Thương Chùm Hoa Khế _ tác giả Nhã Ca

Поделиться
HTML-код
  • Опубликовано: 8 фев 2025
  • Giấc mơ kéo ông về thời niên thiếu, cậu học sinh vườn yêu cô gái quê. Ông được sống lại cảm giác ân ái vụng trộm với cô gái vườn bên, cả cái cảm giác hãi hùng, muốn trốn thoát lúc nhảy qua hàng rào ngăn hai nhà lúc bị lộ chuyện. Khi không lại nhớ một chi tiết kỳ cục nhứt lúc đó mà chỉ có hai ông bà già biết, về già còn nhắc nhở... Ông cười nấc lên.
    "Gì mà cười dữ vậy ộng"
    Chuyện hồi trai trẻ biến mất. Bà đã đứng bên cạnh. Ông nắm tay bà, vẫn nắm được. Vậy bà đâu đã chết.
    "Tui cười vì nhớ lại cái chiện hồi đó, bữa dưới gốc cây khế."
    "Khỉ. Già mà còn khỉ. Kỳ quá hà."
    Bà vẫn còn bẽn lẽn, đỏ mặt. Khi bà đỏ mặt, những vết nhăn trên má hóp như có mờ bơ"t đi nên vẫn còn thấy duyên.
    "Cây khế, cây khế có bông chưa. Tui nhớ nó lắm."
    Ông cười:
    "Trùi lũi hà. Làm gì có."
    Tay bà giựt giựt trong tay ông, vẫn còn cái hơi ấm thủa nào.
    "Ông nhớ đó nha, khi nào hoa khế nở, ông hái một chùm đem về dưới cho tui."
    Bà cười. Hàm răng giả của bà đâu rồi mà cái miệng móm mém, trơ lợi, trông hết duyên nhưng hóm hỉnh, ngộ quá.
    Chớp một cái, không thấy bà đâu nữa. Ông ra khỏi giấc mơ.

Комментарии •