Cơn mưa ngoài kia còn nặng hạt Tay cầm điếu thuốc để bên gạt tàn Mi mắt đợm buồn ngày hộp tan Chia ly theo 1 buổi chiều tàn Chuyện tình thấm đậm nước mắt ngày tan hoang Mình anh trên con phố nhỏ vẫn còn đọng 1 chút vị nòng nàng Ngày chúng ta bắt đầu tay kề vay moi cười Chưa nghĩ tới những chuyện khuất mất ở trong đời. Vô tư ngấm nhìn những áng mây xa vời. Phố thị đèn đường vẫn còn nhộn nhịp Dòng người nối nhau , cười đùa Mi mắt thiêm thiếp. Và rồi chuyện gì đến cũng đến những biến cố đã khiến e xa rồi. Bầu trời kia mưa thêm nặng hạt hiên nhà dòng nước đỗ ào ạc Như truốc hết một nỗi tâm tư vào bài nhạc. Nhắn guoi hạt mưa mang đến e nổi nhớ Nhắn guoi cơn gió xì xào mang đến e 1 niềm vui. Còn tôi vẫn trọn vẹn một nổi buồn thôi. Bầu trời đang như muốn thét hết nổi niềm Còn a vẫn mang nặng 1 thứ vẫn mãi kiếm tìm. ........KT🎉
Không nên gặp thì cũng đã gặp Không nên thương thì cũng đã thương Có phải chăng duyên trời sắp đặt Ta chẳng thể đi chung 1 đoạn đường Em hãy tự ôm lấy bản thân mình Bởi vì nơi đây sẽ chẳng còn anh nữa Thứ anh nợ là cả tấm chân tình Thứ mà em nợ là 1vài câu hứa Em đâu biết là từng có 1người vượt trăm cây số chỉ để nhìn thấy em Em đâu biết là những dòng tin nhắn ấy là nước mắt rơi xuống vào mỗi đêm Ta cứ mãi tìm kiếm sự cảm thông Nhưng lại quên trân trọng những cảm xúc Bao cố gắng giờ này cũng bằng không và anh thầm mong chúc em được hạnh phúc . Tâm hồn này cảm thấy thật trống vắng Ngay từ lúc mà em quyết rời đi Ngày hôm ấy bầu trời cũng không nắng Mây lặng trôi cũng không nói lời gì Như tiếc thay cho câu chuyện đôi ta Vội phôi pha khi khi chưa kịp nở rộ Cùng mây ngàn vương vấn ở nơi xa Còn nơi ta chỉ còn chút mơ hồ Giờ nơi anh không còn những màu nắng Thay vào đó chỉ còn mở màu đêm Nơi niềm vui thay vào nỗi sầu lắng Màn đêm vắng khiên tim lại đau thêm Có nhiều lần anh cũng đã cố gắng Làm phai mờ hình bóng em để lại Nhưng vô tình lãng du qua phố vắng Vài quán quen làm anh không thể phai
không nên gặp thì cũng đã gặp, không nên thương thì cũng đã thương Có phải chăng duyên trời sắp đặt, để chúng ta không chung một đường Anh tự ôm lấy bản thân, bỡi bì ở đây không còn em nữa Thứ anh nợ cả tấm chân tình, thứ em nợ là một vài câu hứa Em đâu biết luôn có một người mỗi ngày đi làm để được chờ em Em đâu biết từng có một người luôn muốn nhắn với em mỗi đêm Ta cứ mãi tìm sự cảm thông, nhưng lại quên trân trọng cảm súc Bao cố gắn tất cả bằng không, anh cũng thầm chúc em hạnh phúc Tâm hồn này thấy thật trống vắng, ngay từ lúc em quyết rời đi Ngày hôm ấy bầu trời không nắng, mây lặng trôi cũng không nói lời gì Như tiếc cho một câu chuyện, vội phôi pha khi chưa nỡ rộ Cùng mây ngàn vương tới nơi xa, còn nơi anh chỉ còn lại một chút mơ hồ Nơi niềm vui thay vào sầu lắng, màng đêm vắng khiến tim lại đau thêm Có nhiều lần anh đã cố gắng, làm mờ phai bóng hình em ở lại Nhưng vô tình lãng du qua phố vắng, nhưng nỗi buồn anh không thể mờ phai…! Em ơi
Tự thấy mình ở trong cộng đồng, đầy rẫy bất đồng khiến suy nghĩ chất đống, ra xã hội đối xử bất công, nhưng đừng để ý ,hãy cho tâm trí là khu đất trống, hãy thoải mái như biển mêng mông, trái tim mơ mộng như là ánh sáng , ra ngoài trời hít thở ban công, tự nhiên thấy lòng mình tự tán thán, ngồi câu cá ở bên bờ sông, ngắm bầu trời và ăn bánh rán, những tích cực làm cho con người không bị chán nản, họ cứ hay than vãn mệt mỏi, nhưng đòi hỏi mình phải nỗ lực, cho dù cuộc sống có khổ cực, mặc kệ người đối xử giang ác,kẻ hai mặt sẽ bị báo oán ,còn đối với ta chẳng cần tính toán, con người mình mình biết bản thân chứ đừng nhiều kết quả như là bản nhân, họ nói gì mà sai về mình thì đừng oán hận, vì có thế thì bị gục ngã, mình bước đi trên cuộc sống này cưỡi con ngựạ đi hết địa hình, hưởng cả cảm xúc như là tình yêu, thì khi kết thúc đừng làm kẻ lụy tình, phải biết mình có não thông minh, còn nếu ngu là do trong tính, muốn hưởng được kết quả lung linh,trước hết đạo đức là thứ cung kính, đính chính lại chính là biết điều, không cần tiến sĩ hay là biết nhiều, kẻ hèn nhát là kẻ nói nhiều còn người bản lĩnh đó là người biết liều, ông trời đã cho ta tất cả, từ sự sống cho đến cái chết , cho ta một tinh thần nếu như vững chắc thì làm điều có ích trước khi chấm hết, chấm từ gia vị mặn ngọt cay, từ đó trong đầu kinh nghiệm đúc kết, đừng bò lết như một con sâu hãy nhảy cao như một chú ếch, nếu đã cảm thấy được động lực thì chinh phục sao là điều trên hết,Oh
