Mình đã hình dung ra một khung cảnh mờ ảo tuyệt vời như tiên cảnh. Sau này mới biết hóa ra Vong Xuyên Hà chính là đường đến địa ngục. Cảnh đẹp, đỏ rực hoa bỉ ngạn hai bên bờ. Bài hát ám chỉ tâm trạng của Rajiva trong tác phẩm "Đức Phật và nàng". Bất chất quy luật thiền môn, vượt không gian và thời gian, sự ngăn cách giữa hai thế giới, vẽ nên một tình yêu tuyệt đẹp.
Cũng 6,7 năm gì rồi…. Tự hỏi tại sao mỗi lần nghe nhạc Trung đều khiến mình xúc động. Âm nhạc là không có giới hạn , mình yêu mọi thứ âm nhạc, ngôn ngữ trên khắp thế giới này , nhưng chạm đến trái tim mình nhất vẫn là nhạc Trung. Cảm giác vẫn như thuở ban đầu khi giai điệu này vang lên vậy 🥺 25/06/2022 ai còn nghe không?
"Lần đầu gặp, nàng hơn ta 10 tuổi. Lần thứ hai gặp, ta bằng tuổi nàng. Lần thứ ba gặp, ta đã hơn nàng 10 tuổi ..." không hiểu sao nhưng nghe bài hát này thật sự ý nghĩa ca từ rất giống với tâm sự của Rajiva trong Đức phật và nàng "tóc ta đã bạc, còn người mãi mãi thanh xuân..."
Linh Hoang chỉ chọn đc tg cách hiện tại 2 nghìn năm thôi,sai số tg có thể là 500 năm.Có thể số phận đã an bài cho họ đc gặp nhau trong hoàn cảnh như vậy
@@LinhHoang-il1fx trong truyện ghi rõ lúc đó Ngải Tình dc chọn thời điểm và nàng đã chọn lúc chàng 35 tuổi, là thời điểm khó khăn nhất trong đời chàng, để hỗ trợ chàng. Lúc đó Rajiva bị hãm hại ép buộc phá giới.
#Edit: Cảm ơn Hồ Ly Rùa đã dịch, bản dịch của bạn hay lắm :D Mình hiểu nôm na như thế này: Khúc đầu: "Sóng ngầm nổi lên" = Biến cố sắp xảy ra "Đàn chim di cư ly tán" = Chim di cư luôn đi thành bày thành đàn, thành đội thành hình, nhưng ở đây lại thêm hai chữ "Ly tán", vậy nên mình nghĩ đây là hình ảnh chỉ chàng và nàng, phải tách ra vì biến cố đó. "Chuyện phong nguyệt nơi quan ải, là ta không chịu hiểu mà thôi", Nàng có tình ý, nhưng chàng không hiểu, Cụm "Si nhân", ban đầu mình nghĩ đó là nàng, nhưng: "Người hận ta si đâu cần phải nói" "Si nhân trong mộng bước qua cát vàng ngàn dặm không vướng bận" "Si" ở câu đầu có lẽ chỉ đơn giản chỉ là chàng ngốc nghếch, không hiểu được tình cảm của nàng, hoặc nếu có liên kết với "Si nhân" ở những câu sau, vậy thì si nhân đó chính là chàng. Mình càng khẳng định hơn vì hai câu "Si nhân trong mộng" và "Ta cảm giác sau khi tỉnh mộng." Khúc sau: "Vẫn nhớ như in biến cố năm ấy" "Là ta không chịu lưu lại" = Chàng day dứt, đau lòng, tiếc nuối, ân hận, vì không nhận ra tình cảm của mình sớm hơn, bởi hiện tại "Tóc ta đã bạc mà người vẫn mãi thanh xuân" = Nàng đã mất khi còn trẻ, mà bởi vì chàng còn sống, nên mình nghĩ chàng đã ngăn chặn biến cố thành công, nhưng biến cố ấy lại cướp đi mạng sống của nàng. Mình nghĩ cuộc sống của chàng không còn tươi đẹp như khi có nàng nữa ("Khóc không được chỉ đành cười", "Hát dù hay dở cũng thế thôi"), chàng hoài niệm ngày xưa của chàng và nàng ("Có nhớ chăng bài hát khi còn trẻ"). "Khúc sáo khương kia đã thôi thổi", "Ta bước qua nhà ai", "Si nhân một đời lưu lạc đến chốn vong xuyên", Cuối cùng, chàng sống tới già và mất trong nỗi tưởng niệm và nhớ nhung ấy, trước khi chết, như điển tích đã kể, chàng thổi sáo Khương, đi qua cố hương của nàng. "Ta cảm giác sau khi tỉnh mông" 'Mộng', có lẽ ở đây là cuộc đời chàng sống mà không có nàng ở dương gian. "Người nhất định sẽ chờ ở bờ bên kia", "Châm một bình trà đợi hoa nở" Nơi vong xuyên, chàng cuối cùng cũng gặp được nàng. ----------- Vậy nên có lẽ câu chuyện là thế này: Chàng là người sống ở nơi quan ải, hoặc là binh lính, còn nàng là bách tính sống ở nơi đó. Thuở mới gặp mặt, hình ảnh ban đầu chính là - nàng pha một bình trà, nơi mười dặm hoa đào, ánh mắt trông mong nhìn chàng, là hình ảnh mà chàng nhớ cho tới lúc nhắm mắt xuôi tay. Họ bầu bạn cho tới tận sau này, biến cố ập đến, giặc/thổ phỉ xâm lấn quan ải. Chàng khăn gói tòng quân, liều mạng vì nước nhà, nhưng tới khi trở về thì nàng đã mất. Chàng sống một đời hư hư thực thực sau khi hiểu ra tình cảm của mình, mãi mãi nhớ về người con gái cùng mối tình không hồi kết ấy, cho tới tận lúc già. "Nhiều năm về sau, chàng mang theo sáo Khương, Thổi khúc nhạc mà nàng yêu nhất, Từ Mạc Bắc đi đến cố hương của nàng, Con đường bỉ ngạn bên bờ vong xuyên, đào lâm mười dặm, Nàng pha một bình trà, đôi mắt trông mong, Vẫn như lúc sơ kiến." ------------------------------------------------ Đây chỉ là cách hiểu tạm thời của mình, còn 1 câu mình không hiểu là, "Bỏ lại người nơi đảo xa", ai có thể giải thích thì mình xin cảm ơn :D
Vivi 3010 "Bỏ lại người nơi đảo xa" theo mình nghĩ là người con trai bỏ lại người con gái ở 1 nơi nào đó mà 2 người từng ở cùng nhau á! Theo mình hiểu là vậy ! -_-
bạn Tuyen ngo gì đó ơi, làm ơn đọc kĩ phần mô tả của ng đăng, đừng có lúc nào cũng đem đam mỹ chụp đầu chỗ này chỗ kia, kẻo kéo thêm anti, bớt sân si dùm con má. Vô nghe nhạc để lắng đọng cũng gặp kick war. :))
Bỗng nhiên nhớ lại một thời còn ngây dại vì những bài háy của Khúc gia, Lớp trưởng, Hitachi Thoáng một cái nhiều năm đã trôi quá, nhưng sự yêu thích vẫn vẹn sơ như ngày nào. Chính nhạc Trung đã cho mình tất cả mọi thứ, từ một động lực học hành, học tiếng trung, tiếng anh, tiếng nhật... Cho dù thời gian trôi qua bao nhiêu đi nữa thì những bài hát này mãi mãi là những âm điệu bất hủ 😭😭
Si nhân một đời lưu lạc đến chốn vong xuyên. Ta cảm giác sau khi tỉnh mộng. Người nhất định sẽ xuất hiện ở bờ bên kia. Châm một bình trà, cùng đợi hoa đào nở...
Có sở thích nghe nhạc đọc tiểu thuyết. Hồi đó mới lớn mới bắt đầu đến với thế giới câu chữ. Những hình ảnh sơ khai nhất hiện lên qua từng câu truyện, bình dung và giản dị chứ không phải hoa mỹ như bây giờ. Bản nhạc này gắn liền với những tiểu thuyết cổ phong đối với mình. Dù nghe day dứt, nhưng bình yên đến kỳ lạ.
