Đó là những ngày mưa tầm tã đầu tháng 9, lần đầu tiên anh nhìn thấy em, khác biệt với tất cả những đứa con gái khác, em lạnh lùng, im lặng, cái mặt hình sự đó tới bây giờ anh vẫn còn nhớ như in, tạo cho anh một ấn tượng mạnh mẽ chả hiểu sao mặt mài khó ưa như vậy mà anh vẫn bị cuốn hút. Anh bị say nắng em từ đó, anh bắt đầu để ý nhiều hơn đến từng hành động của em thường xuyên trộm nhìn em,nói chung em chỉ cần thở thôi anh cũng thấy dễ thương...Rồi anh biết tên em, em là người trầm tính lạnh lùng theo cái cách mà khiến người ta sợ hãi tưởng chừng em chẳng thể yếu đuối như cái bề ngoài mà người khác nhìn thấy, nhưng không. Em hay buồn hay tuổi thân, ở cái đất sài gòn này em chỉ có một mình,em nói ở đây chẳng một ai hiểu em có vẻ chính vì lẽ đó mà một người long bong như anh chỉ muốn tìm mọi cách mà bảo vệ em mãi thôi, em mong manh lắm cái cách mà người ta đến rồi đi khiến em cho em dường như mất hẳn niềm tin vào những đứa con trai quanh mình và anh cũng chả phải ngoại lệ...Anh cũng chẳng hiểu nỗi vì động lực nào mà mình trỡ nên cao thượng đến thế làm mọi việc mà biết trước là chưa chắc đã có kết thúc tốt đẹp nhưng vẫn cam chịu chấp nhận mà cho đi, anh biết mình yêu rồi vì chỉ khi yêu ai đó ta mới có thể làm mọi việc điên rồ và có lẽ chuyện điên rồ nhất mà anh từng làm là dẹp bỏ luôn đi cả cái tôi và sự ích kĩ vốn có của bản thân. Nhưng mà chắc em đâu cần... Anh yêu em ! La ba chử mà mãi đến bây giờ anh mới dám nói ,anh cần em nhưng anh cần hơn là một tư cách để lo lắng để sẽ chia để yêu em nhiều hơn với một danh phận khác, anh không yên tâm với những đứa con trai khác quanh em, anh chỉ muốn em là của anh, anh chỉ muốn được nắm tay em và cùng nhau đi khắp nơi, được cùng nhau nhìn thấy những chân trời mới và cuộc sống này rộng lớn lắm em à khoảng cách xa nhất chẳng phải từ hành tinh này qua hành tinh khác đâu.. mà xa nhất là hai ta gần nhau mãi mà chẳng là gì của nhau.Chắc là vì cái tôi quá lớn của bản thân ,đã nhiều lúc anh quá mệt mỏi với việc cứ chủ động mệt mỏi với việc cứ làm phiền một người mà không chắc là người ta sẽ thích...đúng là em lạnh lùng đến mức đáng sợ, những dòng tin hời hợt đó... Nhưng sau cùng những gì em thấy là sự cố gắng vì em đấy thôi Anh biết cái cách mà anh đến và theo đuổi em nó còn quá rườm rà và chậm rãi, đó không phải là vì anh đùa giỡn mà ngược lại là để chứng minh cho em thấy anh chẳng phải là những bồng bột những nông cạn ,em biết đó đúng là tuổi trẻ ta chả thể dành mãi cho một người nhưng anh nguyện dành ít nhất một phần tuổi trẻ của mình dành riêng cho em và bên em, Em đang cần lắm một bờ vai một người thật sự yêu mình một điểm tựa khi em vấp ngã một người đủ bản lĩnh để gánh vác những bộn bề kia cùng em Vậy em ơi ngoài anh ra thì còn ai?
Đó là những ngày mưa tầm tã đầu tháng 9, lần đầu tiên em nhìn thấy anh, khác biệt với tất cả những đứa con trai khác, anh lạnh lùng, im lặng, cái mặt hình sự đó tới bây giờ em vẫn còn nhớ như in, tạo cho em một ấn tượng mạnh mẽ chả hiểu sao mặt mài khó ưa như vậy mà em vẫn bị cuốn hút. em bị say nắng anh từ đó, em bắt đầu để ý nhiều hơn đến từng hành động của anh, thường xuyên trộm nhìn anh, nói chung anh chỉ cần thở thôi anh cũng thấy dễ thương...Rồi em biết tên anh, anh là người trầm tính lạnh lùng theo cái cách mà khiến người ta sợ hãi tưởng chừng anh chẳng thể yếu đuối như cái bề ngoài mà người khác nhìn thấy, nhưng không. anh hay buồn hay tuổi thân, ở cái đất sài gòn này anh chỉ có một mình, anh nói ở đây chẳng một ai hiểu anh có vẻ chính vì lẽ đó mà một người đáng yêu như em chỉ muốn tìm mọi cách mà bên cạnh anh mãi thôi, anh mong manh lắm cái cách mà người ta đến rồi đi khiến anh dường như mất hẳn niềm tin vào những đứa con gái quanh mình và em cũng chả phải ngoại lệ...em cũng chẳng hiểu nỗi vì động lực nào mà mình trở nên cao thượng đến thế làm mọi việc mà biết trước là chưa chắc đã có kết thúc tốt đẹp nhưng vẫn cam chịu chấp nhận mà cho đi, em biết mình yêu rồi vì chỉ khi yêu ai đó ta mới có thể làm mọi việc điên rồ và có lẽ chuyện điên rồ nhất mà em từng làm là dẹp bỏ luôn đi cả cái tôi và sự ích kĩ vốn có của bản thân. Nhưng mà chắc anh đâu cần... em yêu anh! La ba chử mà mãi đến bây giờ em mới dám nói ,em cần anh nhưng em cần hơn là một tư cách để lo lắng để sẽ chia để yêu anh nhiều hơn với một danh phận khác, em không yên tâm với những đứa con gái khác quanh anh, em chỉ muốn anh là của em , em chỉ muốn được nắm tay anh và cùng nhau đi khắp nơi, được cùng nhau nhìn thấy những chân trời mới và cuộc sống này rộng lớn lắm. Anh à , khoảng cách xa nhất chẳng phải từ hành tinh này qua hành tinh khác đâu.. mà xa nhất là hai ta gần nhau mãi mà chẳng là gì của nhau.Chắc là vì cái tôi quá lớn của bản thân ,đã nhiều lúc em quá mệt mỏi với việc cứ chủ động mệt mỏi với việc cứ làm phiền một người mà không chắc là người ta sẽ thích...đúng là anh lạnh lùng đến mức đáng sợ, những dòng tin hời hợt đó... Nhưng sau cùng những gì anh thấy là sự cố gắng vì anh đấy thôi Em biết cái cách mà em đến và theo đuổi anh nó còn quá rườm rà và chậm rãi, đó không phải là vì em đùa giỡn mà ngược lại là để chứng minh cho anh thấy em chẳng phải là những bồng bột những nông cạn ,anh biết đó đúng là tuổi trẻ ta chả thể dành mãi cho một người nhưng em nguyện dành ít nhất một phần tuổi trẻ của mình dành riêng cho anh và bên anh Em đang cần lắm một bờ vai một người thật sự yêu mình một điểm tựa khi em vấp ngã một người đủ bản lĩnh để gánh vác những bộn bề kia cùng em Vậy anh ơi anh có muốn đi cùng em hay không Và đây là điều ngọt ngào nhất mà em từng nói