Chất chứa cả đống nước mắt, Cố giấu sau mi, Là đàn ông, nên phải cố, Nuốt nước mắt vào bên trong. Dù là có đau, như hàng vạn vết dao đâm vào. Hãy tìm lại chính m của ngày xưa, Cái thời còn chưa bước chân vào xã hội. Cái ngày m còn được cha mẹ che chở. Dù là chưa được trọn vẹn, T vẫn sẽ mãi nhớ, Vẫn mãi trân trọng thời gian ấy, Vì t biết từ đây về sau Sẽ không bao giờ được quay trở lại Cùng chung căn nhà đó, Và đó vẫn sẽ mãi là ký ức T sẽ không bao giờ quên. Và bây giờ tao bước chân vào xã hội, Đầy bon chen, sống đều vì vật chất, T không hơn thua, không ganh đua, T phải luôn cố gắng vì phía trước, Dù là thành công hay thất bại, Dù là cay đắng hay buồn đau, Nơi m không được phép gục ngã, Nơi m không được phép buông xuôi Nơi m phải cố gắng vượt lên tất cả
Ver 1 Vẫn như thường nhật anh ngồi ở đó Bầu trời hiu hắt đôi mắt lim dim Lại nhìn thấy em hạnh phúc bên nó Lòng ngực đau thắt man mác con tim Nhớ lại câu chuyện của ta ngày xưa Ngày mà ai đó đã chưa từng đến Em không mở lòng vào những ngày mưa Có lẽ đôi ta giờ đã cập bến Hạnh phúc này anh không thể níu giữ Cũng chẳng mong em trao cho ai khác Điều đó khiến anh trở nên ích kỉ Nhưng đau em ơi tim anh tan nát Ngày bên em, anh đã từng nói thiếu em anh sẽ không sống nổi Và bây giờ điều anh làm duy nhất là đưa làn khói đi sau vào 2 lá phổi Thuốc lá, không khiến anh thấy bớt nhớ em Công dụng duy nhất của nó là làm cho cuộc tình đôi ta trở nên đắng thêm Lấm lem Mắt anh ngấn lệ vào mỗi tối Bước vào bản nhạc cảm xúc dẫn lối Nhưng sau tất cả có 1 lời anh rất muốn nói là Nhớ em Ver 2 Hai ta giờ đây như người dân ngược lối, anh không còn muốn chối khi thấy nhớ em Kí ức đôi mình anh vẫn lưu trữ trong bộ nhớ đầy không muốn xóa thêm Ngày em đi, để lại trong anh rất nhiều khoảng trống Anh cũng chẳng mong rằng một ngày nào đó Em lại cảm thấy lạc lõng giống anh Tình chỉ đẹp khi tình dang dở Viết lên câu rap anh thấy mình văn thơ Là tình đầu nên còn bỡ ngỡ Chỉ tiếc tình mình nhanh như một cơn mơ Anh biết câu chuyện này đã trôi qua lâu Nhưng ở trong anh đó là chấp niệm Thước phim ngày đó giờ vẫn đang chôn sâu Nhưng thật em ơi anh vẫn luôn ao ước có 1 phép nhiệm màu Em có biết Tình cảm đi qua đôi ta còn lại gì? Là hình kỉ niệm vẫn luôn còn chật ví, và rồi 1 lần anh trở thành Thịnh Suy Ước mi Từng giọt nước mắt rơi trên dòng nhật kí Nhắc lại câu chuyện mà anh từng ghi Anh khóc cũng chẳng có gì vô lí Bởi nỗi buồn kia vẫn luôn ngồi lì Cô gái ngày ấy vẫn luôn mỏng manh Nhưng tay em cầm đã là ai khác Bầu trời ngày ấy vẫn cứ mãi xanh Để con tim anh dần được chữa lành Vài lời rap cũ hôm nay anh viết Chỉ để nhắn nhủ vơi em một điều Cầu mong sau này em vẫn luôn biết là phía sau của em vẫn luôn còn có anh
Ở căn phòng trống Tâm tư còn đống Anh còn chờ mong Em còn về không Vài dòng suy nghĩ vẫn còn ngỗn ngang Và anh biết chuyện tình mình cx đã vỡ tan Đã từng đi qua hết bao hàng quán Ngồi trên xe tay ôm nhau và ta đã cùng bàn tán
Thời gian , suy cho cùng cũng chỉ là thước đo Nắm chặt tay vốn dĩ là rất khó Nên việc buông tay cả hai cũng đều rõ Trên con đường anh vẫn chạy mỗi buổi sáng Ngang từng quán điểm tâm mình cùng ăn Anh nhớ lại những kỷ niệm xưa cũ Nhiều nỗi nhớ anh xếp thành nhiều ngăn Trời tháng 10 bắt đầu se lạnh Ở nơi đó em có lạnh không Mùa đông năm nay cô đơn và lạnh lẽo Vì anh biết không còn em bên cạnh Anh nhớ em của những ngày xưa đó Anh nhớ em của ngày trước đây Anh gặm nhắm những kỉ niệm của quá khứ Vì anh biết em chẳng còn ở đây…..
