Vô cùng thương tiếc Hòa Thượng Thích Tuệ Sỹ. Một vị Thầy đáng kính đã cống hiến cả đời mình cho Phật pháp, sống một cuộc sống đầy Bi Trí Dũng và là một tấm gương sáng chói cho nhiều thế hệ noi theo. Nam Mô A Di Đà Phật Nam Mô A Di Đà Phật Nam Mô A Di Đà Phật Học trò Vạn Hạnh
Con thành tâm cung kính hướng về Giác Linh Hòa Thượng với lòng biết ơn hạnh nguyện tu hành của Ngài đã đóng góp vào kho tàng Phật pháp và hạnh nguyện tu hành của chúng con . Con kính nguyện cầu Hồng Ân Mười Phương Tam Bảo gia hộ đến Ngài mọi việc như tâm nguyện của Ngài được viên mãn .
Năm mô a di đà Phật 🙏🙏🙏 Một đời Phật pháp hiến dâng 🙏 Nhục thân bỏ lại , Phật thành độ dân 🙏 Nam mô Thích Tuệ Sỹ Ngài 🙏 Thiên âm vang rền kinh đón Thìền sư 🙏🙏🙏
Vĩnh biệt Hòa Thượng Thích Tuệ Sĩ với những giọt nước mắt âm thầm. Lời thơ của Ngài vẫn lưu mãi trong tâm trí con, cho con những khoảnh khắc êm dịu, tam quên những dang cay của kiếp lam người: Em mắt biếc ngây thơ ngày hội lớn. Khóe môi cười năng quái cũng gầy hao. Như co trắng giữa đồng xanh bát ngát. Ta yêu người vì khoảnh khắc chiêm bao. Ngài đã từ giả cõi tạm, vinh biệt Ngài.
😢 Thơ của Thầy đây 😥 🙏🏼🙏🏼🙏🏼 Đôi mắt ướt tuổi vàng Khung trời hội cũ Áo màu xanh Không xanh mãi Trên đồi hoang Phút vội vã bỗng thấy mình du thủ. Thắp đèn khuya ngồi kể chuyện trăng tàn. Từ núi lạnh đến biển im muôn thuở Đỉnh đá này và hạt muối đó chưa tan Cười với nắng một ngày sao chóng thế Nay mùa đông mai mùa hạ buồn chăng…. Đếm tóc bạc tuổi đời chưa đủ Bụi đường dài gót mỏi đi quanh Giờ ngó lại bốn vách tường ủ rũ Suối rừng xa ngược nước xuôi ngàn.
Bùi Giáng viết về thơ Tuệ Sỹ CẢO THƠM LẦN GIỞ... Tuệ Sỹ một vị sư. Ông viết văn quá nghiêm túc, những sở tri của ông về Phật học quả thật quảng bác vô cùng. Thấy ông vẻ người khắc khổ, không ai ngờ rằng linh hồn kia còn ẩn một nguồn thơ thâm viễn u u.... Một bữa ông đọc cho tôi nghe hai câu thơ chữ Hán của ông: Thâm dạ phong phiêu nghiệp ảnh tùy Hiện tiền vị liễu lạc hoa phi Ông bảo làm sao tiếp cho hai câu để nên một bài tứ tuyệt. Tôi đề nghị với ông nên nhờ ni cô Trí Hải tiếp giùm. Ông ngượng nghịu bảo tôi đừng nên rỡn đùa như thế. Vậy tôi xin lai rai thử viết: Thâm dạ phong phiêu nghiệp ảnh tùy Hiện tiền vị liễu lạc hoa phi Phiêu bồng tâm sự tân toan lệ Trí Hải đa tàm trúc loạn ty Và xin ông chả nên lấy thế làm bực mình. Nhưng ai có ngờ đâu nhà sư kín đáo e dè kia, không hề bao giờ có vướng lụy, lại còn mang một nguồn thơ Việt phi phàm? Một bài thơ "Không đề" của ông đủ khiến ta khiếp vía mất ăn mất ngủ: Đôi mắt ướt tuổi vàng khung trời hội cũ Áo màu xanh không xanh mãi trên đồi hoang Phút vội vã bỗng thấy mình du thủ Thắp đèn khuya ngồi kể chuyện trăng tàn Mới nghe bốn câu thôi, tôi đã cảm thấy lạnh buốt linh hồn, tê cóng cả cõi dạ. Từ núi lạnh đến biển im muôn thuở Đỉnh đá này và hạt muối đó chưa tan Cười với nắng một ngày sao chóng thế Nay mùa đông mai mùa hạ buồn chăng Đếm tóc bạc tuổi đời chưa đủ Bụi đường dài gót mỏi đi quanh Giờ ngó lại bốn vách tường ủ rũ Suối nguồn xa ngược nước xuôi ngàn Tôi hoảng vía đề nghị: Đại Sư nên gác bỏ viết sách đi. Và làm thơ tiếp nhiều cho, nếu không thì nền thi ca Việt mất đi một thiên tài quá lớn. Ông đáp: - Để về hỏi lại cô Trí Hải xem có đúng như lời thế chăng. Đôi mắt ướt tuổi vàng Khung trời Hội cũ Xin xuống giòng thư thả như thế. Ắt nhìn thấy chất trang trọng dị thường của hoài niệm. Hoài niệm gì? - Cung trời hội cũ. Một hội đạp thanh? Một hội nao nức? - "Giờ nao nức của một thời trẻ dại ?". Đôi mắt ướt tuổi vàng khung trời hội cũ... Mở lời ra, nguồn thơ trực nhập vào trung tâm cơn mộng chiêm niệm. Đầy đủ hết mọi yếu tố bát ngát: một cung trời xán lạn bao la, một hội cũ xao xuyến, một tuổi vàng long lanh.... Một đôi mắt ướt ngậm ngùi của hiện tại. Nhưng mạch thơ đi ngầm. Tiết nhịp âm thầm nhiếp dẫn. Thi sĩ không cần tới một hình dung từ nào cả, vẫn nói được hết mọi người đều "phải nói" với mọi người "muốn nghe" với riêng mình "không thiết chi chuyện nói". Người thi sĩ xuất chúng xuất thần thường có phong thái khác thường đó. Họ nói tất ít mà nói rất nhiều. Họ nói rất nhiều mà chung quy hồ như chẳng thấy gì hết. Họ nói cho họ, mà như nói hết cho mọi người. Nói cho mọi người mà cơ hồ chẳng bận tâm gì tới chuyện thiên hạ nghe hay chẳng nghe. Nỗi vui, nỗi buồn của họ, dường như chẳng phi giống lối vui buồn của chúng ta. Do đó chúng ta trách móc họ một cách lệch lạc hết cả (par manque de justice interne). Trong một