0:18 Đó là những ngày mưa tầm tã đầu tháng 9, lần đầu tiên anh nhìn thấy em, khác biệt với tất cả những đứa con gái khác, em lạnh lùng, im lặng, cái mặt hình sự đó tới bây giờ anh vẫn còn nhớ như in, tạo cho anh một ấn tượng mạnh mẽ chả hiểu sao mặt mài khó ưa như vậy mà anh vẫn bị cuốn hút. Anh bị say nắng em từ đó.., anh bắt đầu để ý nhiều hơn đến từng hành động của em, thường xuyên trộm nhìn em,nói chung em chỉ cần thở thôi anh cũng thấy dễ thương nữa...Rồi anh biết tên em, em là người trầm tính lạnh lùng theo cái cách mà khiến người ta sợ hãi, tưởng chừng em chẳng thể yếu đuối như cái bề ngoài của em, ..nhưng không. Em hay buồn, hay tuổi thân, ở cái đất bảo lộc này em chỉ có một mình và 1 mình ,em nói " ở đây chẳng một ai hiểu em " có vẻ chính vì lẽ đó mà một người long bong như anh chỉ muốn tìm cách mà bảo vệ em mãi thôi.. em mong manh lắm .. cái cách mà người ta đến rồi đi khiến em cho em dường như mất hẳn niềm tin vào những đứa con trai quanh mình và anh cũng chả phải ngoại lệ...Anh cũng chẳng hiểu nỗi vì động lực nào mà mình trỡ nên cao thượng đến thế, làm mọi việc mà biết trước là chưa chắc đã có kết thúc tốt đẹp.. nhưng vẫn cam chịu.. chấp nhận mà cho đi, anh biết mình yêu rồ.. vì chỉ khi yêu ai đó ta mới có thể làm mọi việc điên rồ và có lẽ chuyện điên rồ nhất mà anh từng làm là dẹp bỏ luôn đi cả cái tôi ...và sự ích kĩ vốn có của bản thân 1:43 Anh yêu em ! Là ba chử mà mãi đến bây giờ anh mới dám nói ,anh cần em nhưng anh cần hơn là một tư cách để lo lắng.. để sẽ chia... để yêu em nhiều hơn với một danh phận khác, anh không yên tâm với những đứa con trai khác quanh em,.. anh chỉ muốn em là của anh..., anh chỉ muốn được nắm tay em và cùng nhau đi khắp nơi, được cùng nhau nhìn thấy những chân trời mớ..i và cuộc sống này rộng lớn lắm em à khoảng cách xa nhất chẳng phải từ hành tinh này qua hành tinh khác đâu.. mà xa nhất.. là hai ta gần nhau mãi mà chẳng là gì của nhau.........Chắc là vì cái tôi quá lớn của bản thân ,đã nhiều lúc,anh quá mệt mỏi với việc cứ chủ động, mệt mỏi với việc cứ làm phiền một người mà không chắc là người ta sẽ thích...đúng.. là em lạnh lùng đến mức đáng sợ, những dòng tin hời hợt đó... Nhưng sau cùng... những gì em thấy là sự cố gắng vì em đấy thôi Anh biết cái cách mà anh đến và theo đuổi em nó còn quá rườm rà và chậm rãi, đó không phải là vì anh đùa giỡn mà ngược lại... là để chứng minh cho em thấy anh chẳng phải là những bồng bột.. những nông cạn ,em biết đó.. đúng là tuổi trẻ ta chả thể dành mãi cho một người.. nhưng anh nguyện dành ít nhất một phần tuổi trẻ của mình.. dành riêng cho em.. và bên em, Em đang cần lắm một bờ vai ..một người thật sự yêu mình.. một điểm tựa khi em vấp ngã một người đủ bản lĩnh để gánh vác những bộn bề kia.... Vậy em ơi..... ngoài anh ra thì còn ai?
끝없이 어둠이 밀려올 때 앞이 보이지 않아 발을 떼지 못할 때 누구에게도 손 내밀지 못해 겨우 버티고 서있을 때 네가 무너질 때 손을 잡아줄게 너의 목소리가 들려 어둠 속에 I can hear your voice Your broken heart 기억해줘 모두다 사라져도 내가 네 곁에 있을게 언제나 네 곁에 있을게 이렇게 언제나 널 웃게 해줄게 기억해 언제나 언제나 끝없이 슬픔이 밀려올 때 더해지고 휩쓸려 가슴이 패여갈 때 누구에게도 말할 수가 없어 겨우 눈물 참고 있을 때 네가 무너질 때 그 손을 잡아줄게 너의 목소리가 들려 어둠속에 I can hear your voice Your broken heart 기억해줘 모두 다 사라져도 내가 네 곁에 있을게 언제나 네 곁에 있을게 이렇게 언제나 널 웃게 해줄게 기억해 어둠속에 너만 혼자 남겨두지는 않을게 Can't you hear my voice My broken heart 기도할게 모두 다 사라질 때 너도 내 곁에 있기를 그래 나 너의 아픔 지워주진 못하지만 항상 너의 곁에서 너와 함께 울어줄게 언제나 네 곁에 있을게 이렇게 언제나 내 곁에 있어줘 이렇게 언제나 언제나
Đó là vào những ngày giữa tháng 2 đầu mùa xuân , lần đầu tiên anh nhìn thấy em , khác biệt với tất cả những đứa con gái khác , em dễ thương , vui vẻ , cái mặt dễ thương đó tới bây giờ anh vẫn còn nhớ như in , tạo cho anh một ấn tượng mạnh mẽ chả hiểu sao em hay nhây nhoi như vậy mà anh vẫn bị cuống hút . Anh biết là đang yêu em từ đó , anh bắt đầu để ý nhiều hơn đến từng hành động của em thường xuyên trộm nhìn em , nói chung em chỉ cần thở thôi anh cũng thấy dễ thương ... Rồi anh hiểu em nhiều hơn , em là người dễ thương , dễ chịu mà anh có đi hết trái đất này cũng không tìm ra , và anh cũng nghe em kể về quá khứ , tưởng chừng như em chẳng thể yếu đuối như cái bề ngoài mà khác người khác nhìn thấy , nhưng không . Em hay buồn hay mệt mõi và tuổi thân , em nói “ ở đây chẳng một ai hiểu em “ có vẻ chính vì lẽ đó mà một người long bong như anh chie muốn tìm mọi cách mà bảo vệ em mãi thôi , Anh yêu em ! Là ba chữ cho đến mãi bây giờ anh mới dám nói lại lần nữa , anh cần em nhưng anh càn hơn là một tư cách để lo lắng để sẽ chia để yêu em nhiều hơn với môt danh phận khác , anh không yên tâm với những đứa con trai khác quanh em , vì cuộc sống này rộng lớn lắm em à , khoảng cách xa nhất không phải từ hành tinh này sang hành tinh khác như chúng ta được ở trên đó ... mà xa nhất là hai ta gần nhau mãi mà chẳng là gì của nhau . Chắc là vì cái tôi quá lớn của bản thân , đã nhiều lúc anh quá mệt mỏi với việc cứ làm phiền một người mà không chắc là người ta sẽ thích ... đúng là em ngốc nghếch thật , những dòng tin nhắn hời hợt đó ... nhưng sao cùng những gì em thấy là sự cố gắng vì em đấy thôi . Em biết đó đúng là tuổi trẻ ta chả thể dành mãi cho một người nhưng anh nguyện dành ít nhất một phần tuổi trẻ của mình dành riêng cho em và bên em Anh biết em đang cần lắm một bờ vai một người thật sự yêu mình , một điểm tựa khi em vấp ngã , một người đủ bản lĩnh để gánh vác những bộn bề ngoài kia cùng em Vậy em ơi , ngoài anh ra thì còn ai ?!