Theo như mình biết thì con đường bỉ ngạn bên bờ vong xuyên là ở dưới Minh giới, còn rừng đào mười dặm sao lại cũng ở bên bờ vong xuyên là sao thế nhể... Tội nghiệp nàng ấy quá, vẫn bên bờ vong xuyên chờ chàng đến thổi sáo. Não lòng..
theo mình biết (thực ra thì đọc truyện biết :v ) thì ở Minh giới không nở được hoa đào, do âm khí quá nặng hay gì gì đấy, cũng có một ẩn ý là ở đây rất khó để có câu chuyện tình yêu kết thúc có hậu: "Hoa đào không nở hoa". Mình nghĩ ở đây nhắc tới nắm tay người yêu ngắm hoa đào chắc là ám chỉ: "tình yêu có thể làm nên kì tích" hay đại loại gì gì đấy. Khúc cuối có nói: ta nhìn thấy hoa đào nở hoa => hẳn là nhân vật trong bài hát đã đợi được người mình cần đợi rồi. :)) Cũng không biết phải không. haha
Đời người như nước chảy hoa rơi, ngoảnh mặt đi là không bao giờ gặp lại. Nếu có thể, sau này, bên bờ Vong Xuyên, bỉ ngạn hoa đỏ rực, ta còn trông thấy bóng hình người năm xưa đang chờ...
Chưa đọc truyện Đức phật và nàng mà nhiều người cmt nói đến, nhưng qua bài hát mình lại cảm nhận được câu truyện tình dang dở thời trẻ của một đôi uyên ương, kết thúc ở thời điểm cô gái chết. Có lẽ 2 người từng hẹn ước cùng đi ngắm hoa đào nhưng cô gái ra đi trước để lại chàng trai si tình cô đơn lẻ bóng.Dù vẫn biết cô gái không muốn mình lỡ dở một đời người, nhưng chàng không quên được mối tình xưa cũ. Tới nhiều năm sau, trong những giây phút hấp hối lúc cuối đời, hồn của chàng trai đi qua những trốn xưa cũ và luôn mong khi chết đi thì gặp được hình bóng người con gái lúc trước đang chờ mình ở tgioi bên kia, rồi cả hai được tay trong tay bên nhau thưởng trà ngắm hoa đào.
linh phuong truyện nói về người con gái xuyên không cả nghìn năm rồi đem lòng yêu nhà sư vĩ đại , cứ mỗi lần xuyên về anh ấy lại già thêm, còn chị thì vẫn mãi trẻ...
Theo mình cảm nhận nội dung bài này là có hai người yêu nhau từ rất lâu, sau đó 1 người chết đi (lưu lạc đến vong xuyên) còn 1 người thì mãi mong nhớ đến già ( ngụ ý của câu tóc ta đã bạc còn người mãi thanh xuân). Cuối bài cảnh gặp nhau không phải là tỉnh mộng mà là người còn lại sau khi đã chết gặp lại người yêu mình đang đợi bên bờ vong xuyên ( tác giả viết là tỉnh mộng có thể vì quan niệm chốn nhân gian, một kiếp người như cõi mộng, tỉnh mộng nghĩa là đã hết 1 kiếp, trở về với linh hồn, tức đã chết). Cảnh tượng hoa đào nở, pha ấm trà bên bờ sông vẽ nên khung cảnh hạnh phúc, thơ mộng thực chất chỉ để thể hiện niềm vui của họ vì khi sống bị chia cắt thì sau khi chết cũng gặp được nhau.
Càng nghe ms càng thấy hay và thấm lời của bài hát. Thích nghe những bài như thế này. Bùn bùn mà thích. K mong kiếp này được yêu em, Nhưng mong kiếp sau sẽ lại đk gặp e và kết duyên vs nhau. Vong Xuyên Hà.
Ngỡ sau khi tỉnh cơn mơ Liền gặp người đứng bên bờ Vong Xuyên. Họa một bức họa đoàn viên, Châm tách trà nóng, chờ riêng ta về. Đan tay, nhắc lại lời thề, Cùng nhau chờ đợi một trời hoa khai. ... Đào hoa đã ngát hương say! (Mẫn Nguyệt)
Trên đường hoàng tuyền, có hoa Bỉ Ngạn. Hoa chờ một người, yêu tận tâm can. Duyên phận trái ngang, đời đời lỡ dở. Số mệnh sắp đặt, vạn kiếp chẳng nên duyên... Chẳng phải thần tiên, chẳng phải hồ điệp Nguyện làm tri kỷ bầu bạn nơi cửu tuyền. Vong Xuyên bất tận, Bỉ Ngạn tịch liêu. Có phải chăng chẳng chờ được người yêu? Chỉ nguyện làm thân hoa mọc trên đất, Có hoa không lá, có lá không hoa. Lặng nhìn nhân thế, lặng nhìn đời trôi...
Thích nhất câu "Tóc ta đã bạc còn người vĩnh viễn thanh xuân" nghe nó đau lòng và da diết lắm. Cộng thêm tiết tấu của nhạc thì nghe bài này, đọc lời dịch và bạn phải là người cảm nhận âm nhạc thì chắc chắn bạn sẽ khóc luôn.
Chẳng hiểu sao nghe bài này lại liên tưởng đến Đào hoa đảo nơi có 1 Hoàng Dược Sư ngạo nghễ si tình cùng với 1 nàng Phùng Hành thông minh thanh tao nhỉ!. Chàng thổi sáo ta đánh đàn mệt thì cùng nhau nhìn ngắm hoa đào rơi nhìn sóng biển vỗ dạt dào...đến cuối cùng dù đi xuống hoàng tuyền cũng ko quên được hình bóng của nhau
...hi vọng trong giấc mộng sẽ được gặp lại cố nhân xưa bên bờ "Vong Xuyên" cùng ngắm hoa đào nở rộ, cuối cùng cũng thực hiện được... ngẫm lại thì bài hát này không buồn, như gợi lại hồi ức, nghe xong mình cảm thấy có gì đó tiếc nuối quá, cảm nhận riêng của mình thôi :))
Hồng trần tục thế , ai nhìn thấu Sao lại cam chịu , kẻ tương tư Một vò Vong Ưu , chấp niệm đoạn Bên cầu Nại Hà , đợi kiếp sau Bỉ ngạn nở đỏ , Vong xuyên hà Tương tư chấp niệm , liệu có phai ? Nghìn năm sau này , ai còn nhớ Nhấn chìm tất cả , Vong xuyên hà
Nghe bài này tự nhiên lại nhớ đến Nam Khang chắc có lẻ anh không chờ được người anh thương đến năm 35 tuổi . Nhưng chắc có lẻ anh đang đứng bên bờ vong xuyên để đợi người mình thương mãi mãi. ❤ mong ngày tương phùng giữa anh và người ấy. Mong kiếp sau bình bình an an.
Long Lanh mong kiếp sau gì trời, kiếp này "ông xã" vợ con đuề huề khéo vui vẻ êm ấm rồi chắc quái gì đã nhớ Nam khang, kiếp này k chịu nổi áp lực dư luận chắc gì kiếp sau là dành cho nhau mà trông với ngóng, có phải như Lương sơn bá-Trúc anh đài quái đâu
Huyền Nguyễn Thu chúng ta không phải là người trong cuộc lên cũng không biết sự thật là ntn.. Cho dù ông xã của NK đã có vk con đuề huề nhưng có thật sự hp hay không thì chỉ mk ổng biết
Bỉ ngạn năm nay đã trổ hoa Duyên lứa tình chia vong xuyên hà Hoa đỏ ven dòng không xen lá Cùng thân hoa lá, vẫn lìa xa - Ngạo nhân - Truyền thuyết kể rằng bỉ ngạn là loài hoa duy nhất mọc dưới đường xuống hoàng tuyền, khi linh hồn trước khi đi qua cầu Nại Hà bắc ngang bờ Vong xuyên, sẽ gửi toàn bộ ký ức của mình cho hoa bỉ ngạn. Dù là đau khổ tột cùng hay yêu thương thắm thiết bỉ ngạn đều thu nhận những hồi ức đó. Một ngày, Đức Phật đi ngang qua, thấy trên mặt đất có một loài hoa đỏ rực như lửa, vừa nhung nhớ lại vừa u sầu. Phật vừa liếc nhìn đã thấu tỏ được huyền cơ trong đó. Quả thật là: “Bỉ Ngạn hoa, khai nhất thiên niên, lạc nhất thiên niên, hoa diệp vĩnh bất tương kiến. Tình bất vi nhân quả, duyên chú định sinh tử” - Bỉ Ngạn hoa, một nghìn năm nở, một nghìn năm tàn, hoa và lá vĩnh viễn không thể gặp nhau. Tình không vì nhân quả, duyên đã định tử sinh.
