10 và không may... thất bại. thật sự những ngày sau khi biết điểm, em đã suy nghĩ rất nhiều, bị chỉ trích, trách cứ, không ai để chia sẻ, không ai chịu cảm thông,... em gần như bị trầm cảm, không muốn nói chuyện, không còn khóc. cảm giác vô định và bất lực trước cuộc sống, biết là còn nhiều cánh cửa nhưng thật sự là rất bất lực. chỉ là vô tình nhưng nó cũng giúp em suy nghĩ thấu đáo hơn. cảm ơn rất nhiều ạ.
Mình biết trầm cảm sẽ kéo bạn vào bóng tối, chìm trong những đau đớn,suy nghĩ tiêu cực nhưng bạn nên nhớ này cuộc sống này là của bạn hãy tự cầm bút và vẽ lên những vì sao lấp lánh. Hãy luôn vui vẻ, cho mình những suy nghĩ tích cực trong cuộc sống, nếu vậy thì bạn sẽ thấy cuộc sống tốt đẹp và ý nghĩa đến chừng nào♡
Cảm ơn anh vì đã lm ra 1 bài hát ý nghĩa như v, tớ hay bị gđ áp đặt quá nhiều thứ, bắt tớ từ _phải_ hiểu chuyện rồi điểm số phải cao.. . Những thành tích nhỏ của tớ gđ bỏ qua chỉ à ừ cho qua.. . khiến tớ khá tổn thương.. với tớ đạt đ 1 thành tựu k lớn lắm nh cx k hề nhỏ khiến tớ rất rất vui và cho đấy là đủ nhx mà nhìn cảm xúc của gđ khiến mình cảm giác như họ đang gắn cho mình 2 từ *chưa đủ* .. tớ tht sự cố gắng, rất cố gắng nh lại k đ chấp nhận khiến tớ cứ lạc lõng lm 1 điều j đấy để chứng minh bản thân.. nh lại chẳng nhận đ 1 sự chấp nhận.. . Bắt tớ hiểu chuyện nh tớ đâu thể đọc đc trong đầu họ nghĩ gì.. .nên đến khi tớ k lm đc thì lại lôi chuyện đấy ra nói tớ.. tớ nhịn, nuốt hết nước mắt vào trg.. nên khi cảm xúc tớ lẫn lộn.. ở trường nếu tớ bị chêu đến ức chế tớ sẽ lấy hết nhx nỗi đau tớ đã chịu và nh cảm xúc tớ dồn nén để c-h-ửi họ.. văng nh từ thô tục,x-úc phạm như những lưỡi dao to lớn rạ-c-h họ ra từng mảnh vậy.. tớ đã dồn nén quá lâu.. lúc ấy cứ như tớ k kiểm soát nổi bản thân mà cứ để nó bật ra.. giải toả mọi thứ.. .lên 1 ng bn học vô tội chỉ vì họ khiến tớ bực mình.. khi tớ kiểm soát đ r thì tớ cx chả thèm xin lỗi.. . Tớ k muốn bất kì ai thấy mặt yếu đuối của tớ nên lúc nào tớ cũng tỏ ra hề hề đôi lúc lại tht nghiêm túc.. tớ luôn muốn bày trò để nhận đc sự công nhận từ bn bè.. nó khiến tớ nhẹ nhõm hơn mỗi giây. Ai mà bt đc 1 ng lúc nào cx hề hề như thế lại là 1 ng suy nghĩ nhiều, hay tự giày vò bản thân. Tớ cx từng có ý định gi-et ng đấy.. điên rồ nhỉ?.. . Ừ.. . Nh mà tớ bỏ ý định đấy r.. hh.. . Tớ đúng tht là 1 đứa bệnh hoạn ha.. nh âm nhạc lại là thứ xoa dịu tớ mỗi lúc tớ hoảng loạn vùng vẫy trong vũng bùn tiêu cực. Bài hát này giúp tớ ổn định rất nhiều.. . Cảm ơn a Linh
Đôi khi những thứ em muốn chỉ là buông bàn tay Điều gì đến rồi sẽ đến mặc cho tháng ngày trôi Em không biết kết thúc câu chuyện mình đi về đâu Điều em muốn là chấm dứt mọi khổ đau mà thôi Tắt đi chiếc điện thoại em không còn muốn trượt lên trong vô vị Thu mình trong hiện tại - căn phòng nhỏ ở giữa chốn đô thị Gió hắt từ ngoài cửa sổ - chùm tử đằng xơ xác héo khô nhụy Dưới những cuộc gọi nhỡ - lời tuyệt mệnh gửi vào số máy cô chị Em cứ như nàng tô thị - trái tim hóa đá lúc nào không hay Vài mảnh cảm xúc vụn vặt không còn nơi tá túc vào hôm nay Bấy nhiêu ngày dài em mất ngủ - chẳng có đêm nào yên giấc đủ Vách ngăn cuối cùng - thất thủ - tự nhủ rằng lần cuối đừng lung lay Chậm thật chậm ra khỏi căn phòng em coi như chiếc kén Từng bậc cứ như là phía bên kia thiên đường - gọi em bước đến Bỏ lại sau lưng - tất cả những tổn thương đâu nào có tên Chưa một lần trách cứ - cũng không có ý định sẽ đào nó lên Tóc chẳng buồn cột thêm - em nhìn xuống 12 tầng lầu Nước mắt chỉ chảy một bên - đang ngắm trọn thành phố dần phai phần màu - Những chỉ trích mỗi ngày - thứ khiến em ra nông nỗi này Chết lặng và không thể nhớ điều gì em đã - từng làm sai lần đầu Đôi khi những thứ em muốn chỉ là buông bàn tay Điều gì đến rồi sẽ đến mặc cho tháng ngày trôi Em không biết kết thúc câu chuyện mình đi về đâu Điều em muốn là chấm dứt mọi khổ đau mà thôi Em gieo mình xuống - hai cánh tay tự ôm lấy chính bản thân mình Vài mảnh ký ức bất chợt hiện ra rõ ràng như chiếu thành khung hình Từng giây như ngừng hẳn lại - em thấy rằng khoảnh khắc này thật đẹp Em không còn cảm thấy đau - chỉ giã từ những tháng ngày chật hẹp Rồi em tự hỏi : liệu em đi thế giới có trở thành tốt hơn ? Có tiếc thương một khoảng lặng khi trong bản nhạc vốn chỉ toàn nốt đơn Thể xác em rơi tự do - còn tâm trí như thòng lọng siết chặt Em muốn trông đợi thứ gì - từ những người em còn không biết mặt? Thương cảm à ? Nó không tồn tại quá lâu Vài lời vô thưởng vô phạt lại vô tình kéo em vào miệng hố sâu Để lại là trong tâm khảm vết rách chằng chịt chẳng thể nào vá khâu Em oán hận tại vì sao xã hội này không thể ngừng đánh đố nhau Ý thức mờ dần - nhưng thâm tâm em vẫn còn nhiều điều rối ren Thời gian của em đã cạn - lời yêu thương vẫn chưa kịp nói lên Cánh tay trở nên hoảng loạn - đành phản kháng cứ như một thói quen Em chợt khao khát được sống - nhưng kết thúc chỉ một màu tối đen Em ra đi như vậy Dù nụ cười em đã từng tỏa ngát như loài hoa tươi Tôi khẽ lay em dậy Hôm nay tôi phải đón một cô gái chỉ ngoài hai mươi Em nghe này - tôi cho em lựa chọn lại Sống một lần nữa thật vui và tin vào điều em cho là trọng đại Tôi đổi đi linh hồn mình - không phải để mi em lại dính hoen Ai từ bỏ em cũng được - nhưng em không được từ bỏ chính em Nên là ở lại - mặc đi hết trở ngại Nếu em chẳng còn là hoa thì cứ mạnh mẽ vươn mình như cỏ dại Giây phút khi em ngoảnh lại là chọn đảm đương một điều dũng cảm hơn Hạnh phúc vẫn còn tồn tại - lời cảm ơn từ những thứ giản đơn Còn một chuyện nữa mà tôi mong rằng em chớ hề quên Thứ em đã từng quyết định chẳng phải thiên đường - là địa ngục cho ai còn nhớ về em Tôi không muốn em đau khổ - mắc trọng tội rồi trở nên vương vất Đừng vội buông xuôi hy vọng - và phản bội những người thân thương nhất Sáng mai thức dậy - em sẽ không là một con người như trước đây Cơn mưa rồi cũng sẽ tạnh - tim sẽ lành hết mọi vết xước xây Dù tôi chẳng còn bên cạnh - dù đối diện và sẽ phải vấp ngã Thì xin hãy nhớ rằng - có kẻ vì em mà trao đi tất cả
Từ đoạn "Nghe này, tôi cho em lựa chọn lại" mình đã khóc, mình khóc như một đứa trẻ mặc dù mình đã 20 tuổi. Bài nhạc này làm tim mình rất đau. Cảm ơn tất cả những người đã làm ra bài nhạc này, mình k biết nói gì hơn.
Mình là một bệnh nhân trầm cảm, mỗi ngày đối với mình đều trống rỗng. Cũng đã hơn 2 năm sống trong thế giới chỉ có hai màu đen trắng này, trái tim như bị khoét một cái lỗ rỗng tuếch. Nhiều lần mình đã muốn rời khỏi thế giới này, không thể chống chịu lại được những cơn điên loạn đau đớn xảy ra mỗi khi tuyệt vọng. Nhưng đến bây giờ, mình vẫn sống. Mình biết ơn vì bản thân đã kiên trì đến thế, có thể sống đến ngày hôm nay, những vấp ngã dạy cho mình cách mạnh mẽ hơn mỗi ngày. Mình hi vọng rồi một ngày nào đó, mình sẽ hoàn toàn bước ra khỏi vực sâu tăm tối này và tiếp bước về tương lai để đón nhận những thứ mới mẻ, hạnh phúc mà mình xứng đáng có được.
Uầy, hôm nay mình chợt nhớ ra bài hát này. Dạo gần đây tâm trạng mình tốt lên rất nhiều, bệnh tình đang ngày càng được cải thiện. Cuối cùng sau 2 năm, mình đã dần dần bước ra khỏi bóng tối.
"Ai từ bỏ em cũng được nhưng em không được từ bỏ chính em". Một câu đã để lại cho mình rất nhiều suy ngẫm. Cảm ơn anh buitruonglinh vì một bài hát rất ý nghĩa!
mọi chuyện cứ đến bất ngờ như cơn mưa rào ngang qua làm ướt cả tâm hồn tớ,tớ chán nản và bỏ bê việc học,thành tích xuống dốc không phanh,tớ rơi vào tuyệt vọng,những suy nghĩ tiêu cực cứ bủa vây lấy tớ như một lớp màn đen che hết ánh sáng phía trước,bịt kín bao hy vọng và những đam mê tớ có trước đó,mọi thứ cứ như gáo nước lạnh hất thẳng vào mặt tớ.Đi học thì bị bạn bè xa lánh,body shaming,bị gọi là con da đen và con gầy trơ xương,bị giáo viên xem như một trò cười của lớp,tớ bắt đầu sợ đến trường,tớ sợ phải đối mặt với những lời nói gay gắt và ánh mắt khinh miệt đó,đề tuyển sinh năm nay thì nhìn như một tờ giấy bùa không biết phải giải như nào,mọi thứ cứ thế đè tớ xuống,tớ cúp học,kì vọng của mẹ đặt lên vai tớ như tấn tạ càng ép tớ xuống hơn.Tớ tự ti về bản thân mình,mẹ không cần phải thất vọng vì con,bởi vì chính con thất vọng về con hơn ai hết..tại sao chứ,cùng là con người với nhau kia mà,tớ cũng muốn được yêu thương,tớ muốn được hạnh phúc,tớ đang dần chìm xuống đáy tiêu cực của bản thân,tớ tự làm tổn thương mình,tớ đẩy tất cả mọi người ra xa bởi tớ sợ,những mảnh vỡ trong tớ sẽ khiến họ bị thương..nhưng làm ơn,ai đó hãy đến và giúp tớ với...tớ suy sụp quá,sao cuộc đời tàn nhẫn với tớ thế...?
thoi nè cho tớ gửi tới cậu cái ôm , vv như tớ nè ,bỏ ngoài tai những lời nói của họ đi nhé , cứ lạc quan rồi nó cũng trôi qua thôi ạ , ko có gì phải trách bản thân thất bại thì mình làm lại ạ , ko gì phải tự ti , ai rồi sẽ đc hạnh phúc , cố vượt qua nhé , tớ tin cậu 🖤
cảm ơn anh, anh ra bài này đúng lúc em nghĩ quẩn nhất, em chỉ định nghe nhạc lần cuối trong đời ai ngờ lại phát trúng bài này của anh. nghe xong em lại vứt con dao đi, chỉ ngồi nghe anh hát rồi khóc thôi. em cảm ơn anh, anh đã cứu lấy em
Ở lớp tớ bị nói xấu, chê bai vì tớ da đen và có mụt ruồi trên mặt, mọi người thương gọi tớ là con da đen, tớ bị bạn ăn cắp tiền và mọi người đều nghĩ tớ là con ăn cắp, và mọi người không tin tớ và bị chửi thậm tệ , sau đó tớ có cr một bạn nam bạn ấy tên tuấn, tớ bị bạn ấy phũ và vứt đồ của tớ tặng vào thùng rác, nói xấu tớ với người khác , năm tớ học lớp 3 , ngày cuối đi học lúc đó tớ gần ra về rồi chỉ ngồi ở trong lớp đợi phụ huynh tớ đón , lúc tớ trong lớp tớ bị 1 bạn to con ngồi kế bên và 1 bạn ngồi kế bàn của tớ ,2 bạn ấy đập vô cặp tớ, tát vô mặt tớ và cô bảo mẫu lớp tớ ngồi kế bàn có thấy nhưng không quan tâm cứ mặc kệ tớ bị đánh, bị có phản kháng nhưng 1 bạn thì cao một mét 5 mấy còn to con nữa , còn 1 bạn thì cao 1 mét4 ạ , có vài lần tớ nói với mẹ thì mẹ tớ bảo kệ đi, có vài lần tớ khóc đêm khóc đên 1,2 giờ sáng thì thôi, cảm ơn mọi người đã lắng nghe mình kể ạ
Không phải ai sinh ra cx đc hoàn hảo hết,nhưng chỉ cần cậu tin vào bản thân mình,nghĩ lạc quan và sống tích cực tớ tin cậu sẽ rất rạng rỡ và xinh đẹp,vậy nên hãy tự tin vào những j mình đang sống nhé❤❤❤
Mặc kệ đời sống cho mình trước một lúc nào đó bạn sẽ tìm đc những người bạn mong muốn và sẽ là người tin tưởng nhất nên ko phải là hoa thì cứ vươn mình như cỏ dại
Yêu cầu ytb đề xuất bài này cho tất cả mọi người ngay lập tức😡. Nhạc a này chưa bg làm tôi thất vọng, cần đc biết đến nhiều hơn nữa!!!! Nhất là bài này thực sự quá ý nghĩa luôn ấy. Mong tất cả những ai gặp chuyện k may mắn cũng như đang có ý định tự tước đoạt đi mạng sống của mình sẽ nghe được ca khúc này. Cuối cùng thì tôi cũng muốn bản thân rằng hãy bao dung hơn với chính mình nhé!!!! Cố lên😘😘😘🫂🫂🫂
-Đôi khi những thứ em muốn chỉ là buông bàn tay -Điều gì đến rồi sẽ đến mặc cho tháng ngày trôi -Em không biết kết thúc câu chuyện mình đi về đâu -Điều em muốn là chấm dứt mọi khổ đau mà thôi -Tắt đi chiếc điện thoại Em không còn muốn trượt lên trong vô vị -Thu mình trong hiện tại căn phòng nhỏ Ở giữa chốn đô thị -Gió hát từ ngoài cửa sổ chùm tử đằng Xơ xác heo khô nhuỵ -Dưới những cuộc gọi nhỡ lời tuyệt mệnh gửi vào số máy cô chị -Em cứ như nàng Tô Thị trái tim hóa đá lúc nào không hay -Vài mảnh cảm xúc vụn vặt không còn nơi tá túc vào hôm nay -Bấy nhiêu ngày dài em mất ngủ -Chẳng có đêm nào yên giấc đủ -Vách ngăn cuối cùng thất thủ -tự nhủ rằng lần cuối đừng lung lay -Chậm thật chậm em ra khỏi căn phòng Em coi như chiếc kén -từng bậc cứ như là phía bên kia thiên đường Gọi em bước đến -Bỏ lại sau lưng tất cả những tổn thương đâu nào có tên -Chưa một lần trách cứ cũng không có ý định sẽ đào nó lên -Tóc chẳng buồn cột thêm em nhìn xuống 12 tầng lầu -Nước mắt chỉ chảy một bên đang ngắm chọn thành phố dần phai phần màu -Những chỉ thích mỗi ngày khiến em ra nông nỗi này -Chết lặng và không thể nhớ Điều gì em đã từng làm sai lần đầu Đôi khi những thứ em muốn chỉ là buông bàn tay Điều gì đến rồi sẽ đến mặc cho tháng ngày trôi Em không biết kết thúc câu chuyện mình đi về đâu Điều em muốn là chấm dứt mọi khổ đau mà thôi -Em gieo mình xuống hai cánh tay tự ôm lấy chính bản thân mình -Vài mảnh ký ức bất chợt hiện ra rõ ràng Như chiếu thành khung hình -Từng giây như ngừng hẳn lại em thấy khoảnh khắc này thật đẹp -Em không còn cảm thấy đau -chỉ giã từ những ngày tháng chật hẹp -Rồi em tự hỏi liệu em đi thế giới có trở thành tốt hơn? -Có tiếc thương một khoảng lặng trong khi bản nhạc vốn chỉ toàn nốt đơn -Thể Xác em rơi tự do -Còn tâm trí như thòng lọng siết chặt -Em muốn trông đợi thứ gì từ những người e còn không biết mặt -Thương cảm à nó không tồn tại quá lâu -Vài lời vô thường vô phạt Lại vô tình kéo em vào miệng hố sâu -Để lại là trong tâm khảm Vết rách chằng chịt Chẳng thế nào vá khâu -Em oán hận tại vì sao Xã hội này không thể ngừng đánh đố nhau -Ý thức mờ dần nhưng trong thâm tâm em vẫn còn nhiều điều rối ren -Thời gian của em đã cạn lời yêu thương Vẫn chưa kịp nói lên -Cánh tay trở nên hoảng loạn đành phản kháng cứ như một thói quen -Em chợt khao khát được sống Nhưng kết thúc chỉ một màu tối đen -Em ra đi như vậy -Dù nụ cười em đã từng tỏa ngát như loài hoa tươi -Tôi khẽ lay em dậy -Hôm nay tôi phải đón một cô gái chỉ ngoài 20 -Em nghe này Tôi cho em lựa chọn lại -Sống một lần nữa thật vui và tin vào điều em cho là trọng đại -Tôi Đổi đi linh hồn mình -không phải để mi em lại dính hoen -Ai từ bỏ em cũng được nhưng em không được từ bỏ chính em -Nên là ở lại mặc đi hết những trở ngại -Nếu em còn chẳng là hoa thì cứ mạnh mẽ vươn mình như cỏ dại -Giây phút khi Em ngoảnh lại - Là chọn đảm đương một điều dũng cảm -Hạnh phúc vẫn còn tồn tại Lời cảm ơn từ những thứ giản đơn -Còn một chuyện nữa Mà tôi mong rằng em chớ hề quên -Thứ em đã từng quyết định chẳng phải thiên đường -Là địa ngục cho ai còn nhớ về em Tôi không muốn Em đau khổ -Mắc trọng tội rồi trở nên vương vất -Đừng vội buông xuôi hi vọng Và phản bội những người thân thương nhất -Sáng mai thức dậy Em sẽ không là một con người như trước đây -Cơn mưa rồi cũng sẽ tạnh - tim sẽ lành hết mọi vết xước xây -Dù tôi chẳng còn bên cạnh -Dù đối diện và sẽ phải vấp ngã Xin hãy nhớ rằng Có kẻ vì em mà trao đi tất cả!