Đó là những ngày anh đi về ngang qua nhà em đầu tháng 6. Lần đầu tiên anh nhìn thấy em, khác biệt với tất cả các cô gái khác, em lạnh lùng, im lặng, cái mặt hình sự đó đến bây giờ anh vẫn còn nhớ như in, tạo cho anh một ấn tượng mạnh mẽ chã hiểu sao mặt mài nhăn nhó khó ưa như vậy mà anh vẫn bị cuốn hút. Anh bị say nắng em từ đó, anh bắt đầu để ý nhiều hơn đến từng hành động của em, thường xuyên nhìn trộm em. Nói chung em chỉ cần thở thôi thì anh cũng thấy dễ thương rồi... Rồi sau đó anh biết tên em, em là người lạnh lùng và trầm tính theo cái cách mà người ta sợ hãi tưởng chừng em chẳng thể yếu đuối như cái vẻ bề ngoài ngoài mà người khác nhìn thấy, nhưng không. Em hay buồn hay tuổi thân, em nói ở cái thời điểm này em rất sợ yêu, vì chẳng có một ai hiểu em cả họ cứ làm em tổn thương mãi thôi . Có lẽ chính vì điều đó mà một người long bong như anh chỉ muốn tiềm mọi cách để bảo vệ em mãi thôi, em mong manh lắm cái cách mà người ta đến rồi đi khiến em dường như mất hẳn niềm tin vào những đứa con trai quanh mình và anh cũng chẳng ngoại lệ... Anh cũng chẳng hiểu nổi vì động lực nào mà anh dám gạt bỏ những suy nghĩ tự ti của mình để thổ lộ tình cảm cho em mặc dù anh biết chưa chắc có kết cục tốt đẹp nhưng vẫn làm. anh biết mình yêu rồi vì chỉ khi yêu ai đó người ta mới dám gạt bỏ cái tôi và sự ích kĩ của bản thân để nói yêu em.... Anh yêu em là ba từ mà anh ấp ủ suốt gần 4 tháng anh mới dám nói, anh cần em nhưng anh cần hơn nữa là một tư cách để lo lắng để chia sẻ và để yêu em nhiều hơn với một danh phận khác, anh không yên tâm với những đứa con trai khác quanh em. Anh chỉ muốn em là của anh, anh chỉ muốn được nắm tay em đi cùng nhau khắp mọi nơi, được cùng nhau thấy chân trời mới và hoàng hôn cuối buổi bởi vì cuộc sống này rộng lớn lắm em à khoảng cách xa nhất không phải từ hành tinh này đến hành tinh khác đâu... Mà xa nhất là hai ta gần nhau mà chẳng là gì của nhau, vì thế anh chẳng thể chậm trễ dây phút nào nữa mà nhanh chóng dùng hết can đảm để nói ra ba từ anh yêu em, khi đó anh mới biết ba từ này khó nói như thế nào... Ban đầu anh nghĩ chắc em không cần những quan tâm đó vì có biết bao nhiêu người xung quanh theo đuổi em , nhưng anh vẫn cố gắng vẫn muốn là người làm em thay đổi suy nghĩ về tình yêu và sau cùng em thấy là những gì anh đã cố gắng vì em đấy thôi. Anh biết cái cách anh đến và theo đuổi em nó quá rườm rà và chậm rãi, đó không phải là vì anh đùa giỡn mà ngược lại là để chứng minh cho em thấy anh chẳng phải là những đứa trẻ bồng bột nông cạn, em biết đó đúng là tuổi trẻ của chúng ta không chắc là sẽ dành chọn cho một ai nhưng anh sẽ dành trọn vẹn tuổi trẻ của anh hết mức có thể cho riêng em. Anh biết em đang cần bờ vai thật sự yên bình làm một điểm tựa khi em vấp ngã, một người đủ bản lĩnh để gánh vác nổi buồn cùng em... Vậy em ơi, ngoài anh ra thì còn ai.
Anh yêu em ! La ba chử mà mãi đến bây giờ anh mới dám nói ,anh cần em nhưng anh cần hơn là một tư cách để lo lắng để sẽ chia để yêu em nhiều hơn với một danh phận khác, anh không yên tâm với những đứa con trai khác quanh em, anh chỉ muốn em là của anh, anh chỉ muốn được nắm tay em và cùng nhau đi khắp nơi, được cùng nhau nhìn thấy những chân trời mới và cuộc sống này rộng lớn lắm em à khoảng cách xa nhất chẳng phải từ hành tinh này qua hành tinh khác đâu.. mà xa nhất là hai ta gần nhau mãi mà chẳng là gì của nhau.Chắc là vì cái tôi quá lớn của bản thân ,đã nhiều lúc anh quá mệt mỏi với việc cứ chủ động mệt mỏi với việc cứ làm phiền một người mà không chắc là người ta sẽ thích...đúng là em lạnh lùng đến mức đáng sợ, những dòng tin hời hợt đó... Nhưng sau cùng những gì em thấy là sự cố gắng vì em đấy thôi Anh biết cái cách mà anh đến và theo đuổi em nó còn quá rườm rà và chậm rãi, đó không phải là vì anh đùa giỡn mà ngược lại là để chứng minh cho em thấy anh chẳng phải là những bồng bột những nông cạn ,em biết đó đúng là tuổi trẻ ta chả thể dành mãi cho một người nhưng anh nguyện dành ít nhất một phần tuổi trẻ của mình dành riêng cho em và bên em, Em đang cần lắm một bờ vai một người thật sự yêu mình một điểm tựa khi em vấp ngã một người đủ bản lĩnh để gánh vác những bộn bề kia cùng em Vậy em ơi ngoài anh ra thì còn ai?
문성김1년 전끝없이 어둠이 밀려올 때 앞이 보이지 않아 발을 떼지 못할 때 누구에게도 손 내밀지 못해 겨우 버티고 서있을 때 네가 무너질 때 손을 잡아줄게 너의 목소리가 들려 어둠 속에 I can hear your voice, your broken heart 기억해줘 모두다 사라져도 내가 네 곁에 있을게 언제나 네 곁에 있을게 이렇게 언제나 널 웃게 해줄게 기억해 언제나 언제나 끝없이 슬픔이 밀려올 때 더해지고 휩쓸려 가슴이 패여갈 때 누구에게도 말할 수가 없어 겨우 눈물 참고 있을 때 네가 무너질 때 그 손을 잡아줄게 너의 목소리가 들려 어둠속에 I can hear your voice, your broken heart 기억해줘 모두 다 사라져도 내가 네 곁에 있을게 언제나 네 곁에 있을게 이렇게 언제나 널 웃게 해줄게 기억해 어둠속에 너만 혼자 남겨두지는 않을게 Can’t you hear my voice, my broken heart 기도할게 모두다 사라질 때 너도 내 곁에 있기를 그래 나 너의 아픔 지워주진 못하지만 항상 너의 곁에서 너와 함께 울어줄게 언제나 네 곁에 있을게 이렇게 언제나 내 곁에 있어줘 이렇게 언제나 언제나
Đó là những ngày mưa ngâu của đầu tháng 4, lần đầu tiên anh nhìn thấy em, khác biệt với tất cả những đứa con gái khác, em lạnh lùng, im lặng, cái mặt hình sự đó tới bây giờ anh vẫn còn nhớ như in, tạo cho anh một ấn tượng mạnh mẽ chả hiểu vì sao mặt mày khó ưa như vậy mà anh vẫn bị cuống hút. Anh bị say nắng em từ đó, anh bắt đầu để ý nhiều hơn đến từng hành động của em thường xuyên trộm nhìn em,nói chung em chỉ cần thở thôi anh cũng thấy dễ thương nửa...Rồi anh biết tên em, em là người trầm tính lạnh lùng theo cách mà khiến người ta sợ hãi tưởng chừng như em chẳng thể yếu đuối như cái vẻ bề ngoài của em, nhưng không. Em hay buồn hay tuổi thân, ở cái đất Đà Lạt này em chỉ có một mình và một mình ,em nói " ở đây chẳng một ai hiểu em " có vẻ chính vì lẽ đó mà một người long bong như anh chỉ muốn tìm mọi cách mà bảo vệ em mãi thôi, em mong manh lắm cái cách mà người ta đến rồi đi khiến em cho dường như mất hẳn niềm tin vào những đứa con trai khác quanh mình và anh cũng chả phải ngoại lệ...Anh cũng chẳng hiểu nỗi vì động lực nào mà mình trỡ nên cao thượng đến