Cuộc sống a lênh đênh vô định từ thuở nhỏ đâu dc trải thảm hồng Khi nốt nhac của beat vừa vang lên là đến lúc cảm xúc dc trải lòng Còn nhìu điều thổ lộ để tỏ bày cố gắng thoát khỏi con ngỏ này Mong là ơn trên ban phước và mong là k ai từ bỏ mày Chuyện mình còn nhiều khuất mắt Nhưng để nói sau đi Cốt giải quyết những nút thắt , và những giọt lệ cố giấu sau mi Nhìn ba mẹ còn làm lụng vất vả , hằng đêm còn thức trắng lao tâm Tao như muốn từ bỏ tất cả , cảm giác đó nhue ngàn mũi dao đâm Mong mọi thứ đc bình yên và trắng khôi và tinh khiết Mong mọi cố gắng dc công nhận dc công chieu dc trình duyệt cố lụm lặt trải nghiệm để có thêm phần hiểu biết Túp liều tranh 2 quả tim vàng chỉ là còn trong tiểu thuyết xã hội bị chia nhìu rẽ hương kbt đâuu là dự định cho tương lai Khbt còn bnhiu thử thách qua màn để đến chương 2 Trong căn hẻm nghèo biết bao nhiu tệ nạn ở trc mắt cố k xa lầy vào nó cũng đã biết bao bước ngoặc Cũng có nhiều ng tu bo cũng co ng đã ra đi Và còn ít ng xót lại có ng lệ đổ hoen mi anh còn nhìu thứ trắc trở và biết bao nhiu dự định trong đầu Ai chẳng mún là vì sao sáng đạt hết thứ mình mong cầu Vòng lặp có rất nhìu ngã rẻ đa phần là những màu đen tối Có những nỗi niềm ch giải quyết, nc mắt lân dài trên gối Nên t chỉ muốn trân trọng phút giây dc tồn tại tại Có ý chí vượt qa k để tgian bị động lại Khi gặp phải biến cố t khbt gọi tên ai Cũng đã đen khoảng khắc t thì thầm ở trên mic
Tỉnh dậy đi nào tôi ơi Người ta cũng đã đi rồi Chỉ còn mình tôi vẫn đơn côi Chuyện mà mình đã cố nhưng không nổi Mày xem họ là duy nhất Họ xem mày chỉ là thừa thãi Mày đau vì họ đi mất Còn họ thì vui vì chuyện mày vừa trải Nên là đứng dậy tôi ơi Ngoài kia còn ti tỉ người mà mày muốn yêu Đừng có lụy tình tôi ơi Hãy sống hết mình rồi mày sẽ gặp người mà mày muốn chiều Mày phải nên nhớ rằng Tuy mày nhạt nhưng mà mày tốt Mày phải tự hỏi chăng Tại sao hay xui mà lại không hay tốt Ver 2: Con gái thì yêu bằng tai Con trai thì yêu bằng mắt Cuộc tình dù đúng dù sai Thì tôi vẫn luôn là người mất Đôi lời mà anh đang viết ra Anh mong em sẽ luôn giữ gìn Đôi khi cô đơn sẽ cố gắng giết ta Nhưng anh mong em sẽ luôn luôn giữ mình Đôi khi chỉ vì vài cử chỉ Trông vô tri nhưng lại khiến mình sầu Đôi khi vì vài dòng suy nghĩ Nhưng lại luôn khiến cho tim mình đau Anh mong em của sau này Sẽ gặp được người em yêu và hạnh phúc Một người không khiến em phải sầu cay Một người luôn quan tâm em đến từng chút Một người luôn khiến em mỉm cười Một người mang lại một mối tình màu hồng Một người em luôn khoe là điểm 10 Một người em xứng đáng gọi là chồng.
Một cậu nhóc sinh ra trong nghèo khổ Không có cha mẹ, không có anh chị em Chỉ có một mình trên đường phố lạnh lẽo Sống nhờ vào những đồng xu từ lòng thương xót Anh ta không biết đến niềm vui hay nỗi buồn Chỉ biết đến sự sống còn và tự bảo vệ Anh ta không có bạn bè, không có đối thủ Chỉ có những kẻ thù muốn cướp đi mạng sống Anh ta không có giấc mơ, không có hy vọng Chỉ có những ác mộng và nỗi sợ hãi Anh ta không có tình yêu, không có tình thân Chỉ có những vết thương và nỗi đau khổ Nhưng anh ta có một thứ mà không ai có Đó là âm nhạc, là niềm đam mê Anh ta viết rap bằng những lời chân thành Anh ta hát rap bằng những trái tim nồng nàn Anh ta rap về cuộc đời mình, về những gì anh ta đã trải qua Anh ta rap về thế giới này, về những gì anh ta muốn thay đổi Anh ta rap về tương lai mình, về những gì anh ta mong đợi Anh ta rap về chính mình, về những gì anh ta tự hào Anh ta là một cậu nhóc mất hết tất cả gia đình tiền
