Cám ơn anh Lê Phiếu có bài viết rất hay . Chúc anh nhiều sức khỏe để viết thêm những bài xã luận đầy tình dân tộc Bài viết thật rõ ràng, đầy đủ mới thẩm thấu được những lớp trẻ ít thông tin. Cám ơn anh Nguyễn Tài rất nhiều đã có công chọn lọc.
Tui cũng bị rồi sợ quá Khi bị nạt nộ khi hỏi mua ít nho đi thăm người thiẽm bên chồng vợ cán bộ cao cấp bệnh lần nào về cũng ghê chơi với chú thiểm tuy là cán bộ nhưng chú thiểm điều là dân điền chủ theo cách mạng từ những năm 1945 dân trí thức nên rất là hiểu biết và thức tỉnh Khi nhận ra sự thật không biết mua gì đem theo khi ghé thăm nhà chú đầy cây trái đủ loại thiểm thì dạy nữ công gía chánh mua gì đây Khi ghé thăm hỏi ý kiến nhỏ em thôi thì chị đi mua ít nho cho lạ miệng chớ chú quá đầy đủ rồi khi đến hàng bán nho thấy không để gía nên hỏi nho bao nhiêu 1 kg vậy chị ,không thèm trả lời nhìn tui như người ăn trộm, trời ơi cái gì vậy rồi phán một câu có mua không mà hỏi không rẻ đâu tui nghe rồi muốn té xỉu luôn,đi lại chỗ thắng em đang đâu xe đi thôi về nhà nhỏ em hỏi không mua gì hết vậy thuật lại tại chị sợ quá không dám mua em tui chị ăn mặc đơn giản quá nên bị coi thường là không có tiền mua mà hỏi làm gì trời đất sống ở nước ngoài gần 20 năm tui đi đâu cũng thích ăn mặc đơn giản quần tây ,áo thun,ngắn gọn như vậy gọi là nghèo khổ sao không hiểu nổi
Cám ơn Văn Chương Miền Nam và Tác Giả Lê Phiếu cùng Tài Nguyễn diễn đọc .
Cám ơn anh Lê Phiếu có bài viết rất hay . Chúc anh nhiều sức khỏe để viết thêm những bài xã luận đầy tình dân tộc
Bài viết thật rõ ràng, đầy đủ mới thẩm thấu được những lớp trẻ ít thông tin.
Cám ơn anh Nguyễn Tài rất nhiều đã có công chọn lọc.
Nhớ lại chuyện ngày xưa, có nhiều câu chuyện cười ra nước mắt.
Lê Phiếu,
Buồn lắm anh ơi. Tôi cũng đang ngồi bán cây ế đây .
Tui cũng bị rồi sợ quá Khi bị nạt nộ khi hỏi mua ít nho đi thăm người thiẽm bên chồng vợ cán bộ cao cấp bệnh lần nào về cũng ghê chơi với chú thiểm tuy là cán bộ nhưng chú thiểm điều là dân điền chủ theo cách mạng từ những năm 1945 dân trí thức nên rất là hiểu biết và thức tỉnh Khi nhận ra sự thật không biết mua gì đem theo khi ghé thăm nhà chú đầy cây trái đủ loại thiểm thì dạy nữ công gía chánh mua gì đây Khi ghé thăm hỏi ý kiến nhỏ em thôi thì chị đi mua ít nho cho lạ miệng chớ chú quá đầy đủ rồi khi đến hàng bán nho thấy không để gía nên hỏi nho bao nhiêu 1 kg vậy chị ,không thèm trả lời nhìn tui như người ăn trộm, trời ơi cái gì vậy rồi phán một câu có mua không mà hỏi không rẻ đâu tui nghe rồi muốn té xỉu luôn,đi lại chỗ thắng em đang đâu xe đi thôi về nhà nhỏ em hỏi không mua gì hết vậy thuật lại tại chị sợ quá không dám mua em tui chị ăn mặc đơn giản quá nên bị coi thường là không có tiền mua mà hỏi làm gì trời đất sống ở nước ngoài gần 20 năm tui đi đâu cũng thích ăn mặc đơn giản quần tây ,áo thun,ngắn gọn như vậy gọi là nghèo khổ sao không hiểu nổi