thế làm mọi việc mà biết trước là chưa chắc đã có kết thúc tốt đẹp nhưng vẫn cam chịu chấp nhận mà cho đi, anh biết mình yêu rồi vì chỉ khi yêu ai đó ta mới có thể làm mọi việc điên rồ và có lẽ chuyện điên rồ nhất mà anh từng làm là dẹp bỏ luôn đi cả cái tôi và sự ích kĩ vốn có của bản thân... nhưng chắc em đâu cần~~~ Anh yêu em ! La ba chử mà mãi đến bây giờ anh mới dám nói ,anh cần em nhưng anh cần hơn là một tư cách để lo lắng để sẽ chia để yêu em nhiều hơn với một danh phận khác, anh không yên tâm với những đứa con trai khác quanh em, anh chỉ muốn em là của anh, anh chỉ muốn được nắm tay em và cùng nhau đi khắp nơi, được cùng nhau nhìn thấy những chân trời mới và cuộc sống này rộng lớn lắm em à khoảng cách xa nhất chẳng phải từ hành tinh này qua hành tinh khác đâu.. mà xa nhất là hai ta gần nhau mãi mà chẳng là gì của nhau.Chắc là vì cái tôi quá lớn của bản thân ,đã nhiều lúc anh quá mệt mỏi với việc cứ chủ động mệt mỏi với việc cứ làm phiền một người mà không chắc là người ta sẽ thích...đúng là em lạnh lùng đến mức đáng sợ, những dòng tin hời hợt đó... Nhưng sau cùng những gì em thấy là sự cố gắng vì em đấy thôi Anh biết cái cách mà anh đến và theo đuổi em nó còn quá rườm rà và chậm rãi, đó không phải là vì anh đùa giỡn mà ngược lại là để chứng minh cho em thấy anh chẳng phải là những bồng bột những nông cạn ,em biết đó đúng là tuổi trẻ ta chả thể dành mãi cho một người nhưng anh nguyện dành ít nhất một phần tuổi trẻ của mình dành riêng cho em và bên em, Em đang cần lắm một bờ vai một người thật sự yêu mình một điểm tựa khi em vấp ngã một người đủ bản lĩnh để gánh vác những bộn bề kia cùng em Vậy em ơi ngoài anh ra thì còn ai?
Đó là những ngày mưa tầm tã đầu tháng 9 , lần đầu tiên anh nhìn thấy em, khác biệt với tất cả những đứa con gái khác, em lạnh lùng, im lặng, cái mặt hình sự đó tới bây giờ anh vẫn còn nhớ như in tạo cho anh một ấn tượng mạnh mẽ chả hiểu sao mặt mài khó ưa như vậy mà anh vẫn bị cuốn hút. Anh bị say nắng em từ đó, anh bắt đầu để ý nhiều hơn đến từng hành động của em thường xuyên trộm nhìn em,nói chung em chỉ cần thở thôi anh cũng thấy dễ thương... Rồi anh biết tên em, em là người trầm tính lạnh lùng theo cái cách mà khiến người ta sợ hãi tưởng chừng em chẳng thể yếu đuối như cái bề ngoài của e , nhưng không. Em hay buồn hay tuổi thân, ở cái đất sài gòn này em chỉ có một mình và một mình ,em nói ở đây chẳng một ai hiểu em có vẻ chính vì lẽ đó mà một người long bong như anh chỉ muốn tìm mọi cách mà bảo vệ em mãi thôi , em mong manh lắm cái cách mà người ta đến rồi đi khiến em cho em dường như mất hẳn niềm tin vào những đứa con trai quanh mình và anh cũng chả phải ngoại lệ.. .Anh cũng chẳng hiểu nỗi vì động lực nào mà mình trỡ nên cao thượng đến thế làm mọi việc mà biết trước là chưa chắc đã có kết thúc tốt đẹp nhưng vẫn cam chịu chấp nhận mà cho đi, anh biết mình yêu rồi vì chỉ khi yêu ai đó ta mới có thể làm mọi việc điên rồ và có lẽ chuyện điên rồ nhất mà anh từng làm là dẹp bỏ luôn đi cả cái tôi và sự ích kĩ vốn có của bản thân. Nhưng mà chắc em đâu cần... Anh yêu em ! La ba chử mà mãi đến bây giờ anh mới dám nói ,anh cần em nhưng anh cần hơn là một tư cách để lo lắng để sẽ chia để yêu em nhiều hơn với một danh phận khác, anh không yên tâm với những đứa con trai khác quanh em, anh chỉ muốn em là của anh, anh chỉ muốn được nắm tay em và cùng nhau đi khắp nơi, được cùng nhau nhìn thấy những chân trời mới và cuộc sống này rộng lớn lắm em à khoảng cách xa nhất chẳng phải từ hành tinh này qua hành tinh khác đâu. . mà xa nhất là hai ta gần nhau mãi mà chẳng là gì của nhau. Chắc là vì cái tôi quá lớn của bản thân ,đã nhiều lúc anh quá mệt mỏi với việc cứ chủ động mệt mỏi với việc cứ làm phiền một người mà không chắc là người ta sẽ thích...đúng là em lạnh lùng đến mức đáng sợ, những dòng tin hời hợt đó... Nhưng sau cùng những gì em thấy là sự cố gắng vì em đấy thôi Anh biết cái cách mà anh đến và theo đuổi em nó còn quá rườm rà và chậm rãi, đó không phải là vì anh đùa giỡn mà ngược lại là để chứng minh cho em thấy anh chẳng phải là những bồng bột những nông cạn ,em biết đó đúng là tuổi trẻ ta chả thể dành mãi cho một người nhưng anh nguyện dành ít nhất một phần tuổi trẻ của mình dành riêng cho em và bên em, Em đang cần lắm một bờ vai một người thật sự yêu mình một điểm tựa khi em vấp ngã một người đủ bản lĩnh để gánh vác những bộn bề kia cùng em Vậy em ơi ngoài anh ra thì còn ai?
Và đó là giai điệu ngọt ngào nhất mà tôi từng nghe :)))~
Đó là những ngày mưa tầm tã đầu tháng 9, lần đầu tiên anh nhìn thấy em, khác biệt với tất cả những đứa con gái khác, em lạnh lùng, im lặng, cái mặt hình sự đó tới bây giờ anh vẫn còn nhớ như in, tạo cho anh một ấn tượng mạnh mẽ chả hiểu sao mặt mài khó ưa như vậy mà anh vẫn bị cuốn hút. Anh bị say nắng em từ đó, anh bắt đầu để ý nhiều hơn đến từng hành động của em thường xuyên trộm nhìn em,nói chung em chỉ cần thở thôi anh cũng thấy dễ thương...Rồi anh biết tên em, em là người trầm tính lạnh lùng theo cái cách mà khiến người ta sợ hãi tưởng chừng em chẳng thể yếu đuối như cái bề ngoài mà người khác nhìn thấy, nhưng không. Em hay buồn hay tuổi thân, ở cái đất sài gòn này em chỉ có một mình,em nói ở đây chẳng một ai hiểu em có vẻ chính vì lẽ đó mà một người long bong như anh chỉ muốn tìm mọi cách mà bảo vệ em mãi thôi, em mong manh lắm cái cách mà người ta đến rồi đi khiến em cho em dường như mất hẳn niềm tin vào những đứa con trai quanh mình và anh cũng chả phải ngoại lệ...Anh cũng chẳng hiểu nỗi vì động lực nào mà mình trỡ nên cao thượng đến thế làm mọi việc mà biết trước là chưa chắc đã có kết thúc tốt đẹp nhưng vẫn cam chịu chấp nhận mà cho đi, anh biết mình yêu rồi vì chỉ khi yêu ai đó ta mới có thể làm mọi việc điên rồ và có lẽ chuyện điên rồ nhất mà anh từng làm là dẹp bỏ luôn đi cả cái tôi và sự ích kĩ vốn có của bản thân. Nhưng mà chắc em đâu cần...