Cầu xin người hãy cho con 1 cây thánh Giá Vì con muốn ân xá Được tha thứ bởi người cha xứ Muốn đc tha thứ hết tất cả mọi thứ Nó cứ bám riết lấy chẳng chịu buông tha Tủi thân trong vô vọng tiếng khóc và la Xin người hãy cho con một góc nhìn mới Vì đời của con nhìn đâu cũng thấy là góc chết và tối Mọi lỗi lầm đã từng mắc phải khiến con phải lầm đường lạc lối Hãy cho con 1 cái chìa khoá để mở ra thế giới mới Cánh cửa ngay trước mắt chỉ có ngắm chẳng thể với Bởi con đang chưa có chiếc chìa khoá để mở cánh cửa ra chân trời mới để bước tới Tự hỏi? Mong mỏi! Mất bao lâu thì mày mới có thể ra bước ra Khỏi cuộc đời tràn ngập sự bi kịch và thảm khốc!!! Thế giới bỗng dưng chỉ còn lại một mình ta Ngồi tựa thu mình trong phút chốc Tâm trí chứa chấp hàng vạn ngập tràn câu hỏi Những suy nghĩ tiêu cực cứ tiếp tục len lỏi Liệu mình có thể tài giỏi Liệu mình có thể chịu nổi Liệu mình có thể cứng cỏi Liệu mình có thể sành sỏi Bao nhiêu mới là đủ hả Bước đi yếu đuối lả tả
Yea hai ta khác nhau Sống tách biệt hai thế giới Em váy trắng và tinh khôi Anh khó có thể nào với tới Như công chúa trong cung điện Lộng lẫy và xa hoa Anh chỉ là kẻ du mục Nhìn thấy và lùi ra xa Em mang cao gót có cuộc sống thật mỹ miều Anh chân trần đần lao rốc Vì đời bắt anh phải nghĩ nhiều Nếu em thất bại Cả gia đình vẫn dõi theo Còn khi mà anh đã thất bại Thì Cả gia đình anh đói meo Phải làm sao để có thể nói cho em hiểu Nhưng khi chấp nhận một thằng như anh Anh đã biết em yêu thật nhiều Babe Đời của anh còn khốn khó và gian nan Trong khi cuộc đời của em Là hào nhoáng và an khang Ta không thể sống cùng nhau trong một thành phố Nơi em ở là phố thị Còn anh ở vùng ngoại ô Ta không thể sống cùng nhau Trong một thành phố Chân anh còn dính bùn nên anh cũng ngại vô
lại 1 ngày thật là mệt mõi với nhưng công việc đè nặng lên vai những cảm xúc trong lòng của tao chỉ có tao bik chẳng ai thấu hiểu nhưng ngày dài nó vẫn lập lại nhưng mà tao vẫn chẳng thể nói ra chỉ mình tao ở trong bóng tối với những làng khói nó vẫn bay wa yea tao vẫn ráp để giải tọa với nhưng nỗi buồn ko than thở với 1 ai cả với đống tích cực ở trong đâu này đêm đêm tao chỉ bik ngôi chs với ma chẳng có ai ở bên tao cả và tao chỉ mong là tao có thể vực wa nỗi đâu này Bước tiếp để tao thấy ánh ở phía trước và đôi lúc cảm xúc chênh vênh khi tao nói ra chẳng có ai nghe cả
Em sẽ ổn không khi chuyện tình mình dang dở Tình đắng tình rơi như ly rượu này tan vỡ Anh muốn tắt thở, vì những trắc trở Rồi chì có thể nhìn điếu thuốc mà than thở Không nỡ, xa nhau Hơi ấm, ta đâu? Hoa nở, hôn lâu Ký ức, chôn sâu Và nếu có thể bắt đầu lại anh sẽ không cho phép mình đi đến Vì không đến, em sẽ không đi Tình sẽ không chết, chẳng có chia li Và giờ anh phải làm gì đây hả em Thức trắng đêm để nhìn bầu tối đen Một mớ vui buồn cuộn thành vòng tròn rối ren Bật mess lên Vài dòng nhắn chỉ còn là đã xem Em biết mà Anh đã yêu em và bỏ quên cả thân xác Mặc cho dày vò khiến con tim anh tan nát Trực chờ yêu thương mà em coi là ban phát Ở một trang khác, là đống đỗ vỡ mà anh gom nhặt từng chút Là nỗi cô đơn cứ nhân lên theo từng phút Ta từng chúc nhau mãi không xa rời Dù khi nhắm mắt thì cũng chỉ là xa đời Mà giờ phố vắng không em anh bơ vơ trong đêm Cố gắng quên mau bao yêu thương trao nhau Vẫn là tán cây đó, nhưng bình minh đâu là em nữa Tháng năm đó, trái tim anh cần được đem sửa Hứa hẹn thật nhiều để rồi kết thúc thật đâu Dưới ánh chiều vàng mình đã hôn nhau thật lâu Khói thuốc chưa tàn anh lại vội siết thật sâu Nếu như được quay lại liệu rằng em có gật đầu
tim em như vỡ nát trong nỗi đau chôn vùi thể sát khi thấy anh đi cùng người khác mà trong lòng em như một hình phạt điếu thuốc lá làm em cay đắng khóc trong bóng đêm và bật nhạc nhưng bài nhạc này lai nghe đau quá vì anh đã sáng tác dành cho ai em sẽ không khóc đâu nhưng hai bên mắt lại rơi hạt lê hứa vơi bản thân là sẽ không đau nhưng khi thấy anh là hai hàng lệ kiếm người yêu thì đâu dễ nhưng khi chia tay lại thật dễ dàng thôi tốt hơn là để anh đi chứ mà níu kéo thì anh nể ''em yêu anh nhưng anh lại nỡ quay lưng đi nhưng vì anh đã yêu cô ta bỏ mặt em khóc bên hiên nhà'' cố giấu đi nước mắt ''sau chia tay là những vết cắt'' cố giấu đi nỗi buồn thay vào đó là những nụ cười những nụ cười thật giả trân nhưng em phải cố thay đổi bản thân khi tay ai mà chả khóc nhưng em phải cố để thật vô tâm. '' em yêu anh nhưng anh lại nỡ quay lưng đi nhưng vì anh quá yêu cô ta bỏ mặt em khóc bên hiên nhà'' viết 20p :)))