Dù kiếp này có hạnh phúc, đau khổ hay hối hận, nếu số đã tận thì nên buông bỏ tất cả để uống bát canh Mạnh Bà. Duyên phận do trời sắp đặt, đừng hứa hẹn điều gì ở kiếp sau vì một kẻ quên, một người nhớ nhung dày vò thì ko đáng. Nếu thật sự còn nợ nhau thì sẽ tương phùng
Mỗi lần nghe bài này mình lại nhớ tới truyện mà mình đọc được. Hắn ở Vong Xuyên ngàn năm đưa đò, ngàn năm vì oán niệm sâu sắc của nước sông Vong Xuyên bốc lên làm cho cả tên củng không thể nhớ nổi. Mọi ng cứ bảo hắn tên gọi như sông để không quên nữa, cứ thế hắn gọi là Vong Xuyên. Nhưng duy chỉ nhận thức được người kia, cứ cách 300 năm lại xuất hiện bên bờ vong xuyên, đuổi theo 1 người đang hướng cầu Nại Hà đi qua, nhưng hắn không nhớ, người đó lại là người hắn yêu lúc mình còn là tiên nhân. Và hắn củng không nhớ, mình là song tinh. Hắn và người đi trên cầu Nại Hà tuy 2 mà là 1. Bài này cứ nghe là lại muốn tìm đọc mấy truyện về Vong Xuyên Hà, rất hay nhưng củng k thể nói đến độ ngược. Giọng của Khúc Gia thì thể hiện rõ nỗi niềm của bài hát, như buồn như vui. Từ lúc biết bài này đến giờ vẫn k dứt ra được :)
Đau khổ tình trường, liên miên ái tình Hết một kiếp người, vẫn chưa quên được ngươi Khúc sáo năm xưa, vẫn nhớ như in Tại Vong Xuyên Hà, ta chờ đợi ngươi Nghìn năm đau khổ, chỉ mong đoàn tụ Nhìn ngươi qua cầu, uống chén Vong Tình Nhìn ngươi qua cầu, luân hồi chuyển kiếp Nghìn năm sau, chỉ mong tái ngộ Ta đánh đàn, ngươi thổi sáo Bỉ ngạn đỏ, vẫn lặng im nở.
Bình thg mình là kiểu nghe khoảng chục lần là chán dần, riêng bài này nghe đi nghe lại vẫn thik TT.TT giọng nghe ám ảnh dã man ~ yêu nhất là tiểu khúc nhi :* :*
+Quyên Nguyễn giống mình, cả năm trời không nghe thì thôi, nghe lại rồi lại bị nghiền không dứt ra được T^T giọng của khúc gia có sức tàn phá mãnh liệt thật @_@
:(((( chỉ có những bài hát trước đây của Tiểu Khúc Nhi và Winky Thi là khiến mình rung động, hoài niệm,... nhiều cảm xúc lắm mà giờ có làm thế nào cũng khó tìm được :(((( không biết là do những bài hát bây giờ hay do mình nữa =((((
Lu le ba jiao Hong le ying tao Liu guang zuan yan hua die Pao ren yu hai dao Tui le an chao Di san de hou niao wa Ke hai ji de nian shao de ge yao Sui le xuan xiao Ku bu wan suo sing xiao Ren hen wo chi er he zu dao zai Feng yue guan bian zhao Shi wo bu ken ming liao Wo yi bai tou er ni zai he chu dao lao Chi ren yi meng heng guo wan li huang sha wu qian gua Chi ren yi shi liu lang qu na wang chuan Wo yi jiao xing zhuan Ni yi ding jiu zai wo zuo an Qian zhe shuo deng yi shu tao hua Sheng le zhi ya Mie le yan hua Qiang di yi qu chui ba lu guo le shui jia San le yan xia Yu shui zhong yu luo xia Ke hai ji de dang nian de lang hua Yi qu chao zha chang de hao huai ye ba ren hen wo chi er bian hen ba Xing ye chen tian ya shi wo bu ken liu xia Wo sheng hua fa er ni yong yuan zheng nian hua Hi ren yi meng heng guo wan li huang sha Wu qian gua chi ren yi shi liu lang qu na wang chuan Wo yi jiao xing zhuan ni yi ding jiu zai bi an qi yi hu cha deng yi shu tao hua Chi ren yi meng zhuan guo san qian fo ta Can bu hua chi ren yi lu fan zhuo qu na gu xiang Wo yi jiao xing zhuan ni yi ding jiu zai he pan zuo yi fu hua deng zhe wo di da Zai bi an qian zhe shou deng yi shu tao hua Wo kan jian na yi shu tao hua
Nhiều năm về sau, chàng mang theo sáo Khương, Thổi khúc nhạc mà nàng yêu nhất, Từ Mạc Bắc đi đến cố hương của nàng, Con đường bỉ ngạn bên bờ vong xuyên, đào lâm mười dặm, Nàng pha một bình trà, đôi mắt trông mong, Vẫn như lúc sơ kiến. cái này ở đâu bn????
Nếu có thể, hẹn gặp lại ở kiếp sau…chẳng để yêu cũng chẳng để nhớ. Khi ấy, tất cả những gì người đã ban … ta quyết trả cho bằng hết. Người khiến ta đau… ta sẽ khiến người đau gấp bội. Người khiến ta tan nát… ta sẽ khiến người phải chết cùng với nỗi khổ tâm.
Ái tình là chi đây? Đau khổ cả một đời, nhung nhớ cả một đời, lưu luyến cả một đời, chẳng phải cuối cùng rồi cũng theo chén canh Mạnh Bà mà tan vào hư vô hay sao? Tình ái cũng giống như đóa hoa Bỉ Ngạn kia mỹ lệ kiều diễm đấy, nhưng chóng tàn, có hoa có lá đấy, nhưng vĩnh viễn chẳng thể ở bên nhau.
Si nhân trong mộng bước qua cát vàng ngàn dặm không vướng bận Si nhân một đời lưu lạc đến chốn vong xuyên Ta cảm giác sau khi tỉnh mộng Người nhất định sẽ xuất hiện ở bờ kia Nắm chặt tay nhau, cùng đợi hoa đào nở...
Nghe bài hát này lại nhớ đến một bài thơ Bỉ ngạn hoa nở bên bờ sinh tử Sông Vong Xuyên ánh đỏ cả một dòng Mạnh Bà Thang là ai quên ai nhớ Cầu Nại Hà là ai ngóng ai trông.
Tự dưng nhớ mấy ngày trước xem Bộ Bộ Kinh Tâm, Thập Tứ hỏi Nhược Hy kiếp sau có nhớ hắn không, Nhược Hy trả lời sẽ xin bát canh Mạnh Bà để quên hết tất cả mọi người đi, hy vọng Nhược Hy kiếp sau sẽ hạnh phúc
Hắn sống ở đưới chân cầu đưa đò hằng ngày, Hằng ngày nhìn người kia tìm kiếm, bị tổn thương. Người tìm đủ mọi phương kế để cố lẫn tránh Người thì lại bất chấp tất cã để được gần gủi; Còn hắn thì cứ lặng lẽ ngồi đợi dưới chân cầu, Luôn theo dỏi, Luôn luôn suy nghĩ. Mấy ngàn năm chuyển kiếp luôn hồi, Quá khứ lầm lỗi để hôm nay phải rơi lệ.
Yêu anh nhưng không thể ở cạnh chỉ có thể nhìn từ xa mỉm cười chúc anh hạnh phúc đợi 1000 năm sau tìm anh chỉ để thấy anh mỉm cười chịu khổ chịu đau chả là gì, chỉ mong anh ngoảng mặt lại nhìn thấy em là đủ ai phản bội anh cũng được nhưng em thì không mong anh luôn nhớ rằng kiếp này kiếp sau hay là vĩnh viễn vẫn có một người con gái yêu anh bằng cả sinh mệnh.Hãy nhớ đến em, em yêu anh
Đường đến Nại Hà, bỉ ngạn đỏ.
Nhớ về một kiếp, yêu, hận, tình, thù.
Vọng Hương Đài, nhìn về chốn cũ.
Một bát Vong Tình, thành hư vô
noi hay lam
Hay
Tôi đến muộn 2 năm để like cho bạn.
@@trunghuynh3203 =))))))
@@trunghuynh3203 nói hộ lòng tôi
Mình đã hình dung ra một khung cảnh mờ ảo tuyệt vời như tiên cảnh. Sau này mới biết hóa ra Vong Xuyên Hà chính là đường đến địa ngục. Cảnh đẹp, đỏ rực hoa bỉ ngạn hai bên bờ. Bài hát ám chỉ tâm trạng của Rajiva trong tác phẩm "Đức Phật và nàng". Bất chất quy luật thiền môn, vượt không gian và thời gian, sự ngăn cách giữa hai thế giới, vẽ nên một tình yêu tuyệt đẹp.
+Hương Hồ có cùng suy nghĩ.may là ac đc ở bên nhau
+Hương Hồ Bạn xem phim đạo mộ tấm lòng quyết chưa. Con đường đó đó =.=
Phim hay k bạn? Nguyễn Phú
Hương Hồ Hay mà bạn k phí 2h đồng hồ của bạn đâu. Phim "Ma thổi đèn - Tầm long quyết" nhé
Cám ơn bạn. Mình nhất định sẽ xem
Cũng 6,7 năm gì rồi….