Anh yêu em !
La ba chử mà mãi đến bây giờ anh mới dám nói ,anh cần em nhưng anh cần hơn là một tư cách để lo lắng để sẽ chia để yêu em nhiều hơn với một danh phận khác, anh không yên tâm với những đứa con trai khác quanh em, anh chỉ muốn em là của anh, anh chỉ muốn được nắm tay em và cùng nhau đi khắp nơi, được cùng nhau nhìn thấy những chân trời mới và cuộc sống này rộng lớn lắm em à khoảng cách xa nhất chẳng phải từ hành tinh này qua hành tinh khác đâu.. mà xa nhất là hai ta gần nhau mãi mà chẳng là gì của nhau.Chắc là vì cái tôi quá lớn của bản thân ,đã nhiều lúc anh quá mệt mỏi với việc cứ chủ động mệt mỏi với việc cứ làm phiền một người mà không chắc là người ta sẽ thích...đúng là em lạnh lùng đến mức đáng sợ, những dòng tin hời hợt đó... Nhưng sau cùng những gì em thấy là sự cố gắng vì em đấy thôi
Anh biết cái cách mà anh đến và theo đuổi em nó còn quá rườm rà và chậm rãi, đó không phải là vì anh đùa giỡn mà ngược lại là để chứng minh cho em thấy anh chẳng phải là những bồng bột những nông cạn ,em biết đó đúng là tuổi trẻ ta chả thể dành mãi cho một người nhưng anh nguyện dành ít nhất một phần tuổi trẻ của mình dành riêng cho em và bên em,
Em đang cần lắm một bờ vai một người thật sự yêu mình một điểm tựa khi em vấp ngã một người đủ bản lĩnh để gánh vác những bộn bề kia cùng em
Vậy em ơi ngoài anh ra thì còn ai?
Thành Sề đang tìm luôn hihi..cám ơn a nạ
This is so beautiful that I can not put it into words!! Thanks for such wonderful songs !! Love you guys!!!
Đó là những ngày mưa tầm tã đầu tháng 9, lần đầu tiên em nhìn thấy anh, khác biệt với tất cả những đứa con trai khác, anh lạnh lùng, im lặng, cái mặt hình sự đó tới bây giờ em vẫn còn nhớ như in, tạo cho em một ấn tượng mạnh mẽ chả hiểu sao mặt mài khó ưa như vậy mà em vẫn bị cuốn hút. em bị say nắng anh từ đó, em bắt đầu để ý nhiều hơn đến từng hành động của anh, thường xuyên trộm nhìn anh, nói chung anh chỉ cần thở thôi anh cũng thấy dễ thương...Rồi em biết tên anh, anh là người trầm tính lạnh lùng theo cái cách mà khiến người ta sợ hãi tưởng chừng anh chẳng thể yếu đuối như cái bề ngoài mà người khác nhìn thấy, nhưng không. anh hay buồn hay tuổi thân, ở cái đất sài gòn này anh chỉ có một mình, anh nói ở đây chẳng một ai hiểu anh có vẻ chính vì lẽ đó mà một người đáng yêu như em chỉ muốn tìm mọi cách mà bên cạnh anh mãi thôi, anh mong manh lắm cái cách mà người ta đến rồi đi khiến anh dường như mất hẳn niềm tin vào những đứa con gái quanh mình và em cũng chả phải ngoại lệ...em cũng chẳng hiểu nỗi vì động lực nào mà mình trở nên cao thượng đến thế làm mọi việc mà biết trước là chưa chắc đã có kết thúc tốt đẹp nhưng vẫn cam chịu chấp nhận mà cho đi, em biết mình yêu rồi vì chỉ khi yêu ai đó ta mới có thể làm mọi việc điên rồ và có lẽ chuyện điên rồ nhất mà em từng làm là dẹp bỏ luôn đi cả cái tôi và sự ích kĩ vốn có của bản thân. Nhưng mà chắc anh đâu cần...
em yêu anh!
La ba chử mà mãi đến bây giờ em mới dám nói ,em cần anh nhưng em cần hơn là một tư cách để lo lắng để sẽ chia để yêu anh nhiều hơn với một danh phận khác, em không yên tâm với những đứa con gái khác quanh anh, em chỉ muốn anh là của em , em chỉ muốn được nắm tay anh và cùng nhau đi khắp nơi, được cùng nhau nhìn thấy những chân trời mới và cuộc sống này rộng lớn lắm. Anh à , khoảng cách xa nhất chẳng phải từ hành tinh này qua hành tinh khác đâu.. mà xa nhất là hai ta gần nhau mãi mà chẳng là gì của nhau.Chắc là vì cái tôi quá lớn của bản thân ,đã nhiều lúc em quá mệt mỏi với việc cứ chủ động mệt mỏi với việc cứ làm phiền một người mà không chắc là người ta sẽ thích...đúng là anh lạnh lùng đến mức đáng sợ, những dòng tin hời hợt đó... Nhưng sau cùng những gì anh thấy là sự cố gắng vì anh đấy thôi
Em biết cái cách mà em đến và theo đuổi anh nó còn quá rườm rà và chậm rãi, đó không phải là vì em đùa giỡn mà ngược lại là để chứng minh cho anh thấy em chẳng phải là những bồng bột những nông cạn ,anh biết đó đúng là tuổi trẻ ta chả thể dành mãi cho một người nhưng em nguyện dành ít nhất một phần tuổi trẻ của mình dành riêng cho anh và bên anh
Em đang cần lắm một bờ vai một người thật sự yêu mình một điểm tựa khi em vấp ngã một người đủ bản lĩnh để gánh vác những bộn bề kia cùng em
Vậy anh ơi anh có muốn đi cùng em hay không Và đây là điều ngọt ngào nhất mà em từng nói
0:18
Đó là những ngày mưa tầm tã đầu tháng 9, lần đầu tiên anh nhìn thấy em, khác biệt với tất cả những đứa con gái khác, em lạnh lùng, im lặng, cái mặt hình sự đó tới bây giờ anh vẫn còn nhớ như in, tạo cho anh một ấn tượng mạnh mẽ chả hiểu sao mặt mài khó ưa như vậy mà anh vẫn bị cuốn hút. Anh bị say nắng em từ đó.., anh bắt đầu để ý nhiều hơn đến từng hành động của em, thường xuyên trộm nhìn em,nói chung em chỉ cần thở thôi anh cũng thấy dễ thương nữa...Rồi anh biết tên em, em là người trầm tính lạnh lùng theo cái cách mà khiến người ta sợ hãi, tưởng chừng em chẳng thể yếu đuối như cái bề ngoài của em, ..nhưng không. Em hay buồn, hay tuổi thân, ở cái đất bảo lộc này em chỉ có một mình và 1 mình ,em nói " ở đây chẳng một ai hiểu em "
có vẻ chính vì lẽ đó mà một người long bong như anh chỉ muốn tìm cách mà bảo vệ em mãi thôi.. em mong manh lắm .. cái cách mà người ta đến rồi đi khiến em cho em dường như mất hẳn niềm tin vào những đứa con trai quanh mình và anh cũng chả phải ngoại lệ...Anh cũng chẳng hiểu nỗi vì động lực nào mà mình trỡ nên cao thượng đến thế, làm mọi việc mà biết trước là chưa chắc đã có kết thúc tốt đẹp.. nhưng vẫn cam chịu.. chấp nhận mà cho đi, anh biết mình yêu rồ.. vì chỉ khi yêu ai đó ta mới có thể làm mọi việc điên rồ và có lẽ chuyện điên rồ nhất mà anh từng làm là dẹp bỏ luôn đi cả cái tôi ...và sự ích kĩ vốn có của bản thân
1:43 Anh yêu em !