Tại sao chúng ta lại im lặng Khi mà những yêu thương vẫn còn đấy Ta cứ vô tình trở thành xa lạ Liệu đánh mất thì có thể tìm thấy Anh đã mơ về mọt ngày nào đó Anh chở em về ngay trên lối quen Ta tựa vai bên nhau 1 chiều gió Anh khẽ vén làn tóc của em thôi rối ren Bởi tình đầu có lẽ là ngây ngô Là những cảm xúc chưa xác định rõ ràng Em thì bận bịu còn anh thì hay lo Nên có đôi lúc ta nch thật phũ phàng Nhưng mà em ơi , đừng để đêm trôi Anh muốn lưu giữ kỷ niệm trên môi Dù biết rằng một ngày nào đó ,ta có thể, sẽ phải quên thôi Hook : Và từ em ngày hôm đó em đã bước đi thật xa Những vết xước cứ them trên làn da chẳng còn nụ hôn gió vài giỏ hoa trước thềm nhà Tất cả điều mong cầu giờ đã hoá thành điều lạ Trạm dừng chân nơi hai chúng ta từng qua Ghế đá con phố bên góc cây tùng già Giờ đã hoá hư không theo gót ai về nhà va Em - giờ đã là của người ta ver 2 : Có thể ngày mai là 1 ngày nắng khác Vẫn lại bên nhau như chưa có cách xa Nhưng cũng có thể yêu thương này chẳng màng Em vội ra đi và ta lại trách ta Có lẽ thật dễ để chúng ta bắt đầu Từ xa lạ rồi hình thành quen nhau Tại sao kết thúc lại là thứ quên lâu Dày vò trái tim này phải càng thêm đau Nên trân trọng là thứ anh mong cầu Còn gặp còn thấy nhau như vậy là mãn nguyện Tình yêu chính là 1 câu chuyện không đầu Hai chúng ta cần viết tiếp sau nhiều lần hàn huyên Xin đừng biến yêu thương trở thành nút thắt , đoạn dây đang dài càng ngày mất chút Và để cho những ngày bên nhau với ta sẽ luôn là phút nhất
Giấc mơ ngày ấy nay còn đâu Kỉ niệm ngày ấy nay còn đâu Khoảnh khoắc gia đình sum họp Nó đã không được nhìn thấy từ bấy lâu Nó đã phải ra đời từ khi còn rất bé Bởi vì câu chuyện gia đình nó sức mẻ Nó dặn lòng mình phải kiên cường mà tiếp bước Vì giờ chỉ còn một mình nó nên phải bước tiếp Những lời nói dị nghị của xã hội Phản xét nó là đứa trẻ mồ côi Họ gọi nó là thành phần đen tối Nó chỉ nghe và lẳng lặng cười thôi Nhưng đêm về nó lại khóc ướt gối Nó suy nghĩ tại sao lại nói vậy về tôi Bởi vì đơn giản nó chỉ là một đứa bé Và trong câu chuyện này nó hoàn toàn không có lỗi Và sau những ngày tháng như vậy Nó đã tìm được cho mình một điểm tựa Nó nghĩ chuyện tình yêu này sẽ là màu hồng Nhưng cuộc đời bảo với nó là không Nó lại thêm một lần rơi vào tuyệt vọng Và tự hứa với mình sẽ không tin vào đàn ông Nó suy nghĩ và muốn chọn cái chết Vì nó cho mọi chuyện như vậy sẽ là hết
Em…. Dẫu anh biết….. đôi ta không đi được xa Dẫu anh biết trong cuộc tình này… em không có sai Nhưng anh vẫn ở đây với những nỗi lòng buông thả Anh Cứ níu kéo, cứ hi vong mà em vẫn cứ nói là say bye. Tất cả những thứ anh từng nghĩ về điều tốt đẹp Anh đã từng mơ về những thứ cao sang Oto, nhà lầu và tất cả anh từng cố gắng Mà bỗng chốc trở nên dở dang. Vì em đấy Cả động lực Sự thúc đẩy Mọi buồn bực Anh đều cố gắng kìm nén và dấu vào tâm tư. Miệng anh cười nhưng tâm anh sống nội Cả cuộc đời anh anh nghĩ cho gia đình Vì bản chất ý nghĩ đó không bao giờ gây nên tội. Sự trung thực của anh em đã lấy hết Mọi ưu phiền anh đã bỏ ngang Vì anh thấy đó là điều cần làm Để anh có thể thêm em vào dấu gạch ngang Cảm ơn em đã cho anh những ngày mà anh nghĩ đó là tình yêu Anh không trách em tự nhiên bỏ ngang anh Cảm ơn em đã cho anh biết cảm giác như thế nào là hạnh phúc, Nhưng tình yêu mà anh nhận được là quá mong manh. Mong sao sau này em sẽ gặp được người thương Tốt hơn anh, giỏi hơn anh và em se trở thành người bình thường. No cap, đừng trap Giờ anh đã biết em không phải là em của ngày hôm qua Em đã biến thành một kẻ khác Tâm anh không muốn nói em như thế này Xứng đáng vơi biệt danh kẻ được sinh ra từ bãi rác Anh xin lỗi vì những gì anh said Và anh cũng không muốn quay lại Níu giữ chỉ làm lòng thêm thương tổn Để mội mai người ta bảo anh là ai , ai ai. Viết trong 30p.