Tự hỏi tại sao mỗi lần nghe nhạc Trung đều khiến mình xúc động. Âm nhạc là không có giới hạn , mình yêu mọi thứ âm nhạc, ngôn ngữ trên khắp thế giới này , nhưng chạm đến trái tim mình nhất vẫn là nhạc Trung.
Cảm giác vẫn như thuở ban đầu khi giai điệu này vang lên vậy 🥺
25/06/2022 ai còn nghe không?
11.1.23 mình vẫn nghe đây b, mình cũng vậy, chỉ có nhạc Trung là chạm đến trái tim mình
5/8 vẫn nghe, nghe cũng gần 10 năm nay rồi vẫn thích. Có 1 cảm giác gì đó tiếc nuối, hoài niệm
Đột nhiên kỉ niệm về một thời mình đam mê nhạc Trung ntn, và Hồ Ly Rùa là người đi với mình những bước khám phá đầu tiên.
Cảm ơn Rùa rất nhiều ❤️
nhớ quá chùi huhu, mình nghe bài này lần đầu lúc mới đăng tải video, chớp mắt một cái đã 8 năm
@@wojiaochunwei thật TTvTT nghĩ là lâu lắm nhưng nhìn lại thì 8 năm cứ như một khắc thoáng qua
Không nghĩ đã được 8 năm rồi ấy mà bài này vẫn luôn chiếm một vị trí trong tim của mình huhu nó đỉnh dã man ấy 🥹🥹🥹
"Lần đầu gặp, nàng hơn ta 10 tuổi. Lần thứ hai gặp, ta bằng tuổi nàng. Lần thứ ba gặp, ta đã hơn nàng 10 tuổi ..." không hiểu sao nhưng nghe bài hát này thật sự ý nghĩa ca từ rất giống với tâm sự của Rajiva trong Đức phật và nàng "tóc ta đã bạc, còn người mãi mãi thanh xuân..."
chào cậu. mình hỏi chút với
ở cái truyện này cô gái đó quay trở về nhiều lần à cậu?
vì sao lại vẫn gặp lại được nhau thế?
Xuyên về 3 lần . Gặp được nhau là do Ngải Tình chọn địa điểm với thời gian ở cái máy du hành t/g á .
À xuyên thì mình chọn được thời gian mà nhỉ
sao lần 3 không quay lại đúng thời gian 2 người bằng tuổi đó
vì sao lại phải lệch tuổi thế nhỉ? @@
Linh Hoang chỉ chọn đc tg cách hiện tại 2 nghìn năm thôi,sai số tg có thể là 500 năm.Có thể số phận đã an bài cho họ đc gặp nhau trong hoàn cảnh như vậy
@@LinhHoang-il1fx trong truyện ghi rõ lúc đó Ngải Tình dc chọn thời điểm và nàng đã chọn lúc chàng 35 tuổi, là thời điểm khó khăn nhất trong đời chàng, để hỗ trợ chàng. Lúc đó Rajiva bị hãm hại ép buộc phá giới.
#Edit: Cảm ơn Hồ Ly Rùa đã dịch, bản dịch của bạn hay lắm :D Mình hiểu nôm na như thế này:
Khúc đầu:
"Sóng ngầm nổi lên" = Biến cố sắp xảy ra
"Đàn chim di cư ly tán" = Chim di cư luôn đi thành bày thành đàn, thành đội thành hình, nhưng ở đây lại thêm hai chữ "Ly tán", vậy nên mình nghĩ đây là hình ảnh chỉ chàng và nàng, phải tách ra vì biến cố đó.
"Chuyện phong nguyệt nơi quan ải, là ta không chịu hiểu mà thôi",
Nàng có tình ý, nhưng chàng không hiểu,
Cụm "Si nhân", ban đầu mình nghĩ đó là nàng, nhưng:
"Người hận ta si đâu cần phải nói"
"Si nhân trong mộng bước qua cát vàng ngàn dặm không vướng bận"
"Si" ở câu đầu có lẽ chỉ đơn giản chỉ là chàng ngốc nghếch, không hiểu được tình cảm của nàng, hoặc nếu có liên kết với "Si nhân" ở những câu sau, vậy thì si nhân đó chính là chàng. Mình càng khẳng định hơn vì hai câu "Si nhân trong mộng" và "Ta cảm giác sau khi tỉnh mộng."
Khúc sau:
"Vẫn nhớ như in biến cố năm ấy" "Là ta không chịu lưu lại" = Chàng day dứt, đau lòng, tiếc nuối, ân hận, vì không nhận ra tình cảm của mình sớm hơn, bởi hiện tại "Tóc ta đã bạc mà người vẫn mãi thanh xuân" = Nàng đã mất khi còn trẻ, mà bởi vì chàng còn sống, nên mình nghĩ chàng đã ngăn chặn biến cố thành công, nhưng biến cố ấy lại cướp đi mạng sống của nàng.
Mình nghĩ cuộc sống của chàng không còn tươi đẹp như khi có nàng nữa ("Khóc không được chỉ đành cười", "Hát dù hay dở cũng thế thôi"), chàng hoài niệm ngày xưa của chàng và nàng ("Có nhớ chăng bài hát khi còn trẻ").
"Khúc sáo khương kia đã thôi thổi", "Ta bước qua nhà ai", "Si nhân một đời lưu lạc đến chốn vong xuyên",
Cuối cùng, chàng sống tới già và mất trong nỗi tưởng niệm và nhớ nhung ấy, trước khi chết, như điển tích đã kể, chàng thổi sáo Khương, đi qua cố hương của nàng.
"Ta cảm giác sau khi tỉnh mông"
'Mộng', có lẽ ở đây là cuộc đời chàng sống mà không có nàng ở dương gian.
"Người nhất định sẽ chờ ở bờ bên kia", "Châm một bình trà đợi hoa nở"
Nơi vong xuyên, chàng cuối cùng cũng gặp được nàng.
-----------
Vậy nên có lẽ câu chuyện là thế này: Chàng là người sống ở nơi quan ải, hoặc là binh lính, còn nàng là bách tính sống ở nơi đó. Thuở mới gặp mặt, hình ảnh ban đầu chính là - nàng pha một bình trà, nơi mười dặm hoa đào, ánh mắt trông mong nhìn chàng, là hình ảnh mà chàng nhớ cho tới lúc nhắm mắt xuôi tay.
Họ bầu bạn cho tới tận sau này, biến cố ập đến, giặc/thổ phỉ xâm lấn quan ải. Chàng khăn gói tòng quân, liều mạng vì nước nhà, nhưng tới khi trở về thì nàng đã mất. Chàng sống một đời hư hư thực thực sau khi hiểu ra tình cảm của mình, mãi mãi nhớ về người con gái cùng mối tình không hồi kết ấy, cho tới tận lúc già.
"Nhiều năm về sau, chàng mang theo sáo Khương,
Thổi khúc nhạc mà nàng yêu nhất,
Từ Mạc Bắc đi đến cố hương của nàng,
Con đường bỉ ngạn bên bờ vong xuyên, đào lâm mười dặm,
Nàng pha một bình trà, đôi mắt trông mong,
Vẫn như lúc sơ kiến."
------------------------------------------------
Đây chỉ là cách hiểu tạm thời của mình, còn 1 câu mình không hiểu là, "Bỏ lại người nơi đảo xa", ai có thể giải thích thì mình xin cảm ơn :D
Vivi 3010 "Bỏ lại người nơi đảo xa" theo mình nghĩ là người con trai bỏ lại người con gái ở 1 nơi nào đó mà 2 người từng ở cùng nhau á! Theo mình hiểu là vậy ! -_-
đây là 2 huynh đệ nhé chứ không phải là người con gái nào chết trên chiến trường
bạn Tuyen ngo gì đó ơi, làm ơn đọc kĩ phần mô tả của ng đăng, đừng có lúc nào cũng đem đam mỹ chụp đầu chỗ này chỗ kia, kẻo kéo thêm anti, bớt sân si dùm con má. Vô nghe nhạc để lắng đọng cũng gặp kick war. :))
Cảm ơn bạn, hóa ra là thế :D Mình thấy hiểu bài hát thêm rồi ^_^
Đọc văn án bạn ơi :D
Bỗng nhiên nhớ lại một thời còn ngây dại vì những bài háy của Khúc gia, Lớp trưởng, Hitachi
Thoáng một cái nhiều năm đã trôi quá, nhưng sự yêu thích vẫn vẹn sơ như ngày nào.
Chính nhạc Trung đã cho mình tất cả mọi thứ, từ một động lực học hành, học tiếng trung, tiếng anh, tiếng nhật...