cuộc vui, ta hỏi họ vài điều. Họ lơ đễnh thờ ơ, ta tưởng họ kiêu bạc. Trong lúc mọi người đang gào khóc giữa đám tang, họ phiêu nhiên đi qua, trông có vẻ như mỉm cười, niêm hoa vi tiếu. Ta tưởng họ tàn nhẫn thô bạo. Vua Gia Long ngày xưa đã từng lấy làm quái dị về thái độ Nguyễn Du : "Trẫm dùng người, không phân biệt kẻ Nam kẻ Bắc. Ai có tài thì trẫm trọng dụng (...). Cớ sao khanh lại u sầu ít nói suốt năm như thế?". Ông vua kia lấy làm lạ là phải lẽ lắm, hợp với lương tri thói thường thiên hạ lắm. Ông không thể hiểu vì sao vị di thần kia cứ miên man như nằm trong cõi mộng thần di, hồn dịch! Vua đã ban cho chan hòa mưa móc, lộc trọng quyền cao đặc ân thâm hậu như thế, cớ sao Liệp Hộ chưa vừa lòng, vẫn chưa cứ thả mộng chạy lang thang về chân trời hướng khác. Đáp: Ấy chính bởi đôi mắt nhìn đây mà thấy những đâu đâu. Đôi mắt ướt tuổi vàng Khung trời hội cũ Đôi mắt ướt? Đôi mắt của ai? Vì sao ướt? Vì lệ trào, hay là vì quá long lanh? Thi sĩ không nói rõ. Ấy là giữ một khoảng trống vắng lặng phóng nhiệm cho thơ. Tha hồ chúng ta tự do nghĩ hai ba lối. Hoặc là đôi mắt thi nhân ướt trong hiện tại vì nhớ nhung một trời hội cũ. Hoặc là đôi mắt giai nhân nào long lanh dịu mật như nước suối chan hòa, soi bóng một khung trời hội cũ bất tuyệt nào, mà ngày nay tại hạ đã đánh mất rồi chăng? "Áo màu xanh không xanh mãi trên đồi hoang" Áo nào màu xanh? Màu xanh màu chàm của cô gái Mán gái Mường, gái núi nào xưa kia băng rừng và thi nhân đã ngẫu nhiên một lần nhìn đắm đuối? Tôi nói không sai sự thật mấy đâu. Vì Tuệ Sỹ vốn xưa kia ở Lào. Cha mẹ ông kiều cư trên đất Thượng Lào Trung Việt. Bà mẹ ông thỉnh thoảng cũng trở về Sài Gòn tới chùa viếng ông đem quà cho ông một đôi dép riêng biệt, một tấm khăn quàng riêng tây. Đôi mắt ướt tuổi vàng Khung trời hội cũ Áo màu xanh Không xanh mãi Trên đồi hoang Phút vội vã bỗng thấy mình du thủ. Thắp đèn khuya ngồi kể chuyện trăng tàn Phút vội vã bỗng thấy mình du thủ? Mình là thân Bồ tát, quanh năm kinh kệ trai chay, thế sao bỗng nhiên một phút vội vã lại dám làm thân du thủ? Dám gác bỏ kệ kinh? Dám mở cuộc thắp đèn khuya ngồi kể chuyện trăng tàn? Phải có nhìn thấy khuôn mặt khắc khổ chân tu của Tuệ Sỹ, mới kinh hoàng vì lời nói thăm thẳm đơn sơ nọ. Lời nói như ngân lên từ đáy sâu linh hồn tiền kiếp, từ một quê hương trên thượng du bao la rừng núi gió sương canh chiều nguyệt rung rinh trong đêm lạnh. Từ núi lạnh đến biển im muôn thuở Đỉnh đá này và hạt muối đó chưa tan Cười với nắng một ngày sao chóng thế Nay mùa đông mai mùa hạ buồn chăng Mối tình rộng thả suốt biển non im lìm lạnh lẽo. Một hạt muối vẫn chưa tan. Một nếp u ẩn của lòng mình bơ vơ không gột rửa. Từ núi lạnh đến biển im muôn thuở Đỉnh đá này và hạt muối đó chưa tan Ta tưởng như nghe ra "cao cách điệu" bi hùng của một Liệp Hộ, một Nerval, một chỗ trầm thanh nhất trong cung bậc Nietzche. Thy nhân đã mấy phen ngồi ngó trăng tàn? Ngồi trên một đỉnh đá? Bốn bề rừng thiêng giăng rộng ngút ngàn màu trăng xanh tiếp giáp tới chân trời xa xuôi đại hải? Đỉnh đá và hạt muối là hai chốn kết tụ tinh thể của núi và biển. Đỉnh đá quy tụ về mọi hương màu trời mây rừng rú. Hạt muối chứa chất cái lượng hải hàm của trùng dương. Đó là cái bất tận của tâm tình dừng sững tại giữa tuyết nguyệt phiêu du: Cười với nắng một ngày sao chóng thế Nay mùa đông mai mùa hạ buồn chăng Một tiếng "buồn chăng" lơ lửng nửa như chất vấn, nửa như ngậm ngùi ta thán, dìu về cả một khúc tâm thanh đoạn trường: Sen tàn cúc lại nở hoa Sầu dài ngày ngắn đông đà sang xuân Đếm tóc bạc tuổi đời chưa đủ Bụi đường dài gót mỏi đi quanh Tiết nhịp lời thơ lại biến đổi : Đếm tóc bạc Tuổi đời Chưa Đủ Bụi đường dài Gót Mỏi Đi Quanh Tiết điệu rạc rời như gót mỏi đi quanh. Một tuổi đời chưa đủ? Một tuổi xuân chưa vừa? Một tuổi vàng sớm chấm dứt? Một tuổi "đá" sớm từ giã mọi yêu thương? Giờ ngó lại bốn vách tường ủ rũ Suối nguồn xa Ngược nước Xuôi ngàn Bài thơ dừng lại. Dư âm bất tuyệt kéo dài trong đêm lữ thứ khép mình trong bốn bức tường với nhạt nhòa ủ rũ ngục tù. Chỉ một bài thơ, Tuệ Sỹ đã trùm lấp hết chân trời mới cũ Đường Thi Trung Hoa tới Siêu Thực Tây Phương. Bùi Giáng
Nam Mô Tiếp Dẫn Đạo Sư A Di Đà Phật Con Xin Chí Tâm Đảnh lễ Giác Linh Hòa Thượng Nguyện Giác Linh Hòa Thượng sớm Đăng Cao Phật Quốc Nam Mô A Di Đà Phật 🙏🙏🙏
MÔ PHẬT NAM MÔ THẬP PHƯƠNG TAM THẾ NHẤT THÉ CHƯ PHẬT TỪ BI CHỨNG MINH KÍNH NGƯỠNG TÔN SƯ SỚM HỒI NHẬP TA BÀ HOĂNG DƯƠNG CHÁNH PHÁP TẾ ĐỘ CHÚNG SANH.MÔ PHẬT