1 like là k đủ cho bài hát tuyệt vời này, hy vọng rằng những ai đang có cuộc đời tồi tệ ngoài đó nghe được bài này hãy luôn thật mạnh mẽ bước tiếp, dù cho phía trước có tăm tối thế nào thì hãy luôn tin tưởng vào bản thân mình đừng quan tâm tới mấy lời k hay của thiên hạ, cuộc đời này chỉ có một thôi vì vậy hãy sống hết mình để không phải nuối tiếc. * Đây không phải là dạy đời hay gì cả mà chỉ là lời tâm sự gửi đến những con người lạc lối ngoài kia và cả chính bản thân.
10/6 Hôm nay, thế giới có lẽ không còn nơi cho tớ nữa rồi, tớ đã muốn buông tay mất rồi. Nhưng lại vô tình nghe trúng bài này của Linh. Cảm ơn Linh đã giúp tớ có thêm dũng khí để ở lại....
em chỉ hay nghe bài hát trên nền tảng khác mà chưa xem đến MV, khi xem đoạn đầu tiên giống như tâm trí em vậy cuộc sống đang ổn thì có cảm giác méo mó dần và mất kiểm soát. em không biết mình bị làm sao, xung quanh em ko có ai chia sẻ, rồi em bi bệnh nặng về giấc ngủ dù không biết mình có bị bệnh tâm lý không nhưng h em đã qua rồi , đã ổn định hơn và khi nghe bài nhạc này như lời tâm sự từ tận đáy lòng làm em vô thức rơi nước mắt, rất xúc động, truyền cảm rất cao, rất hay...nhìn lại mình cũng là cả một hành trình cố gắng. cảm ơn anh và mọi người đã xoa dịu trái tim cung như tâm hồn của em...🫁
Nhạc của anh Linh luôn mang lại những cảm xúc vừa mãnh liệt vừa âm thầm. Tui đột nhiên nghĩ tới bài hát "Từ trên cao nhìn xuống" Cảm ơn buitruonglinh cũng cảm ơn âm nhạc mà anh mang đến❤❤❤
Ngày hôm nay của tớ buồn lắm. Tớ mệt mỏi, đầu óc trống rỗng. Tớ không piết mình muốn gì nữa. Nhìn quanh tớ nghĩ tại sao tớ lại không có nổi một người để chia sẻ, rồi dần dần tớ chẳng còn muốn tâm sự hay kể ai nghe, tớ giữ mọi thứ trong lòng 1 mình. Tớ không dám khóc, tớ giữ mọi thứ, nhưng tớ sợ chỉ cần ai vô tình chạm vào tớ sẽ vỡ oà ra mất. Tớ muốn nói với ai đó là tớ đang rất tệ, nhưng có lẽ họ sẽ không muốn nghe vì sẽ phiền. Tớ thật sự muốn cười nụ cười không có lẫn tủi thân
Chia sẻ với mọi người đi rồi bạn sẽ nhận đc lời khuyên tốt và trút đc gánh nặng trong lòng! Nếu cứ giữ mãi trong lòng đến lúc không giữ đc nữa cảm xúc sẽ đi quá xa và không quay đầu đc nữa vì nó đã chịu nhiều tổn thương, và thường thường sẽ rất đáng sợ. Chia sẻ đi bạn nhé!
Tui cũng vậy bạn ơi. Trước tui có tâm sự với bạn nhưng tui nhận ra họ chỉ trả lời hời hợt như đang thương hại tui, tui cảm thấy tui làm phiền họ rồi dần tui luôn tạo vỏ bọc vui vẻ để mọi người không biết mình như thế nào. Tui dạo này như bị tiêu cực, tui luôn thất vọng về bản thân, luôn cảm buồn không vì nguyên nhân gì, tui cũng muốn khóc để trút ra hết nhưng mà không khóc nổi luôn á, cảm giác nó nặng nề vô cùng. Tui chúc bạn sớm tìm được niềm vui nha, dù chẳng còn là hoa thì hãy vươn mình như cỏ dại. ❤️
Cảm ơn anh vì bài hát vô cùng ý nghĩa này. Em cũng từng có một người bạn bị trầm cảm và cũng đã rời xa thế giới này. Có lẽ bài hát này sẽ là một lời an ủi cho những người trầm cảm và đang có í định 44 và cả những người đã trải qua khoảng thời gian khó khăn ấy.
Họ suy nghĩ cho tất cả mọi người và quên bản thân nhé b, họ luôn muốn mọi người thấu hiểu và họ chắc chắn có suy nghĩ là:"nếu như mọi người thấu hiểu cho mình thì chắc chắn mình sẽ sống lại bản thân và những ngày vui nhất" họ suy nghĩ rất nhiều và kết quả cuối cùng là sự bất lực nên họ ms chọn con đg 44 @@trydepmienque
thật buồn cười! Lời nói của bạn thật sự rất buồn cười! Cái gì gọi là "suy nghĩ cho bản thân nhưng quên người thân"? Cuộc sống này là của bản thân họ, ai có thể sống thay cho họ? Tự họ phải sống cuộc đời của họ, khi họ đau chỉ mình họ biết, khi họ buồn chỉ mình họ biết, khi họ tuyệt vọng chỉ mình họ biết, khi họ khóc chỉ mình họ biết, người thân của họ lúc đó đang ở đâu? Lúc họ cần người thân nhất thì người thân của họ đang ở đâu và làm gì? Nếu người thân của họ phát hiện ra bệnh tình của họ và cổ vũ động viên thì làm gì có chuyện họ sẽ lựa chọn 44? Và giờ đây lúc họ 44 thì bạn lại trách họ không nghĩ cho người thân?
@@trydepmienque thật buồn cười! Lời nói của bạn thật sự rất buồn cười! Cái gì gọi là "suy nghĩ cho bản thân nhưng quên người thân"? Cuộc sống này là của bản thân họ, ai có thể sống thay cho họ? Tự họ phải sống cuộc đời của họ, khi họ đau chỉ mình họ biết, khi họ buồn chỉ mình họ biết, khi họ tuyệt vọng chỉ mình họ biết, khi họ khóc chỉ mình họ biết, người thân của họ lúc đó đang ở đâu? Lúc họ cần người thân nhất thì người thân của họ đang ở đâu và làm gì? Nếu người thân của họ phát hiện ra bệnh tình của họ và cổ vũ động viên thì làm gì có chuyện họ sẽ lựa chọn 44? Và giờ đây lúc họ 44 thì bạn lại trách họ không nghĩ cho người thân?
@@trydepmienque thật buồn cười! Lời nói của bạn thật sự rất buồn cười! Cái gì gọi là "suy nghĩ cho bản thân nhưng quên người thân"? Cuộc sống này là của bản thân họ, ai có thể sống thay cho họ? Tự họ phải sống cuộc đời của họ, khi họ đau chỉ mình họ biết, khi họ buồn chỉ mình họ biết, khi họ tuyệt vọng chỉ mình họ biết, khi họ khóc chỉ mình họ biết, người thân của họ lúc đó đang ở đâu? Lúc họ cần người thân nhất thì người thân của họ đang ở đâu và làm gì? Nếu người thân của họ phát hiện ra bệnh tình của họ và cổ vũ động viên thì làm gì có chuyện họ sẽ lựa chọn 44? Và giờ đây lúc họ 44 thì bạn lại trách họ không nghĩ cho người thân?
em cảm ơn anh rất nhiều vì viết lên bài hát này, hiện em phạm phải nhiều sai lầm lớn em không nghĩ mình có thể làm như vậy. Biết là nó không tốt nhưng sao em cứ đâm đầu vào, mình tội lội lắm. Và chuyện làm em rất buồn là bạn thân em hiện không còn liên lạc với em nữa, em k biết mình phải làm sao để liên lạc với bạn ấy và nói lời xin lỗi. Em buồn lắm lúc nào cũng nghĩ đến bạn. Cuộc gọi diễn ra vỏn vẹn 36 giây thoi nhưng nó làm em mất một người bạn. Đời em như khuất vào góc tối, không còn ai tâm sự, không còn ai để em tìm lúc em buồn nhất, không còn ai làm em vui mặc dù bên ngoài còn có nhiều người khác. Với người khác em cũng vui đó nhưng lúc sau cảm xúc em bất chợt thay đổi và buồn trở lại. Làm thế nào đây:((. Chỉ muốn nói : Em bé 🍐ơi hãy liên lạc đi mà
gửi các bạn một đoạn văn trong câu truyện tôi viết : ''Dưới bầu trời đầy sao tỏa sáng,tôi đang nỗ lực hết mình trên con đường mà tôi đã chọn dẫu biết nó đầy khó khăn và vất và nhưng con đường đó là ước mơ cả một đời tôi vẫn đang theo đuổi và kiếm tìm,dựa vào sức lực của bản thân mình mà tạo đôi cánh bay lên trời cao,dựa vào con chữ,dựa vào đôi tay để viết lên sự rực rỡ nhiệt huyết của tuổi trẻ, dựa vào sức mạnh của trái tim và ý trí để thực hiện ước mơ. ''
Nghe bài này e đã khóc, vì nó giống những gì e đã từng mường tượng, về viễn cảnh sau khi mình mất, mỗi khi đứng trước lan can. Về những người sẽ đến viếng thăm mình. Thời gian đó đã qua, tuy nhiên nỗi đau đến giờ vẫn dằn vặt. Khóc vì khi nghe như chính lời động viên an ủi mình cố gắng sống tốt hơn nữa vì những người yêu thương mình❤️
Tớ đã từng bị bắt nạt ngôn từ và bắt nạt trực tuyến, lúc đó thực sự tớ rất suy sụp và bị trầm cảm nặng, nhưng không ai giúp tớ cả không ai bênh vực tớ cả thậm chí họ còn công kích nguọc lại tớ, gia đình tớ cũng không biết chuyện. Khoảng tg đó tớ phải 1 mình vật lộn và tớ còn nghĩ đến chuyện 44, họ nói tớ xứng đáng nhưng tớ không làm gì hết, ai nhìn vào cũng nghĩ tớ làm quá, tớ thấy rất mệt mỏi
Lyric của anh thấm từ câu chữ Rất ít nguời có thể duy trì độ cúôn trong 1 bài hát như này. Nghe xong rất suy nghĩ về cuộc sống này. Từ khi nghe nhạc của anh thì em càng thấy trân trọng những cô gái , những người phụ nữ nhiều hơn. Tks anh đã mang đến những giá trị sâu sắc như này. Chúc anh thành công hơn trên con đường âm nhạc❤❤🎉
Bài hát ra mắt đúng lúc tâm trạng bất ổn nhất trong 26 năm nay. Có lẽ đây là thời gian khó khăn nhất trong quá trình trưởng thành của mình. Vừa làm vừa khóc cảm giác bất lực kể cả công việc cuộc sống tình cảm đều không như mong muốn . Từ sáng giờ k biết nghe đi nghe lại bao nhiêu lần. Không thể chia sẻ cùng ai thật là bí bách.
Đôi lúc tớ cảm thấy cuộc đời bất công với tớ thật, mọi chuyện tồi tệ đều ập đến với tớ, dường như chẳng có khoảnh khắc nào bình yên. Đến lúc bình yên rồi, tưởng chừng nó sẽ mãi như vậy thì sóng gió lại lần nữa ập đến. Nhiều lúc tớ muốn rời xa khỏi cuộc đời này thật. Khi trước tớ thích nghe bài Em không khóc mỗi lúc tớ buồn. Mãi đến bây giờ khi tâm trạng đi xuống tớ lại nghe bài này, cảm giác như 1 lời động viên to lớn. Vì ít ra bài hát này cũng làm tớ muốn ở lại đây thêm 1 chút. 🍀
đã ái mộ anh linh từ lâu những ngày tháng tồi tệ cũng nhờ những bài hát của anh mà tâm trạng tốt lên một tí, như thể những vết bầm được xoá đi bởi âm nhạc...rồi cả tg như sụp đổ khi bà đuổi đi ko thể tiếp tục vc học, chưa hết cấp 2...vừa bệnh tâm lý vừa bệnh tim mạnh, hàng ngày xh đè nén, chịu đựng...muốn kết thúc cuộc sống nhàm chán này thì a ra bài hát mới, nghe nhiều lần e càng nghĩ nhiều hơn..
vừa nghe vừa nhớ lại hình ảnh nằm trên băng ca phòng cấp cứu, mẹ thì đứng khóc, rất nhiều bác sĩ, điều dưỡng đứng xung quanh cấp cứu cho mình... mà rớt nước mắt
Tổng thể cả bài em cảm nhận là quá hay rồi thêm nữa là có câu chuyện rõ ràng ở phần mô tả đã làm sáng tỏ cả mạch truyện . Tóc nâu chắc không biết cô ấy là người đc 1 chàng trai hi sinh tất cả đâu , dù cho cuộc sống cô có tệ đến thế nào chăng nữa thì cô vẫn vô tình gây thương nhớ , vô tình là một chỗ dựa cho một "ai đó" . Thế như cô lại lựa chọn một hướng đi không hay cho lắm , may thay "ai đó" đã đánh đổi cả sinh mệnh để giao phó một cuộc đời tươi đẹp cho "Tóc Nâu" hi vọng rằng Lựa Chọn Của Em sẽ tốt đẹp❤
Không có bản nhạc nào là không có nốt Thăng, bởi vì khi em sinh ra đã là một nốt thăng, khi em cười cũng chính là một nốt thăng. Mỗi bản nhạc sẽ hay theo cách riêng của nó, và em sẽ đẹp theo cách riêng của bản thân mình. Những nấc thang em nghĩ là sẽ đưa mình đến Thiên Đàng thật chất là bậc thang dẫn đến Địa Ngục. Em tự giết chính mình và đó là trọng tội. Cảm ơn Buitruonglinh đã đem đến bài hát ý nghĩa như vậy, đỉnh quá hic mình replay mấy bữa nay rất nhiều rồi 🥺✨
vào một ngày mưa tự nhiên click vào bài hát ko vì mục đích gì, lần đầu nghe chưa đọc comment của anh đã thấy bài hát có gì đó rất cuốn, và ghiền hoài mấy hôm nay, lúc nào nghe cũng rùng mình. Một bài hát ko buồn nhưng ko hiểu sao rất thấm, ai từ bỏ bạn cũng được nhưng bạn ko thể từ bỏ chính mình ....
Lựa Chọn Của Em bài hát có giai điệu khá trầm từ đầu đến hết bài nhưng nó đã khiến tôi cảm thấy rất cuốn hút và bị cuốn theo câu chuyện mà Buitruonglinh kể về Cô gái ấy. Thật sự buitruonglinh có góc nhìn rất sâu mà rất ít ng thấy dc đây là một bài hát rất xuất sắc đúng là như lời đồn đây là Em Không Khóc 2 Chúc MV lên Top 1 Trending
Làm sao mà bạn có thể viết ra những lời như đâm thẳng vào tâm trí của mình như vậy, đây là những lời an ủi duy nhất mà mình trong những ngày vừa qua. Mình không thể khóc trong nhiều ngày vì nỗi buồn ở điểm cùng cực, nhưng thật sự bật khóc khi nghe bài hát này, cảm ơn vì đã có thể tạo ra một thứ ý nghĩa như vậy, nó không phải là một bài hát, nó thật sự hơn thế rất nhiều.
1 người thực sự muốn rời đi không dễ để bị thay đổi suy nghĩ vậy, nên không cần cố khuyên người ta phải làm gì, thứ cần tác động là môi trường sống của người đó.
"Ai từ bỏ em cũng được, nhưng em không được từ bỏ chính em" Nghe bài này của anh, em nhớ lại bản thân trong quá khứ, may mắn với em chuyện đó đã qua; may mắn với cô gái đó đã buông tay nhưng mở mắt có cuộc sống mới; tất cả như một ác mộng thôi; nhưng thực tế một khi buông tay thì chẳng thể quay trở lại, cũng chẳng thể mở mắt một lần nữa.
Cảm ơn anh vì bài hát này. Em là một người đang có ý định tự sát. Nhưng nghe bài hát này em bỗng có chút chùn bước. Cảm ơn anh vì chút ấm áp anh trao cho những người anh còn không biết mặt. Em biết ơn anh rất nhiều.
lúc đầu mik cứ tưởng bài hát này sẽ cs giai điệu vui tươi, nhx khi nghe kĩ hơn thì mik nhận thấy rằng bài hát này rất cảm xúc và thú vị, nó nhìu tầng lớp câu ch và rất nhìu cảm xúc, đa số nhạc của buitruonglinh là hướng về 1 cái j đó khá là buồn, nhx nhạc vẫn rất ý nghĩa và cho mik hiểu đc những câu ch mà ngkh gặp phải, những bài nhạc của buitruonglinh nghe rất cảm xúc và ý nghĩa, nhx đây là bài hát của buitruonglinh khiến mik bật khóc và ngẫm nghĩ lại cuộc sống của mik, cảm ơn buitruonglinh đã giúp mik hiểu ra thế nào là cuộc sống :3333
Những bài hát của Linh thực sự mỗi lần nghe lại làm em bất ngờ, có lẽ vì thật đến thế, như có một người bạn cùng tâm sự qua những giai điệu. Có lẽ còn là những câu từ động viên mội khi yếu lòng trước cuộc sống đầy rẫy áp lực. Những suy nghĩ đã từng được "nghĩ tới" vì nhiều lí do. Tuy nhiên em thực cảm ơn bản thân vì vẫn tiếp tục. Đúng thật "ở lại" là một điều còn "dũng cảm" hơn thế. Cảm ơn Linh vì những Người bạn đầy ý nghĩa này.
Vừa nghe vừa khóc em biết em sống tiêu cực v chả ai lo cho em ngoài gia đình khi em biết tới bài hát của anh cảm giác như được che chở và ấm áp lắm em biết quý bản thân và gia đình ♥️
Từ lúc nghe Đường tôi chở em về là mê nhạc buitruonglinh luôn. Mỗi lần suy sụp là lại tìm nhạc anh nghe, thực sự đó là liều thuốc tinh thần rất tốt. Cảm ơn anh Linh vì đã đem đến cho em những suy nghĩ tích cực để vượt qua nhưng cảm xúc hỗn loạn lúc ấy 💝
nghe bài này của anh làm em nhớ lại thời điểm 2 năm trước khi em nghe bài "Em không khóc", em nghe và cảm nhận được đây thực sự là một bài hát truyền động lực, là sự an ủi cũng như vực dậy một tinh thần mạnh mẽ dành cho các cô gái ngoài kia đang có những năm tháng tồi tệ của mình để đương đầu với những khó khăn trước mắt và trong tương lai để trở thành một người con gái hạnh phúc, cảm ơn anh Linh đã làm ra bản nhạc này, nó thực sự rất hay và ý nghĩa, cuối cùng thì em chúng anh và các bạn cũng như các cô gái sẽ có một ngày tốt lành và hạnh phúc hơn trong cuộc sống..
mình đã khóc sau khi nghe bản nhạc này,hiện tại mình đã bình ổn lí trí hơn nhưng khi nghe mình vẫn cảm thấy nhói trong tim,có lẽ lời hát đã “trúng tim đen”của bản thân mình.cảm ơn buitruonglinh vì bài hát mình đã lựa chọn 1 quyết định sống lại một lần nữa.