Là ba chử mà mãi đến bây giờ anh mới dám nói ,anh cần em nhưng anh cần hơn là một tư cách để lo lắng.. để sẽ chia... để yêu em nhiều hơn với một danh phận khác, anh không yên tâm với những đứa con trai khác quanh em,.. anh chỉ muốn em là của anh..., anh chỉ muốn được nắm tay em và cùng nhau đi khắp nơi, được cùng nhau nhìn thấy những chân trời mớ..i và cuộc sống này rộng lớn lắm em à khoảng cách xa nhất chẳng phải từ hành tinh này qua hành tinh khác đâu.. mà xa nhất.. là hai ta gần nhau mãi mà chẳng là gì của nhau.........Chắc là vì cái tôi quá lớn của bản thân ,đã nhiều lúc,anh quá mệt mỏi với việc cứ chủ động, mệt mỏi với việc cứ làm phiền một người mà không chắc là người ta sẽ thích...đúng.. là em lạnh lùng đến mức đáng sợ, những dòng tin hời hợt đó... Nhưng sau cùng... những gì em thấy là sự cố gắng vì em đấy thôi
Anh biết cái cách mà anh đến và theo đuổi em nó còn quá rườm rà và chậm rãi, đó không phải là vì anh đùa giỡn mà ngược lại... là để chứng minh cho em thấy anh chẳng phải là những bồng bột.. những nông cạn ,em biết đó.. đúng là tuổi trẻ ta chả thể dành mãi cho một người.. nhưng anh nguyện dành ít nhất một phần tuổi trẻ của mình.. dành riêng cho em.. và bên em,
Em đang cần lắm một bờ vai ..một người thật sự yêu mình.. một điểm tựa khi em vấp ngã một người đủ bản lĩnh để gánh vác những bộn bề kia....
Vậy em ơi..... ngoài anh ra thì còn ai?
This is a really really really really heart touching song. Holyshit goosebump every damn where !!!
been listening to this many times and I still feel the same feeling when I first heard this
끝없이 어둠이 밀려올 때
앞이 보이지 않아
발을 떼지 못할 때
누구에게도 손 내밀지 못해
겨우 버티고 서있을 때
네가 무너질 때 손을 잡아줄게
너의 목소리가 들려
어둠 속에 I can hear your voice
Your broken heart
기억해줘 모두다
사라져도 내가
네 곁에 있을게 언제나
네 곁에 있을게 이렇게 언제나
널 웃게 해줄게
기억해 언제나 언제나
끝없이 슬픔이 밀려올 때
더해지고 휩쓸려
가슴이 패여갈 때
누구에게도 말할 수가 없어
겨우 눈물 참고 있을 때
네가 무너질 때 그 손을 잡아줄게
너의 목소리가 들려
어둠속에 I can hear your voice
Your broken heart
기억해줘 모두 다
사라져도 내가
네 곁에 있을게 언제나
네 곁에 있을게 이렇게 언제나
널 웃게 해줄게 기억해
어둠속에 너만 혼자
남겨두지는 않을게
Can't you hear my voice
My broken heart
기도할게 모두 다
사라질 때 너도 내 곁에 있기를
그래 나 너의 아픔
지워주진 못하지만
항상 너의 곁에서
너와 함께 울어줄게 언제나
네 곁에 있을게 이렇게 언제나
내 곁에 있어줘
이렇게 언제나 언제나
IM CRYING GOD THIS IS AMAZING BRAZIL LOVE STANDING EGG
nice beat song
Thank YOU! 🥚♥︎
Đó là vào những ngày giữa tháng 2 đầu mùa xuân , lần đầu tiên anh nhìn thấy em , khác biệt với tất cả những đứa con gái khác , em dễ thương , vui vẻ , cái mặt dễ thương đó tới bây giờ anh vẫn còn nhớ như in , tạo cho anh một ấn tượng mạnh mẽ chả hiểu sao em hay nhây nhoi như vậy mà anh vẫn bị cuống hút . Anh biết là đang yêu em từ đó , anh bắt đầu để ý nhiều hơn đến từng hành động của em thường xuyên trộm nhìn em , nói chung em chỉ cần thở thôi anh cũng thấy dễ thương ... Rồi anh hiểu em nhiều hơn , em là người dễ thương , dễ chịu mà anh có đi hết trái đất này cũng không tìm ra , và anh cũng nghe em kể về quá khứ , tưởng chừng như em chẳng thể yếu đuối như cái bề ngoài mà khác người khác nhìn thấy , nhưng không . Em hay buồn hay mệt mõi và tuổi thân , em nói “ ở đây chẳng một ai hiểu em “ có vẻ chính vì lẽ đó mà một người long bong như anh chie muốn tìm mọi cách mà bảo vệ em mãi thôi ,
Anh yêu em !
Là ba chữ cho đến mãi bây giờ anh mới dám nói lại lần nữa , anh cần em nhưng anh càn hơn là một tư cách để lo lắng để sẽ chia để yêu em nhiều hơn với môt danh phận khác , anh không yên tâm với những đứa con trai khác quanh em , vì cuộc sống này rộng lớn lắm em à , khoảng cách xa nhất không phải từ hành tinh này sang hành tinh khác như chúng ta được ở trên đó ... mà xa nhất là hai ta gần nhau mãi mà chẳng là gì của nhau . Chắc là vì cái tôi quá lớn của bản thân , đã nhiều lúc anh quá mệt mỏi với việc cứ làm phiền một người mà không chắc là người ta sẽ thích ... đúng là em ngốc nghếch thật , những dòng tin nhắn hời hợt đó ... nhưng sao cùng những gì em thấy là sự cố gắng vì em đấy thôi . Em biết đó đúng là tuổi trẻ ta chả thể dành mãi cho một người nhưng anh nguyện dành ít nhất một phần tuổi trẻ của mình dành riêng cho em và bên em
Anh biết em đang cần lắm một bờ vai một người thật sự yêu mình , một điểm tựa khi em vấp ngã , một người đủ bản lĩnh để gánh vác những bộn bề ngoài kia cùng em
Vậy em ơi , ngoài anh ra thì còn ai ?!
why isn't this album available yet on itunes?
넘 좋네요 감사합니다 ㅠㅠ
muốn học finger bài này quá
잘 듣고 있어요~
너무좋다!!
넘나 좋은것..