Cho dù thời gian trôi qua bao nhiêu đi nữa thì những bài hát này mãi mãi là những âm điệu bất hủ 😭😭
Nghe bn năm rồi vẫn thấy hay ❤
Si nhân một đời lưu lạc đến chốn vong xuyên.
Ta cảm giác sau khi tỉnh mộng.
Người nhất định sẽ xuất hiện ở bờ bên kia.
Châm một bình trà, cùng đợi hoa đào nở...
phim gì v bạn
Phim gì đâu bạn lời bài hát này đó
Có sở thích nghe nhạc đọc tiểu thuyết. Hồi đó mới lớn mới bắt đầu đến với thế giới câu chữ. Những hình ảnh sơ khai nhất hiện lên qua từng câu truyện, bình dung và giản dị chứ không phải hoa mỹ như bây giờ.
Bản nhạc này gắn liền với những tiểu thuyết cổ phong đối với mình. Dù nghe day dứt, nhưng bình yên đến kỳ lạ.
4 năm đã qua, còn ai nghe bài này?
Thích bài này vô cùng, cả nhạc và lời luôn, nhạc cổ phong có lẽ t thích bài này nhất đấy.
Cả nhạc và lời đều vô cùng buồn , rất hay
Say tương tư của kỳ long cũng rất da diết....
5 năm hay 10 năm tôi vẫn đây :))
Me
Theo như mình biết thì con đường bỉ ngạn bên bờ vong xuyên là ở dưới Minh giới, còn rừng đào mười dặm sao lại cũng ở bên bờ vong xuyên là sao thế nhể... Tội nghiệp nàng ấy quá, vẫn bên bờ vong xuyên chờ chàng đến thổi sáo. Não lòng..
Nhung Ngô Cái này thì... tớ chịu :v
uống nc ở bên bờ vong xuyên là khi xuống hoàng tuyền ng ta sẽ rũ bỏ toàn bộ kí ức đấy b!
theo mình biết (thực ra thì đọc truyện biết :v ) thì ở Minh giới không nở được hoa đào, do âm khí quá nặng hay gì gì đấy, cũng có một ẩn ý là ở đây rất khó để có câu chuyện tình yêu kết thúc có hậu: "Hoa đào không nở hoa". Mình nghĩ ở đây nhắc tới nắm tay người yêu ngắm hoa đào chắc là ám chỉ: "tình yêu có thể làm nên kì tích" hay đại loại gì gì đấy. Khúc cuối có nói: ta nhìn thấy hoa đào nở hoa => hẳn là nhân vật trong bài hát đã đợi được người mình cần đợi rồi. :)) Cũng không biết phải không. haha
Kim Lê cũng có lý, kỳ tích làm lên kỳ tích.
rừng đào giống ở tiên cảnh hồ ly ý
Đời người như nước chảy hoa rơi, ngoảnh mặt đi là không bao giờ gặp lại. Nếu có thể, sau này, bên bờ Vong Xuyên, bỉ ngạn hoa đỏ rực, ta còn trông thấy bóng hình người năm xưa đang chờ...
6 năm rồi, từng nốt dạo đầu của bài vang lên, giọng TKN cất lên, vẫn làm lòng mình xao xuyến như vậy, lưu luyến như vậy.
[ 30.6.2021 ]
Chưa đọc truyện Đức phật và nàng mà nhiều người cmt nói đến, nhưng qua bài hát mình lại cảm nhận được câu truyện tình dang dở thời trẻ của một đôi uyên ương, kết thúc ở thời điểm cô gái chết. Có lẽ 2 người từng hẹn ước cùng đi ngắm hoa đào nhưng cô gái ra đi trước để lại chàng trai si tình cô đơn lẻ bóng.Dù vẫn biết cô gái không muốn mình lỡ dở một đời người, nhưng chàng không quên được mối tình xưa cũ. Tới nhiều năm sau, trong những giây phút hấp hối lúc cuối đời, hồn của chàng trai đi qua những trốn xưa cũ và luôn mong khi chết đi thì gặp được hình bóng người con gái lúc trước đang chờ mình ở tgioi bên kia, rồi cả hai được tay trong tay bên nhau thưởng trà ngắm hoa đào.
linh phuong truyện nói về người con gái xuyên không cả nghìn năm rồi đem lòng yêu nhà sư vĩ đại , cứ mỗi lần xuyên về anh ấy lại già thêm, còn chị thì vẫn mãi trẻ...
linh phuong Truyện buồn lắm bạn bạn đọc đi r sẽ tự cảm nhận đc
Theo mình cảm nhận nội dung bài này là có hai người yêu nhau từ rất lâu, sau đó 1 người chết đi (lưu lạc đến vong xuyên) còn 1 người thì mãi mong nhớ đến già ( ngụ ý của câu tóc ta đã bạc còn người mãi thanh xuân). Cuối bài cảnh gặp nhau không phải là tỉnh mộng mà là người còn lại sau khi đã chết gặp lại người yêu mình đang đợi bên bờ vong xuyên ( tác giả viết là tỉnh mộng có thể vì quan niệm chốn nhân gian, một kiếp người như cõi mộng, tỉnh mộng nghĩa là đã hết 1 kiếp, trở về với linh hồn, tức đã chết). Cảnh tượng hoa đào nở, pha ấm trà bên bờ sông vẽ nên khung cảnh hạnh phúc, thơ mộng thực chất chỉ để thể hiện niềm vui của họ vì khi sống bị chia cắt thì sau khi chết cũng gặp được nhau.
Càng nghe ms càng thấy hay và thấm lời của bài hát. Thích nghe những bài như thế này. Bùn bùn mà thích. K mong kiếp này được yêu em, Nhưng mong kiếp sau sẽ lại đk gặp e và kết duyên vs nhau. Vong Xuyên Hà.
Nghe hoài không chán, cứ mãi lưu lại..muôn đời muôn kiếp cũng 1 chữ tình. Nghe bài này với Ái thương m thấy có gì ám ảnh.
Ngỡ sau khi tỉnh cơn mơ
Liền gặp người đứng bên bờ Vong Xuyên.
Họa một bức họa đoàn viên,
Châm tách trà nóng, chờ riêng ta về.
Đan tay, nhắc lại lời thề,
Cùng nhau chờ đợi một trời hoa khai.
...
Đào hoa đã ngát hương say!
(Mẫn Nguyệt)
Làm bài này không chị?
@@Redballoon101 Ủa nay mới thấy cmt. Triển luôn em ơi!
@@moonie1711 oke~~~~ la
Trên đường hoàng tuyền, có hoa Bỉ Ngạn.
Hoa chờ một người, yêu tận tâm can.
Duyên phận trái ngang, đời đời lỡ dở.
Số mệnh sắp đặt, vạn kiếp chẳng nên duyên...
Chẳng phải thần tiên, chẳng phải hồ điệp
Nguyện làm tri kỷ bầu bạn nơi cửu tuyền.
Vong Xuyên bất tận, Bỉ Ngạn tịch liêu.
Có phải chăng chẳng chờ được người yêu?
Chỉ nguyện làm thân hoa mọc trên đất,
Có hoa không lá, có lá không hoa.
Lặng nhìn nhân thế, lặng nhìn đời trôi...
Mai Anh Lương mạnh bà truyền nhỉ
@@lamtran74 mình muốn đc bú đít mạnh bà bạn giúp mình với đc ko
Thích nhất câu "Tóc ta đã bạc còn người vĩnh viễn thanh xuân" nghe nó đau lòng và da diết lắm. Cộng thêm tiết tấu của nhạc thì nghe bài này, đọc lời dịch và bạn phải là người cảm nhận âm nhạc thì chắc chắn bạn sẽ khóc luôn.
Nghe bao nhiêu bản, vẫn là âm ngân của Tiểu Khúc Nhi là say lòng nhất.
Chẳng hiểu sao nghe bài này lại liên tưởng đến Đào hoa đảo nơi có 1 Hoàng Dược Sư ngạo nghễ si tình cùng với 1 nàng Phùng Hành thông minh thanh tao nhỉ!. Chàng thổi sáo ta đánh đàn mệt thì cùng nhau nhìn ngắm hoa đào rơi nhìn sóng biển vỗ dạt dào...đến cuối cùng dù đi xuống hoàng tuyền cũng ko quên được hình bóng của nhau
Cha mẹ sinh ra con kiếp này để con nghe được bài hát này thật không phí cuộc đời
...hi vọng trong giấc mộng sẽ được gặp lại cố nhân xưa bên bờ "Vong Xuyên" cùng ngắm hoa đào nở rộ, cuối cùng cũng thực hiện được... ngẫm lại thì bài hát này không buồn, như gợi lại hồi ức, nghe xong mình cảm thấy có gì đó tiếc nuối quá, cảm nhận riêng của mình thôi :))
Vong xuyên làm mình liên tưởng đến bộ đam có tên là Diễm quỷ của Công tử hoan hỉ. Cũng có bỉ ngạn, hận hận yêu yêu rồi mãi mới tới được với nhau.