Kính bạch giác linh Thầy! Như bậc Bồ tát hóa thân, suốt cả cuộc đời, Thầy đã dấn bước không mỏi mệt trên nhiều đoạn đường đầy gian lao, chướng ngại để gánh chịu muôn vàn hệ lụy và thống khổ của nhân sinh. Dù thế sự có thăng trầm, nhưng với chí nguyện kiên cường, hùng tâm bất thối, không quản tuổi già, thân mang trọng bệnh, Thầy đã chấp nhận dấn thân, đứng mũi chịu sào tất cả, để gánh vác trọng nhiệm đã được giao phó, lèo lái con thuyền giáo hội vượt bao sóng gió, chướng duyên của thời đại, Thầy còn góp phần tô bồi cho nền văn hóa, giáo dục của Phật giáo Việt Nam hiện đại vững bền mạng mạch và Tông môn được muôn phần rạng rỡ. Ngưỡng vọng Thân thế và Công nghiệp lớn lao của Thầy, là ngưỡng vọng bậc Thượng sĩ xuất trần mà không lánh xa nơi trần gian khổ lụy, hóa thân trong đời ác trược mà thân tâm không chút nhiễu loạn, nhiễm ô “Thế cuộc xoay vần không đổi thay được bậc xuất trần thượng sĩ. Thế quyền khảo đạo chẳng nao núng được bậc pháp khí chân tu” Ngưỡng vọng Thầy là ngưỡng vọng mặt trời Chánh pháp, để soi rọi tâm linh trên những nẻo đường nhân thế sục sôi, điên đảo, hầu định hướng cho việc tu tập, hành trì của hàng hậu học chúng con. Đê đầu bái niệm Thầy, xin cung kính chiêm ngưỡng di hình tỉnh mặc, khắc cốt ghi tâm phần nào Thân thế và Công nghiệp kỳ vĩ ấy, để thêm một lần, chúng con được thấm nhuần ân đức cao dày mà Thầy đã lân mẫn hiện thân giữa chợ đời đầy ác trược, ưu phiền nầy để tiếp nối sứ mệnh thiêng liêng và cao cả của một bậc danh Tăng trong trang sử vàng son của Phật giáo Việt Nam. Quả như lời tán thán chân thật của thượng tọa Nguyên Hiền, khi nghe tin Thầy vừa xả báo an tường: “Tổ quốc bốn mươi kỷ tâm linh, rót xuống trăm năm đấng tuệ tài kiệt xuất. Quê hương hai ngàn năm Phật giáo, vọng về thời đại bậc sĩ khí vô song”. Từ nơi tâm khảm sâu xa của những người biết sống, Thầy vẫn tịch nhiên bất động. Dẫu trong dòng sinh diệt, thân thắng dị thục kia đã bao lần thay đổi, mà chí nguyện Thầy vẫn vẹn nguyên như ánh ban mai, như “giọt tịnh bình xoa dịu đắng cay”. Thầy đã đi, “đi trong cõi tịch nhiên vô trụ, mà vẫn thường trụ trong lòng đất khổ” Nơi Thầy, chúng con thấy Pháp tính chẳng ở chỗ huyền vi lặng lẽ, giải thoát chẳng đợi đến ngày cao đăng Thượng phẩm, Thầy là biểu hiện của chân ngôn “bình thường tâm thị đạo”. Kính lạy Thầy, bậc Thầy khả kinh, là đấng Thượng nhân của chúng con! Di sản vô giá mà Thầy để lại là những dịch phẩm tinh hoa, những áng văn trác tuyệt, những vần thơ hoá thành cánh nhạn trong ngục tù tăm tối, đó là kết tinh cho trí tuệ uyên bác, là xá-lợi kim cương toàn thân của Thầy mà hàng hậu học chúng con muôn đời thừa tự. Thành kính đảnh lễ và tưởng nguyện công hạnh dấn thân vì đạo Pháp của Thầy, nhất tâm cầu nguyện giác linh Đức Cố Trưởng lão Hòa thượng Cao đăng thượng phẩm, và chúng con tin tưởng rằng, vì bi nguyện rộng lớn và chí nguyện độ sanh không mỏi nhàm, nhất định Thầy sẽ: “Cùng Tăng thân xin nguyền trở lại Nơi cõi đời làm việc độ sanh Giờ phút này sông núi chứng minh Cúi xin Đức Từ Bi nhiếp thọ” Cung kính đảnh lễ: Tân viên tịch Từ lâm tế Chánh tông tứ thập tứ thế, Việt Nam Phật Giáo Thống Nhất Giáo Hội, Tăng Thống Viện Chánh Thư Ký Xử lý Thường Vụ, húy thượng NGUYÊN hạ CHỨNG, hiệu TUỆ SỸ, Phạm quý công Trưởng lão Hòa thượng Giác linh thùy từ nhã giám! Phật Ân, ngày buồn giữa đông 14/10 năm Quý Mão Hậu học đệ tử Chánh Đức cung kính khể thủ!
Còn thành kính xin đốt nén Tâm Hương cầu nguyện Giác linh của Hoà thượng sớm về Tây Phương Cực lạc, Nam mô tiếp dẫn đạo sư A Di Đà Phật Nam mô tiếp dẫn đạo sư A Di Đà Phật Nam mô tiếp dẫn đạo sư A Di Đà Phật 🙏🙏🙏
Dạ a di đà Phật , con cuối lại ngày vậy từ đây chúng con mất đi vị tăng thống trong giáo hội , khi nghe ngày vien tịch chúng con rất xót xa khi nghe ngày bỏ chúng con ra đi mãi mãi 👍👍👍👍🙏🙏🙏💕💕
Nam Mô Tiếp Dẫn Đạo Sư A Di Đà Phật. Chúng con hướng về quê hương, thành tâm kính lạy Giác Linh Thầy. Cầu nguyện Đức Phật A Di Đà, cho Thầy sớm cao đang Phật quốc. 🙏🙏🙏
Nam mô A Di Đà Phật . Nam mô A Di Đà Phật. Nam mô A Di Đà Phật. Từ xa ngàn dặm ,con xin cung kính cúi đầu đảnh lễ Bậc Đại Chân Sư ,kính mong chư vị hữu duyên lãnh hội được những lời dạy quí báu của Thầy và y giáo phụng hành. 15:36
Nam mô địa tạng vương Bồ tát tiếp dẫn hương linh lão HT về miền tịnh độ 🙏🏻🙏🏻🙏🏻. Cầu nguyện HT linh thiêng soi ánh sáng vi diệu của Phật pháp cho muôn người muôn loài ở cõi tạm được loại bỏ vô minh hướng tâm đẹp đạo tốt đời.