kkeuteopsi eodumi millyeool ttae
api boiji anha
bareul tteji moshal ttae
nuguegedo son naemilji moshae
gyeou beotigo seoisseul ttae
nega muneojil ttae soneul jabajulge
neoui moksoriga deullyeo
eodum soge I can hear your voice
your broken heart
gieokhaejwo moduda
sarajyeodo naega
ne gyeote isseulge eonjena
ne gyeote isseulge ireohge eonjena
neol usge haejulge
gieokhae eonjena eonjena
kkeuteopsi seulpeumi millyeool ttae
deohaejigo hwipsseullyeo
gaseumi paeyeogal ttae
nuguegedo malhal suga eopseo
gyeou nunmul chamgo isseul ttae
nega muneojil ttae geu soneul jabajulge
neoui moksoriga deullyeo
eodumsoge I can hear your voice
your broken heart
gieokhaejwo modu da
sarajyeodo naega
ne gyeote isseulge eonjena
ne gyeote isseulge ireohge eonjena
neol usge haejulge gieokhae
eodumsoge neoman honja
namgyeodujineun anheulge
Can’t you hear my voice
my broken heart
gidohalge modu da
sarajil ttae neodo nae gyeote issgireul
geurae na neoui apeum
jiwojujin moshajiman
hangsang neoui gyeoteseo
neowa hamkke ureojulge eonjena
ne gyeote isseulge ireohge eonjena
nae gyeote isseojwo
ireohge eonjena eonjena
Đó là những ngày anh đi về ngang qua nhà em đầu tháng 6. Lần đầu tiên anh nhìn thấy em, khác biệt với tất cả các cô gái khác, em lạnh lùng, im lặng, cái mặt hình sự đó đến bây giờ anh vẫn còn nhớ như in, tạo cho anh một ấn tượng mạnh mẽ chã hiểu sao mặt mài nhăn nhó khó ưa như vậy mà anh vẫn bị cuốn hút. Anh bị say nắng em từ đó, anh bắt đầu để ý nhiều hơn đến từng hành động của em, thường xuyên nhìn trộm em. Nói chung em chỉ cần thở thôi thì anh cũng thấy dễ thương rồi... Rồi sau đó anh biết tên em, em là người lạnh lùng và trầm tính theo cái cách mà người ta sợ hãi tưởng chừng em chẳng thể yếu đuối như cái vẻ bề ngoài ngoài mà người khác nhìn thấy, nhưng không. Em hay buồn hay tuổi thân, em nói ở cái thời điểm này em rất sợ yêu, vì chẳng có một ai hiểu em cả họ cứ làm em tổn thương mãi thôi . Có lẽ chính vì điều đó mà một người long bong như anh chỉ muốn tiềm mọi cách để bảo vệ em mãi thôi, em mong manh lắm cái cách mà người ta đến rồi đi khiến em dường như mất hẳn niềm tin vào những đứa con trai quanh mình và anh cũng chẳng ngoại lệ... Anh cũng chẳng hiểu nổi vì động lực nào mà anh dám gạt bỏ những suy nghĩ tự ti của mình để thổ lộ tình cảm cho em mặc dù anh biết chưa chắc có kết cục tốt đẹp nhưng vẫn làm. anh biết mình yêu rồi vì chỉ khi yêu ai đó người ta mới dám gạt bỏ cái tôi và sự ích kĩ của bản thân để nói yêu em....
Anh yêu em là ba từ mà anh ấp ủ suốt gần 4 tháng anh mới dám nói, anh cần em nhưng anh cần hơn nữa là một tư cách để lo lắng để chia sẻ và để yêu em nhiều hơn với một danh phận khác, anh không yên tâm với những đứa con trai khác quanh em. Anh chỉ muốn em là của anh, anh chỉ muốn được nắm tay em đi cùng nhau khắp mọi nơi, được cùng nhau thấy chân trời mới và hoàng hôn cuối buổi bởi vì cuộc sống này rộng lớn lắm em à khoảng cách xa nhất không phải từ hành tinh này đến hành tinh khác đâu... Mà xa nhất là hai ta gần nhau mà chẳng là gì của nhau, vì thế anh chẳng thể chậm trễ dây phút nào nữa mà nhanh chóng dùng hết can đảm để nói ra ba từ anh yêu em, khi đó anh mới biết ba từ này khó nói như thế nào... Ban đầu anh nghĩ chắc em không cần những quan tâm đó vì có biết bao nhiêu người xung quanh theo đuổi em , nhưng anh vẫn cố gắng vẫn muốn là người làm em thay đổi suy nghĩ về tình yêu và sau cùng em thấy là những gì anh đã cố gắng vì em đấy thôi.
Anh biết cái cách anh đến và theo đuổi em nó quá rườm rà và chậm rãi, đó không phải là vì anh đùa giỡn mà ngược lại là để chứng minh cho em thấy anh chẳng phải là những đứa trẻ bồng bột nông cạn, em biết đó đúng là tuổi trẻ của chúng ta không chắc là sẽ dành chọn cho một ai nhưng anh sẽ dành trọn vẹn tuổi trẻ của anh hết mức có thể cho riêng em. Anh biết em đang cần bờ vai thật sự yên bình làm một điểm tựa khi em vấp ngã, một người đủ bản lĩnh để gánh vác nổi buồn cùng em... Vậy em ơi, ngoài anh ra thì còn ai.
Anh yêu em !
La ba chử mà mãi đến bây giờ anh mới dám nói ,anh cần em nhưng anh cần hơn là một tư cách để lo lắng để sẽ chia để yêu em nhiều hơn với một danh phận khác, anh không yên tâm với những đứa con trai khác quanh em, anh chỉ muốn em là của anh, anh chỉ muốn được nắm tay em và cùng nhau đi khắp nơi, được cùng nhau nhìn thấy những chân trời mới và cuộc sống này rộng lớn lắm em à khoảng cách xa nhất chẳng phải từ hành tinh này qua hành tinh khác đâu.. mà xa nhất là hai ta gần nhau mãi mà chẳng là gì của nhau.Chắc là vì cái tôi quá lớn của bản thân ,đã nhiều lúc anh quá mệt mỏi với việc cứ chủ động mệt mỏi với việc cứ làm phiền một người mà không chắc là người ta sẽ thích...đúng là em lạnh lùng đến mức đáng sợ, những dòng tin hời hợt đó... Nhưng sau cùng những gì em thấy là sự cố gắng vì em đấy thôi
Anh biết cái cách mà anh đến và theo đuổi em nó còn quá rườm rà và chậm rãi, đó không phải là vì anh đùa giỡn mà ngược lại là để chứng minh cho em thấy anh chẳng phải là những bồng bột những nông cạn ,em biết đó đúng là tuổi trẻ ta chả thể dành mãi cho một người nhưng anh nguyện dành ít nhất một phần tuổi trẻ của mình dành riêng cho em và bên em,
Em đang cần lắm một bờ vai một người thật sự yêu mình một điểm tựa khi em vấp ngã một người đủ bản lĩnh để gánh vác những bộn bề kia cùng em
Vậy em ơi ngoài anh ra thì còn ai?