Trong quá trình tìm hiểu những thông tin để viết bài, mình thực sự bất ngờ khi biết được rằng ở Việt Nam, số người mắc bệnh trầm cảm dẫn tới mong muốn tự kết thúc sinh mạng lên tới gần 40.000 người mỗi năm. (Gấp 4 lần số ca tai nạn giao thông tử vong). Thực sự con số đó là quá nhiều và mình chỉ mong muốn chia sẻ được một chút suy nghĩ của bản thân, gửi tới các bạn có những nỗi buồn còn đang chiếm chỗ trong lòng.
Cô gái trong câu chuyện tối hôm đó, đã cảm nhận được nỗi sợ hãi tột độ, sự hối hận và nhận ra mình khao khát được sống khi những dòng suy nghĩ cuối cùng chạy qua ý thức. Phải đến khi không thể quay đầu được nữa thì cô ấy mới nhận ra rằng cuộc sống này đáng quý và đáng trân trọng.
Và cô ấy may mắn có cơ hội để lựa chọn lại, sống một cuộc sống mới tốt hơn.
Nhưng ở thế giới thực, chẳng có ai có đủ quyền năng để làm vậy một khi bạn đã bước qua ranh giới.
Vậy nên là hãy yêu thương bản thân, yêu những điều nhỏ nhặt nhất xung quanh mình. Chúng ta có quyền lựa chọn mà, vậy hãy chọn tiếp tục sống và mạnh mẽ đương đầu với những khó khăn. Chính các bạn là những người kiên cường hơn bao giờ hết.
Vậy “tôi” trong câu chuyện này là một gã thần chết hay đại loại như thế vì tiếc thương cho cô gái mà nguyện đánh đổi linh hồn mình à ông? Nghe cũng suy phết
Hay
e tưởng a k kể chuyện trên nền ảnh nx
hay quâ
Anh tui ngày càng tuyệt vời rồi huhu
Mình là bác sĩ chuyên khoa Tâm thần.
Không biết vì sao lần này mình lại có cảm giác mong chờ bài hát của Linh đến vậy, bây giờ thì mình đã hiểu. Như một điều kỳ diệu vậy.
Mình đang trên đường đến bệnh viện và nghe bài hát này. Mình nhớ lại những cô gái đôi mươi mình đã gặp và điều trị trầm cảm cho họ. Những vết cắt bằng lưỡi lam trên tay các bé làm mình xót xa kinh khủng. Mỗi lần gặp lại, là mình thấy may mắn khi chính bản thân các em đã có thể dũng cảm sống thêm một ngày nữa để có thể gặp lại mình.
Cám ơn Linh rất nhiều, hy vọng bài hát có thể đến với nhiều BN Trầm cảm để các em có thêm một sự lựa chọn giữa hàng ngàn lựa chọn làm hại chính bản thân mình! 🌷🌷🌷
Chào bạn, mình cũng là 1 bác sĩ ck tâm thần đây, mình vừa nghe 1 đoạn là hình ảnh của bệnh nhân trầm cảm hiện ra trước mắt mình, mình cũng định vào chia sẻ 1 vài góc nhìn chuyên môn với mọi người nhưng bạn đã thay mình chia sẻ rồi. Xin cảm ơn bạn
@@dangkhoaphan6773nếu được, bạn có thể chia sẻ thêm để mình được biết với ạ!
Thế bn có thể cho mình xin ý kiến của bn về quan điểm :
"Giới trẻ ngày nay thật yếu đuối?"
Quan điểm của mình về câu nói đó là không đồng tình. Nhưng cũng không phải phản đối 100% vì sẽ tuỳ vào từng trường hợp.
Giới trẻ ngày nay theo mình thấy các bạn không yếu đuối nhiều đâu, ở thời đại công nghệ, thời bình các bạn vượt sướng khó hơn vượt khổ.
Và riêng về những BN Trầm cảm dù có lựa chọn làm hại bản thân hay không thì cũng không gọi là yếu đuối.
@@nguyenhoanghaiyen8534 Cho mình hỏi bạn đang công tác tại BV nào vậy ạ?
mình chưa từng bl vào một video nào trên yt cả. Nhưng đây chắc có lẽ là bl đầu tiên. Mình cảm thấy bài hát này như đọc câu chuyện cuộc đời của bản thân vậy. Trước kia mình là một con người vô cùng tích cực, chả hiểu sao đến hiện tại bản thân lại thay đổi nhiều đến vậy. Mình từng nghĩ bản thân không tốt, nên mới xứng đáng bị đối xử tàn nhẫn như vậy. Quá khứ mình rất tệ, nên bản thân thường rất để ý đến hành động, cảm xúc, thái độ của người khác, đặc biệt là hành động, chỉ những hành động nhỏ cũng đủ làm mình suy nghĩ rằng họ cũng có tình cảm với mình, mình thừa nhận bản thân thiếu thốn tình cảm từ gia đình. Trước kia những lời nói của mẹ làm mình rất buồn, nhưng nó k nhiều đến mức có thể ảnh hưởng đến cảm xúc bản thân. Nhưng có lẽ càng lớn bản thân càng nhạy cảm, khi khóc bản thân chả muốn ai thấy cả ngoài người mà mình tin tưởng. Mình có một cô em thật sự mình rất trân trọng nó, nếu như k có nó trong cuộc đời này thì bản thân có lẽ không còn trên đời này nữa. Mình có một người anh, mình thật sự rất thương anh của mình, ngay từ bé mình vô cùng trân trọng anh hai của mình, có lẽ vì vậy mà anh hai mình không coi trọng mình lắm, mình có cảm giác bị bỏ rơi vậy, có những lần ảnh bảo mình chẳng phải là con ruột của mẹ , mình chẳng tin đâu nhưng rồi lại suy nghĩ lỡ điều đó là thật thì sao, chuyện đó đã trôi qua rất lâu, khi đó bản thân không bận tâm lắm. khi lớn rồi, nhìn nhận lại cách đối xử của anh hai mình với bản thân mình mới ngộ ra nhiều điều lắm, có lần anh của mình vì những người lạ xung quanh mà chọn phản bội mình, ngày tháng năm đó mình sẽ chẳng bao giờ quên cả…Mình dại lắm, cứ chờ đợi rồi lại tin tưởng vào những người mà bản thân đặt niềm tin, để rồi họ lại vứt bỏ mình hết lần này đến lần khác. Có người đến đối xử với mình rất nhẹ nhàng, yêu thương mình thật lòng, bản thân cũng cảm nhận rõ điều đó, nhưng chỉ vì suy nghĩ tiêu cực của bản thân , nghĩ rằng họ sẽ rời bỏ mình như những người trước kia, nên mình đối xử với anh ấy rất tệ, hết lần này đến lần khác cầu xin mình nhưng bản thân lại quá trẻ con, chỉ nghĩ đến cảm xúc của bản thân. Giờ ngẫm nghĩ lại, lại thấy những điều bản thân làm trước kia với anh ấy chẳng khác gì cách đối xử của những người trước kia khi làm vậy với mình, bản thân thấy mình tệ lắm, chỉ mong anh ấy có thể hạnh phúc hơn với người đến sau, mình cũng muốn gửi lời xin lỗi chân thành của bản thân dành cho anh ấy, nhưng có lẽ quá muộn rồi. Vết thương này của mình lớn quá, nó cứ đăn vặt mình mãi, khi gặp điều gì đó nỗi đau ấy lại quay lại, nó làm mình thật sự rất khó thở, tim mình nhói lắm, cứ như ai đó bóp nát trái tim mình vậy. Mình muốn đi đâu đó, quên đi những điều đau đớn ở đây và quên đi những người làm mình đau. Bản thân cũng rất nhiều lần nghĩ đến việc 44, tay cầm con dao cứ đưa lên rồi lại đặt xuống, một chút cảm giác sợ hãi, một chút là suy nghĩ đến bố mẹ, bản thân làm điều này có phải là quá dại dột không. Có những lần, ngồi ngẫm lại, bản thân thấy xót cho mình lắm tại sao những điều đau đớn nhận phải đều là mình, tại sao bản thân mãi không buông bỏ, quên đi những vết thương kia..Khi có tình cảm với ai đó, mình lại dốc hết lòng vì người kia, k coi trọng bản thân, mình chả hiểu nỗi con người mình sao nữa. Mình suy nghĩ nhiều lắm, chỉ là 1 lời nói, hành động của người khác cũng đủ làm ảnh hưởng đến cảm xúc của bản thân. Sau này mới hiểu, không phải ai đối xử tốt với mình đề là thật lòng cả, ngay cả người thân còn phản bội mình, thì người dưng đã là gì nhỉ..Bản thân mình rất tiêu cực, nhìn ngoài mình hay cười nói, nhưng chẳng ai biết cảm xúc thật của mình cả, mình biết bản thân k tốt, làm đau những người yêu thương mình, mình biết rõ điều đó, nên thường chọn cách rời đi để không làm đau họ. Nhưng có những ngày bản thân thật sự rất mệt mỏi, cần một người nào đó có thể vỗ về mình nhưng rồi lại thôi, có lẽ vì mình không xứng đáng nhận những điều như vậy. Có những lần mình làm cho những người có tình cảm với mình phải khóc lóc, cầu xin không phải vì mình k yêu họ mà là mình sợ bản thân lại làm đau họ thuii, mình biết là bản thân kiểu gì cũng làm đau người khác, bản thân mình trẻ con nên chắc k hợp về chuyện yêu đương. Đôi lúc mình nghĩ, bản thân mình có điều gì tốt mà lại khiến cho người khác có tình cảm. Mình cảm thấy bản thân k tốt chỗ nào cả..Mình hi vọng ai đó có thể đọc hết những lời tâm sự này của mình, bản thân mình bây giờ cũng tập sống tích cực hơn nhưng vẫn chưa ổn lắm, hi vọng mng có thể cho mình lời khuyên ạ, mình cảm ơn rất nhiều❤️❤️❤️
Tớ áp lực gia đình, học tập, mọi thứ xung quanh tớ dường như là một thứ hỗn độn, những lời chê bai, chỉ trích, mắng mỏ, sỉ nhục hầu như khiến tớ cảm thấy rất tuyệt vọng, tớ từng có những suy nghĩ 44 và tớ đã cứa vào cotay của tớ. nhưng sau này tớ mới hiểu ra dc đó chỉ là tớ đã quá nhạy cảm, lúc đó tớ thật ngu ngốc trước hành động ấy. vì bài học đó tớ cũng đã cố gắng từng chút một dù kh nhiều hạnh phúc ít nhất thì nó cũng đã sưởi ấm trái tim tớ. Tớ cũng muốn gửi đôi lời đến những cậu đang có những suy nghĩ tiêu cực. Mong các cậu đừng giống như bản thân tớ hãy cố gắng chút thôi rồi các cậu rồi sẽ lại hạnh phúc bù đắp vào những nỗi buồn trước kia
Có lẽ với 1 số ng, 44 là việc ngu ngốc, nhưng với 1 số ng nó lại là giải thoát. Giải thoát cho 9 mình sau mọi việc. Cảm ơn anh vì từng dòng viết ra kéo e ra khỏi những tiêu cực.
Tháng 3 năm ngoái, thời điểm buitruonglinh ra ep "Vọng", mình rơi vào hố sâu tuyệt vọng. Chia tay mối tình đầu, ngày nào cũng nằm nghe "Tại vì em" mà khóc, lồng ngực đau kinh khủng, lúc nào cũng cảm giác như từng tế bào tim đang bị đốt cháy. Tâm trí mình như bị khuyết mất một mảng của lúc ấy, chỉ biết mình thất bại thảm hại về mọi mặt của cuộc sống, ngày nào cũng vừa tự hành hạ mình vừa xin lỗi mẹ. Mình từ bỏ tất cả, và khi mở mắt ra, mình đang nằm trong phòng cấp cứu.
Tới thời điểm hiện tại, sau khi điều trị và dành thời gian cân bằng lại cuộc sống, mình cảm thấy ổn hơn bao giờ hết. Mình đã mong đợi bài này từ khi anh Linh nhá rất lâu rồi, cảm thấy được đồng cảm vô cùng, như kiểu ổng trốn trong gầm giường mình =)))))))))
Gửi tới bản thân khi ấy và tất cả mọi người, những ai đang mệt mỏi, bạn không cần phải gồng mình quá sức, chính vì mình đều có những góc mềm yếu đó mà vẫn vượt qua, nên mình mới mạnh mẽ lắm lun á
Mình cũng từng giống như bạn, khoảng thời gian đó thật khó khăn, nhưng điều gì không thể giết mình lại khiến mình mạnh mẽ hơn. Và bây giờ nhìn lại bản thân lúc ấy mới nhận ra mình thật ngây ngô biết bao nhiêu.
@@sieunhan2942 hồi đó mình vẫn đang loay hoay đi tìm một mục đích sống, chạy hoài theo thứ mình tin là "hạnh phúc" trong gần chục năm tới nỗi kiệt sức à :< biến cố đó thay đổi mình và cả những người thân, chúng mình chia sẻ với nhau nhiều hơn và nhận ra, "hạnh phúc" mình cố gắng tìm kiếm vẫn luôn ở đó, giờ mình đã có lý do để ở lại và sống tiếp ^^
Lúc đó là lúc đầu óc chúng ta k thể suy nghĩ một cách như bao người đc và chỉ cảm thấy sẽ k ai có thể hiểu mình và cũng k biết thoát ra như thế nào, trong khi đó mình cần một người có thế hiểu cho mình, mọi người coi mình là một thứ khác biệt. Cảm giác nó còn đau hơn bạn gãy tay
Rất hay!! Rất rất hay luônn, như 1 nhà văn vậy.. thật sự a buitruonglinh là một nhạc sĩ hiếm hoi cho người nghe cảm nhận câu chuyện rõ ràng như vậy.
Hi vọng sẽ có thêm nhiều bài hát có giá trị như vậy ❤️
lần dầu bắt gặp ăng shi nô ngoài đời thật 🤑🤯🤑🤑
helu a sino
Khi tác giả của “chàng trai bất tử” nghe nhạc của linh, 2 thánh này làm nhạc suy vãi:((
Ra nhạc đi anh 🎉
Từng có ý định 44 và tự cứa vào cổ tay và bây giờ loạt áp lực mới đổ dồn đến lại đẩy mình vào ý định đó lần nữa rồi. Replay bài hát liên tục trong 8 tiếng mỗi ngày, câu hát “Ai từ bỏ em cũng được nhưng em không được từ bỏ chính em" lời động viên qua màn hình máy tính này đã giúp mình vượt qua những ngày này mà không có ý định tự làm đau bản thân nữa. Hãy nghĩ đến những người yêu thương em, cuộc sống mà rồi sẽ có chuyện không tốt xảy, hãy đối mặt với những yếu mềm trong chính bạn rồi sẽ vượt qua thôi. Thời điểm hiện tại thực sự chưa thoát được ra hẳn nhưng bản thân mình không có ý định 44 nữa r. Cảm ơn tác giả của bài hát này nhiều ạ.
tớ là một người đã thoát được pressing nhưng khi nghe được bài này khiến tớ dựng tóc gáy vì nó quá giống bản thân mình trong quá khứ. chắc là cũng như cậu bây giờ nhưng tớ cũng hy vọng cậu sẽ tốt lên. cta chẳng là gì của nhau nhưng tớ mong muốn cậu hãy cố gắng đừng từ bỏ . Hãy yêu bản thân mình nhiều vào nè đừng để những vết thương trên cơ thể nhá vì nó khum đẹp đâu cô gái ạ. Be yourself! cta cùng cố gắng nhée
@@asunasan7413 cảm ơn cậu nhiều nha, cùng nhau cố gắng nha
“Ai từ bỏ em cũng được nhưng em không được từ bỏ CHÍNH em” . Mình không biết vì sao chỉ là lời động viên qua màn hình điện thoại mà nó lại khiến mình cứ khóc mãi k thôi, cảm giác như giọt nước tràn ly cho những khó khăn mình gặp phải. Mình không trầm cảm nhưng tâm lý mình thật sự không ổn định, nghe những lời an ủi từ bài này của anh mà mình cứ nghẹn
Mình cũng rất tâm đắc câu này trong bài
Nếu đã đọc kỹ dòng mô tả và lời bài nhạc thì có thể, đây là lời của thần chết muốn gửi gắm đến cô gái, rất nhiều chất liệu đã được anh Linh góp nhặt để tạo nên một bản nhạc tuyệt vời. Cảm ơn anh Linh và ekip vì một bài hát vô cùng ý nghĩa.
cảm ơn anh Linh vì một bài hát thực sự ý nghĩa.
Yes sir❤
anh seng
Dẹt sơooooo
yes sirr nó gọi là chẳng mấy khi
Yes sir😊
___________
LYRICS:
___________
_[Vuphungtien]_
Đôi khi những thứ em muốn chỉ là buông bàn tay
Điều gì đến rồi sẽ đến mặc cho tháng ngày trôi
Em không biết kết thúc câu chuyện mình đi về đâu
Điều em muốn là chấm dứt mọi khổ đau mà thôi
_[Buitruonglinh]_
Tắt đi chiếc điện thoại, em không còn muốn trượt lên trong vô vị
Thu mình trong hiện tại, căn phòng nhỏ ở giữa chốn đô thị
Gió hắt từ ngoài cửa sổ, chùm tử đằng xơ xác héo khô nhụy
Dưới những cuộc gọi nhỡ, lời tuyệt mệnh gửi vào số máy cô chị
Em cứ như nàng Tô Thị, trái tim hóa đá lúc nào không hay
Vài mảnh cảm xúc vụn vặt không còn nơi tá túc vào hôm nay
Bấy nhiêu ngày dài em mất ngủ
Chẳng có đêm nào yên giấc đủ
Vách ngăn cuối cùng, thất thủ
Tự nhủ rằng lần cuối đừng lung lay
Chậm thật chậm ra khỏi căn phòng em coi như chiếc kén
Từng bậc cứ như là phía bên kia thiên đường gọi em bước đến
Bỏ lại sau lưng, tất cả những tổn thương đâu nào có tên
Chưa một lần trách cứ, cũng không có ý định sẽ đào nó lên
Tóc chẳng buồn cột thêm, em nhìn xuống 12 tầng lầu
Nước mắt chỉ chảy một bên, đang ngắm trọn thành phố dần phai phần màu
Những chỉ trích mỗi ngày, thứ khiến em ra nông nỗi này
Chết lặng và không thể nhớ điều gì em đã, từng làm sai lần đầu
_[Vuphungtien]_
Đôi khi những thứ em muốn chỉ là buông bàn tay
Điều gì đến rồi sẽ đến mặc cho tháng ngày trôi
Em không biết kết thúc câu chuyện mình đi về đâu
Điều em muốn là chấm dứt mọi khổ đau mà thôi
_[Buitruonglinh]_
Em gieo mình xuống, hai cánh tay tự ôm lấy chính bản thân mình
Vài mảnh ký ức bất chợt hiện ra rõ ràng như chiếu thành khung hình
Từng giây như ngừng hẳn lại, em thấy rằng khoảnh khắc này thật đẹp
Em không còn cảm thấy đau, chỉ giã từ những tháng ngày chật hẹp
Rồi em tự hỏi, liệu em đi thế giới có trở thành tốt hơn?
Có tiếc thương một khoảng lặng khi trong bản nhạc vốn chỉ toàn nốt đơn
Thể xác em rơi tự do, còn tâm trí như thòng lọng siết chặt
Em muốn trong đợi thứ gì, từ những người em còn không biết mặt
Thương cảm à?