Con xin thành kính đảnh lễ giác linh trưởng lão Hòa Thượng THÍCH TUỆ SỸ chúng con xin cầu nguyện giác linh của ngài sớm cao đăng Phật Quốc NAM MÔ PHẬT BỔN SƯ THICH CA MÂU NI!
Vô cùng thương tiếc Hòa Thượng Thích Tuệ Sỹ.
Một vị Thầy đáng kính đã cống hiến cả đời mình cho Phật pháp,
sống một cuộc sống đầy Bi Trí Dũng và là một tấm gương sáng chói cho nhiều thế hệ noi theo.
Nam Mô A Di Đà Phật
Nam Mô A Di Đà Phật
Nam Mô A Di Đà Phật
Học trò Vạn Hạnh
Không cầm được nước mắt . A DI ĐÀ PHẬT .
Con thành tâm cung kính hướng về Giác Linh Hòa Thượng với lòng biết ơn hạnh nguyện tu hành của Ngài đã đóng góp vào kho tàng Phật pháp và hạnh nguyện tu hành của chúng con . Con kính nguyện cầu Hồng Ân Mười Phương Tam Bảo gia hộ đến Ngài mọi việc như tâm nguyện của Ngài được viên mãn .
gio acc
Nam mô A Di Đà Phật.🎉
Nam mô Như Lai Phật Tổ Nam mô quán thế âm bồ-tát niệm Phật hàng hà sa số lần...
Nam mô tiêp dân đao sư a di đa phât
Từ Cali con xin đảnh lễ giác linh hoà thầy Tuệ Sỹ , bậc chân tu của Phật giáo Việt Nạm .Nam mô a di đà Phật
Đôi mắt ướt tuổi vàng khung trời hội cũ
Áo màu xanh không xanh mãi trên đồi hoang
Phút vội vã bổng thấy mình du thủ
Thắp đèn khuya ngồi kể chuyện trăng tàn
Thầy Tuệ Sỹ
A di đà phật, cầu nguyện Ngài sớm tái sinh để hoàn thành những việc còn dang dở và cứu độ chúng sinh🙏🙏🙏
*Ngài đã chọn được chỗ sinh nên mới ra đi đó*
Kính lạy HT Tuệ Sĩ. Con từ xa không cầm được nước mắt 🙏🏼🙏🏼🙏🏼🙏🏼🙏🏼🙏🏼🙏🏼🙏🏼😢😢😢😢😢😢😢😢
Con thành kính đảnh lễ giác linh Thầy...
Từ nữa vòng trái đất con cúi đầu đảnh lễ Thầy Nam mô a di đà Phật 🙏🙏🙏🙏
Nam mô bổn sư thích ca mâu ni phật !
Nam mô Đại Từ đại bi cứu khổ cứu nạn quán thế âm bồ tát !
Nam mô a di đà phật !
Năm mô a di đà Phật 🙏🙏🙏
Một đời Phật pháp hiến dâng 🙏
Nhục thân bỏ lại , Phật thành độ dân 🙏
Nam mô Thích Tuệ Sỹ Ngài 🙏
Thiên âm vang rền kinh đón Thìền sư 🙏🙏🙏
Vĩnh biệt Hòa Thượng Thích Tuệ Sĩ với những giọt nước mắt âm thầm. Lời thơ của Ngài vẫn lưu mãi trong tâm trí con, cho con những khoảnh khắc êm dịu, tam quên những dang cay của kiếp lam người: Em mắt biếc ngây thơ ngày hội lớn. Khóe môi cười năng quái cũng gầy hao. Như co trắng giữa đồng xanh bát ngát. Ta yêu người vì khoảnh khắc chiêm bao. Ngài đã từ giả cõi tạm, vinh biệt Ngài.
😢 Thơ của Thầy đây 😥 🙏🏼🙏🏼🙏🏼
Đôi mắt ướt tuổi vàng
Khung trời hội cũ
Áo màu xanh
Không xanh mãi
Trên đồi hoang
Phút vội vã bỗng thấy mình du thủ.
Thắp đèn khuya ngồi kể chuyện trăng tàn.
Từ núi lạnh đến biển im muôn thuở
Đỉnh đá này và hạt muối đó chưa tan
Cười với nắng một ngày sao chóng thế
Nay mùa đông mai mùa hạ buồn chăng….
Đếm tóc bạc tuổi đời chưa đủ
Bụi đường dài gót mỏi đi quanh
Giờ ngó lại bốn vách tường ủ rũ
Suối rừng xa ngược nước xuôi ngàn.
Bùi Giáng viết về thơ Tuệ Sỹ
CẢO THƠM LẦN GIỞ...
Tuệ Sỹ một vị sư. Ông viết văn quá nghiêm túc, những sở tri của ông về Phật học quả thật quảng bác vô cùng. Thấy ông vẻ người khắc khổ, không ai ngờ rằng linh hồn kia còn ẩn một nguồn thơ thâm viễn u u.... Một bữa ông đọc cho tôi nghe hai câu thơ chữ Hán của ông:
Thâm dạ phong phiêu nghiệp ảnh tùy
Hiện tiền vị liễu lạc hoa phi
Ông bảo làm sao tiếp cho hai câu để nên một bài tứ tuyệt. Tôi đề nghị với ông nên nhờ ni cô Trí Hải tiếp giùm. Ông ngượng nghịu bảo tôi đừng nên rỡn đùa như thế. Vậy tôi xin lai rai thử viết:
Thâm dạ phong phiêu nghiệp ảnh tùy
Hiện tiền vị liễu lạc hoa phi
Phiêu bồng tâm sự tân toan lệ
Trí Hải đa tàm trúc loạn ty
Và xin ông chả nên lấy thế làm bực mình.
Nhưng ai có ngờ đâu nhà sư kín đáo e dè kia, không hề bao giờ có vướng lụy, lại còn mang một nguồn thơ Việt phi phàm? Một bài thơ "Không đề" của ông đủ khiến ta khiếp vía mất ăn mất ngủ:
Đôi mắt ướt tuổi vàng khung trời hội cũ
Áo màu xanh không xanh mãi trên đồi hoang
Phút vội vã bỗng thấy mình du thủ
Thắp đèn khuya ngồi kể chuyện trăng tàn
Mới nghe bốn câu thôi, tôi đã cảm thấy lạnh buốt linh hồn, tê cóng cả cõi dạ.