Trần Ngọc Ánh cả truyện " Tam sinh , vong xuyên bất tử " nữa
Trần Ngọc Ánh đam mĩ à cậu?
Tui nhớ tới game Thiện Nữ, có cái map tên Vong Xuyên ==
(Hơi k lên quan)
meng oi nghe toi Diem Quy la dau long. minh cug nghi toi no dau tien khi nghe bai nay
Có cả bộ đam tên vong xuyên bị nữa cô đọc đứt ruột xót cho thụ 😢
Hồng trần tục thế , ai nhìn thấu
Sao lại cam chịu , kẻ tương tư
Một vò Vong Ưu , chấp niệm đoạn
Bên cầu Nại Hà , đợi kiếp sau
Bỉ ngạn nở đỏ , Vong xuyên hà
Tương tư chấp niệm , liệu có phai ?
Nghìn năm sau này , ai còn nhớ
Nhấn chìm tất cả , Vong xuyên hà
Hồng Nguyệt có thể cho mình đăng bài của bạn lên zalo đk ko 😊
Dung Nguyen được
Thơ hay quá cho mình xin đăng bài này nhé
Cho mình xin bài thơ này
Bạn cho mình xin bài này nhé hay quá.
Nghe bài này tự nhiên lại nhớ đến Nam Khang chắc có lẻ anh không chờ được người anh thương đến năm 35 tuổi . Nhưng chắc có lẻ anh đang đứng bên bờ vong xuyên để đợi người mình thương mãi mãi. ❤ mong ngày tương phùng giữa anh và người ấy. Mong kiếp sau bình bình an an.
Cửu Thiên Thiên NK iu *ông xã* của mk nhiều ts vậy chắc chắn sẽ chờ đợi người đó...chỉ mong kiếp sau 2người có ty thật đẹp mãi mãi bên nhau
Long Lanh mong kiếp sau gì trời, kiếp này "ông xã" vợ con đuề huề khéo vui vẻ êm ấm rồi chắc quái gì đã nhớ Nam khang, kiếp này k chịu nổi áp lực dư luận chắc gì kiếp sau là dành cho nhau mà trông với ngóng, có phải như Lương sơn bá-Trúc anh đài quái đâu
Huyền Nguyễn Thu chúng ta không phải là người trong cuộc lên cũng không biết sự thật là ntn..
Cho dù ông xã của NK đã có vk con đuề huề nhưng có thật sự hp hay không thì chỉ mk ổng biết
Tiểu Khúc Nhi giọng hát thật hay và truyền cảm, mình nghe nhiu bài của a này, hát rất tuyệt
Âm hưởng tuyệt vời, đúng là kết từ cái lần nghe đầu tiên...Nhưng sao thấy buồn wá, giọng ca thật tuyệt, chính thức trở thành fan của Khúc Nhi...😢😢😢
5 năm duy nhất chỉ một bài nhạc chuông, một bài hát nghe khi mỗi đêm về. Cảm ơn kênh vẫn giữ lại bài hát này
Nghe tan nát cõi lòng nhưng cứ thích nghe đi nghe lại!
vừa nghe vừa đọc Khuynh Tẩn Thiên Hạ ..... khung cảnh cuối truyện cũng thê lương như giai điệu bài hát, ....xúc động quá trời ơi, ..hại tui khóc hết nước mắt ....buồn hiu hiu
bạn em nói đây là 1 trong 2 bài nhạc cổ trang mà nó nghe đến khóc luôn vì giai điệu, chất giọng nhất là lời dịch quá hay =(((
Đúng vậy, cứ nghe là mình cảm thấy mất mát thế nào ý! cho đứa b nghe mà mình ngồi khóc!
Wind Capu Yong Vậy cho mình biết tên bài thứ 2 đi...☺☺☺
Bạn nào biết các truyện cổ dạng dạng như vậy cho mình xin với
Cổ phong nha bạn =))
cả bài Chén canh mạnh bà , ta chỉ có thể yêu chàng , đợi chàg một đời . nghe và đọc sup thì k kìm lòng đc
bị thích bài này mất rồi, anh Tiêu hát hay quá đi thôi, , , bị kết anh từ bài thịnh thế vô tranh, ôii, cái giọng miễn chê luôn
Mình cũng thích Khúc gia vì chất giọng đặc biệt này :3
[00:27.84]綠了芭蕉
[00:30.64]紅了櫻桃
[00:33.89]流光轉眼化蝶
[00:36.54]拋人於海島
[00:39.94]褪了暗潮
[00:42.69]離散的候鳥啊
[00:46.19]可還記得年少的歌謠
[00:52.29]醉了喧囂
[00:54.84]哭不完索性笑
[00:58.39]人恨我癡兒何足道哉
[01:04.64]風月關邊照
[01:07.39]是我不肯明了
[01:09.84]我已白頭而你
[01:12.34]在何處到老
[01:16.89]癡人一夢橫過萬里黃沙
[01:22.09]無牽掛
[01:23.14]癡人一世流浪去那忘川
[01:29.35]我一覺醒轉
[01:32.35]你一定就在我左岸
[01:35.33]牽著手等一樹桃花
[02:06.18]生了枝椏
[02:09.23]滅了煙花
[02:12.28]羌笛一曲吹罷
[02:14.98]路過了誰家
[02:18.41]散了煙霞
[02:21.16]雨水終於落下
[02:24.56 ]可還記得當年的浪花
[02:30.81]一曲嘲哳
[02:33.16]唱得好壞也罷
[02:36.91]人恨我癡兒便恨吧
[02:43.12]星夜沉天涯
[02: 45.72]是我不肯留下
[02:48.37]我生華髮而你
[02:50.82]永遠正年華
[02:55.37]癡人一夢橫過萬里黃沙
[03:00.48]無牽掛
[03:01.48 ]癡人一世流浪去那忘川
[03:07.84]我一覺醒轉你一定就在
[03:12.84]彼岸沏一壺茶等一樹桃花
[03:19.89]癡人一夢轉過三千佛塔
[ 03:25.05]參不化
[03:26.05]癡人一路泛舟去那故鄉
[03:32.35]我一覺醒轉你一定就在
[03:37.45]河畔作一幅畫等著我抵達
[03:43.45]在彼岸牽著手等一樹桃花
[03:50.90]我看見那一樹桃花
Đình Hà Vũ ❤❤❤
Bỉ ngạn năm nay đã trổ hoa
Duyên lứa tình chia vong xuyên hà
Hoa đỏ ven dòng không xen lá
Cùng thân hoa lá, vẫn lìa xa
- Ngạo nhân -
Truyền thuyết kể rằng bỉ ngạn là loài hoa duy nhất mọc dưới đường xuống hoàng tuyền, khi linh hồn trước khi đi qua cầu Nại Hà bắc ngang bờ Vong xuyên, sẽ gửi toàn bộ ký ức của mình cho hoa bỉ ngạn. Dù là đau khổ tột cùng hay yêu thương thắm thiết bỉ ngạn đều thu nhận những hồi ức đó.
Một ngày, Đức Phật đi ngang qua, thấy trên mặt đất có một loài hoa đỏ rực như lửa, vừa nhung nhớ lại vừa u sầu. Phật vừa liếc nhìn đã thấu tỏ được huyền cơ trong đó. Quả thật là:
“Bỉ Ngạn hoa, khai nhất thiên niên, lạc nhất thiên niên, hoa diệp vĩnh bất tương kiến. Tình bất vi nhân quả, duyên chú định sinh tử” - Bỉ Ngạn hoa, một nghìn năm nở, một nghìn năm tàn, hoa và lá vĩnh viễn không thể gặp nhau. Tình không vì nhân quả, duyên đã định tử sinh.
đúng là sơ kiến
một tiếng mưa rơi một nỗi sầu
một làn gió thoáng một nỗi đâu
một phút xa nhau ngàn thương nhớ
một lần gặp gỡ vạn lần mơ.