Nó không tồn tại quá lâu
Vài lời vô thường vô phạt lại vô tình kéo em vào miệng hố sâu
Để lại là trong tâm khảm vết rách chằng chịt chẳng thể nào vá khâu
Em oán hận tại vì sao xã hội này không thể ngừng đánh đố nhau
Ý thức mờ dần, nhưng thâm tâm em vẫn còn nhiều điều rối ren
Thời gian của em đã cạn, lời yêu thương vẫn chưa kịp nói lên
Cánh tay trở nên hoảng loạn đành phản kháng cứ như một thói quen
Em chợt khao khát được sống, nhưng kết thúc chỉ một màu tối đen
Em ra đi như vậy
Dù nụ cười em đã từng tỏa ngát như loài hoa tươi
Tôi khẽ lay em dậy
Hôm nay tôi phải đón một cô gái chỉ ngoài hai mươi
"Em nghe này, tôi cho em lựa chọn lại"
Sống một lần nữa thật vui và tin vào điều em cho là trọng đại
Tôi đổi đi linh hồn mình không phải để mi em lại dính hoen
Ai từ bỏ em cũng được, nhưng em không được từ bỏ chính em
Nên là ở lại
Mặc đi hết những trở ngại
Nếu em chẳng phải là hoa thì cứ mạnh mẽ vươn mình như cỏ dại
Giây phút khi em ngoảnh lại là chọn đảm đương một điều dũng cảm hơn
Hạnh phúc vẫn còn tồn tại, lời cảm ơn từ những thứ giản đơn
Còn một chuyện nữa mà tôi mong rằng em chớ hề quên
Thứ em đã từng quyết định chẳng phải thiên đường
Là địa ngục cho ai còn nhớ về em
Tôi không muốn em đau khổ mắc trọng tội rồi trở nên vương vất
Đừng vội buông xuôi hy vọng và phản bội những người thân thương nhất
Sáng mai thức dậy, em sẽ không là một con người như trước đây (I know how much you hate this place)
Cơn mưa rồi cũng sẽ tạnh, tim sẽ lành hết mọi vết xước xây (But I just can't take you away)
Dù tôi chẳn còn bên cạnh, dù đối diện và sẽ phải vấp ngã (I know it hurts but it won't last forever)
Thì xin hãy nhớ rằng
Có kẻ vì em mà trao đi tất cả
_[Vuphungtien]_
I know how much you hate this place
But I just can't take you away
I know it hurts but it won't last forever
___________
Ở đâu ra lẹ vậy :))))))
@@buitruonglinh Ngồi 40p chép đó anh😆
Cảm ơn bạn nhé❤❤
Cảm ơn nhé
đoạn tiếng anh là:
I know how much you hate this place
But I just cant take you away
I know it hurts but it wont last forever
hay nhỉ, tôi 20 tuổi, tôi là một bệnh nhân của trầm cảm, mức độ nặng. ngày nào cũng phải dằn vặt giữ sự sống và cái chết. đã từng tự tử đã từng làm hại bản thân nhưng chưa bao tôi vui khi tôi được cứu sống cả, chẳng biết cuộc sống này sẽ sáng như nào trong con mắt đầy màu đen của tôi. bài hát này hoàn toàn ra mắt vào đúng lúc tôi biết được căn bệnh của mình, như có được người đồng cảm ý. tôi sẽ cố, cố gắng hết sức để được sống tiếp.
Cố lên nha bạnnnn
Mạnh mẽ lên nào😊
bro cố lên nháaaaa
Cố lên b nhé. Thế giới này còn nhiều điều tốt đẹp lắm nè ❤
Tôi cũng từng giống cậu. Cho đến khi tôi gặp cậu ấy, thiên thần cứu tôi trong đêm hôm đó. :))
năm lớp 10 của em gắn liền với "Em không khóc", em nghe mọi lúc em rảnh rỗi, chắc năm 11 sẽ gắn liền với bài này mất, thật sự rất mê nhạc của anh Linh ấy, mong anh sẽ ra thật nhiều bài hát như này, bởi nhạc anh hợp gu em lắm luôn❤❤
khúc "tóc chẳng buồn cột thêm, em nhìn xuống mười hai tầng lầu" mình vừa nghĩ vừa khóc. mình không quá tiêu cực, nhưng đôi khi mình cũng dày vò. mình không thể an ủi ai trong khi chính mình cũng cần an ủi. gần đây bạn mình hay khóc lắm, nhìn thực sự khổ nhưng mình chẳng khuyên được gì nhiều, mong bạn ấy bớt nghĩ nhiều thôi. chứ theo những gì mình biết hẳn bạn ấy mệt mỏi lắm.
Em biết anh qua bài “Em không khóc” từ năm 2023.Quãng thời gian đó em thật sự rất mệt mỏi. Em thật sự không biết tình yêu lúc đó của mình rồi sẽ ra sao? Vì vô vọng quá rồi. Em cứ đâm đầu bi luỵ vì tình yêu ấy mà không tập trung phát triển bản thân, em thật sự bỏ quên đi bản thân mình lúc ấy. Tuyệt vọng đến nỗi em từng có ý định đi mua thuốc ngủ, tuyệt vọng đến nỗi em không còn muốn tỉnh dậy vào một mai nữa. Âm nhạc của anh, những ngôn từ của anh thật sự đã chữa lành 1 phần đâu đó trong em. Em thật sự đã khóc rất nhiều khi nghe “Em không khóc”. Em cảm thấy bản thân như được an ủi vậy. Cảm ơn anh vì đã có những bài hát tuyệt đến vậy, mong anh hãy cố gắng và giữ gìn sức khoẻ để biết đâu âm nhạc của anh còn có chạm đến và chữa lành trái tim của nhiều người nữa thì sao💗
V v v. V cv v v v cv cv v v v v v v v v v cgv v v 🎦 c v v vv v v vv v cv v vv v v v vs cv v v v v v v v v v v v v cv v v cgv v v v v v cv v v v vs v v v v v v v v v v v v v v v v v v v v v v cv v v v cv v cv v v v v v v v vv vs v v v v v v v v v v v v v v v v
Cố gắng đừng tiêu cực nhé bạn ơi🫶
@@luonghii năm 2023 thui ạ, bây h mình ổn hơn rất nhìu rùi. Mình cảm ơn bạnn🫶
@@luonghii khoảng thời gian ở năm 2023 thuii bạn ạ. Bây h mình đã ổn hơn rất nhìu rùi. Cảm ơn bạn nhé🫶
Chúc bạn thật nhiều sức mạnh để vượt qua những áp lực nhé cô gái.
Đôi khi những thứ em muốn chỉ là buông bàn tay
Điều gì đến rồi sẽ đến mặc cho tháng ngày trôi
Em không biết kết thúc câu chuyện mình đi về đâu
Điều em muốn là chấm dứt mọi khổ đau mà thôi
Tắt đi chiếc điện thoại em không còn muốn trượt lên trong vô vị
Thu mình trong hiện tại - căn phòng nhỏ ở giữa chốn đô thị
Gió hắt từ ngoài cửa sổ - chùm tử đằng xơ xác héo khô nhụy
Dưới những cuộc gọi nhỡ - lời tuyệt mệnh gửi vào số máy cô chị
Em cứ như nàng tô thị - trái tim hóa đá lúc nào không hay
Vài mảnh cảm xúc vụn vặt không còn nơi tá túc vào hôm nay
Bấy nhiêu ngày dài em mất ngủ - chẳng có đêm nào yên giấc đủ
Vách ngăn cuối cùng - thất thủ - tự nhủ rằng lần cuối đừng lung lay
Chậm thật chậm ra khỏi căn phòng em coi như chiếc kén
Từng bậc cứ như là phía bên kia thiên đường - gọi em bước đến
Bỏ lại sau lưng - tất cả những tổn thương đâu nào có tên
Chưa một lần trách cứ - cũng không có ý định sẽ đào nó lên
Tóc chẳng buồn cột thêm - em nhìn xuống 12 tầng lầu
Nước mắt chỉ chảy một bên - đang ngắm trọn thành phố dần phai phần màu
- Những chỉ trích mỗi ngày - thứ khiến em ra nông nỗi này
Chết lặng và không thể nhớ điều gì em đã - từng làm sai lần đầu
Đôi khi những thứ em muốn chỉ là buông bàn tay
Điều gì đến rồi sẽ đến mặc cho tháng ngày trôi
Em không biết kết thúc câu chuyện mình đi về đâu
Điều em muốn là chấm dứt mọi khổ đau mà thôi
Em gieo mình xuống - hai cánh tay tự ôm lấy chính bản thân mình
Vài mảnh ký ức bất chợt hiện ra rõ ràng như chiếu thành khung hình
Từng giây như ngừng hẳn lại - em thấy rằng khoảnh khắc này thật đẹp
Em không còn cảm thấy đau - chỉ giã từ những tháng ngày chật hẹp
Rồi em tự hỏi : liệu em đi thế giới có trở thành tốt hơn ?
Có tiếc thương một khoảng lặng khi trong bản nhạc vốn chỉ toàn nốt đơn
Thể xác em rơi tự do - còn tâm trí như thòng lọng siết chặt
Em muốn trông đợi thứ gì - từ những người em còn không biết mặt?
Thương cảm à ? Nó không tồn tại quá lâu
Vài lời vô thưởng vô phạt lại vô tình kéo em vào miệng hố sâu
Để lại là trong tâm khảm vết rách chằng chịt chẳng thể nào vá khâu
Em oán hận tại vì sao xã hội này không thể ngừng đánh đố nhau
Ý thức mờ dần - nhưng thâm tâm em vẫn còn nhiều điều rối ren
Thời gian của em đã cạn - lời yêu thương vẫn chưa kịp nói lên
Cánh tay trở nên hoảng loạn - đành phản kháng cứ như một thói quen
Em chợt khao khát được sống - nhưng kết thúc chỉ một màu tối đen
Em ra đi như vậy
Dù nụ cười em đã từng tỏa ngát như loài hoa tươi
Tôi khẽ lay em dậy
Hôm nay tôi phải đón một cô gái chỉ ngoài hai mươi
Em nghe này - tôi cho em lựa chọn lại
Sống một lần nữa thật vui và tin vào điều em cho là trọng đại
Tôi đổi đi linh hồn mình - không phải để mi em lại dính hoen
Ai từ bỏ em cũng được - nhưng em không được từ bỏ chính em
Nên là ở lại - mặc đi hết trở ngại
Nếu em chẳng còn là hoa thì cứ mạnh mẽ vươn mình như cỏ dại
Giây phút khi em ngoảnh lại là chọn đảm đương một điều dũng cảm hơn
Hạnh phúc vẫn còn tồn tại - lời cảm ơn từ những thứ giản đơn
Còn một chuyện nữa mà tôi mong rằng em chớ hề quên
Thứ em đã từng quyết định chẳng phải thiên đường - là địa ngục cho ai còn nhớ về em
Tôi không muốn em đau khổ - mắc trọng tội rồi trở nên vương vất
Đừng vội buông xuôi hy vọng - và phản bội những người thân thương nhất
Sáng mai thức dậy - em sẽ không là một con người như trước đây
Cơn mưa rồi cũng sẽ tạnh - tim sẽ lành hết mọi vết xước xây
Dù tôi chẳng còn bên cạnh - dù đối diện và sẽ phải vấp ngã
Thì xin hãy nhớ rằng - có kẻ vì em mà trao đi tất cả
"Ai từ bỏ em cũng được
Nhưng em không được từ bỏ chính em"
Khi chúng ta đưa ra quyết định, liệu có thể nhắm mắt lại suy nghĩ kĩ càng, nghĩ đến những người bạn yêu và những người yêu bạn, nụ cười, nước mắt, sự ấm áp, quan tâm của họ. Nếu trong lòng bạn còn có chút do dự, vậy thì hãy dũng cảm tiến về phía trước, nói không chừng bạn sẽ vượt qua được mây mù, tìm thấy ánh sáng thuộc về bản thân. Bởi vì cuộc sống luôn tràn đầy cơ hội, cuộc đời vốn là cuộc hành trình đan xen giữa đau khổ và hạnh phúc, sự đan xen này chính là ý nghĩa chân thực và đáng quý nhất của cuộc đời, sinh mệnh của chúng ta không thể trùng lặp, trải nghiệm của mỗi người đều không bị thay thế. Mỗi người chúng chúng ta đều là sự tồn tại độc nhất vô nhị trên thế giới, đừng để thế giới mất đi một người đặc biệt như bạn ❤
Mình mừng cho bạn vì bạn không hiểu cho họ. Bạn biết không, người muốn chết nghĩ đến bất kỳ ai cũng khiến họ thấy nặng nề hơn, hoặc muốn thoát khỏi, hoặc thấy mắc nợ
Nếu như đối với họ chẳng có ai thật lòng yêu thương họ thì sao bạn? Không phải cha mẹ nào cũng yêu thương con cái! Lúc đó họ nghĩ về gia đình có khi còn khiến họ cảm thấy tuyệt vọng hơn!
Mình từng tutu nhưng không thành, mình cảm thấy biết ơn vì chị mình cứu mình kịp để bh mình thấy cuộc đời đẹp biết bao ai có ý định thì suy nghĩ kĩ nhé không phải ai cũng may mắn được làm lại đâu
Nội dung thực sự phải rơi nước mắt mn ạ 😢 NÓ THỰC TẾ, nó đi Vào Tim.
MV làm RẤT KHÉO léo đủ để Mình phải SUY NGẪM, MV cho THẤY từ CÁI TIÊU CỰC phải đi ĐẾN KẾT CỤC thực tế TÀN BẠO. Lời BÀI HÁT có mạch CẢM XÚC, nghe phải HỒI HỘP theo LỜI BÀI HÁT. DẪN DẮT thực tế làm NỘI DUNG rất là khéo léo và CỰC KỲ KHÉO LÉO. vì NẾU chỉ từ HÌNH ẢNH, ÂM THANH và GIAI ĐIỆU CA TỪ mà BỊ LỆCH đi một chút THÌ bài hát SẼ BỊ LÊN ÁN mạnh mẽ vì SỰ TIÊU CỰC, Một điều THỰC TẾ, ta PHẢI nhìn nhận RÕ cái TIÊU CỰC đó ĐỂ ta BIẾT ĐƯỢC như THẾ NÀO là TÍCH CỰC.
TA SAI nhưng KHÔNG BIẾT SAI làm SAO mà có thể SỬA
MV rất ý nghĩa NHẮN NHỦ và ĐỘNG VIÊN rất nhiều cho CÁC BẠN TRẺ đang CÓ HƯỚNG ĐI và những SUY NGHĨ LỆCH LẠC ❤ thật sự không uổng phí thời gian để xem rõ nội dung.
CẢM ƠN BẠN ĐÃ TẠO RA MỘT KIỆT TÁC.
Đúng vậy, nêu chỉ nghe hoặc xem giữa chừng thì hiểu nhầm nội dung của kiệt tác này mất...
Mình đã rất cố gắng, mình đã hoàn thành công việc rất tốt nhưng cố gắng của mình chưa từng được ai chú ý. Không phải ganh ghét gì nhưng mình thấy không xứng, tại sao chỉ vì nhan sắc mà vị trí đáng lẽ đã được trao cho mình lại được trao cho người khác. Cảm ơn anh buitruonglinh đã tạo ra bài này, em đã đọc dòng bình luận của anh ở trên và em đã biết còn người đồng cảm với em. Cảm ơn anh rất nhiều.❤
like trước ròi nghe sau vì nhạc buitruonglinh không bao giờ làm t thất vọng=))
Đúng z
Truẩn
same
juan vcl huhu
Chuẩn:)))
Lyric cho dễ học thuộc nè:3
_________
[Vuphungtien]
Đôi khi những thứ em muốn chỉ là buông bàn tay
Điều gì đến rồi sẽ đến mặc cho tháng ngày trôi
Em không biết kết thúc câu chuyện mình đi về đâu
Điều em muốn là chấm dứt mọi khổ đau mà thôi
[Buitruonglinh]
Tắt đi chiếc điện thoại, em không còn muốn trượt lên trong vô vị
Thu mình trong hiện tại, căn phòng nhỏ ở giữa chốn đô thị
Gió hắt từ ngoài cửa sổ, chùm tử đằng xơ xác héo khô nhụy
Dưới những cuộc gọi nhỡ, lời tuyệt mệnh gửi vào số máy cô chị
Em cứ như nàng Tô Thị, trái tim hóa đá lúc nào không hay
Vài mảnh cảm xúc vụn vặt không còn nơi tá túc vào hôm nay
Bấy nhiêu ngày dài em mất ngủ
Chẳng có đêm nào yên giấc đủ
Vách ngăn cuối cùng, thất thủ
Tự nhủ rằng lần cuối đừng lung lay
Chậm thật chậm ra khỏi căn phòng em coi như chiếc kén
Từng bậc như là phía bên kia thiên đường gọi em bước đến
Bỏ lại sau lưng, tất cả những tổn thương đâu nào có tên
Chưa một lần trách cứ, cũng không có ý định sẽ đào nó lên
Tóc chẳng buồn cột thêm, em nhìn xuống 12 tầng lầu
Nước mắt chỉ chảy một bên, đang ngắm trọn thành phố dần phai phần màu
Những chỉ trích mỗi ngày, thứ khiến em ra nông nỗi này
Chết lặng và không thể nhớ điều gì em đã, từng làm sai lần đầu
[Vuphungtien]
Đôi khi những thứ em muốn chỉ là buông bàn tay
Điều gì đến rồi sẽ đến mặc cho tháng ngày trôi
Em không biết kết thúc câu chuyện mình đi về đâu
Điều em muốn là chấm dứt mọi khổ đau mà thôi
[Buitruonglinh]
Em gieo mình xuống, hai cánh tay tự ôm lấy chính bản thân mình
Vài mảnh ký ức bất chợt hiện ra rõ ràng như chiếu thành khung hình
Từng giây như ngừng hẳn lại, em thấy rằng khoảnh khắc này thật đẹp
Em không còn cảm thấy đau, chỉ giã từ những tháng ngày chật hẹp
Rồi em tự hỏi, liệu em đi thế giới có trở thành tốt hơn?
Có tiếc thương một khoảng lặng khi trong bản nhạc vốn chỉ toàn nốt đơn
Thể xác em rơi tự do, còn tâm trí như thòng lọng siết chặt
Em muốn trong đợi thứ gì, từ những người em còn không biết mặt
Thương cảm à?