Từ núi lạnh đến biển im muôn thuở
Đỉnh đá này và hạt muối đó chưa tan
Cười với nắng một ngày sao chóng thế
Nay mùa đông mai mùa hạ buồn chăng
Đếm tóc bạc tuổi đời chưa đủ
Bụi đường dài gót mỏi đi quanh
Giờ ngó lại bốn vách tường ủ rũ
Suối nguồn xa ngược nước xuôi ngàn
Tôi hoảng vía đề nghị: Đại Sư nên gác bỏ viết sách đi. Và làm thơ tiếp nhiều cho, nếu không thì nền thi ca Việt mất đi một thiên tài quá lớn.
Ông đáp: - Để về hỏi lại cô Trí Hải xem có đúng như lời thế chăng.
Đôi mắt ướt tuổi vàng
Khung trời
Hội cũ
Xin xuống giòng thư thả như thế. Ắt nhìn thấy chất trang trọng dị thường của hoài niệm. Hoài niệm gì? - Cung trời hội cũ.
Một hội đạp thanh? Một hội nao nức? - "Giờ nao nức của một thời trẻ dại ?".
Đôi mắt ướt tuổi vàng khung trời hội cũ...
Mở lời ra, nguồn thơ trực nhập vào trung tâm cơn mộng chiêm niệm. Đầy đủ hết mọi yếu tố bát ngát: một cung trời xán lạn bao la, một hội cũ xao xuyến, một tuổi vàng long lanh.... Một đôi mắt ướt ngậm ngùi của hiện tại.
Nhưng mạch thơ đi ngầm. Tiết nhịp âm thầm nhiếp dẫn. Thi sĩ không cần tới một hình dung từ nào cả, vẫn nói được hết mọi người đều "phải nói" với mọi người "muốn nghe" với riêng mình "không thiết chi chuyện nói".
Người thi sĩ xuất chúng xuất thần thường có phong thái khác thường đó. Họ nói tất ít mà nói rất nhiều. Họ nói rất nhiều mà chung quy hồ như chẳng thấy gì hết. Họ nói cho họ, mà như nói hết cho mọi người. Nói cho mọi người mà cơ hồ chẳng bận tâm gì tới chuyện thiên hạ nghe hay chẳng nghe. Nỗi vui, nỗi buồn của họ, dường như chẳng phi giống lối vui buồn của chúng ta. Do đó chúng ta trách móc họ một cách lệch lạc hết cả (par manque de justice interne).
Trong một cuộc vui, ta hỏi họ vài điều. Họ lơ đễnh thờ ơ, ta tưởng họ kiêu bạc. Trong lúc mọi người đang gào khóc giữa đám tang, họ phiêu nhiên đi qua, trông có vẻ như mỉm cười, niêm hoa vi tiếu. Ta tưởng họ tàn nhẫn thô bạo.
Vua Gia Long ngày xưa đã từng lấy làm quái dị về thái độ Nguyễn Du : "Trẫm dùng người, không phân biệt kẻ Nam kẻ Bắc. Ai có tài thì trẫm trọng dụng (...). Cớ sao khanh lại u sầu ít nói suốt năm như thế?".
Ông vua kia lấy làm lạ là phải lẽ lắm, hợp với lương tri thói thường thiên hạ lắm. Ông không thể hiểu vì sao vị di thần kia cứ miên man như nằm trong cõi mộng thần di, hồn dịch!
Vua đã ban cho chan hòa mưa móc, lộc trọng quyền cao đặc ân thâm hậu như thế, cớ sao Liệp Hộ chưa vừa lòng, vẫn chưa cứ thả mộng chạy lang thang về chân trời hướng khác.
Đáp: Ấy chính bởi đôi mắt nhìn đây mà thấy những đâu đâu.
Đôi mắt ướt tuổi vàng
Khung trời hội cũ
Đôi mắt ướt? Đôi mắt của ai? Vì sao ướt? Vì lệ trào, hay là vì quá long lanh?
Thi sĩ không nói rõ. Ấy là giữ một khoảng trống vắng lặng phóng nhiệm cho thơ.
Tha hồ chúng ta tự do nghĩ hai ba lối. Hoặc là đôi mắt thi nhân ướt trong hiện tại vì nhớ nhung một trời hội cũ. Hoặc là đôi mắt giai nhân nào long lanh dịu mật như nước suối chan hòa, soi bóng một khung trời hội cũ bất tuyệt nào, mà ngày nay tại hạ đã đánh mất rồi chăng?
"Áo màu xanh không xanh mãi trên đồi hoang"
Áo nào màu xanh? Màu xanh màu chàm của cô gái Mán gái Mường, gái núi nào xưa kia băng rừng và thi nhân đã ngẫu nhiên một lần nhìn đắm đuối?
Tôi nói không sai sự thật mấy đâu. Vì Tuệ Sỹ vốn xưa kia ở Lào. Cha mẹ ông kiều cư trên đất Thượng Lào Trung Việt. Bà mẹ ông thỉnh thoảng cũng trở về Sài Gòn tới chùa viếng ông đem quà cho ông một đôi dép riêng biệt, một tấm khăn quàng riêng tây.
Đôi mắt ướt tuổi vàng
Khung trời hội cũ
Áo màu xanh
Không xanh mãi
Trên đồi hoang
Phút vội vã bỗng thấy mình du thủ.
Thắp đèn khuya ngồi kể chuyện trăng tàn
Phút vội vã bỗng thấy mình du thủ?
Mình là thân Bồ tát, quanh năm kinh kệ trai chay, thế sao bỗng nhiên một phút vội vã lại dám làm thân du thủ? Dám gác bỏ kệ kinh? Dám mở cuộc thắp đèn khuya ngồi kể chuyện trăng tàn?
Phải có nhìn thấy khuôn mặt khắc khổ chân tu của Tuệ Sỹ, mới kinh hoàng vì lời nói thăm thẳm đơn sơ nọ. Lời nói như ngân lên từ đáy sâu linh hồn tiền kiếp, từ một quê hương trên thượng du bao la rừng núi gió sương canh chiều nguyệt rung rinh trong đêm lạnh.
Từ núi lạnh đến biển im muôn thuở
Đỉnh đá này và hạt muối đó chưa tan
Cười với nắng một ngày sao chóng thế
Nay mùa đông mai mùa hạ buồn chăng
Mối tình rộng thả suốt biển non im lìm lạnh lẽo. Một hạt muối vẫn chưa tan. Một nếp u ẩn của lòng mình bơ vơ không gột rửa.
Từ núi lạnh đến biển im muôn thuở
Đỉnh đá này và hạt muối đó chưa tan
Ta tưởng như nghe ra "cao cách điệu" bi hùng của một Liệp Hộ, một Nerval, một chỗ trầm thanh nhất trong cung bậc Nietzche.
Thy nhân đã mấy phen ngồi ngó trăng tàn? Ngồi trên một đỉnh đá? Bốn bề rừng thiêng giăng rộng ngút ngàn màu trăng xanh tiếp giáp tới chân trời xa xuôi đại hải?