định viết vài câu nhưng không biết được mở bài vẫn như ngày thường lại xiết vài hơi và buông tiếng thở dài em đã yêu ai hay vẫn còn khóc đến sưng mắt thế kia vẫn còn giảm cân hay nghe nhạc buồn và thức đến khuya nhưng em ơi em vẫn xứng đáng để yêu thương mà em vẫn xứng đáng để đường tung hô và em em vẫn còn nhớ lần đầu tiên ta đã đi trên con đường mưa vẫn 2 đứa 2 ly trà sửa trên chiếc wave và con đường xưa chắc bây giờ em cũng đã quên và trên vai đã ám mùi khói thuốc sáng mai còn chưa biết phải ăn gì thì tình yêu làm sao mà nói trước
Tụi mình ở chung một thành phố Chung một cơn mưa, Cùng một bầu trời Nhưng mà chẳng biết khi nào Mới gặp lại nhau nữa Hai người xa lạ, gặp mặt rồi quen nhau Sống chung một thành phố, vội vã, thương đau Đèn đỏ rồi vàng xanh Nay đi hoài sao chẳng tới Bên ngoài ô cửa nhỏ Chiều tà ngã sẩm tối Em đã dùng hết sự mạnh mẽ Để nước mắt không rơi xuống sàn Pause một bài hát Nhưng chẳng thể ngưng được thời gian Tương lai em thương ai Khi mà chưa quên được chuyện của dĩ vãng Ngày rời xa em như mất đi Một nốt la trên phím đàn Không có em những ngày trải qua Thì anh mới hiểu một điều là Căn phòng lạnh lẽo tới mức Không cần dùng tới điều hòa Những món quen sẽ chẳng còn ngon Vì thiếu đi em một phần đủ lớn Ở trong đời anh Keep your love Giữ lại tình yêu em đi Biết đâu ngày mai ta gặp nhau, Vào một đêm sao Ta sẽ cùng khóc, cùng cười, Ai mà biết được sẽ là chung lối Hay là trùng khơi Bước tiếp hành trình mới Hay ngã vào trong vùng rơi Đếm trạm cuối cùng rồi Chuyến xe phải dừng thôi Em à...
Sơ sơ cũng đã trôi qua biết bao nhiêu là ngày tháng ấy Những nỗi niềm kỉ niệm của ngày xưa nó vẫn nơi đây Ở nơi khi xưa ta đã cùng mơ ước bao nhiêu điều đấy Để rồi cả hai tuyệt vọng để tình yêu ra khỏi tầm tay Em là 1 cô gái đẹp mà anh kh nghĩ là mình sẽ có Có lẽ bản than may mắn nhận được em những tình yêu đó Chỉ tiếc là anh sống chó khiến cho em đau khổ đủ đường Còn anh thì vẫn luôn chỉ hừm ...mãi là kẻ tầm thường Có thể anh chỉ biết thương khi bản thân mình đã đánh mất Còn những ngày ấy diễn ra có lẽ cũng chỉ là chật Ngày em chọn rời đi anh đau như vỡ gan mật Lời đời nói khi mất thì tìm anh tin chắc nó là sự thật Em anh không biêta bản thân này sẽ yêu ai hay bên ai 1 lần nữa Nhưng những ngày tháng bên em nó mãi là thứ mà khắc ghi đó là 1 bài học vỡ lòng dạy cho anh cách làm người anh nhớ em Chuyện đã trải qua nhưng anh vẫn thấy khác lạ Đi trên những nẻo đường quen nơi này từng có đôi ta Ký ức nó lại ùa về cho dù là tim sắt đá Không đau thì cũng phải xót những kỉ niệm đã từng xảy ra Bản thân anh cũng chỉ muốn trở lại như những ngày trước Ngày mà anh có em nhưng như thế thì nó sẽ ngược Dù cho anh có mong có muốn mãi thì vẫn không được Đó là cái giá phải trả cho những gì anh đã đánh cược Tình yêu có lẽ thứ con người vẫn không thể hiểu Vì khi đã yêu rồi ai dùng trí não để mà yêu Tình yêu nó vốn chuyện con tim mỗi người mỗi lòng mỗi mách bảo Nếu như mà có thể hiểu thì nó không phải tình yêu Sau tất cả đã qua anh mong em được nhiều may mắn Trải qua hết những đều em muốn trọn vẹn như cách em yêu Đó là tất cả những gì thân em xứng đáng mà mình sẽ có Chứ không phải nhận lấy những trò như cách anh đã từng yêu
Anh quên nụ hôn ta ngày đó, những khoảnh khắc ta đã từng trao nhau Bây giờ 2 ta đâu còn gì ngoài những mảnh vỡ nay đành phải chôn sâu Bước đi, anh bước đi trong vô thức, và nhìn lại, từng kỉ niệm đã qua Tình yêu của anh không còn quan trọng khi mà trái tim của em đã đủ chỗ Bao tổn thương 1 mình anh gánh chịu những ký ức bây giờ anh mang theo. Cuộc gọi nhỡ mỗi đêm vẫn rung lên nhưng không 1 ai chịu hồi đáp Anh thì chẳng biết nên phải làm sao khi mà hành trình của ta như bản nháp.