Nó không tồn tại quá lâu
Vài lời vô thường vô phạt lại vô tình kéo em vào miệng hố sâu
Để lại là trong tâm khảm vết rách chằng chịt chẳng thể nào vá khâu
Em oán hận tại vì sao xã hội này không thể ngừng đánh đố nhau
Ý thức mờ dần, nhưng thâm tâm em vẫn còn nhiều điều rối ren
Thời gian của em đã cạn, lời yêu thương vẫn chưa kịp nói lên
Cánh tay trở nên hoảng loạn đành phản kháng cứ như một thói quen
Em chợt khao khát được sống, nhưng kết thúc chỉ một màu tối đen
Em ra đi như vậy
Dù nụ cười em đã từng tỏa ngát như loài hoa tươi
Tôi khẽ lay em dậy
Hôm nay tôi phải đón một cô gái chỉ ngoài hai mươi
"Em nghe này, tôi cho em lựa chọn lại"
Sống một lần nữa thật vui và tin vào điều em cho là trọng đại
Tôi đổi đi linh hồn mình không phải để mi em lại dính hoen
Ai từ bỏ em cũng được, nhưng em không được từ bỏ chính em
Nên là ở lại
Mặc đi hết những trở ngại
Nếu em chẳng phải là hoa thì cứ mạnh mẽ vươn mình như cỏ dại
Giây phút khi em ngoảnh lại là chọn đảm đương một điều dũng cảm hơn
Hạnh phúc vẫn còn tồn tại, lời cảm ơn từ những thứ giản đơn
Còn một chuyện nữa mà tôi mong rằng em chớ hề quên
Thứ em đã từng quyết định chẳng phải thiên đường
Là địa ngục cho ai còn nhớ về em
Tôi không muốn em đau khổ mắc trọng tội rồi trở nên vướng vất
Đừng vội buông xuôi hy vọng và phản bội những người thân thương nhất
Sáng mai thức dậy, em sẽ không là một con người như trước đây (I know how much you hate this place)
Cơn mưa rồi cũng sẽ tạnh, tim sẽ lành hết mọi vết xước xây (But I just can't take you away)
Dù tôi chẳn còn bên cạnh, dù đối diện và sẽ phải vấp ngã (I know it hurts but it won last forever)
Thì xin hãy nhớ rằng
Có kẻ vì em mà trao đi tất cả
[Vuphungtien]
I know how much you hate this place
But I just can't take you away
I know it hurts but it won last forever
Mình đang trong giai đoạn tăm tối, và đôi khi thú thật là mình có những suy nghĩ ngu xuẩn, nhưng mình cảm nhânk được bản thân mình muốn sống, muốn cống hiến và chạy theo những ước mơ và hi vọng mình khao khát. Dù thế nhưng mình vẫn chật vật trong mớ hỗn độn của mình. Và Linh đã kéo mình về lại với thực tại tươi đẹp đấy. Mình nhận ra rằng mình không phải cô gái trong bài hát, không có ai cứu được mình ngoài bản thân mình đâu. Hiện tại mình đã thông suốt rất nhiều. Cảm ơn Linh, người đã đưa mình vào cơn nghiện nhạc của bạn và đưa mình ra khỏi hố sâu tăm tối nhé❤
Bth nghe trong lúc vui vẻ vui vẻ h lại nghe trong cảm giác tuyệt vọng... chỉ biết khóc
hầu hết những người nhảy lầu tay thường gãy hoặc vỡ vụn nhiều hơn cơ thể và đầu của họ, còn nếu đầu họ vỡ nhiều hơn tay thì chắc người đó quá tuyệt vọng rồi
Vì khi 44 sẽ có một khoảng khắc họ hối hận r ôm lấy đầu mình tìm hy vọng sống dk bn
@@ksg.superstar5903 Cũng có thể bạn ạ, hoặc lúc đó họ ôm lấy chính bản thân mình. Họ chợt nhận ra điều mình làm và mong rằng ai đó sẽ tới cứu họ ngay trong giây phút mọi thứ dập tắt trước mắt họ
"Nếu em chẳng còn là hoa thì cứ mạnh mẽ vươn mình như cỏ dại" câu này nghe cảm xúc thực sự. Nghe bài này cảm giác như em được thấy chính mình vậy... Mong anh tiếp tục sáng tác các sản phẩm âm nhạc chữa lành giống "Em không khóc" và "Lựa chọn của em" trong tương lai nhiều hơn bởi vì nó và ý nghĩa hay lắm ạ😭😭🫶🏻 1000/10, mãi yêu
đôi khi lời khuyên nhủ là khong đủ để ngăn 1 người ngưng 44 , nhưng theo em nghĩ thứ duy nhất có thể ngăn họ lại chính là những tâm tư trong âm nhạc và đó cũng chính là bài hát của anh , cảm ơn anh vì đã tạo ra 1 bài hát hay và mang rất nhiều ý nghĩa !!
Lyric:
___Vuphungtien__
0:33
Đôi khi những thứ em muốn chỉ là buông bàn tay
Điều gì đến rồi sẽ đến mặc cho tháng ngày trôi
Em không biết kết thúc câu chuyện mình đi về đâu
Điều em muốn là chấm dứt mọi khổ đau mà thôi
__Buitruonglinh__
0:58
Tắt đi chiếc điện thoại, em không còn muốn trượt lên trong VÔ VỊ
THU mình trong hiện tại, căn PHÒNG NHỎ ở giữa chốn đô thị
Gió HẮT từ ngoài cửa sổ, CHÙM TỬ ĐẰNG xơ xác héo khô nhụy
Dưới những cuộc gọi nhỡ, lời TUYỆT MỆNH gửi vào số máy cô chị
1:10
EM cứ như nàng Tô Thị, TRÁI TIM hóa đá lúc nào không hay
VÀI mảnh cảm xúc vụn vặt không còn nơi tá túc vào hôm nay
Bấy nhiêu ngày dài em MẤT ngủ
Chẳng có đêm nào YÊN GIẤC đủ
Vách ngăn cuối cùng, THẤT THỦ
Tự nhủ rằng lần cuối ĐỪNG LUNG LAY
1:23
CHẬM thật chậm ra khỏi căn PHÒNG em coi như chiếc KÉN
Từng bậc như là phía bên kia thiên đường GỌI EM bước đến
Bỏ lại sau lưng, tất cả những TỔN THƯƠNG đâu nào có tên
CHƯA một lần trách cứ, cũng không có ý định sẽ ĐÀO nó lên
1:35
Tóc chẳng buồn cột thêm, em nhìn XUỐNG 12 tầng lầu
NƯỚC MẮT chỉ chảy một bên, đang NGẮM trọn thành phố dần phai PHẦN MÀU
Những chỉ trích MỖI NGÀY thứ khiến em ra NÔNG NỖI NÀY
Chết lặng và không thể NHỚ điều gì em đã, từng làm sai lần đầu
__Vuphungtien__
1:47
Đôi khi những thứ em muốn chỉ là buông bàn tay
Điều gì đến rồi sẽ đến mặc cho tháng ngày trôi
Em không biết kết thúc câu chuyện mình đi về đâu
Điều em muốn là chấm dứt mọi khổ đau mà thôi
__Buitruonglinh__
2:13
Em GIEO mình xuống, hai cánh tay tự ÔM LẤY chính bản thân mình
VÀI mảnh ký ức bất chợt hiện ra rõ ràng như chiếu thành KHUNG HÌNH
Từng giây như NGỪNG hẳn lại, em thấy rằng KHOẢNH KHẮC NÀY thật đẹp
Em không còn cảm thấy ĐAU, chỉ giã từ những tháng ngày CHẬT HẸP
2:26
Rồi EM tự hỏi, liệu em đi thế giới có trở thành TỐT HƠN?
Có tiếc thương một khoảng LẶNG khi trong bản nhạc vốn chỉ toàn NỐT ĐƠN
Thể xác em rơi TỰ DO, còn tâm trí như thòng lọng SIẾT CHẶT
Em MUỐN trong đợi thứ gì, từ những người em còn không BIẾT MẶT
2:38
Thương cảm à? Nó KHÔNG tồn tại quá lâu
Vài lời VÔ THƯỜNG VÔ PHẠT lại vô tình kéo em vào miệng HỐ SÂU
Để lại là trong TÂM KHẢM vết rách chằng chịt chẳng thể nào VÁ KHÂU
Em oán HẬN tại vì sao xã hội này không thể ngừng đánh đố nhau
2:50
Ý thức mờ dần, nhưng thâm tâm em vẫn còn nhiều điều RỐI REN
Thời gian của em đã CẠN, lời yêu thương vẫn chưa kịp nói lên
Cánh tay trở nên hoảng loạn đành PHẢN KHÁNG cứ như một THÓI QUEN
Em chợt khao khát được SỐNG, nhưng kết thúc chỉ một màu TỐI ĐEN
3:07
EM ra đi như vậy
Dù nụ cười em đã từng TỎA NGÁT như loài hoa tươi
Tôi khẽ lay em dậy
Hôm nay tôi phải đón một cô gái chỉ ngoài HAI MƯƠI
"Em nghe này, tôi cho em lựa CHỌN LẠI"
SỐNG một lần nữa thật vui và tin vào điều em cho là TRỌNG ĐẠI
Tôi đổi đi linh hồn mình không phải để mi em lại DÍNH HOEN
AI TỪ BỎ EM CŨNG ĐƯỢC, NHƯNG EM KHÔNG ĐƯỢC TỪ BỎ CHÍNH EM
3:31
Nên là Ở LẠI
Mặc đi hết những TRỞ NGẠI
Nếu em chẳng CÒN là HOA thì cứ mạnh mẽ vươn mình như CỎ DẠI
Giây phút khi em ngoảnh lại là CHỌN đảm đương một điều dũng cảm hơn
Hạnh phúc vẫn CÒN TỒN TẠI lời cảm ơn từ những thứ giản đơn
3:43
Còn một chuyện nữa mà tôi MONG rằng em chớ hề QUÊN
Thứ em đã từng quyết định CHẲNG phải THIÊN ĐƯỜNG
Là ĐỊA NGỤC cho ai còn NHỚ VỀ EM
Tôi không muốn em ĐAU KHỔ mắc trọng tội rồi trở nên VƯƠNG VẤT
Đừng vội buông xuôi HY VỌNG và PHẢN BỘI NHỮNG NGƯỜI THÂN THƯƠNG NHẤT
3:56
Sáng mai thức dậy, em sẽ KHÔNG là một con người như TRƯỚC ĐÂY
Cơn MƯA rồi cũng sẽ TẠNH, tim sẽ LÀNH hết mọi vết xước xây
Dù tôi CHẲNG CÒN bên cạnh, dù đối diện và SẼ phải vấp ngã
Thì xin hãy NHỚ RẰNG
Có kẻ vì em mà TRAO ĐI TẤT CẢ
__Vuphungtien__
4:08
I know how much you hate this place
But I just can't take you away
I know it hurts but it won last FOREVER.
Mình cũng là một bệnh nhân trầm cảm và nó theo mình được gần 1 năm rồi đã có lúc mình từng rất muốn chet nhưng sau khi nghe bài em không khóc của Linh làm mình cảm thấy ấm lòng dù căn bệnh vẫn theo mình nhưng nó đã đỡ hơn trước rất nhiều mong anh ra nhiều những bài hát hay nhé ❤️
Hôm nay mình bị chấm dứt tình bạn bằng cách block. Không một câu nói, không một lí do. Điều đó khiến mình một lần nữa nghĩ về tất cả những chuyện mình đã trải qua từ xưa đến nay và rồi mình nghĩ rằng:”Mình tệ lắm sao?”.
Và rồi mình nghe bài hát này mình đã khóc không ngừng được.
Cảm ơn anh vì đã tạo ra bài hát này. Em sẽ không từ bỏ chính mình. Và em sẽ cố để tốt lên. Một lần nữa cảm ơn anh vì bài nhạc
Câu chuyện của bạn làm mình nhớ đến 1 người bạn! Mình và em ấy là bạn của nhau, lúc đầu thì cũng ok lắm nhưng sau này xảy ra việc bất ngờ và mình đã nói những lời bảo vệ em ấy nhưng em ấy thì phủi mọi trách nhiệm sang cho mình! Lúc đó mình bất ngờ lắm trong khi mình cố gắng bảo vệ em ấy thì em ấy vì bảo vệ bản thân mà đẩy mọi trách nhiệm sang cho mình! Mình không trách em ấy vì mình biết việc bảo vệ bản thân là việc bình thường nhưng mình cũng không tránh khỏi thất vọng với những gì mà em ấy đã làm! Cảm giác bản thân giống như bị phản bội vậy! Và sau khi trải qua 3 lần giống như vậy thì mình hoàn toàn thất vọng và từ bỏ tình bạn đó! Mình chẳng nói gì trách cứ về em ấy cũng không block nhưng mình cũng không trả lời tin nhắn của em ấy và cứ thế để thời gian trôi qua em ấy sẽ quên đi mình!
Lý do mà mình không trách em ấy vì những gì em ấy đã làm mà cứ thế im lặng và từ bỏ tình bạn là vì dù sao cũng từng là bạn nên mình không muốn em ấy bị tổn thương nhưng mình cũng không muốn tiếp tục tình bạn này nữa! Có lẽ bạn của bạn cũng đã có tâm trạng và suy nghĩ giống mình nên mới làm vậy! Bạn hãy thử nghĩ xem trong lúc 2 người chơi với nhau bạn có làm gì có lỗi với bạn ấy không? Còn bạn của mình thì đến bây giờ vẫn không biết vì sao mình lại không trả lời tin nhắn với em ấy! Mà có khi em ấy cũng chẳng biết em ấy sai ở đâu và có khi còn trách ngược lại mình! Vậy nên bạn hãy suy nghĩ thử xem bạn đã làm sai cái gì để bạn của bạn hành xử như vậy! Tiên trách kỷ hậu trách nhân! Nếu bạn nhận ra bạn đã làm sai cái gì thì cũng đừng tự trách mình quá mà hãy xem đó là bài học và đừng lặp lại sai lầm đó với những người bạn khác của bạn là được!
Mặc dù em không bị trầm cảm hay bị bệnh tâm lý nhưng lần đầu nghe bài hát này em đã rơi nước mắt lúc nào ko hay, cứ như em hiểu rõ đc những cảm xúc của những người bị trầm cảm hay bệnh tâm lý. Thực sự cảm ơn anh đã ra đc bài hát hay như thế này để giúp cho những người bị bênh tâm lý hay cả những người bình thường hiểu đc giá trị của sinh mạng mình và ý nghĩa của cuộc sống này, cảm ơn anh rất nhiều
Từ rất lâu rồi mình luôn bị áp lực gia đình đè nén đến hiện tại vẫn thế .Khi mà mình còn chưa kịp bị xã hội làm đau thì có lẽ mình có thể 4 vì gia đình . Mình biết bản thân không bao giờ xứng đáng với những thứ đó . Hồi 15 16 tuổi mình khao khát chia sẻ chúng ra chỉ đơn giản vì muốn có người nghe , người ôm mình nhưng chia sẻ ra không được gì rồi mọi thứ còn tồi tệ hơn dần dần mình sợ phải nói chuyện liên quan đến mình . Giờ 20 tuổi mình đã chọn khi chẳng có lựa chọn nào cho mình . Có rất nhiều lúc mình mệt mỏi đến 44 nhưng không thành công vì nhiều lí do . Bài "em không khóc" mình nghe nhiều nhất vì mình không biết nói gì về nỗi đau của mình nghe bài đó an ủi mình rất nhiều trong thời gian dài . Đến bài này nghe lần đầu mình đã khóc . Mình tủi thân tại sao một đứa chỉ mới 20 như mình ,cái độ tuổi đáng lẽ phải đẹp nhất của con gái mà mk lại bị chìm vào mớ hỗn độn không thể thoát ra được thế này , mk chỉ muốn mình được sống yên ổn nhưng lại khó khăn,quá sức với mình đến khó tin. Những tổn thương của mình thời gian còn chẳng thể khiến mình lãng quên . Câu "sáng mai thức dậy e sẽ ko là con người như trước đây" đã và đang là mục đích để mình vẫn cố gắng để có ngày mai vẫn thức dậy để thay đổi mình . Nhạc của a Linh vẫn là một thứ cứu đỗi , chữa lành cho mình rất nhiều . Cảm ơn anh ,cảm ơn âm nhạc của anh 💐
Nghe bài này mình lại nhớ lại 2 năm trước . Khoảng thời gian đó minh cực kì khủng hoảng , mình bế tăt khong nghỉ được j cả vừa áp lực vừa tủi thân . Lúc đó hầu như gđ mình khong lúc nào yên ổn cả cách vài bữa lại có chuyện . Thiệt mình chỉ muốn ch.e.t thoi, mình tìm đủ mọi cách thức để 44 . Nhưng thực mai mắn là mình khong đủ can đảm để làm . Rồi dần dần mình ổn hơn cho tới bây giờ nghĩ lại phải cảm ơn chính mình , cảm ơn vì sự nhát gan để ngày đó mình khing dại dột .
Trước đây vào thời điểm mình bế tắc, mình nghe được bài “ Em không khóc ” và mình đã khóc rất nhiều, mình cảm giác như có người ở cạnh mình, choàng tay ôm lấy mình và nói em đừng khóc nữa. Khoảnh khắc ấy mình đã cảm giác rất được an ủi. Sau đó mình chữa lành bản thân, bỏ đi những thứ khiến mình mệt mỏi. Mình thấy ổn hơn. Nhưng mấy nay các vết thương lại dần quay lại, suy nghĩ dại dột lại quay trở lại. Vừa hay “ Lựa chọn của em “ xuất hiện. Như níu giữ mình lại vậy. Lần đầu tiên mình bình luận vào 1 video trên youtube như thế này. Cảm ơn buittuonglinh, cảm ơn bài hát này.
Để mình ôm cậu một cái nhé. Tụi mình sẽ được yêu thương cả thôi. Thương bạn
Em không biết nữa?
Em cảm thấy :
- Hôm nay tâm trạng của em rất tệ, những chuyện đó từ nhiều phía nó khiến em rất tiêu cực. Đó là về trách nhiệm, về tình yêu vv...Nhưng mà anh biết không nhờ những bài hát như này, trong đó nó chứa những lyric động viên, nói đúng tâm trạng em. Em cảm thấy lòng mik nhẹ nhõm. Và giờ em chỉ muốn đắm chìm trong nó và thiếp đi thôi, như thế thì sẽ thật tuyệt. Một lần nữa cảm ơn anh Buitruonglinh ạ!🤗🤗🤗
Mình tình cờ biết bài hát này trong 1 gợi ý radio trên fb.
Phải là những người đã từng muốn từ bỏ cuộc sống như mình, như rất nhiều người khác mới biết mình tuyệt vọng đến mức nào.
Hồi đó mình ko có dũng khí, vì sợ mọi người sẽ thất vọng về mình.
Giờ đây khi bước qua nửa bên kia của cuộc đời, khi mang trong mình căn bệnh ung thư theo suốt cuộc đời về sau, và vẫn một mình đối diện với mọi thứ, thật kì lạ là mình lại ko nghĩ đên việc kết thúc cuộc sống, dù thật sự mình chưa bao giờ yêu thích cuộc sống này.
Có lẽ nhìn đủ mọi cung bậc cs rồi nên thấy bình thản vs mọi thứ, cũng co lẽ mình vẫn như hồi 18 đôi mươi, vẫn ko có đủ dũng khí.
Bạn thử được quyển hành trình về phương đông đi❤ mong bn có duyên mua sách này❤
Mình cũng là một người sỡ hữu khá nhiều sách, và thật may là trong đó có cuốn "Hành trình về Phương Đông".
Cám ơn bạn vì gợi ý này, một cuốn sách đậm chất tâm linh, dù trước đó mình đã từng đọc, nhưng có lẽ mỗi độ tuổi người ta lại có cảm nhận khác nhau, lần này đọc lại thấy rất khác.
Thề luôn ý, hóng hoài à! Vào thời điểm trước, mình đã từng có lúc rơi vào tuyệt vọng và đã cbi sẵn để đi mua thuốc ngủ rồi. Cũng đã từng có lần cầm dao và sắp cứa vào tay rồi, ... Em thực sự thất bại về mọi phương diện, luôn bị áp lực mặc dù bố mẹ không có áp lực lên mình mấy. Mình cứ tự áp lực cho mình hoài ấy. Rồi đến một ngày mình biết đến Buitruonglinh. MV này mình thật sự thấy cảm động và rất hay! Chúc anh thành công trên con đường âm nhạc ạ!
