🎵 Lyrics Có vài lần anh cũng chả biết đâu Nếu họ không nói anh cũng chẳng biết đâu Có vài lần hai mình phải liếc nhau Bởi vì trái tim tụi mình cũng biết đau Anh sẽ không đến để làm phiền em nữa Sẽ đi một mình dù đó là đêm mưa Tình yêu này chẳng cần phải thêm lửa Bến đỗ của em dựa vào đã êm chưa Anh cữ nghĩ là mình sẽ khá hơn Cho tới khi thấy tim mình đang khá đớn Tiêu cực này anh vẫn cố ôm Không thể nhận ra là mình đang quá chớn Nếu ta có thể gặp lại lần sau Ai sẽ luyến tiếc, ai sẽ nhận về cho mình phần đau Coi như duyên mình không được gần nhau Vậy xin phép hết nợ ký ức này nhạt màu Có những chuyện anh không thể nói ra Sau những vấp ngã đôi ta đã bước qua Tương lai anh không thể nào nói trước Chưa đến chương hai mà ta đã phải xước da Vậy thì thôi anh đành phải lùi lại Thương hại không làm anh tốt hơn Anh chỉ là món đồ em trông thấy Ưng thì lấy muốn đem về em chỉ cần chốt đơn Cuộc sống này vốn dĩ không công bằng Anh chọn thua cuộc chứ không phải chiến thắng Bao lần bản thân đã phải nuốt đắng Học chấp nhận bản tính loài người thật lăng nhăng Tình yêu là thứ thật đáng sợ Không thể êm đềm như lúc mà ta mơ Nó chỉ đẹp như trong lời kể Từ thời ông bà nó đã rất xa xưa Rời bỏ có lẽ là cách tốt Cạn tình cạn nghĩa thì thôi mình cách xa Dừng chân để không phải đau khổ Ai cũng trách người mà không tự trách ta Nếu như mình có thể quay lại Để anh được nghe giọng em cạnh ngay tai Nụ hôn từng trao từng ngây dại Rồi sẽ lãng quên khởi đầu vào nay mai
🎵 Lyrics
Có vài lần anh cũng chả biết đâu
Nếu họ không nói anh cũng chẳng biết đâu
Có vài lần hai mình phải liếc nhau
Bởi vì trái tim tụi mình cũng biết đau
Anh sẽ không đến để làm phiền em nữa
Sẽ đi một mình dù đó là đêm mưa
Tình yêu này chẳng cần phải thêm lửa
Bến đỗ của em dựa vào đã êm chưa
Anh cữ nghĩ là mình sẽ khá hơn
Cho tới khi thấy tim mình đang khá đớn
Tiêu cực này anh vẫn cố ôm
Không thể nhận ra là mình đang quá chớn
Nếu ta có thể gặp lại lần sau
Ai sẽ luyến tiếc, ai sẽ nhận về cho mình phần đau
Coi như duyên mình không được gần nhau
Vậy xin phép hết nợ ký ức này nhạt màu
Có những chuyện anh không thể nói ra
Sau những vấp ngã đôi ta đã bước qua
Tương lai anh không thể nào nói trước
Chưa đến chương hai mà ta đã phải xước da
Vậy thì thôi anh đành phải lùi lại
Thương hại không làm anh tốt hơn
Anh chỉ là món đồ em trông thấy
Ưng thì lấy muốn đem về em chỉ cần chốt đơn
Cuộc sống này vốn dĩ không công bằng
Anh chọn thua cuộc chứ không phải chiến thắng
Bao lần bản thân đã phải nuốt đắng
Học chấp nhận bản tính loài người thật lăng nhăng
Tình yêu là thứ thật đáng sợ
Không thể êm đềm như lúc mà ta mơ
Nó chỉ đẹp như trong lời kể
Từ thời ông bà nó đã rất xa xưa
Rời bỏ có lẽ là cách tốt
Cạn tình cạn nghĩa thì thôi mình cách xa
Dừng chân để không phải đau khổ
Ai cũng trách người mà không tự trách ta
Nếu như mình có thể quay lại
Để anh được nghe giọng em cạnh ngay tai
Nụ hôn từng trao từng ngây dại
Rồi sẽ lãng quên khởi đầu vào nay mai
đỉnh quá luônn
có nét bài nào của bray áa
nma khá hay nên cho bro 1 like
@@Louis-9274 tks bạnn