- nhờ huynh và Hậu Huyền bên bài Ái Phi mà máy nghe nhạc của ta lúc nào cũng hết sạch pin, bái phục:v
Hạ Chanh metoo :))
nghe họa phong hay
Nghe thử của Winki Thi đi
chuẩn
Hoạ phong hậu huyền hay mà , còn winky thi có giang nam điệu
Canh mạnh bà thứ canh được nấu từ nước mắt của cả 1 đời người,
uống vào mọi hỷ nộ ái ố đều sẽ quên hết, tâm tịnh lòng an... yên lòng luân hồi
cũng sẽ có những linh hồn vì chưa thể hoàn thành tâm nguyện của đời này
chưa thể an lòng... vì 1 câu hứa
“Sau khi chết, qua cầu Nại Hà không uống canh Mạnh Bà, để kiếp sau còn nhớ, kiếp sau còn mãi đi tìm”
Trầm luân trong vong xuyên hà vạn năm, nhìn người mình yêu thương từng kiếp từng kiếp bước qua nại hà cầu,
uống hết chén canh này đến chén canh khác
ta không thể nhìn thấy nhau,
vạn năm qua đi nếu như lòng nhớ nhung vẫn chưa vơi đi, sẽ được quay lại dương thế tìm kiếm người mình yêu thương nhất trong kiếp này
hoàn thành tâm nguyên còn đang dở...
liệu... ta có tìm được ai đó trong kiếp này, khiến ta cam tâm tình nguyện hất đỗ chén canh mạnh bà mà chấp nhận trầm luân khổ ải vạn năm?
Dù kiếp này có hạnh phúc, đau khổ hay hối hận, nếu số đã tận thì nên buông bỏ tất cả để uống bát canh Mạnh Bà. Duyên phận do trời sắp đặt, đừng hứa hẹn điều gì ở kiếp sau vì một kẻ quên, một người nhớ nhung dày vò thì ko đáng. Nếu thật sự còn nợ nhau thì sẽ tương phùng
Nhạc trung thật sự rất da diết..thấm và buồn...đời ng đau khổ hạnh phúc hoan hỉ ...cuối cùng đều trở về với cát bụi..
Hôm nay nghe lại nhớ về thời c3 quá. Hồi đó lúc nào cũng vừa học bài vừa cắm tai nghe nhạc cổ phong. Thoắt cái đã ra trường lao vào đời rồi :))
Trời ơi, mình cũng vậy. Cả một thời của mình luôn
Mỗi lần nghe bài này mình lại nhớ tới truyện mà mình đọc được. Hắn ở Vong Xuyên ngàn năm đưa đò, ngàn năm vì oán niệm sâu sắc của nước sông Vong Xuyên bốc lên làm cho cả tên củng không thể nhớ nổi. Mọi ng cứ bảo hắn tên gọi như sông để không quên nữa, cứ thế hắn gọi là Vong Xuyên. Nhưng duy chỉ nhận thức được người kia, cứ cách 300 năm lại xuất hiện bên bờ vong xuyên, đuổi theo 1 người đang hướng cầu Nại Hà đi qua, nhưng hắn không nhớ, người đó lại là người hắn yêu lúc mình còn là tiên nhân. Và hắn củng không nhớ, mình là song tinh. Hắn và người đi trên cầu Nại Hà tuy 2 mà là 1.
Bài này cứ nghe là lại muốn tìm đọc mấy truyện về Vong Xuyên Hà, rất hay nhưng củng k thể nói đến độ ngược. Giọng của Khúc Gia thì thể hiện rõ nỗi niềm của bài hát, như buồn như vui. Từ lúc biết bài này đến giờ vẫn k dứt ra được :)
truyện này là vong xuyên phải ko bn
Bài hát này giọng ca này nghe bao nhiêu lần, lần nào cũng làm tôi xao động rưng rưng muốn khóc
Đau khổ tình trường, liên miên ái tình
Hết một kiếp người, vẫn chưa quên được ngươi
Khúc sáo năm xưa, vẫn nhớ như in
Tại Vong Xuyên Hà, ta chờ đợi ngươi
Nghìn năm đau khổ, chỉ mong đoàn tụ
Nhìn ngươi qua cầu, uống chén Vong Tình
Nhìn ngươi qua cầu, luân hồi chuyển kiếp
Nghìn năm sau, chỉ mong tái ngộ
Ta đánh đàn, ngươi thổi sáo
Bỉ ngạn đỏ, vẫn lặng im nở.
nhạc chuông 1 thời của mình, chớp mắt gần 10 năm
Chấp niệm của ta là hắn
Chấp niệm của hắn không phải ta
Ta uống chén canh này lòng đau như cắt chàng có hiểu
Bài này với Nhược Thuỷ Tam Thiên đưa mình đến nhạc cổ phong. Nghe bao năm rồi, cứ mỗi lần nghe là nhói lòng.
Bình thg mình là kiểu nghe khoảng chục lần là chán dần, riêng bài này nghe đi nghe lại vẫn thik TT.TT giọng nghe ám ảnh dã man ~ yêu nhất là tiểu khúc nhi :* :*
+Quyên Nguyễn giống mình, cả năm trời không nghe thì thôi, nghe lại rồi lại bị nghiền không dứt ra được T^T giọng của khúc gia có sức tàn phá mãnh liệt thật @_@
Ngân Ngân nhạc cổ phong thik mỗi khúc gia, giọng da diết kiểu ám ảnh luôn >//
Nghe tan nát hết cả cõi lòng! nghe đi nghe lại càng hay!
bạn biết bài nào hay của anh này nữa không?
Lạc Ninh Ninh Thượng tà, Tương kiến hoan, Thiên tự thập tam sát, Hồng trần....
Đọc lời dịch chợt nhớt tới đam Kết tóc
Chắc tại ấn tượng quá thôi
GiọngTiểu Khúc Nhi hay ghê T ~ T
"Chuyện phong nguyệt nơi quan ải
Là ta không chịu hiểu mà thôi"
Nàng giống ta, ta nhớ đến Kết Tóc nhờ 2 câu này =)))))
Truyện đấy HE ạ
@@mailinh1195 Kết Tóc thật ra là BE nhưng nếu bạn đọc cả phiên ngoại thì là HE nha bạn
:(((( chỉ có những bài hát trước đây của Tiểu Khúc Nhi và Winky Thi là khiến mình rung động, hoài niệm,... nhiều cảm xúc lắm mà giờ có làm thế nào cũng khó tìm được :(((( không biết là do những bài hát bây giờ hay do mình nữa =((((
Các bạn Việt NamTrung Quốc rất thích hát.!
Lu le ba jiao
Hong le ying tao
Liu guang zuan yan hua die
Pao ren yu hai dao
Tui le an chao
Di san de hou niao wa
Ke hai ji de nian shao de ge yao
Sui le xuan xiao
Ku bu wan suo sing xiao
Ren hen wo chi er he zu dao zai
Feng yue guan bian zhao
Shi wo bu ken ming liao
Wo yi bai tou er ni zai he chu dao lao
Chi ren yi meng heng guo wan li huang sha wu qian gua
Chi ren yi shi liu lang qu na wang chuan
Wo yi jiao xing zhuan
Ni yi ding jiu zai wo zuo an
Qian zhe shuo deng yi shu tao hua
Sheng le zhi ya
Mie le yan hua
Qiang di yi qu chui ba lu guo le shui jia
San le yan xia
Yu shui zhong yu luo xia
Ke hai ji de dang nian de lang hua
Yi qu chao zha chang de hao huai ye ba ren hen wo chi er bian hen ba
Xing ye chen tian ya shi wo bu ken liu xia
Wo sheng hua fa er ni yong yuan zheng nian hua
Hi ren yi meng heng guo wan li huang sha
Wu qian gua chi ren yi shi liu lang qu na wang chuan
Wo yi jiao xing zhuan ni yi ding jiu zai bi an qi yi hu cha deng yi shu tao hua
Chi ren yi meng zhuan guo san qian fo ta
Can bu hua chi ren yi lu fan zhuo qu na gu xiang
Wo yi jiao xing zhuan ni yi ding jiu zai he pan zuo yi fu hua deng zhe wo di da
Zai bi an qian zhe shou deng yi shu tao hua
Wo kan jian na yi shu tao hua
Nhiều năm về sau, chàng mang theo sáo Khương,
Thổi khúc nhạc mà nàng yêu nhất,
Từ Mạc Bắc đi đến cố hương của nàng,
Con đường bỉ ngạn bên bờ vong xuyên, đào lâm mười dặm,
Nàng pha một bình trà, đôi mắt trông mong,
Vẫn như lúc sơ kiến.
cái này ở đâu bn????
Văn án
+Phá Huyết Cuồng Sát b cho mk hỏi văn án của truyện gì v b
mỗi bài hát cổ phong đều có 1 văn án riêng. Đây là văn án của Vong Xuyên
+Phá Huyết Cuồng Sát cảm ơn b
cho mình hỏi sáo Khương là tên loại sao hay có ý nghĩa khác không bạn
Nếu có thể, hẹn gặp lại ở kiếp sau…chẳng để yêu cũng chẳng để nhớ.