Lúc đầu em có nghe bài em không khóc của anh, thật sự rất ấn tượng bởi những câu chữ anh nâng niu vào trong bài hát nó đọng lại cảm xúc trong em vô cùng tận luôn á. Lúc đầu em có nghe qua bài này nhưng không có quá nhiều ấn tượng nhưng đến hôm nay khi bản thân em lại rơi vào trạng thái cô đơn, suy sụp và mệt mỏi em mới vô tình nghe lại bài này của anh. Và em khóc vô cùng nhiều luôn bởi bài hát quá chữa lành đi mà thôi, kèm theo thông điệp anh viết ở đầu bài hay ở dưới cmt nữa. Thật sự trở thành fan của anh ạ
Nếu trước khi em từ bỏ chính mình , tôi ở bên cạnh em , liệu sẽ có kết thúc như ngày hôm nay . Dù sao thì nếu có kiếp sau , tôi vẫn mong được gặp lại em thêm 1 lần nữa .
Cảm ơn anh Linh , nhờ bài hát này tôi nhớ đến 1 người bạn thân đã 44 , giúp tôi hiểu được phần nào cảm xúc của em lúc đó .
Em bị trầm cảm,quãng thời gian ấy em nghe nhạc của anh,có một người bạn dịu dàng ở bên cạnh.Quãng thời gian ấy thật sự rất kinh khủng,thật sự em đã rất muốn rời khỏi thế giới này,nhưng thật may em đã kéo mình lại.Thời gian trôi đi,em học được nhiều thứ,cả cách trân trọng mạng sống của mình.Mỗi buổi sáng em tự nhủ với bản thân rằng phải sống,phải cố gắng,nhất định phải bước tiếp, bởi vì chỉ có em mới cứu được em thôi.
Sau bài em không khóc thì mình thấy buitruonglinh thật sự là 1 cái gì đấy nên phát triển các âm nhạc storytelling. Tương tự bài cũ, nhân vật chính vẫn là 1 cô gái cùng vơi nhiều nỗi đau và buitruonglinh vẫn là người đưa ra những lườ an ủi cô gái. Nhưng không biết hình ảnh hay sao baif làm mình khó hình dung cảnh tượng hơn bài trước. Nhưng không sao bài này vẫn mang 1 chất lượng tốt, đủ các phần, đoạn cuối chắc chắn viral
cảnh tượng của bệnh trầm cảm là 1 hố sâu không đáy
Giọng rap của Buitruonglinh luôn là một cái gì đó rất cuốnnnnn😭😭😭
uầy bài này đã làm suy nghĩ khá lâu không biết phải diễn tã cảm xúc mình ra sao nữa, nó khó để mà nói thành lời
nói chung là rất hay và ý nghĩa, câu em tâm đắc nhất là "Ai từ bỏ em cũng được những em không được từ bỏ chính em"
Một bài hát như vậy ra đời đúng vào khoảng thời gian em luôn muốn từ bỏ cuộc sống này nhất, tình bạn thì mất, tình yêu thì nát, tiền thì không có, gia đình thì nhiều chuyện xảy ra, học tập thì sa sút. Chỉ muốn nằm trong phòng không muốn làm gì cả. Vừa nghe vừa khóc, thật sự em đang rồi ren với tất cả những chuyện xảy ra cũng như nghi ngờ lựa chọn của chính mình. Hối hận nhiều thứ, nhưng thời gian đã qua lại chẳng quay trở lại được. Cảm ơn anh vì bài hát này, có chút gì đó khiến mình muốn cố gắng sống tiếp. Âm nhạc đúng là liều thuốc chữa lành.
Dù có chuyện gì cũng cố gắng lên cậu nhé🥹💗
Gửi chính mình của tuổi 20,
Mong cậu có thể ghi nhớ "ai từ bỏ em cũng được nhưng em không được từ bỏ chính em". Mình biết có đủ chuyện lớn nhỏ đang làm loạn trong đầu cậu, mình biết cậu cố gắng đến mệt cả người. Không dưới một lần nghĩ đến chuyện "không hay" nhưng mong cậu nhớ rằng cậu vẫn thích ngắm thế giới này đến vậy. Có thể do mệt quá nên cậu mới vậy thôi, sắp xếp mọi thứ hợp lí một chút, nghỉ ngơi nhiều hơn, cậu phải tự cứu lấy mình chứ. Mình tin cậu làm được mà. Mong cậu quan tâm bản thân nhiều hơn, không làm sai gì với ai thì đừng lúc nào cũng cúi đầu. Cái gì nặng lòng quá thì mình bỏ đi một chút cũng không sao đâu.
Ừm.. Khi mình nghe bài này, tim mình như bị thắt chặt lại, cảm thấy rằng bản thân cũng thật sự giống như cô gái trong video này. Thật sự để mà nói thì mình đã trầm cảm thật sự rất rất rất nặng từ đầu năm lớp 3. Đó là vào một ngày thứ Sáu đẹp trời, khi bọn mình vẫn đang ngồi chơi với nhau thì có một bạn gọi tắt là A đi, bạn ấy đột nhiên trở nên lạnh lùng với mình và thốt lên một câu khiến mình hững hờ, đó là: " T ko chơi với m nữa, đừng có lại gần t nữa. " Khi bạn ấy nói vừa dứt câu, thì mình đã nói: " Ok, m ko chơi với t nữa thì thôi. " Nhưng sâu trong thâm tâm của mình, mình thật sự rất buồn vì đấy là bạn cực kì thân của mình, mình từng coi cậu ấy là cả thế giới nhưng bây giờ lại ko chơi với mình nữa. Song, mình quay đi chỗ khác và tự chơi một mình, cô đơn vaiz chưởng luôn đó. Chuẩn bị đến giờ ngủ thì mình có gặp được bạn của bạn A xong mình mới hỏi bạn ấy là A nó có nói gì t ko, bạn ấy kêu ko. Xong mình mới hỏi m chắc ko, xong nó mới kể hết là mình bắt chước cậu ấy, rồi nhiều lắm. Đến lúc đấy, mình thật sự ko tin rằng bạn từng thân của mình lại nói mình như vậy, mình cũng chẳng nói gì hết, mình kêu bạn của A ngồi lại xong kêu là m mang cái này cho A đi, nó thích ăn cái này lắm đấy!. XOng nó mới mang đi, lại thêm một câu nữa là cậu ấy kêu mình là chó. Ui, thật sự rất buồn nhưng ko dám nói. Xong đến buổi chiều thì mình cũng chơi một mình thui. Nhưng mình cũng cảm thấy bản thân cũng có lỗi sai nên bạn ấy mới giận mình nên mình cũng đã xin lỗi bạn ấy và bạn ấy cũng đã chơi lại với mình. Thật sự, trước năm lớp 3 là mình cũng có bị trầm cảm nhưng trầm cảm nhẹ. Còn sau năm lớp 3 là coi như đời mình tan thành mây lun. Thoi, cảm ơn mọi người đã xem đến cuối nha. Love you very much 💖💖💖💖!
Mình nghe lần đầu tiên, mình khóc. Mình nghe lần thứ 2, mình vẫn khóc. Bắt đầu từ câu em tự ôm lấy chính mình, tất cả những điều mình đã trải qua, mình nghĩ bản thân đã ổn cả rồi, cho đến khi nghe bài hát này, giống như chạm vào đáy sự yếu đuối của mình vậy. Rất nhiều lần bản thân tự mình gồng lên, tự mình xử lý hết tất cả mọi chuyện, tự mình giấu đi hết cảm xúc của mình, đến lúc quay lại, vẫn là cảm giác không có 1 ai quan tâm đến mình cả, cảm giác như bản thân mình vô hình trong thế giới rộng lớn này, đến một lời nói cũng không có trọng lượng. Tự mình ôm lấy bản thân, phải tự mình ôm mình thêm bao nhiêu lần nữa thì mới có thể qua hết được khó khăn, có thể làm rõ hơn tương lai của mình?
Cảm ơn Buitruonglinh vì bài hát này, và có lẽ mình sẽ nghe lại thêm nhiều lần nữa. Ít nhất thì mình vẫn sống và vẫn còn có ngày mai, không gì là muộn màng cả, chỉ cần mình cố gắng vì ngày hôm nay thì ngày mai của mình chắc rằng sẽ rõ ràng hơn thôi.
Yeah có thế nói rằng mặc dù hơi muộn vì đến hôm nay tôi mới được lắng nghe bài hát này
Ngay lần đầu nghe đây hay chính ngay lúc này, tôi đã cảm nhận được đâu đó những gì mà bài hát muốn gửi gắm. Đó là bài học về sự trân trọng, niềm tin yêu cuộc sống hay cũng có thể là thứ âm nhạc giúp chữa lành và giúp ta đi lên từ những câu chuyện tiêu cực hàng ngày. Tôi không phải nhà triết lý hay nhà Văn để có thể viết ra những câu từ tuyệt mĩ để nói về bài hát. Nhưng tôi cũng có thể nhìn nhận hát về giai điệu hay nội dung muốn m truyền tải từ những con người đã tạo nên bài hát này. Trong suốt quãng thời gian qua, đã có rất nhiều con người đã lựa chọn chấm dứt cuộc sống của mình để đi tìm một cuộc sống mới. Quyết định này của họ đến từ rất nhiều khía cạnh nhưng chắc chắn sẽ có trong đó là những sự chán nản, thất vọng,… Tôi không biết tại sao họ lại làm như vậy, càng không thể giải đáp được tâm lý của họ lúc đó . “ Cái Chết “ đối với những con người là thứ luôn cận kề, có thể đến bất kì lúc nào,… Tôi rất sợ hãi nó, chắc là tôi hèn hay yếu đuối nhưng quả thật thì đối diện với tử thần vẫn là thứ quá khó đối với tôi. Những câu chuyện những dòng cảm xúc từ những comment mà tôi đọc được từ mọi người đã khiến tôi phải thốt ra rằng” điều đó thật khủng khiếp!”. Vậy tại sao những con người như Cô gái xuất hiện trong bài hát lại khiến cô ấy phải ra đi như vậy, cô ấy chắc hẳn biết rằng chẳng có ai đủ năng lực và sức mạnh để hồi sinh một người cả nhưng cô ấy vẫn lựa chọn nhảy từ tầng 12 xuống bên dưới mặt đất. Đây là hành động đã khiến tôi rất buồn và mọi người cũng cảm thấy thương xót. Vậy nên khi đọc được bình luận này của tôi, tôi mong mọi người có thể học được cách trân trọng hơn cuộc sống, yêu đời hơn, đừng để những cảm xúc tiêu cực chi phối. Mặc dù điều này là rất khó với những người tiêu cực nhưng hãy nghe tôi, hãy dành ra nhiều thời gian hơn để kết bạn với 1 người mà bạn cho là đáng để tin tưởng, Có khi chính người đó sẽ là người giúp bạn bước đến ánh sáng của những thứ tích cực đó. Cố lên nhé, không có gì là không thể mà hãy đưa bản thân đến điều tích cực. Cuộc sống của các bạn còn dài những câu truyện buồn của các bạn chính là một màu sắc tạo nên bức tranh tuyệt mĩ mang tên “ cuộc đời “ mà. Đừng bi quan quá, hãy sống không chỉ vì bản thân mà hãy sống vì mọi người. Đừng sống ích kỉ quá mà tự sát mà hãy sống chia sẻ để cảm nhận những yêu thương từ đó kéo ta lên từ bóng tối.
Sau cùng thì tôi muốn gửi đến những người đã tạo ra bài hát này một lời cảm ơn sâu sắc. Vì các anh, chị đã làm quá tốt trong việc để lại thông điệp đến với những người còn sống tiêu cực và có ý định muốn tự sát. Mong rằng các anh, chị sẽ tiếp tục cố gắng, tạo ra những sản phẩm hay nhất đến với người nghe. Ngoài ra mong rằng tôi có thể đọc được những bình luận từ mọi người là “ tôi đã vượt lên từ những suy nghĩ tự sát lúc trước, từ giờ tôi sẽ sống hạnh phúc và sống vì mọi người, sống tích cực “ ạ! Cảm ơn mọi người vì đã đọc bình luận này, chúc mọi người một ngày tốt lành, luôn vui vẻ và tươi cười như những bông hoa xinh xắn.
trước khi tôi thấy mình t1yy TT từng
@@seanisme tôi cũng vậy thôi mà bạn, nhưng động lực còn, ước mơ còn thì làm sao có thể từ bỏ được. Cố gắng sống thật tốt và thật vui bạn nhé
Em chân thành cảm ơn anh Linh nhiều lắm, em biết đến anh qua bài Em Không Khóc và em đã nghĩ rằng đó là bài hát ý nghĩa nhất mà em từng nghe cho đến khi biết đến bài hát này. Hầu như em đều nghe qua những bài hát của anh và từng bài đều khiến em mang những cảm xúc trầm lắng đặc biệt.
Tuy nhiên, bài hát này có lẽ quá đặc biệt đối với em. Em là một người bị trầm cảm lâu năm và từng lời hát trong bài hát này như đang nói lên nỗi lòng của em vậy. Em cũng đã từng nhay lau và khi anh hát đến đoạn đấy em đã rất xúc động, anh miêu tả vô cùng chân thực cảm giác lúc ấy của em luôn và nó khiến em khóc rất nhiều. Tất nhiên là em khóc vì cảm động ạ. Và ở đoạn cuối luôn luôn là những câu động viên vô cùng thiết thực. Em thích nghe nhạc của anh vì điều đấy ạ, luôn luôn có sự tích cực đằng sau một nỗi buồn :3
Em đã từng replay cả tuần bài Em Không Khóc của anh vì em cảm thấy bài hát ấy đã quá cảm động rồi nhưng gần cả 2 tuần nay em đều nghe bài hát này. Nếu mà anh có đọc được thì em vô cùng cảm ơn anh vì đã mang đến cho mọi người cảm xúc và cái nhìn rõ hơn về thế giới của những người bị bệnh tâm lý ạ.
Anh Linh ơi, nhờ chính những bài hát của anh mà em đã đc làm chính mình, thử trải nghiệm một cảm giác mới, một cảm giác khó tả, em hát trước cả lớp bài của anh nhân dịp cuối năm, em đã làm cho lớp một điều bất ngờ và nó thật sự rất vui!:))),em sẽ mong chờ những bài hát của anh nhiều hơn nữa ạ vì bài hát của thật sự rất giống hoàn cảnh của em ạ.
Nghe bài này mà cứ khóc như mưa, lời từ khiến mình k thể k cảm thán cái tài sáng tác của anh Linh, mv là hình ảnh 1 cô gái thu mình trong phòng kín, 4 bức tường trật hẹp với thứ ánh sáng lẻ loi hắt vào từ khe cửa. Chậm rãi chậm rãi, cô đã từ từ đón nhận thứ gọi là hi vọng sống từ 1 thế giới mới, có đau nhưng cô thấy tâm hồn mình được giải thoát những mảnh kí ức tồi tệ đều tan biến... Đoạn anh Linh miẻu tả cảnh gieo mình mình thực sự cảm nhận được nỗi đau của nhân vật. Huhhu bài này hay quá 😭
Tui cảm thấy bài hát này là quá trình cô gái này 44 và khi cô ta ch*t rồi thì anh này tới, ảnh hi sinh chính mình để hồi sinh cổ. Cổ sống trong sự áp lực, lựa chọn từ bỏ để thấy thoải mái hơn, chủ yếu là áp lực từ thị phi xung quanh cổ nói về cổ, cổ chịu không nổi và mọi người không nhận thức đuọce mình đang nói gì. Anh trai này tui nghĩ là ng simp cổ á.
Bài này quá tuyệt vời luôn, nói lên hiện thực hiện tại, thật sự là những lời nói mang áp lực rất lớn về mặt tinh thần được mọi người thốt ra mỗi ngày, không nghĩ tới hậu quả của nó. Không phải ai cũng mệt mỏi tới mức phải 44, cô này vẫn còn muốn làm rất nhiều thứ nhưng ko còn động lực nữa. Áp lực từ những ng xung quanh làm cổ buồn bã, mệt mỏi lắm luôn. Cái anh trai bên cạnh cổ có thể nói là động lực cuối cùng, mặc dù lẻ loi nhưng vẫn luôn tồn tại bên cạnh chúng ta. Không phải ai cũng nhận thức được bản thân mình luôn có ng ủng hộ, theo sau, cho tới khi mình từng trải qua sinh tử, mình hiểu được có rất nhiều người vẫn còn quan tâm đến cảm xúc, đến tình trạng của chính mình. Thật ra bản thân mình cũng đang trong tình trạng rất mệt mỏi, và dính nhiều thị phi như cô gái trong bài hát, chính mình cũng chịu không nổi và muốn 44 nhưng mà bài hát này đã làm mình suy nghĩ lại rất nhiều về bản thân, về cuộc sống, về những người xung quanh mình. Bản thân mình đã cảm thấy ổn hơn rất nhiều rồi, cảm ơn anh đã tạo ra bài hát ý nghĩa như này 💞 em vẫn luôn mong chờ các bài tiếp theo của anh
bài hát đã thành công kéo em khỏi những suy nghĩ tiêu cực. em vừa thi tuyển sinh lên 10 và không may... thất bại. thật sự những ngày sau khi biết điểm, em đã suy nghĩ rất nhiều, bị chỉ trích, trách cứ, không ai để chia sẻ, không ai chịu cảm thông,... em gần như bị trầm cảm, không muốn nói chuyện, không còn khóc. cảm giác vô định và bất lực trước cuộc sống, biết là còn nhiều cánh cửa nhưng thật sự là rất bất lực. chỉ là vô tình nhưng nó cũng giúp em suy nghĩ thấu đáo hơn. cảm ơn rất nhiều ạ.
chỉ cần em cố gắng. làm lại sẽ được cả thôi
Mình biết trầm cảm sẽ kéo bạn vào bóng tối, chìm trong những đau đớn,suy nghĩ tiêu cực nhưng bạn nên nhớ này cuộc sống này là của bạn hãy tự cầm bút và vẽ lên những vì sao lấp lánh. Hãy luôn vui vẻ, cho mình những suy nghĩ tích cực trong cuộc sống, nếu vậy thì bạn sẽ thấy cuộc sống tốt đẹp và ý nghĩa đến chừng nào♡
Cảm ơn anh vì đã lm ra 1 bài hát ý nghĩa như v, tớ hay bị gđ áp đặt quá nhiều thứ, bắt tớ từ _phải_ hiểu chuyện rồi điểm số phải cao.. . Những thành tích nhỏ của tớ gđ bỏ qua chỉ à ừ cho qua.. . khiến tớ khá tổn thương.. với tớ đạt đ 1 thành tựu k lớn lắm nh cx k hề nhỏ khiến tớ rất rất vui và cho đấy là đủ nhx mà nhìn cảm xúc của gđ khiến mình cảm giác như họ đang gắn cho mình 2 từ *chưa đủ* .. tớ tht sự cố gắng, rất cố gắng nh lại k đ chấp nhận khiến tớ cứ lạc lõng lm 1 điều j đấy để chứng minh bản thân.. nh lại chẳng nhận đ 1 sự chấp nhận.. . Bắt tớ hiểu chuyện nh tớ đâu thể đọc đc trong đầu họ nghĩ gì.. .nên đến khi tớ k lm đc thì lại lôi chuyện đấy ra nói tớ.. tớ nhịn, nuốt hết nước mắt vào trg.. nên khi cảm xúc tớ lẫn lộn.. ở trường nếu tớ bị chêu đến ức chế tớ sẽ lấy hết nhx nỗi đau tớ đã chịu và nh cảm xúc tớ dồn nén để c-h-ửi họ.. văng nh từ thô tục,x-úc phạm như những lưỡi dao to lớn rạ-c-h họ ra từng mảnh vậy.. tớ đã dồn nén quá lâu.. lúc ấy cứ như tớ k kiểm soát nổi bản thân mà cứ để nó bật ra.. giải toả mọi thứ.. .lên 1 ng bn học vô tội chỉ vì họ khiến tớ bực mình.. khi tớ kiểm soát đ r thì tớ cx chả thèm xin lỗi.. . Tớ k muốn bất kì ai thấy mặt yếu đuối của tớ nên lúc nào tớ cũng tỏ ra hề hề đôi lúc lại tht nghiêm túc.. tớ luôn muốn bày trò để nhận đc sự công nhận từ bn bè.. nó khiến tớ nhẹ nhõm hơn mỗi giây.
