Mọi người có ai thắc mắc rằng tại sao và có phải chỉ sự sống, cơ thể sống sinh học/vật chất, được đặc biệt quan tâm sáng tạo không? Hay tất cả các "Thể sống" đều có tuổi thọ dài ngắn, nhưng là đều có tuổi thọ, nên tất cả mới không ngừng được sáng tạo và chăm sóc, để tất cả các vòng lặp sự sống không đứt đoạn mà liên tục được tiếp diễn. Cái bản chất của sự sống, chính nó có lẽ cũng không thể tự dừng chính nó lại. Vô tận là như thế nào? Bên ngoài vũ trụ này là gì? Tồn tại mãi mãi có mệt mỏi không? Nghĩ nhiều đến những điều không thể hiểu và không thể lý giải rõ đó, khiến mình thấy sống ở một Trái Đất hiện hữu, có giới hạn, trải nghiệm quá trình có giới hạn thời gian thay vì cố hướng đến một mục tiêu hay kết quả gọi là vĩnh viễn, không có kết thúc,..và cả việc loài người "được" mất trí nhớ, thì chính là "đặc ân", con người chính là con cưng của Thượng Đế, như chính mục đích ban đầu con người được tạo ra vậy. Duy chỉ một điều con người cần làm hiện giờ, chính là nhận thức ra/nhớ ra, và rồi biết cách sống hòa bình, hạnh phúc với chính mình và với đồng loại mà thôi.
Mọi người có ai thắc mắc rằng tại sao và có phải chỉ sự sống, cơ thể sống sinh học/vật chất, được đặc biệt quan tâm sáng tạo không? Hay tất cả các "Thể sống" đều có tuổi thọ dài ngắn, nhưng là đều có tuổi thọ, nên tất cả mới không ngừng được sáng tạo và chăm sóc, để tất cả các vòng lặp sự sống không đứt đoạn mà liên tục được tiếp diễn. Cái bản chất của sự sống, chính nó có lẽ cũng không thể tự dừng chính nó lại.
Vô tận là như thế nào? Bên ngoài vũ trụ này là gì? Tồn tại mãi mãi có mệt mỏi không? Nghĩ nhiều đến những điều không thể hiểu và không thể lý giải rõ đó, khiến mình thấy sống ở một Trái Đất hiện hữu, có giới hạn, trải nghiệm quá trình có giới hạn thời gian thay vì cố hướng đến một mục tiêu hay kết quả gọi là vĩnh viễn, không có kết thúc,..và cả việc loài người "được" mất trí nhớ, thì chính là "đặc ân", con người chính là con cưng của Thượng Đế, như chính mục đích ban đầu con người được tạo ra vậy. Duy chỉ một điều con người cần làm hiện giờ, chính là nhận thức ra/nhớ ra, và rồi biết cách sống hòa bình, hạnh phúc với chính mình và với đồng loại mà thôi.