Đỉnh đá và hạt muối là hai chốn kết tụ tinh thể của núi và biển. Đỉnh đá quy tụ về mọi hương màu trời mây rừng rú. Hạt muối chứa chất cái lượng hải hàm của trùng dương. Đó là cái bất tận của tâm tình dừng sững tại giữa tuyết nguyệt phiêu du:
Cười với nắng một ngày sao chóng thế
Nay mùa đông mai mùa hạ buồn chăng
Một tiếng "buồn chăng" lơ lửng nửa như chất vấn, nửa như ngậm ngùi ta thán, dìu về cả một khúc tâm thanh đoạn trường:
Sen tàn cúc lại nở hoa
Sầu dài ngày ngắn đông đà sang xuân
Đếm tóc bạc tuổi đời chưa đủ
Bụi đường dài gót mỏi đi quanh
Tiết nhịp lời thơ lại biến đổi :
Đếm tóc bạc
Tuổi đời
Chưa
Đủ
Bụi đường dài
Gót
Mỏi
Đi
Quanh
Tiết điệu rạc rời như gót mỏi đi quanh. Một tuổi đời chưa đủ? Một tuổi xuân chưa vừa? Một tuổi vàng sớm chấm dứt? Một tuổi "đá" sớm từ giã mọi yêu thương?
Giờ ngó lại bốn vách tường ủ rũ
Suối nguồn xa
Ngược nước
Xuôi ngàn
Bài thơ dừng lại. Dư âm bất tuyệt kéo dài trong đêm lữ thứ khép mình trong bốn bức tường với nhạt nhòa ủ rũ ngục tù.
Chỉ một bài thơ, Tuệ Sỹ đã trùm lấp hết chân trời mới cũ Đường Thi Trung Hoa tới Siêu Thực Tây Phương.
Bùi Giáng
MỘT BẬC CHÂN TU THUẦN KHIẾT....ĐÁNG KÍNH...
CON GỞI MỘT NÉN TÂM NHANG ĐỂ TƯỞNG NHỚ THẦY...KÍNH MẾN...
Nam Mô Tiếp Dẫn Đạo Sư A Di Đà Phật
Con Xin Chí Tâm Đảnh lễ Giác Linh Hòa Thượng
Nguyện Giác Linh Hòa Thượng sớm Đăng Cao Phật Quốc
Nam Mô A Di Đà Phật 🙏🙏🙏
Nam mô A Di Đà Phật . Ngài Tuệ Sỹ đại giác ngộ đại trí , giải cứu chúng sinh được trí tuệ tránh xa ma tăng đang hoành hành hiện nay ...
Đôi mắt của thầy sẽ theo dõi chúng sanh
Mong vậy..
Con cúi lạy Thầy từ xa . Nam mô a di đà phật
ủa mắt gì phải lạy ông này từ xa
@@NguyenPhuong-dq3fi Ngưòi nầy có lẽ ở nơi xa ( ko biết bao xa ). Vì tôn kính Sư ông, nên comt. Lại từ xa.🙏😢
🙏🙏🙏 Thành Kính ĐẢNH LỄ Giác Linh ĐỨC LÃO HÒA THƯỢNG THÍCH TUỆ SỸ VỀ BÊN ĐỨC PHẬT🙏🙏🙏
MÔ PHẬT NAM MÔ THẬP PHƯƠNG TAM THẾ NHẤT THÉ CHƯ PHẬT TỪ BI CHỨNG MINH KÍNH NGƯỠNG TÔN SƯ SỚM HỒI NHẬP TA BÀ HOĂNG DƯƠNG CHÁNH PHÁP TẾ ĐỘ CHÚNG SANH.MÔ PHẬT
Kính bạch giác linh Thầy!
Như bậc Bồ tát hóa thân, suốt cả cuộc đời, Thầy đã dấn bước không mỏi mệt trên nhiều đoạn đường đầy gian lao, chướng ngại để gánh chịu muôn vàn hệ lụy và thống khổ của nhân sinh. Dù thế sự có thăng trầm, nhưng với chí nguyện kiên cường, hùng tâm bất thối, không quản tuổi già, thân mang trọng bệnh, Thầy đã chấp nhận dấn thân, đứng mũi chịu sào tất cả, để gánh vác trọng nhiệm đã được giao phó, lèo lái con thuyền giáo hội vượt bao sóng gió, chướng duyên của thời đại, Thầy còn góp phần tô bồi cho nền văn hóa, giáo dục của Phật giáo Việt Nam hiện đại vững bền mạng mạch và Tông môn được muôn phần rạng rỡ.
Ngưỡng vọng Thân thế và Công nghiệp lớn lao của Thầy, là ngưỡng vọng bậc Thượng sĩ xuất trần mà không lánh xa nơi trần gian khổ lụy, hóa thân trong đời ác trược mà thân tâm không chút nhiễu loạn, nhiễm ô “Thế cuộc xoay vần không đổi thay được bậc xuất trần thượng sĩ. Thế quyền khảo đạo chẳng nao núng được bậc pháp khí chân tu”
Ngưỡng vọng Thầy là ngưỡng vọng mặt trời Chánh pháp, để soi rọi tâm linh trên những nẻo đường nhân thế sục sôi, điên đảo, hầu định hướng cho việc tu tập, hành trì của hàng hậu học chúng con.
Đê đầu bái niệm Thầy, xin cung kính chiêm ngưỡng di hình tỉnh mặc, khắc cốt ghi tâm phần nào Thân thế và Công nghiệp kỳ vĩ ấy, để thêm một lần, chúng con được thấm nhuần ân đức cao dày mà Thầy đã lân mẫn hiện thân giữa chợ đời đầy ác trược, ưu phiền nầy để tiếp nối sứ mệnh thiêng liêng và cao cả của một bậc danh Tăng trong trang sử vàng son của Phật giáo Việt Nam.
Quả như lời tán thán chân thật của thượng tọa Nguyên Hiền, khi nghe tin Thầy vừa xả báo an tường:
“Tổ quốc bốn mươi kỷ tâm linh, rót xuống trăm năm đấng tuệ tài kiệt xuất.
Quê hương hai ngàn năm Phật giáo, vọng về thời đại bậc sĩ khí vô song”.
Từ nơi tâm khảm sâu xa của những người biết sống, Thầy vẫn tịch nhiên bất động. Dẫu trong dòng sinh diệt, thân thắng dị thục kia đã bao lần thay đổi, mà chí nguyện Thầy vẫn vẹn nguyên như ánh ban mai, như “giọt tịnh bình xoa dịu đắng cay”. Thầy đã đi, “đi trong cõi tịch nhiên vô trụ, mà vẫn thường trụ trong lòng đất khổ” Nơi Thầy, chúng con thấy Pháp tính chẳng ở chỗ huyền vi lặng lẽ, giải thoát chẳng đợi đến ngày cao đăng Thượng phẩm, Thầy là biểu hiện của chân ngôn “bình thường tâm thị đạo”.