Ver1 Khép đôi mi nhắm mắt thật lâu. Cảm nhận từng hơi ấm của nhau. Nhìn nhau thật lâu Thời gian bỗng ngưng lại một chút. Em đã chẳng còn là cô gái của trước kia . Nụ cười rạng rỡ nay có chút u sầu. Không phải em là tại chính anh đã quá sai lầm. Rồi khi qua cơn mê chỉ mỗi anh với 4 bức tường Không còn em ở cạnh bên ôm lấy anh nói cười . Vì em đã xa anh rồi. Trách do số trời đã không cho ta thành đôi. Hook Nụ cười như đóa hoa hồng Nở rộ dưới ánh trăng mờ Mỗi khi lên đèn diện chiếc váy xinh Có ai đang chờ. Lòng càng thương xót cho em Vì người vẫn luôn ngây thơ. Đã trao niềm tin vào người ấy khi vừa gặp nhau Một Người vun đắp tương lai Một người vẫn đâu thấu hiểu Ánh trăng mờ nhạt lòng người đổi thay hoa tàn Ai ngờ. Một ngày em bỗng nhìn lại Có một người luôn phía sau Vẫn chờ đợi em dù cho tháng năm Chẳng đổi thay Rap melody Gieo hình bóng của ai vào đáy nỗi đau Người thương, từ , nay chỉ là người dưng chẳng thể thấy nhau. Nước mắt , lăn ,dài đọng trên khóe mắt Người về bên ai say đắm Và em ...sẽ mãi mãi xa rời tôi ..ối Từ nay về sau sẽ chẳng còn ai cùng anh ngắm sao. Sau 1 khung cửa sổ nhìn ra trời mưa lòng anh thấy đau. Chẳng có gì sẽ là mãi, mãi Tiệc vui rồi phải có lúc tàn Hận mình quan tâm làm chi để cho giờ đây chẳng thể quên nàng. Nhiều đêm tỉnh giấc gọi tên cứ ngỡ rằng em ở bên. Tồi chợt giật mình nhận ra quanh anh giờ đây chỉ có bóng đêm. Đốt thêm điếu thuốc để quên được người Quên đi ánh mắt nụ cười ,,,của em Vì chính em đã mãi xa rồi.. Hook2. Từng hạt mưa thôi tuôn , rơi Còn mình anh chơi vơi Nỗi nhớ em sao cứ không ngừng Buồn làm chi tôi ơi Ngày tháng ấy đã qua rồi Vậy mà sao chẳng ngừng nhung nhớ... Chắc do tôi đã quá ,,ngây thơ. Mặc cho em cứ mãi dối lừa Đến khi người quay lưng bước đi Nhận ra mình quá dại khờ .. Hook Nụ cười như đóa hoa hồng Nở rộ dưới ánh trăng mờ Mỗi khi lên đèn diện chiếc váy xinh Có ai đang chờ. Lòng càng thương xót cho em Vì người vẫn luôn ngây thơ. Đã trao niềm tin vào người ấy khi vừa gặp nhau Người từng vun đắp tương lai Nhưng người vẫn đâu thấu hiểu Ánh trăng mờ nhạt lòng người đổi thay hoa tàn Ai ngờ. Một ngày em bỗng nhìn lại Có một người luôn phía sau Vẫn chờ đợi em dù cho tháng năm Chẳng đổi thay
Nắng vàng góc phố Hoa nghiêng dài trong mắt Và thu nhẹ trôi rất êm Chiều nay không có mưa bay Và anh ngủ quên đã lâu rồi Ngủ quên trên phố một mình Mưa là khúc hát Mưa là năm tháng Còn em là những nhớ mong của đời anh Chiều nay không có mưa bay Chỉ có những con đường dài Cùng anh ngồi hát vu vơ Chiều nay không có mưa rơi ướt trên đôi bờ vai Chiều nay không có mắt em cười như lúc xưa Dường như góc phố cũng biết buồn Thả hoa bay khắp con đường Chiều nay không có mưa rơi, anh lặng im
Tất cả anh nghĩ chúng ta sẽ cần nhau Nhưng hoá ra là do anh mơ mộng hết lòng dành cho người mình thương Đến cuối cùng nhận lại sự trông mông Anh xin nhớ Chúng ta ngồi cạnh và nói cho nhau nghe Những đều mà trước mắt toàn sự thật Tâm can anh như đứt ra từng mạnh vỡ Em à Anh còn động lại giữa bao nhiêu niềm đau Người khác cứ bảo chúng thật hợp nhau Nhưng đâu biết được anh ngồi trông gốc tối Tự dối bản thân sẽ đi đến tận cùng Cuối cùng thì chỉ còn những tổn thương Và lần cuối. Anh xin trả em về nơi ta bắt đầu
Anh đã hối hận khi nói ra lời chia tay Đã tự giam mình trong bóng tối Nhớ lại ngày đầu mình cung hẹn hò rong chơi Cả hai bên đều bối rối Giờ trong anh chỉ còn là chút kỉ niệm trên đường về nhà không ai dẫn lối Anh đã tự an ủi bản thân thật nhiều rằng mình sẽ quên thôi Nhưng mọi đã không như anh nghĩ Anh mong ngày đó sẽ quay lại Anh sẽ cố gắng dùng nó thật kĩ Anh sẻ Sửa hết tất cả những cái sai Nhưng mọi thứ vẫn cứ tiếp tục Thời gian không thể đợi một ai