I LOVE THIS SONG ❤️❤️❤️❤️
11wol 11il, nae sesang-eun eojeboda jogeum deo nuwojyeossda. deoisang-eun chum-eul chul su eobs-eul geos gatda. nae majimag bich-i salajyeoganda
[Verse 1]
Kkeuteobshi eodumi millyeool ttae
Api boiji anha bareul tteji mothal ttae
Nuguegedo son naemilji mothae
Gyeou beotigo seoisseul ttae
[Pre-Chorus]
Nega muneojil ttae soneul jabajulge
Neoui moksoriga deullyeo eodum soge
[Chorus]
I can hear your voice, your broken heart
Gieokhaejwo moduda
Sarajyeodo naega ne gyeote isseulge eonjena
Ne gyeote isseulge ireohke eonjena
Neol utge haejulge gieokhae eonjena eonjena
[Verse 2]
Kkeuteobshi seulpeumi millyeool ttae
Deohaejigo hwipsseullyeo gaseumi paeyeogal ttae
Nuguegedo malhal suga eobseo
Gyeou nunmul chamgo isseul ttae
[Pre-Chorus]
Nega muneojil ttae geu soneul jabajulge
Neoui moksoriga deullyeo eodumsoge
I LOVE THIS
문성김1년 전끝없이 어둠이 밀려올 때
앞이 보이지 않아 발을 떼지 못할 때
누구에게도 손 내밀지 못해
겨우 버티고 서있을 때
네가 무너질 때 손을 잡아줄게
너의 목소리가 들려 어둠 속에
I can hear your voice, your broken heart
기억해줘 모두다
사라져도 내가 네 곁에 있을게 언제나
네 곁에 있을게 이렇게 언제나
널 웃게 해줄게 기억해 언제나 언제나
끝없이 슬픔이 밀려올 때
더해지고 휩쓸려 가슴이 패여갈 때
누구에게도 말할 수가 없어
겨우 눈물 참고 있을 때
네가 무너질 때 그 손을 잡아줄게
너의 목소리가 들려 어둠속에
I can hear your voice, your broken heart
기억해줘 모두 다
사라져도 내가 네 곁에 있을게 언제나
네 곁에 있을게 이렇게 언제나
널 웃게 해줄게 기억해
어둠속에 너만 혼자 남겨두지는 않을게
Can’t you hear my voice, my broken heart
기도할게 모두다
사라질 때 너도 내 곁에 있기를
그래 나 너의 아픔 지워주진 못하지만
항상 너의 곁에서 너와 함께 울어줄게 언제나
네 곁에 있을게 이렇게 언제나
내 곁에 있어줘 이렇게 언제나 언제나
Đó là những ngày mưa ngâu của đầu tháng 4, lần đầu tiên anh nhìn thấy em, khác biệt với tất cả những đứa con gái khác, em lạnh lùng, im lặng, cái mặt hình sự đó tới bây giờ anh vẫn còn nhớ như in, tạo cho anh một ấn tượng mạnh mẽ chả hiểu vì sao mặt mày khó ưa như vậy mà anh vẫn bị cuống hút. Anh bị say nắng em từ đó, anh bắt đầu để ý nhiều hơn đến từng hành động của em thường xuyên trộm nhìn em,nói chung em chỉ cần thở thôi anh cũng thấy dễ thương nửa...Rồi anh biết tên em, em là người trầm tính lạnh lùng theo cách mà khiến người ta sợ hãi tưởng chừng như em chẳng thể yếu đuối như cái vẻ bề ngoài của em, nhưng không. Em hay buồn hay tuổi thân, ở cái đất Đà Lạt này em chỉ có một mình và một mình ,em nói " ở đây chẳng một ai hiểu em " có vẻ chính vì lẽ đó mà một người long bong như anh chỉ muốn tìm mọi cách mà bảo vệ em mãi thôi, em mong manh lắm cái cách mà người ta đến rồi đi khiến em cho dường như mất hẳn niềm tin vào những đứa con trai khác quanh mình và anh cũng chả phải ngoại lệ...Anh cũng chẳng hiểu nỗi vì động lực nào mà mình trỡ nên cao thượng đến thế làm mọi việc mà biết trước là chưa chắc đã có kết thúc tốt đẹp nhưng vẫn cam chịu chấp nhận mà cho đi, anh biết mình yêu rồi vì chỉ khi yêu ai đó ta mới có thể làm mọi việc điên rồ và có lẽ chuyện điên rồ nhất mà anh từng làm là dẹp bỏ luôn đi cả cái tôi và sự ích kĩ vốn có của bản thân... nhưng chắc em đâu cần~~~
Anh yêu em !
La ba chử mà mãi đến bây giờ anh mới dám nói ,anh cần em nhưng anh cần hơn là một tư cách để lo lắng để sẽ chia để yêu em nhiều hơn với một danh phận khác, anh không yên tâm với những đứa con trai khác quanh em, anh chỉ muốn em là của anh, anh chỉ muốn được nắm tay em và cùng nhau đi khắp nơi, được cùng nhau nhìn thấy những chân trời mới và cuộc sống này rộng lớn lắm em à khoảng cách xa nhất chẳng phải từ hành tinh này qua hành tinh khác đâu.. mà xa nhất là hai ta gần nhau mãi mà chẳng là gì của nhau.Chắc là vì cái tôi quá lớn của bản thân ,đã nhiều lúc anh quá mệt mỏi với việc cứ chủ động mệt mỏi với việc cứ làm phiền một người mà không chắc là người ta sẽ thích...đúng là em lạnh lùng đến mức đáng sợ, những dòng tin hời hợt đó... Nhưng sau cùng những gì em thấy là sự cố gắng vì em đấy thôi
Anh biết cái cách mà anh đến và theo đuổi em nó còn quá rườm rà và chậm rãi, đó không phải là vì anh đùa giỡn mà ngược lại là để chứng minh cho em thấy anh chẳng phải là những bồng bột những nông cạn ,em biết đó đúng là tuổi trẻ ta chả thể dành mãi cho một người nhưng anh nguyện dành ít nhất một phần tuổi trẻ của mình dành riêng cho em và bên em,
Em đang cần lắm một bờ vai một người thật sự yêu mình một điểm tựa khi em vấp ngã một người đủ bản lĩnh để gánh vác những bộn bề kia cùng em
Vậy em ơi ngoài anh ra thì còn ai?
Đó là những ngày mưa tầm tã đầu tháng 9 , lần đầu tiên anh nhìn thấy em, khác biệt với tất cả những đứa con gái khác, em lạnh lùng, im lặng, cái mặt hình sự đó tới bây giờ anh vẫn còn nhớ như in tạo cho anh một ấn tượng mạnh mẽ chả hiểu sao mặt mài khó ưa như vậy mà anh vẫn bị cuốn hút.
Anh bị say nắng em từ đó, anh bắt đầu để ý nhiều hơn đến từng hành động của em thường xuyên trộm nhìn em,nói chung em chỉ cần thở thôi anh cũng thấy dễ thương...
Rồi anh biết tên em, em là người trầm tính lạnh lùng theo cái cách mà khiến người ta sợ hãi tưởng chừng em chẳng thể yếu đuối như cái bề ngoài của e , nhưng không.
Em hay buồn hay tuổi thân, ở cái đất sài gòn này em chỉ có một mình và một mình ,em nói ở đây chẳng một ai hiểu em
có vẻ chính vì lẽ đó mà một người long bong như anh chỉ muốn tìm mọi cách mà bảo vệ em mãi thôi
, em mong manh lắm cái cách mà người ta đến rồi đi khiến em cho em dường như mất hẳn niềm tin vào những đứa con trai quanh mình và anh cũng chả phải ngoại lệ..
.Anh cũng chẳng hiểu nỗi vì động lực nào mà mình trỡ nên cao thượng đến thế làm mọi việc mà biết trước là chưa chắc đã có kết thúc tốt đẹp nhưng vẫn cam chịu chấp nhận mà cho đi, anh biết mình yêu rồi vì chỉ khi yêu ai đó ta mới có thể làm mọi việc điên rồ và có lẽ chuyện điên rồ nhất mà anh từng làm là dẹp bỏ luôn đi cả cái tôi và sự ích kĩ vốn có của bản thân. Nhưng mà chắc em đâu cần...
Anh yêu em !
La ba chử mà mãi đến bây giờ anh mới dám nói ,anh cần em nhưng anh cần hơn là một tư cách để lo lắng để sẽ chia để yêu em nhiều hơn với một danh phận khác, anh không yên tâm với những đứa con trai khác quanh em, anh chỉ muốn em là của anh, anh chỉ muốn được nắm tay em và cùng nhau đi khắp nơi, được cùng nhau nhìn thấy những chân trời mới và cuộc sống này rộng lớn lắm em à khoảng cách xa nhất chẳng phải từ hành tinh này qua hành tinh khác đâu.
. mà xa nhất là hai ta gần nhau mãi mà chẳng là gì của nhau.
Chắc là vì cái tôi quá lớn của bản thân ,đã nhiều lúc anh quá mệt mỏi với việc cứ chủ động mệt mỏi với việc cứ làm phiền một người mà không chắc là người ta sẽ thích...đúng là em lạnh lùng đến mức đáng sợ, những dòng tin hời hợt đó... Nhưng sau cùng những gì em thấy là sự cố gắng vì em đấy thôi
Anh biết cái cách mà anh đến và theo đuổi em nó còn quá rườm rà và chậm rãi, đó không phải là vì anh đùa giỡn mà ngược lại là để chứng minh cho em thấy anh chẳng phải là những bồng bột những nông cạn ,em biết đó đúng là tuổi trẻ ta chả thể dành mãi cho một người nhưng anh nguyện dành ít nhất một phần tuổi trẻ của mình dành riêng cho em và bên em,
Em đang cần lắm một bờ vai một người thật sự yêu mình một điểm tựa khi em vấp ngã một người đủ bản lĩnh để gánh vác những bộn bề kia cùng em
Vậy em ơi ngoài anh ra thì còn ai?
Bạn bấm hay làm sao vậy chỉ mình với