Kính lạy Thầy, bậc Thầy khả kinh, là đấng Thượng nhân của chúng con! Di sản vô giá mà Thầy để lại là những dịch phẩm tinh hoa, những áng văn trác tuyệt, những vần thơ hoá thành cánh nhạn trong ngục tù tăm tối, đó là kết tinh cho trí tuệ uyên bác, là xá-lợi kim cương toàn thân của Thầy mà hàng hậu học chúng con muôn đời thừa tự.
Thành kính đảnh lễ và tưởng nguyện công hạnh dấn thân vì đạo Pháp của Thầy, nhất tâm cầu nguyện giác linh Đức Cố Trưởng lão Hòa thượng Cao đăng thượng phẩm, và chúng con tin tưởng rằng, vì bi nguyện rộng lớn và chí nguyện độ sanh không mỏi nhàm, nhất định Thầy sẽ:
“Cùng Tăng thân xin nguyền trở lại
Nơi cõi đời làm việc độ sanh
Giờ phút này sông núi chứng minh
Cúi xin Đức Từ Bi nhiếp thọ”
Cung kính đảnh lễ: Tân viên tịch Từ lâm tế Chánh tông tứ thập tứ thế, Việt Nam Phật Giáo Thống Nhất Giáo Hội, Tăng Thống Viện Chánh Thư Ký Xử lý Thường Vụ, húy thượng NGUYÊN hạ CHỨNG, hiệu TUỆ SỸ, Phạm quý công Trưởng lão Hòa thượng Giác linh thùy từ nhã giám!
Phật Ân, ngày buồn giữa đông
14/10 năm Quý Mão
Hậu học đệ tử Chánh Đức cung kính khể thủ!
Nam mô. A DI ĐA PHAT.🙏😊
Chúng con quỳ thắp nhang đảnh lễ.
Nam Mo Đại Từ Đại Bi Quan Thế Âm Bồ Tát Ma Ha Tát.
Nam mô bổn sư thích ca mâu Ni phật
Chúng con thành kính đê đầu đảnh lễ giác linh ...HT..
Nam mô a Di đà phật
🙏🙏🙏
Nhất tâm đảnh lễ giác linh Hòa thượng Thích tuệ sỹ
A Di Đà Phật
Con Nguyện Cầu Cho Giác Linh Hoà Thượng Thích Tuệ Sỹ Được Phật A Di Đà Phóng Quang Tiếp Dẫn Về Thé Giơi Cực Lạc Để Tu Hành Thành Phật
Còn thành kính xin đốt nén Tâm Hương cầu nguyện Giác linh của Hoà thượng sớm về Tây Phương Cực lạc, Nam mô tiếp dẫn đạo sư A Di Đà Phật
Nam mô tiếp dẫn đạo sư A Di Đà Phật
Nam mô tiếp dẫn đạo sư A Di Đà Phật 🙏🙏🙏
Dạ a di đà Phật , con cuối lại ngày vậy từ đây chúng con mất đi vị tăng thống trong giáo hội , khi nghe ngày vien tịch chúng con rất xót xa khi nghe ngày bỏ chúng con ra đi mãi mãi 👍👍👍👍🙏🙏🙏💕💕
Nam Mô Tiếp Dẫn Đạo Sư A Di Đà Phật.
Chúng con hướng về quê hương, thành tâm kính lạy Giác Linh Thầy. Cầu nguyện Đức Phật A Di Đà, cho Thầy sớm cao đang Phật quốc.
🙏🙏🙏
Chúng con cầu nguyện giác linh hòa thượng cao đăng phật quốc.A di đà phật
Nam mô A Di Đà Phật .
Nam mô A Di Đà Phật.
Nam mô A Di Đà Phật.
Từ xa ngàn dặm ,con xin cung kính cúi đầu đảnh lễ Bậc Đại Chân Sư ,kính mong chư vị hữu duyên lãnh hội được những lời dạy quí báu của Thầy và y giáo phụng hành. 15:36
ADIDAPHAT ADIDAPHAT ADIDAPHAT ADIDAPHAT ADIDAPHAT ADIDAPHAT ADIDAPHAT ADIDAPHAT ADIDAPHAT ADIDAPHAT 🙏🙏🙏
Nam mô tây phương cực lạc thế giới đại từ đại bi tiếp dẫn đạo sư a di đà phật
Con xin thành kính đảnh lễ giác linh Thầy Tuệ Sỹ .
Nam mô A Di Đà Phât 🙏🙏🙏
Ân đức Thầy rộng lớn, lễ nhập kim quan của Thầy thật trọng hậu trang nghiêm!
NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT. KÍNH TIỂN THẦY VỀ VỚI PHẬT.
Chúng con kính đê đầu đảnh lễ Giác Linh Hoà Thượng
Nam Mô Tiếp Dẫn Đạo Sư A Di Đà Phật..con cảm nhận được Công Đức từ đôi mắt của HT Tuệ Sỹ luôn luôn Chánh Niệm.. rõ biết ..từng cm. Adidaphat..🙏🙏🙏
Con xin thành tâm cúi đầu lạy Ôn 🙏🏻🙏🏻🙏🏻
Nam mô địa tạng vương Bồ tát tiếp dẫn hương linh lão HT về miền tịnh độ 🙏🏻🙏🏻🙏🏻. Cầu nguyện HT linh thiêng soi ánh sáng vi diệu của Phật pháp cho muôn người muôn loài ở cõi tạm được loại bỏ vô minh hướng tâm đẹp đạo tốt đời.
Con kính lạy thầy từ xa
Nam mô a di đà phật
Nam mô tiếp dẩn đạo sư a di đà phật
Con thành tâm kính lễ
Giác lĩnh Quý Thầy ạ Nam mô Đại từ Đại Bi tiếp dẫn Đạo sư a Di Đà Phật
Cảm thấy thật đáng thương cho đạo Phật ngày nay ạ 🙏
Con thành kính thầy được về thế giới cực lạc nam mô a Di Đà Phật nam mô a Di Đà Phật nam mô a Di Đà Phật
Nam Mô A Di Đà Phật ! Con xin thành kính đỉnh lễ giác linh hoà thượng ạ !
NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT 🙏🙏🙏🙏🙏🙏🙏🙏🙏🙏🙏🙏🙏
Con thành tâm đảnh lễ giác linh Ngày🙏🙏🙏NAM MÔ TIẾP DẪN ĐẠO SƯ A DI ĐÀ PHẬT 🙏🙏🙏
Pháp giới chư phật. Nam mô a Di Đà Phật ❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤
Nam Mô A Di Đà Phật,phù hộ chúng sinh,kính cầu nguyện Ngài về nơi tiên cảnh thoát bể trần gian.