Ai mà bt đc 1 ng lúc nào cx hề hề như thế lại là 1 ng suy nghĩ nhiều, hay tự giày vò bản thân.
Tớ cx từng có ý định gi-et ng đấy.. điên rồ nhỉ?.. . Ừ.. . Nh mà tớ bỏ ý định đấy r.. hh.. . Tớ đúng tht là 1 đứa bệnh hoạn ha.. nh âm nhạc lại là thứ xoa dịu tớ mỗi lúc tớ hoảng loạn vùng vẫy trong vũng bùn tiêu cực. Bài hát này giúp tớ ổn định rất nhiều.. . Cảm ơn a Linh
Đôi khi những thứ em muốn chỉ là buông bàn tay
Điều gì đến rồi sẽ đến mặc cho tháng ngày trôi
Em không biết kết thúc câu chuyện mình đi về đâu
Điều em muốn là chấm dứt mọi khổ đau mà thôi
Tắt đi chiếc điện thoại em không còn muốn trượt lên trong vô vị
Thu mình trong hiện tại - căn phòng nhỏ ở giữa chốn đô thị
Gió hắt từ ngoài cửa sổ - chùm tử đằng xơ xác héo khô nhụy
Dưới những cuộc gọi nhỡ - lời tuyệt mệnh gửi vào số máy cô chị
Em cứ như nàng tô thị - trái tim hóa đá lúc nào không hay
Vài mảnh cảm xúc vụn vặt không còn nơi tá túc vào hôm nay
Bấy nhiêu ngày dài em mất ngủ - chẳng có đêm nào yên giấc đủ
Vách ngăn cuối cùng - thất thủ - tự nhủ rằng lần cuối đừng lung lay
Chậm thật chậm ra khỏi căn phòng em coi như chiếc kén
Từng bậc cứ như là phía bên kia thiên đường - gọi em bước đến
Bỏ lại sau lưng - tất cả những tổn thương đâu nào có tên
Chưa một lần trách cứ - cũng không có ý định sẽ đào nó lên
Tóc chẳng buồn cột thêm - em nhìn xuống 12 tầng lầu
Nước mắt chỉ chảy một bên - đang ngắm trọn thành phố dần phai phần màu
- Những chỉ trích mỗi ngày - thứ khiến em ra nông nỗi này
Chết lặng và không thể nhớ điều gì em đã - từng làm sai lần đầu
Đôi khi những thứ em muốn chỉ là buông bàn tay
Điều gì đến rồi sẽ đến mặc cho tháng ngày trôi
Em không biết kết thúc câu chuyện mình đi về đâu
Điều em muốn là chấm dứt mọi khổ đau mà thôi
Em gieo mình xuống - hai cánh tay tự ôm lấy chính bản thân mình
Vài mảnh ký ức bất chợt hiện ra rõ ràng như chiếu thành khung hình
Từng giây như ngừng hẳn lại - em thấy rằng khoảnh khắc này thật đẹp
Em không còn cảm thấy đau - chỉ giã từ những tháng ngày chật hẹp
Rồi em tự hỏi : liệu em đi thế giới có trở thành tốt hơn ?
Có tiếc thương một khoảng lặng khi trong bản nhạc vốn chỉ toàn nốt đơn
Thể xác em rơi tự do - còn tâm trí như thòng lọng siết chặt
Em muốn trông đợi thứ gì - từ những người em còn không biết mặt?
Thương cảm à ? Nó không tồn tại quá lâu
Vài lời vô thưởng vô phạt lại vô tình kéo em vào miệng hố sâu
Để lại là trong tâm khảm vết rách chằng chịt chẳng thể nào vá khâu
Em oán hận tại vì sao xã hội này không thể ngừng đánh đố nhau
Ý thức mờ dần - nhưng thâm tâm em vẫn còn nhiều điều rối ren
Thời gian của em đã cạn - lời yêu thương vẫn chưa kịp nói lên
Cánh tay trở nên hoảng loạn - đành phản kháng cứ như một thói quen
Em chợt khao khát được sống - nhưng kết thúc chỉ một màu tối đen
Em ra đi như vậy
Dù nụ cười em đã từng tỏa ngát như loài hoa tươi
Tôi khẽ lay em dậy
Hôm nay tôi phải đón một cô gái chỉ ngoài hai mươi
Em nghe này - tôi cho em lựa chọn lại
Sống một lần nữa thật vui và tin vào điều em cho là trọng đại
Tôi đổi đi linh hồn mình - không phải để mi em lại dính hoen
Ai từ bỏ em cũng được - nhưng em không được từ bỏ chính em
Nên là ở lại - mặc đi hết trở ngại
Nếu em chẳng còn là hoa thì cứ mạnh mẽ vươn mình như cỏ dại
Giây phút khi em ngoảnh lại là chọn đảm đương một điều dũng cảm hơn
Hạnh phúc vẫn còn tồn tại - lời cảm ơn từ những thứ giản đơn
Còn một chuyện nữa mà tôi mong rằng em chớ hề quên
Thứ em đã từng quyết định chẳng phải thiên đường - là địa ngục cho ai còn nhớ về em
Tôi không muốn em đau khổ - mắc trọng tội rồi trở nên vương vất
Đừng vội buông xuôi hy vọng - và phản bội những người thân thương nhất
Sáng mai thức dậy - em sẽ không là một con người như trước đây
Cơn mưa rồi cũng sẽ tạnh - tim sẽ lành hết mọi vết xước xây
Dù tôi chẳng còn bên cạnh - dù đối diện và sẽ phải vấp ngã
Thì xin hãy nhớ rằng - có kẻ vì em mà trao đi tất cả
rảnh ha🐱
Từ đoạn "Nghe này, tôi cho em lựa chọn lại" mình đã khóc, mình khóc như một đứa trẻ mặc dù mình đã 20 tuổi. Bài nhạc này làm tim mình rất đau. Cảm ơn tất cả những người đã làm ra bài nhạc này, mình k biết nói gì hơn.
Mình là một bệnh nhân trầm cảm, mỗi ngày đối với mình đều trống rỗng. Cũng đã hơn 2 năm sống trong thế giới chỉ có hai màu đen trắng này, trái tim như bị khoét một cái lỗ rỗng tuếch.
Nhiều lần mình đã muốn rời khỏi thế giới này, không thể chống chịu lại được những cơn điên loạn đau đớn xảy ra mỗi khi tuyệt vọng.
Nhưng đến bây giờ, mình vẫn sống. Mình biết ơn vì bản thân đã kiên trì đến thế, có thể sống đến ngày hôm nay, những vấp ngã dạy cho mình cách mạnh mẽ hơn mỗi ngày.
Mình hi vọng rồi một ngày nào đó, mình sẽ hoàn toàn bước ra khỏi vực sâu tăm tối này và tiếp bước về tương lai để đón nhận những thứ mới mẻ, hạnh phúc mà mình xứng đáng có được.
Cố lên bạn ơi, ai cũng xứng đáng có cuộc sống hạnh phúc cả
@@YuValeryc cảm ơn bạn nha!
Bạn cũng vậy, ai cũng xứng đáng được hạnh phúc.
Uầy, hôm nay mình chợt nhớ ra bài hát này. Dạo gần đây tâm trạng mình tốt lên rất nhiều, bệnh tình đang ngày càng được cải thiện. Cuối cùng sau 2 năm, mình đã dần dần bước ra khỏi bóng tối.
"Ai từ bỏ em cũng được nhưng em không được từ bỏ chính em". Một câu đã để lại cho mình rất nhiều suy ngẫm. Cảm ơn anh buitruonglinh vì một bài hát rất ý nghĩa!
mọi chuyện cứ đến bất ngờ như cơn mưa rào ngang qua làm ướt cả tâm hồn tớ,tớ chán nản và bỏ bê việc học,thành tích xuống dốc không phanh,tớ rơi vào tuyệt vọng,những suy nghĩ tiêu cực cứ bủa vây lấy tớ như một lớp màn đen che hết ánh sáng phía trước,bịt kín bao hy vọng và những đam mê tớ có trước đó,mọi thứ cứ như gáo nước lạnh hất thẳng vào mặt tớ.Đi học thì bị bạn bè xa lánh,body shaming,bị gọi là con da đen và con gầy trơ xương,bị giáo viên xem như một trò cười của lớp,tớ bắt đầu sợ đến trường,tớ sợ phải đối mặt với những lời nói gay gắt và ánh mắt khinh miệt đó,đề tuyển sinh năm nay thì nhìn như một tờ giấy bùa không biết phải giải như nào,mọi thứ cứ thế đè tớ xuống,tớ cúp học,kì vọng của mẹ đặt lên vai tớ như tấn tạ càng ép tớ xuống hơn.Tớ tự ti về bản thân mình,mẹ không cần phải thất vọng vì con,bởi vì chính con thất vọng về con hơn ai hết..tại sao chứ,cùng là con người với nhau kia mà,tớ cũng muốn được yêu thương,tớ muốn được hạnh phúc,tớ đang dần chìm xuống đáy tiêu cực của bản thân,tớ tự làm tổn thương mình,tớ đẩy tất cả mọi người ra xa bởi tớ sợ,những mảnh vỡ trong tớ sẽ khiến họ bị thương..nhưng làm ơn,ai đó hãy đến và giúp tớ với...tớ suy sụp quá,sao cuộc đời tàn nhẫn với tớ thế...?
thoi nè cho tớ gửi tới cậu cái ôm , vv như tớ nè ,bỏ ngoài tai những lời nói của họ đi nhé , cứ lạc quan rồi nó cũng trôi qua thôi ạ , ko có gì phải trách bản thân thất bại thì mình làm lại ạ , ko gì phải tự ti , ai rồi sẽ đc hạnh phúc , cố vượt qua nhé , tớ tin cậu 🖤
@@Iamnttt tớ cảm ơn cậu nhiều lắm ạa,tớ cần lời khuyên này của cậu lắm luôn ấy❤
@@YuriSaiyo-rl9hr nhớ lời tới dặn nhé ,tớ chỉ có chừng ấy lời gửi qua một màn hình thôi nhưng nó chứa lời động viên yêu thương của tớ dành cho cậu ❤
@@Iamnttt vâng tớ cảm ơn cậu nhiều lắm ạa
cảm ơn anh, anh ra bài này đúng lúc em nghĩ quẩn nhất, em chỉ định nghe nhạc lần cuối trong đời ai ngờ lại phát trúng bài này của anh. nghe xong em lại vứt con dao đi, chỉ ngồi nghe anh hát rồi khóc thôi. em cảm ơn anh, anh đã cứu lấy em
Ở lớp tớ bị nói xấu, chê bai vì tớ da đen và có mụt ruồi trên mặt, mọi người thương gọi tớ là con da đen, tớ bị bạn ăn cắp tiền và mọi người đều nghĩ tớ là con ăn cắp, và mọi người không tin tớ và bị chửi thậm tệ , sau đó tớ có cr một bạn nam bạn ấy tên tuấn, tớ bị bạn ấy phũ và vứt đồ của tớ tặng vào thùng rác, nói xấu tớ với người khác , năm tớ học lớp 3 , ngày cuối đi học lúc đó tớ gần ra về rồi chỉ ngồi ở trong lớp đợi phụ huynh tớ đón , lúc tớ trong lớp tớ bị 1 bạn to con ngồi kế bên và 1 bạn ngồi kế bàn của tớ ,2 bạn ấy đập vô cặp tớ, tát vô mặt tớ và cô bảo mẫu lớp tớ ngồi kế bàn có thấy nhưng không quan tâm cứ mặc kệ tớ bị đánh, bị có phản kháng nhưng 1 bạn thì cao một mét 5 mấy còn to con nữa , còn 1 bạn thì cao 1 mét4 ạ , có vài lần tớ nói với mẹ thì mẹ tớ bảo kệ đi, có vài lần tớ khóc đêm khóc đên 1,2 giờ sáng thì thôi, cảm ơn mọi người đã lắng nghe mình kể ạ
Tớ không thể hiểu cảm giác của cậu nhưng tớ đủ hiểu cậu chẳng làm sai, cố lên nhé, cố cho cậu chứ không phải cố vượt qua nha❤
tớ cũng có làn da như cậu, nhưng cậu ơi, tích cực lên cậu nhé 💔💐
Cậu như tớ thế cx bị gọi là xau xi á ròi có 1 cái nốt ruồi ở mặt nx
Không phải ai sinh ra cx đc hoàn hảo hết,nhưng chỉ cần cậu tin vào bản thân mình,nghĩ lạc quan và sống tích cực tớ tin cậu sẽ rất rạng rỡ và xinh đẹp,vậy nên hãy tự tin vào những j mình đang sống nhé❤❤❤
Mặc kệ đời sống cho mình trước một lúc nào đó bạn sẽ tìm đc những người bạn mong muốn và sẽ là người tin tưởng nhất nên ko phải là hoa thì cứ vươn mình như cỏ dại
Yêu cầu ytb đề xuất bài này cho tất cả mọi người ngay lập tức😡. Nhạc a này chưa bg làm tôi thất vọng, cần đc biết đến nhiều hơn nữa!!!! Nhất là bài này thực sự quá ý nghĩa luôn ấy. Mong tất cả những ai gặp chuyện k may mắn cũng như đang có ý định tự tước đoạt đi mạng sống của mình sẽ nghe được ca khúc này. Cuối cùng thì tôi cũng muốn bản thân rằng hãy bao dung hơn với chính mình nhé!!!! Cố lên😘😘😘🫂🫂🫂
-Đôi khi những thứ em muốn chỉ là buông bàn tay
-Điều gì đến rồi sẽ đến mặc cho tháng ngày trôi
-Em không biết kết thúc câu chuyện mình đi về đâu
-Điều em muốn là chấm dứt mọi khổ đau mà thôi
-Tắt đi chiếc điện thoại Em không còn muốn trượt lên trong vô vị
-Thu mình trong hiện tại căn phòng nhỏ Ở giữa chốn đô thị
-Gió hát từ ngoài cửa sổ chùm tử đằng Xơ xác heo khô nhuỵ
-Dưới những cuộc gọi nhỡ lời tuyệt mệnh gửi vào số máy cô chị
-Em cứ như nàng Tô Thị trái tim hóa đá lúc nào không hay
-Vài mảnh cảm xúc vụn vặt không còn nơi tá túc vào hôm nay
-Bấy nhiêu ngày dài em mất ngủ
-Chẳng có đêm nào yên giấc đủ
-Vách ngăn cuối cùng thất thủ
-tự nhủ rằng lần cuối đừng lung lay
-Chậm thật chậm em ra khỏi căn phòng
Em coi như chiếc kén
-từng bậc cứ như là phía bên kia thiên đường
Gọi em bước đến
-Bỏ lại sau lưng tất cả những tổn thương đâu nào có tên
-Chưa một lần trách cứ cũng không có ý định sẽ đào nó lên
-Tóc chẳng buồn cột thêm em nhìn xuống 12 tầng lầu
-Nước mắt chỉ chảy một bên đang ngắm chọn thành phố dần phai phần màu
-Những chỉ thích mỗi ngày khiến em ra nông nỗi này
-Chết lặng và không thể nhớ
Điều gì em đã từng làm sai lần đầu
Đôi khi những thứ em muốn chỉ là buông bàn tay
Điều gì đến rồi sẽ đến mặc cho tháng ngày trôi
Em không biết kết thúc câu chuyện mình đi về đâu
Điều em muốn là chấm dứt mọi khổ đau mà thôi
-Em gieo mình xuống hai cánh tay tự ôm lấy chính bản thân mình
-Vài mảnh ký ức bất chợt hiện ra rõ ràng Như chiếu thành khung hình
-Từng giây như ngừng hẳn lại em thấy khoảnh khắc này thật đẹp
-Em không còn cảm thấy đau
-chỉ giã từ những ngày tháng chật hẹp
-Rồi em tự hỏi liệu em đi thế giới có trở thành tốt hơn?
-Có tiếc thương một khoảng lặng trong khi bản nhạc vốn chỉ toàn nốt đơn
-Thể Xác em rơi tự do
-Còn tâm trí như thòng lọng siết chặt
-Em muốn trông đợi thứ gì từ những người e còn không biết mặt
-Thương cảm à nó không tồn tại quá lâu
-Vài lời vô thường vô phạt
Lại vô tình kéo em vào miệng hố sâu
-Để lại là trong tâm khảm
Vết rách chằng chịt
Chẳng thế nào vá khâu
-Em oán hận tại vì sao
Xã hội này không thể ngừng đánh đố nhau
-Ý thức mờ dần nhưng trong thâm tâm em vẫn còn nhiều điều rối ren
-Thời gian của em đã cạn lời yêu thương Vẫn chưa kịp nói lên
-Cánh tay trở nên hoảng loạn đành phản kháng cứ như một thói quen
-Em chợt khao khát được sống
Nhưng kết thúc chỉ một màu tối đen
-Em ra đi như vậy
-Dù nụ cười em đã từng tỏa ngát như loài hoa tươi
-Tôi khẽ lay em dậy
-Hôm nay tôi phải đón một cô gái chỉ ngoài 20
-Em nghe này
Tôi cho em lựa chọn lại
-Sống một lần nữa thật vui và tin vào điều em cho là trọng đại
-Tôi Đổi đi linh hồn mình
-không phải để mi em lại dính hoen
-Ai từ bỏ em cũng được nhưng em không được từ bỏ chính em
-Nên là ở lại mặc đi hết những trở ngại
-Nếu em còn chẳng là hoa thì cứ mạnh mẽ vươn mình như cỏ dại
-Giây phút khi Em ngoảnh lại
- Là chọn đảm đương một điều dũng cảm
-Hạnh phúc vẫn còn tồn tại Lời cảm ơn từ những thứ giản đơn
-Còn một chuyện nữa Mà tôi mong rằng em chớ hề quên
-Thứ em đã từng quyết định chẳng phải thiên đường
-Là địa ngục cho ai còn nhớ về em
Tôi không muốn Em đau khổ
-Mắc trọng tội rồi trở nên vương vất
-Đừng vội buông xuôi hi vọng
Và phản bội những người thân thương nhất
-Sáng mai thức dậy
Em sẽ không là một con người như trước đây
-Cơn mưa rồi cũng sẽ tạnh
- tim sẽ lành hết mọi vết xước xây
-Dù tôi chẳng còn bên cạnh
-Dù đối diện và sẽ phải vấp ngã
Xin hãy nhớ rằng
Có kẻ vì em mà trao đi tất cả!
1 like là k đủ cho bài hát tuyệt vời này, hy vọng rằng những ai đang có cuộc đời tồi tệ ngoài đó nghe được bài này hãy luôn thật mạnh mẽ bước tiếp, dù cho phía trước có tăm tối thế nào thì hãy luôn tin tưởng vào bản thân mình đừng quan tâm tới mấy lời k hay của thiên hạ, cuộc đời này chỉ có một thôi vì vậy hãy sống hết mình để không phải nuối tiếc.
* Đây không phải là dạy đời hay gì cả mà chỉ là lời tâm sự gửi đến những con người lạc lối ngoài kia và cả chính bản thân.