Khi ấy, tất cả những gì người đã ban … ta quyết trả cho bằng hết.
Người khiến ta đau… ta sẽ khiến người đau gấp bội.
Người khiến ta tan nát… ta sẽ khiến người phải chết cùng với nỗi khổ tâm.
Thích nhất là nhạc của tiểu khúc nhi đó, hay wa đi!!❤️
Tới giờ mình vẫn còn nghe, mỗi lần nghe lại thấy hoài niệm như vừa tỉnh mộng xưa
Ái tình là chi đây? Đau khổ cả một đời, nhung nhớ cả một đời, lưu luyến cả một đời, chẳng phải cuối cùng rồi cũng theo chén canh Mạnh Bà mà tan vào hư vô hay sao? Tình ái cũng giống như đóa hoa Bỉ Ngạn kia mỹ lệ kiều diễm đấy, nhưng chóng tàn, có hoa có lá đấy, nhưng vĩnh viễn chẳng thể ở bên nhau.
Lời và nhạc của bài này thật sự hay, dù bn năm trôi qua rồi, cảm giác nge lại vẫn hay như vậy
Khúc Nhi giọng nghe trong quá, còn rất cảm xúc nữa...
Lǜle bājiāo
hóngle yīngtáo
liúguāng zhuǎnyǎn huà dié
pāo rén yú hǎidǎo
tuìle àncháo
lísàn de hòuniǎo a
kě hái jìdé niánshào de gēyáo
zuìle xuānxiāo
kū bù wán suǒxìng xiào
rén hèn wǒ chī er hé zú dàozāi
fēngyuè guān biān zhào
shì wǒ bù kěn míngliǎo
wǒ yǐ báitóu ér nǐ
zài hé chù dào lǎo
chīrén yī mèng héngguò wànlǐ huáng shā
wú qiānguà
chīrén yīshì liúlàng qù nà wàng chuān
wǒ yī juéxǐng zhuǎn
nǐ yīdìng jiù zài wǒ zuǒ'àn
qiān zhuóshǒu děng yīshù táohuā
shēngle zhīyā
mièle yānhuā
qiāngdí yī qū chuī bà
lùguòle shéi jiā
sànle yānxiá
yǔshuǐ zhōngyú luòxià
kě hái jìdé dàng nián de lànghuā
yī qū cháo zhā
chàng dé hǎo huài yěbà
rén hèn wǒ chī er biàn hèn ba
xīngyè chén tiānyá
shì wǒ bù kěn liú xià
wǒ shēng huáfà ér nǐ
yǒngyuǎn zhèng niánhuá
chīrén yī mèng héngguò wànlǐ huáng shā
wú qiānguà
chīrén yīshì liúlàng qù nà wàng chuān
wǒ yī juéxǐng zhuǎn nǐ yīdìng jiù zài
bǐ'àn qī yī hú chá děng yīshù táohuā
chīrén yī mèng zhuǎnguò sānqiān fó tǎ
cān bù huà
chīrén yīlù fànzhōu qù nà gùxiāng
wǒ yī juéxǐng zhuǎn nǐ yīdìng jiù zài
hépàn zuò yī fú huà děngzhe wǒ dǐdá
zài bǐ'àn qiān zhuóshǒu děng yī shù táohuā
wǒ kànjiàn nà yī shù táohuā
Dạo này nghe lại nhiều bài cũ, vẫn hay và buồn man mác như ngày nào
Mình có thể hình dung ra một dòng sông với hai bên bờ là Bỉ ngạn hoa đang nở rộ.
Dưới tán cây đào có một bóng người vẫn đứng chờ đợi ai đó.
Bao lâu rồi vẫn rất hay....
Tgian trôi nhanh quá, bất quá nghiêng đầu có lần mà trôi tận 7 năm !!
Bốn năm rồi vẫn chưa từng hết thích bài này
Nghe bài này từ lúc nó mới chớp mắt cái đã hơn 2 năm rồi hầy đã già thật rồi hihi
giọng anh ấy hay thật!
Lâu lâu lại quay lại nghe cảm xúc vẫn như lần đầu
Si nhân trong mộng bước qua cát vàng ngàn dặm không vướng bận
Si nhân một đời lưu lạc đến chốn vong xuyên
Ta cảm giác sau khi tỉnh mộng
Người nhất định sẽ xuất hiện ở bờ kia
Nắm chặt tay nhau, cùng đợi hoa đào nở...
Mình thích nhạc trung cổ vì nó luôn làm khóe mắt mình cay cay :(
cảm ơn bạn đã làm sub
Tự dưng nc mắt rơi
Hình nền đẹp quá.😍😍😍
Font chữ, cách phối màu nhìn đẹp quá.😍😍😍
Nghe bài hát này lại nhớ đến một bài thơ
Bỉ ngạn hoa nở bên bờ sinh tử
Sông Vong Xuyên ánh đỏ cả một dòng
Mạnh Bà Thang là ai quên ai nhớ
Cầu Nại Hà là ai ngóng ai trông.
Tự dưng nhớ mấy ngày trước xem Bộ Bộ Kinh Tâm, Thập Tứ hỏi Nhược Hy kiếp sau có nhớ hắn không, Nhược Hy trả lời sẽ xin bát canh Mạnh Bà để quên hết tất cả mọi người đi, hy vọng Nhược Hy kiếp sau sẽ hạnh phúc
Nghe đi nghe lại vẫn thấy hay
A A A A A! gần Tết mà nghe bài này thấy nao lòng quá
Hoa nỡ nghìn năm hoa Bỉ Ngạn
Hoàng tuyền huyết nhuộm nỗi bi thương
Vô hoa hữu diệp, vô tướng ngộ
Vạn kiếp luân hồi, vạn kiếp vương.
sông vong xuyên có bờ hoa bỉ ngạn đỏ...hay tuyệt!!!
Bờ vong xuyên lạnh lẽo
Hoa Bỉ ngạn vương hương
Kiếp này lỡ đau thương
Kiếp sau còn mong gặp
6,7 năm gì rồi mới nghe lại mà vẫn hay như ngày nào
6 năm rồi ko biết còn ai quay lại nghe ko hay chỉ còn 1 mình tôi😔
Lặng tấu một khúc tạ từ
Nén một dạ tương tư
Lạc hoa Vong Xuyên ái
Thiên niên mãi không phai
đem bài này ra tặng đám cưới nyc:v
Vẫn cứ thích bài này
Hắn sống ở đưới chân cầu đưa đò hằng ngày,
Hằng ngày nhìn người kia tìm kiếm, bị tổn thương.
Người tìm đủ mọi phương kế để cố lẫn tránh
Người thì lại bất chấp tất cã để được gần gủi;
Còn hắn thì cứ lặng lẽ ngồi đợi dưới chân cầu,
Luôn theo dỏi, Luôn luôn suy nghĩ.
Mấy ngàn năm chuyển kiếp luôn hồi,
Quá khứ lầm lỗi để hôm nay phải rơi lệ.
cảm ơn bạn nhá, giọng Khúc Nhi hay quá
Năm Dài Tháng Rộng , Phất Tay Một Cái , Trà Đã Lạnh , Người Cũng Đã Đi Xa.........
Hẹn Chàng Ở Kiếp Sau
2024 rồi vẫn nghe ...
Đúng là khi mơ thấy vong xuyên hà theo chí tưởng tượng thì quả là một điều tuyệt vời
Đi đến hoàng tuyền , nhớ nhớ thương thương , người nơi cố hương, chỉ mong khi tỉnh mộng thấy người pha một ấm trà , đợi ta cùng ngắm anh đào nở ,
Mới đọc xong bộ đam cùng tên nghe lại bài này e lại khóc aaaa!!! Sao mà nó bi quá!! *chấm nước mắt*
mê bài này với bài Cố mộng _ Song sênh thôi =))
Đoi Tôi me too
Yêu anh nhưng không thể ở cạnh chỉ có thể nhìn từ xa mỉm cười chúc anh hạnh phúc đợi 1000 năm sau tìm anh chỉ để thấy anh mỉm cười chịu khổ chịu đau chả là gì, chỉ mong anh ngoảng mặt lại nhìn thấy em là đủ ai phản bội anh cũng được nhưng em thì không mong anh luôn nhớ rằng kiếp này kiếp sau hay là vĩnh viễn vẫn có một người con gái yêu anh bằng cả sinh mệnh.Hãy nhớ đến em, em yêu anh
Nghe lại bài này ta lại nhớ về Lãnh Nhược Nhan
Nếu mọi chuyện là thật thì ta mong rằng sẽ không có kiếp sau...!
bài này làm mình nhớ đến bộ phim truyền thuyết mạnh bà nội dung cũng buồn buồn thế này
Hzzz vậy nà đã 6 năm trôi qua