Nam Mo A Di Đà Phật
Nam Mo A Di Đà Phật
Adi đaphât cầu mong chi hương linh cúa thầy sơm vê mip bàn nam mô bốn sư thich ca mâu ni phât
Từ phương xa con âm thầm khóc,với niềm tiếc thương Bac Long tượng của Phật giáo….!!!!
Nam Mô A Di Đà Phật! chí tâm đảnh lễ Hòa Thượng Thích Tuệ Sĩ Nam Mô A Di Đà Phật!
Namo A di đà phật Namo A di đà phật Namo A di đà phật
Cầu mong đại hòa thượng sớm tới nirban niết bàn
Nmaddphat Nmaddphat Nmaddphat con xin cung kính tiển ngài Nmaddphat kính
Nam mô tiếp dẫn đạo sư A Di Đà Phật.Thành kính đảnh lễ giác linh Hoà Thượng cao đăng Phật quốc.
NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT.Con kính đãnh lễ giác linh NGÀI
A di đà Phật con cầu nguyện cho giác linh của ngài sớm tái sinh để dẫn dắt chúng sanh trên con đường đạo pháp,,
Nam mô A Di Đa Phật
Nam mô A Di Đà Phật
Nam mô A Di Đa Phật
Thành kính đảnh lễ giác linh Hòa thượng cao đăng Phật quốc
Con xin thành kính đảnh lễ Giác Linh Thầy🙏
Kính nguyện Giác Linh Thầy cao đăng Phật Quốc 🙏
Một bậc chân tu đã xa chúng ta nhưng hình hài của Ngài vẫn có mặt xung quanh chúng ta. Chúng con xin đảnh lễ giác linh ngài.
Ngài đã chứng quả ALAHAN❤❤❤❤❤❤❤Nam mo Bốn sư Thích ca mau ni Phật
A Di Da Phật! Nguyên cầu cho HT siêu sanh về Tay Phương Cực Lạc !
Con xin kính lễ thầy từ xa !
🙏🙏🙏A di đà Phật con nguyện giác Linh hoa thương vãng sanh về cực lạc quốc A di đà Phật 🙏🙏🙏
Con cúi đầu lạy Thầy từ xa Nam mô A di đà Phật 🙏🙏🙏
Con kính lạy Đức Hòa thượng thích Tuệ sĩ ba lạy thành kính của con
Kính ngưỡng Đảnh Lễ Ngài
Nam Mô Tiếp Dẫn Đạo Sư A Di Đà Phật
Tiếp dẫn đạo sư adi đà phật
Con xin thành kính đảnh lễ giác linh trưởng lão Hòa Thượng THÍCH TUỆ SỸ chúng con xin cầu nguyện giác linh của ngài sớm cao đăng Phật Quốc NAM MÔ PHẬT BỔN SƯ THICH CA MÂU NI!
Mô Phật, con cầu nguyện cho Hoà Thượng được tái sinh về cõi Phật. . Mô Phật
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
Con xin cúi đầu đảnh lễ giác linh Thương Toa Thích Tuệ Sĩ. Nam Mô a Di Đa Phật .
Vô cùng thương tiếc hòa thượng Thích Tuệ Sỹ A Di Đà Phật
Thành kính tiễn biệt thầy ạ 🙏
Nam Mô A Di Đà Phật
Ngài sớm trở lại cõi Ta Bà nhé! Giáo hội cần Ngài! Trọng kính Ngài.
Nam mô A Di Đà Phật
Kinh chúc ngài cao đăng Phật Quốc , thị hiện 5a ba cứu độ chúng sanh
Còn đâu bóng Tùng, Bậc Long trượng khả kính của thế gian, A Di Đà Phật!
Con cúi đầu thành tâm kính lễ Giác Linh Hoà Thượng
Namo Adidaphat 🙏🙏🙏
Namo Tây Phương Cực Lạc thế giới đại từ đại bi tiếp dẫn đạo sư 🙏🙏🙏
Namo Adidaphat 🙏🙏🙏
Nam Mo A Di Da Phat !
Còn cúi đầu đảnh lễ thầy từ xa nam mô A di đà phật
Vô cùng thương tiếc. Con xin đảnh lễ giác linh Thầy.
🙏🙏🙏Nam Mô A Di Đà Phật
Con cúi đầu đánh Lễ Ôn , kính nguyện Giác Linh Ôn Cao Đăng Phật Quốc
Nam mô a Di Đà Phật con kính cẩn nghiêng mình trước linh cữu Đại Hòa thượng Thích Tuệ Sỹ
Chúng con Cung Kính đảnh lễ giác linh Đại lão Hoà Thượng Thích Tuệ Sĩ cao đăng Phật Quốc
🙏🙏🙏
Nhất tâm đảnh lễ Ngài🙏🙏🙏
NAM MÔ A DI ĐÀ PHÂT ! NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT !NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT! Cung kính tiễn Thầy về cõi PHẬT !
Nam mô a di đà phật Nam mô a di đà phật Nam mô a di đà phật ❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤
Nam mô a di đà Phật!! Con danh lễ ngày va mong ngày siêu sinh về cõi Phật A Di Da….
Nam Mô Tiếp Dân Đạo Sư A di đà Phật Con kính nguyen Giác Linh Ngài
Cao Dang Phật Quốc
Con kính cẩn quỳ lạy Thầy Thích Tuệ Sỹ
Xin tiễn biệt bậc chân tu vĩ đại
Nam Mô A Di Đà Phật, khi con đã khóc khi nghe lại tiểu sử của thầy, ❤
Nam mô a di đà Lạt :
- Cầu chúc về “ Thế giới Tây Ninh cực khổ “ an nghĩ ,,,
NAM MÔ ADI ĐÀ PHẬT
CON XIN KÍNH TIỄN THẦY VỀ TÂY PHƯƠNG TỊNH ĐỘ TRUNG .
Chúng con thành tâm giác linh ngài cao đăng phật quốc.nam mô a di đà phật
Vô cùng thương tiếc không biết nói gì hơn. Năm mô a đi đà phật.
NAM MÔ TÂY PHƯƠNG CỰC LẠC THẾ GIỚI ĐẠI TỪ ĐẠI BI A DI ĐÀ PHẬT
Nam mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật, nguyện hương linh ngài sớm về bên Đức Phật
Nam mô ADIDAPHAT, cầu nguyện KIM THÂN NGÀI thượng phẩm thượng sinh , cao đăng PHẬT QUỐC
Nguyện hương linh thấy sơm tiêu diêu miền cực lạc, A đi đà
Phật.
Hát