10/6
Hôm nay, thế giới có lẽ không còn nơi cho tớ nữa rồi, tớ đã muốn buông tay mất rồi. Nhưng lại vô tình nghe trúng bài này của Linh. Cảm ơn Linh đã giúp tớ có thêm dũng khí để ở lại....
Cố lên cậu
em chỉ hay nghe bài hát trên nền tảng khác mà chưa xem đến MV, khi xem đoạn đầu tiên giống như tâm trí em vậy cuộc sống đang ổn thì có cảm giác méo mó dần và mất kiểm soát. em không biết mình bị làm sao, xung quanh em ko có ai chia sẻ, rồi em bi bệnh nặng về giấc ngủ dù không biết mình có bị bệnh tâm lý không nhưng h em đã qua rồi , đã ổn định hơn và khi nghe bài nhạc này như lời tâm sự từ tận đáy lòng làm em vô thức rơi nước mắt, rất xúc động, truyền cảm rất cao, rất hay...nhìn lại mình cũng là cả một hành trình cố gắng.
cảm ơn anh và mọi người đã xoa dịu trái tim cung như tâm hồn của em...🫁
thật vui vì bản thân là một trong những người đầu tiên lắng nghe bài hát này❤
Nhạc của anh Linh luôn mang lại những cảm xúc vừa mãnh liệt vừa âm thầm.
Tui đột nhiên nghĩ tới bài hát "Từ trên cao nhìn xuống"
Cảm ơn buitruonglinh cũng cảm ơn âm nhạc mà anh mang đến❤❤❤
Ngày hôm nay của tớ buồn lắm. Tớ mệt mỏi, đầu óc trống rỗng. Tớ không piết mình muốn gì nữa. Nhìn quanh tớ nghĩ tại sao tớ lại không có nổi một người để chia sẻ, rồi dần dần tớ chẳng còn muốn tâm sự hay kể ai nghe, tớ giữ mọi thứ trong lòng 1 mình. Tớ không dám khóc, tớ giữ mọi thứ, nhưng tớ sợ chỉ cần ai vô tình chạm vào tớ sẽ vỡ oà ra mất. Tớ muốn nói với ai đó là tớ đang rất tệ, nhưng có lẽ họ sẽ không muốn nghe vì sẽ phiền.
Tớ thật sự muốn cười nụ cười không có lẫn tủi thân
Chia sẻ với mọi người đi rồi bạn sẽ nhận đc lời khuyên tốt và trút đc gánh nặng trong lòng! Nếu cứ giữ mãi trong lòng đến lúc không giữ đc nữa cảm xúc sẽ đi quá xa và không quay đầu đc nữa vì nó đã chịu nhiều tổn thương, và thường thường sẽ rất đáng sợ. Chia sẻ đi bạn nhé!
Tui cũng vậy bạn ơi. Trước tui có tâm sự với bạn nhưng tui nhận ra họ chỉ trả lời hời hợt như đang thương hại tui, tui cảm thấy tui làm phiền họ rồi dần tui luôn tạo vỏ bọc vui vẻ để mọi người không biết mình như thế nào. Tui dạo này như bị tiêu cực, tui luôn thất vọng về bản thân, luôn cảm buồn không vì nguyên nhân gì, tui cũng muốn khóc để trút ra hết nhưng mà không khóc nổi luôn á, cảm giác nó nặng nề vô cùng. Tui chúc bạn sớm tìm được niềm vui nha, dù chẳng còn là hoa thì hãy vươn mình như cỏ dại. ❤️
@@phanduyen125 Cố gắng lên b nhé. Rồi sẽ gặp đc tri kỉ thôi. Chỉ là vấn đề thời gian thôi bạn ạ. Mình cũng vậy thôi, cũng chưa tìm đc tri kỉ:((
Cảm ơn anh vì bài hát vô cùng ý nghĩa này. Em cũng từng có một người bạn bị trầm cảm và cũng đã rời xa thế giới này. Có lẽ bài hát này sẽ là một lời an ủi cho những người trầm cảm và đang có í định 44 và cả những người đã trải qua khoảng thời gian khó khăn ấy.
" Người 44 là họ chưa suy nghĩ kĩ hay là họ đã suy nghĩ kĩ rồi...? "
họ suy nghĩ kĩ cho bản thân nhưng quên người thân
Họ suy nghĩ cho tất cả mọi người và quên bản thân nhé b, họ luôn muốn mọi người thấu hiểu và họ chắc chắn có suy nghĩ là:"nếu như mọi người thấu hiểu cho mình thì chắc chắn mình sẽ sống lại bản thân và những ngày vui nhất" họ suy nghĩ rất nhiều và kết quả cuối cùng là sự bất lực nên họ ms chọn con đg 44 @@trydepmienque
thật buồn cười! Lời nói của bạn thật sự rất buồn cười! Cái gì gọi là "suy nghĩ cho bản thân nhưng quên người thân"? Cuộc sống này là của bản thân họ, ai có thể sống thay cho họ? Tự họ phải sống cuộc đời của họ, khi họ đau chỉ mình họ biết, khi họ buồn chỉ mình họ biết, khi họ tuyệt vọng chỉ mình họ biết, khi họ khóc chỉ mình họ biết, người thân của họ lúc đó đang ở đâu? Lúc họ cần người thân nhất thì người thân của họ đang ở đâu và làm gì? Nếu người thân của họ phát hiện ra bệnh tình của họ và cổ vũ động viên thì làm gì có chuyện họ sẽ lựa chọn 44? Và giờ đây lúc họ 44 thì bạn lại trách họ không nghĩ cho người thân?
@@trydepmienque thật buồn cười! Lời nói của bạn thật sự rất buồn cười! Cái gì gọi là "suy nghĩ cho bản thân nhưng quên người thân"? Cuộc sống này là của bản thân họ, ai có thể sống thay cho họ? Tự họ phải sống cuộc đời của họ, khi họ đau chỉ mình họ biết, khi họ buồn chỉ mình họ biết, khi họ tuyệt vọng chỉ mình họ biết, khi họ khóc chỉ mình họ biết, người thân của họ lúc đó đang ở đâu? Lúc họ cần người thân nhất thì người thân của họ đang ở đâu và làm gì? Nếu người thân của họ phát hiện ra bệnh tình của họ và cổ vũ động viên thì làm gì có chuyện họ sẽ lựa chọn 44? Và giờ đây lúc họ 44 thì bạn lại trách họ không nghĩ cho người thân?
@@trydepmienque thật buồn cười! Lời nói của bạn thật sự rất buồn cười! Cái gì gọi là "suy nghĩ cho bản thân nhưng quên người thân"? Cuộc sống này là của bản thân họ, ai có thể sống thay cho họ? Tự họ phải sống cuộc đời của họ, khi họ đau chỉ mình họ biết, khi họ buồn chỉ mình họ biết, khi họ tuyệt vọng chỉ mình họ biết, khi họ khóc chỉ mình họ biết, người thân của họ lúc đó đang ở đâu? Lúc họ cần người thân nhất thì người thân của họ đang ở đâu và làm gì? Nếu người thân của họ phát hiện ra bệnh tình của họ và cổ vũ động viên thì làm gì có chuyện họ sẽ lựa chọn 44? Và giờ đây lúc họ 44 thì bạn lại trách họ không nghĩ cho người thân?
em cảm ơn anh rất nhiều vì viết lên bài hát này, hiện em phạm phải nhiều sai lầm lớn em không nghĩ mình có thể làm như vậy. Biết là nó không tốt nhưng sao em cứ đâm đầu vào, mình tội lội lắm. Và chuyện làm em rất buồn là bạn thân em hiện không còn liên lạc với em nữa, em k biết mình phải làm sao để liên lạc với bạn ấy và nói lời xin lỗi. Em buồn lắm lúc nào cũng nghĩ đến bạn. Cuộc gọi diễn ra vỏn vẹn 36 giây thoi nhưng nó làm em mất một người bạn. Đời em như khuất vào góc tối, không còn ai tâm sự, không còn ai để em tìm lúc em buồn nhất, không còn ai làm em vui mặc dù bên ngoài còn có nhiều người khác. Với người khác em cũng vui đó nhưng lúc sau cảm xúc em bất chợt thay đổi và buồn trở lại. Làm thế nào đây:((. Chỉ muốn nói : Em bé 🍐ơi hãy liên lạc đi mà
gửi các bạn một đoạn văn trong câu truyện tôi viết : ''Dưới bầu trời đầy sao tỏa sáng,tôi đang nỗ lực hết mình trên con đường mà tôi đã chọn dẫu biết nó đầy khó khăn và vất và nhưng con đường đó là ước mơ cả một đời tôi vẫn đang theo đuổi và kiếm tìm,dựa vào sức lực của bản thân mình mà tạo đôi cánh bay lên trời cao,dựa vào con chữ,dựa vào đôi tay để viết lên sự rực rỡ nhiệt huyết của tuổi trẻ, dựa vào sức mạnh của trái tim và ý trí để thực hiện ước mơ. ''
Nghe bài này e đã khóc, vì nó giống những gì e đã từng mường tượng, về viễn cảnh sau khi mình mất, mỗi khi đứng trước lan can. Về những người sẽ đến viếng thăm mình. Thời gian đó đã qua, tuy nhiên nỗi đau đến giờ vẫn dằn vặt. Khóc vì khi nghe như chính lời động viên an ủi mình cố gắng sống tốt hơn nữa vì những người yêu thương mình❤️
Tớ đã từng bị bắt nạt ngôn từ và bắt nạt trực tuyến, lúc đó thực sự tớ rất suy sụp và bị trầm cảm nặng, nhưng không ai giúp tớ cả không ai bênh vực tớ cả thậm chí họ còn công kích nguọc lại tớ, gia đình tớ cũng không biết chuyện. Khoảng tg đó tớ phải 1 mình vật lộn và tớ còn nghĩ đến chuyện 44, họ nói tớ xứng đáng nhưng tớ không làm gì hết, ai nhìn vào cũng nghĩ tớ làm quá, tớ thấy rất mệt mỏi
Lyric của anh thấm từ câu chữ
Rất ít nguời có thể duy trì độ cúôn trong 1 bài hát như này.
Nghe xong rất suy nghĩ về cuộc sống này. Từ khi nghe nhạc của anh thì em càng thấy trân trọng những cô gái , những người phụ nữ nhiều hơn. Tks anh đã mang đến những giá trị sâu sắc như này. Chúc anh thành công hơn trên con đường âm nhạc❤❤🎉
Lên top 1 thịnh hành ae ơi:))))
Bài hát ra mắt đúng lúc tâm trạng bất ổn nhất trong 26 năm nay. Có lẽ đây là thời gian khó khăn nhất trong quá trình trưởng thành của mình. Vừa làm vừa khóc cảm giác bất lực kể cả công việc cuộc sống tình cảm đều không như mong muốn . Từ sáng giờ k biết nghe đi nghe lại bao nhiêu lần. Không thể chia sẻ cùng ai thật là bí bách.
Đôi lúc tớ cảm thấy cuộc đời bất công với tớ thật, mọi chuyện tồi tệ đều ập đến với tớ, dường như chẳng có khoảnh khắc nào bình yên. Đến lúc bình yên rồi, tưởng chừng nó sẽ mãi như vậy thì sóng gió lại lần nữa ập đến. Nhiều lúc tớ muốn rời xa khỏi cuộc đời này thật.
Khi trước tớ thích nghe bài Em không khóc mỗi lúc tớ buồn. Mãi đến bây giờ khi tâm trạng đi xuống tớ lại nghe bài này, cảm giác như 1 lời động viên to lớn. Vì ít ra bài hát này cũng làm tớ muốn ở lại đây thêm 1 chút. 🍀
đã ái mộ anh linh từ lâu
những ngày tháng tồi tệ cũng nhờ những bài hát của anh mà tâm trạng tốt lên một tí, như thể những vết bầm được xoá đi bởi âm nhạc...rồi cả tg như sụp đổ khi bà đuổi đi ko thể tiếp tục vc học, chưa hết cấp 2...vừa bệnh tâm lý vừa bệnh tim mạnh, hàng ngày xh đè nén, chịu đựng...muốn kết thúc cuộc sống nhàm chán này thì a ra bài hát mới, nghe nhiều lần e càng nghĩ nhiều hơn..
Từ lần đầu nghe đến giờ trong đầu em cứ "ai từ bỏ cũng được nhưng em không được từ bỏ chính em" mỗi khi em nghĩ 'tùm lum'.
Cảm ơn anh❤
vừa nghe vừa nhớ lại hình ảnh nằm trên băng ca phòng cấp cứu, mẹ thì đứng khóc, rất nhiều bác sĩ, điều dưỡng đứng xung quanh cấp cứu cho mình... mà rớt nước mắt
Tổng thể cả bài em cảm nhận là quá hay rồi thêm nữa là có câu chuyện rõ ràng ở phần mô tả đã làm sáng tỏ cả mạch truyện . Tóc nâu chắc không biết cô ấy là người đc 1 chàng trai hi sinh tất cả đâu , dù cho cuộc sống cô có tệ đến thế nào chăng nữa thì cô vẫn vô tình gây thương nhớ , vô tình là một chỗ dựa cho một "ai đó" . Thế như cô lại lựa chọn một hướng đi không hay cho lắm , may thay "ai đó" đã đánh đổi cả sinh mệnh để giao phó một cuộc đời tươi đẹp cho "Tóc Nâu" hi vọng rằng Lựa Chọn Của Em sẽ tốt đẹp❤
Không có bản nhạc nào là không có nốt Thăng, bởi vì khi em sinh ra đã là một nốt thăng, khi em cười cũng chính là một nốt thăng. Mỗi bản nhạc sẽ hay theo cách riêng của nó, và em sẽ đẹp theo cách riêng của bản thân mình.
Những nấc thang em nghĩ là sẽ đưa mình đến Thiên Đàng thật chất là bậc thang dẫn đến Địa Ngục. Em tự giết chính mình và đó là trọng tội.
Cảm ơn Buitruonglinh đã đem đến bài hát ý nghĩa như vậy, đỉnh quá hic mình replay mấy bữa nay rất nhiều rồi 🥺✨
" ai cũng có thể từ bỏ em
Nhưng em không thể từ bỏ chính em" một câu nói quá tâm đắc
vào một ngày mưa tự nhiên click vào bài hát ko vì mục đích gì, lần đầu nghe chưa đọc comment của anh đã thấy bài hát có gì đó rất cuốn, và ghiền hoài mấy hôm nay, lúc nào nghe cũng rùng mình. Một bài hát ko buồn nhưng ko hiểu sao rất thấm, ai từ bỏ bạn cũng được nhưng bạn ko thể từ bỏ chính mình ....
Lựa Chọn Của Em bài hát có giai điệu khá trầm từ đầu đến hết bài nhưng nó đã khiến tôi cảm thấy rất cuốn hút và bị cuốn theo câu chuyện mà Buitruonglinh kể về Cô gái ấy. Thật sự buitruonglinh có góc nhìn rất sâu mà rất ít ng thấy dc đây là một bài hát rất xuất sắc đúng là như lời đồn đây là Em Không Khóc 2
Chúc MV lên Top 1 Trending
Làm sao mà bạn có thể viết ra những lời như đâm thẳng vào tâm trí của mình như vậy, đây là những lời an ủi duy nhất mà mình trong những ngày vừa qua. Mình không thể khóc trong nhiều ngày vì nỗi buồn ở điểm cùng cực, nhưng thật sự bật khóc khi nghe bài hát này, cảm ơn vì đã có thể tạo ra một thứ ý nghĩa như vậy, nó không phải là một bài hát, nó thật sự hơn thế rất nhiều.
1 người thực sự muốn rời đi không dễ để bị thay đổi suy nghĩ vậy, nên không cần cố khuyên người ta phải làm gì, thứ cần tác động là môi trường sống của người đó.
"Ai từ bỏ em cũng được, nhưng em không được từ bỏ chính em"
Nghe bài này của anh, em nhớ lại bản thân trong quá khứ, may mắn với em chuyện đó đã qua; may mắn với cô gái đó đã buông tay nhưng mở mắt có cuộc sống mới; tất cả như một ác mộng thôi; nhưng thực tế một khi buông tay thì chẳng thể quay trở lại, cũng chẳng thể mở mắt một lần nữa.
Cảm ơn anh vì bài hát này. Em là một người đang có ý định tự sát. Nhưng nghe bài hát này em bỗng có chút chùn bước. Cảm ơn anh vì chút ấm áp anh trao cho những người anh còn không biết mặt. Em biết ơn anh rất nhiều.
lúc đầu mik cứ tưởng bài hát này sẽ cs giai điệu vui tươi, nhx khi nghe kĩ hơn thì mik nhận thấy rằng bài hát này rất cảm xúc và thú vị, nó nhìu tầng lớp câu ch và rất nhìu cảm xúc, đa số nhạc của buitruonglinh là hướng về 1 cái j đó khá là buồn, nhx nhạc vẫn rất ý nghĩa và cho mik hiểu đc những câu ch mà ngkh gặp phải, những bài nhạc của buitruonglinh nghe rất cảm xúc và ý nghĩa, nhx đây là bài hát của buitruonglinh khiến mik bật khóc và ngẫm nghĩ lại cuộc sống của mik, cảm ơn buitruonglinh đã giúp mik hiểu ra thế nào là cuộc sống :3333
Những bài hát của Linh thực sự mỗi lần nghe lại làm em bất ngờ, có lẽ vì thật đến thế, như có một người bạn cùng tâm sự qua những giai điệu. Có lẽ còn là những câu từ động viên mội khi yếu lòng trước cuộc sống đầy rẫy áp lực. Những suy nghĩ đã từng được "nghĩ tới" vì nhiều lí do. Tuy nhiên em thực cảm ơn bản thân vì vẫn tiếp tục. Đúng thật "ở lại" là một điều còn "dũng cảm" hơn thế. Cảm ơn Linh vì những Người bạn đầy ý nghĩa này.
Vừa nghe vừa khóc em biết em sống tiêu cực v chả ai lo cho em ngoài gia đình khi em biết tới bài hát của anh cảm giác như được che chở và ấm áp lắm em biết quý bản thân và gia đình ♥️
Từ lúc nghe Đường tôi chở em về là mê nhạc buitruonglinh luôn. Mỗi lần suy sụp là lại tìm nhạc anh nghe, thực sự đó là liều thuốc tinh thần rất tốt. Cảm ơn anh Linh vì đã đem đến cho em những suy nghĩ tích cực để vượt qua nhưng cảm xúc hỗn loạn lúc ấy 💝
nghe bài này của anh làm em nhớ lại thời điểm 2 năm trước khi em nghe bài "Em không khóc", em nghe và cảm nhận được đây thực sự là một bài hát truyền động lực, là sự an ủi cũng như vực dậy một tinh thần mạnh mẽ dành cho các cô gái ngoài kia đang có những năm tháng tồi tệ của mình để đương đầu với những khó khăn trước mắt và trong tương lai để trở thành một người con gái hạnh phúc, cảm ơn anh Linh đã làm ra bản nhạc này, nó thực sự rất hay và ý nghĩa, cuối cùng thì em chúng anh và các bạn cũng như các cô gái sẽ có một ngày tốt lành và hạnh phúc hơn trong cuộc sống..
“Ai từ bỏ em cũng được, nhưng em không được từ bỏ chính em” ❤
mình đã khóc sau khi nghe bản nhạc này,hiện tại mình đã bình ổn lí trí hơn nhưng khi nghe mình vẫn cảm thấy nhói trong tim,có lẽ lời hát đã “trúng tim đen”của bản thân mình.cảm ơn buitruonglinh vì bài hát mình đã lựa chọn 1 quyết định sống lại một lần nữa.