🎵Đôi khi nhắm mắt để chẳng thấy niềm đau 🎵Anh vẫn muốn nhìn em nhưng không muốn tìm nhau 🎵Anh đứng thật lâu trong con hẻm 🎵Anh chỉ muốn nhìn em thật lâu 🎵Ta còn gì ngoài im lặng trên tay là cuốn ghi âm 🎵Không muốn liên lạc nhưng trong lòng vẫn muốn đi thăm 🎵Em đừng than trách cuộc đời mình tối tăm Chuyện đời mình ko cần ai cũng chẳng quan tâm 🎵Anh và em đã xem tình yêu này là quá dễ 🎵Em nói yêu anh nhưng vẫn phân vân ở nhiều cá thể 🎵Bây giờ trong anh là đống đỗ nát 🎵Em đem phần tình cảm này đi cất chỗ khác 🎵Căn phòng nhỏ của hai ta giờ không còn ai 🎵Đem nỗi buồn cho vào ly 🎵Thời gian vẫn cứ trôi và đôi bàn tay này vẫn cứ ghi 🎵Em cứ nghĩ đó là giất mơ rồi đem đi cất 🎵Anh thì không thể sau ngày em đi mất 🎵Từng ngày từng ngày cứ trôi đi 🎵Không còn em thì còn gì ngoài đôi mi 🎵Em chẳng thèm buồn những tin nhắn lúc đầu như ngày mình gặp nhau 🎵Nếu là một bộ phim thì anh mong sẽ có tập sau 🎵Anh cần có một người lắng nghe 🎵Anh cảm giác trên phố có tụi mình và vắng xe 🎵Anh suy nghĩ về đêm em là người hiểu anh duy nhất 🎵Em là tất cả nhưng giờ cũng đã đi mất 🎵Những kỹ niệm bên nhau chỉ hai ta mới biết 🎵Bật cười rồi lướt qua nhau chỉ còn lại là hối tiếc
Em àaaaaa Vẫn là a ngày ấy vùi mình trong góc xó Vẫn là a ngày này Đợi e ngay đầu ngõ Đợi hết đợi rồi chờ nhưng e đâu chẳng thấy Những kĩ niệm ngày ấy E thật sự đã quên Hay do e vô tình như chẳng nghe chẳng thấy Anh rặn lòng chót nhớ Vì những điều đã qua E ơi e có biết chuyện tình mình khó phai Lòng a vẫn đợi chờ , đợi chờ hình bóng ai Anh hỏi kết thúc thật sau , thì e bảo như thế đấy Chuyện tình mình như bong bóng , vụt mất rồi bay... Nghe xong a nặng lòng vùi mình vào trong góc xó Vẫn lân la bài nhạc ta cùng nghe khi đó Vẫn là cung đường đấy mình lân la từng lối nhỏ Nhưng h mình a đi đèn đường vẫn lấp ló như có hình bóng ai chờ Chờ người trong lối nhỏooo....
Nếu có một ngày ân tình ko đáp lại Những lỗi lầm sẽ ko được sửa sai Và nếu một ngày mây đen chợt kéo đến Liệu bên mày sẽ được có mấy ai Và nếu một mai khi mày phải nằm xuống Nhưng ko phải chiếc giường mà mày hay ngủ đâu Và tao biết tất cả những mà họ muốn Chẳng phải là danh vọng tiền tài này hay sao? Họ thường nhìn sự thật và thành công Thay vì nhìn vào sự thật và cố gắng Ván cờ này ai sẽ là người ăn Anh và em ai sẽ là người thắng Họ thường nhìn vào lỗi của quá khứ Để đánh giá một người ở tương lai Và không ai cho mày những cơ hội Nhưng mày phải chứng minh đều ngược lại Những bước chân lặng lẽ ở trong đêm Những suy nghĩ nhiều ko thể nào đếm Những tiêu cực chẳng hề có mang tên Những nơi nào mà ta đã từng đến Ngôi nhà màu hồng mà ta đã ước ao Đã đỗ vỡ sau những lần mà ta đã cố gắng Do anh hay là do em Ván cờ này ko ai là người thắng
Người hỡi... trái tim này nhớ mong Nhớ những ngày tháng qua, người cũng đành bỏ ta Ngồi chờ mong...em sẽ về với anh Để chúng mình đắp xây bao kỉ niệm của ta
dừng yêu anh đã nghe câu đó khi từng yêu những lời nói ngọt ngào em trong quá khứ anh nghĩ là "toàn điêu" càng yêu anh nhận lấy tổn thương lại "càng nhiều" con người thật của em trong từng câu nói chia tay đang "phản chiếu"
thua cuộc anh chắc chắn là một thằng "thua cuộc" thề với trời anh thua xứng đáng chứ không phải bị em "mua chuộc" yêu nhiều anh chắc chắn chấp nhận cơn "đau nhiều" anh luôn dành tình cảm cho em rộng lớn bt "bao nhiêu" thế mà tình yêu này em không nhận em đồng ý vức hết tất cả rồi quay đi như chưa từng thân để anh lại một mình giữa sân dù anh không phải là công nhân
cái tuổi 15 tôi có chách nhiệm phải lo gồng gánh cho gia đình tại vì cha tôi cũng đã có tuổi mà ngật nghèo lớn hơn bị bệnh tim quan tim 2 lá có khi năm viện tôi phận con trai phải lo cha mình Cả nhà sôm tụ mà riêng cha tôi cứ ôm mãi nổi đau riêng mình Cha tôi rất nhiều nổi lòng những hông biết cách để làm sao nói Cha tôi vui vẻ bình thường nhưng mà trong lòng rất là đâu nhói
gặp được em vô tình trong chiều tà ngày hôm đó của anh chợt nở hoa bao tâm sự viết thành 1 bài rap để hỏi em tim anh sao em chưa chịu trả dù đời trôi cứ trôi qua từng giây mắt anh nhòe chợt như những vầng mây những lời độc thì anh cũng đã buông đọng lại trong em muôn vạn nỗi sầu cay ngay từ lúc mà anh vừa biết em con tim anh như loạn nhịp cả lên môi em ngọt như vị cây cà lem còn bản thân anh chỉ là gã không tên biết nói ra có vẻ là hơi sến thương em nhiều con tim lại thêm đau có lẽ tình duyên ta vẫn còn chưa đến nhưng cứ như thế khiến anh lại thêm sầu em dễ thương dễ giận cũng dễ nóng anh ôm em chuốt lại bờ mi cong bản thân anh là một thằng tệ lắm nhưng tình yêu anh anh giữ ở trong lòng quen đc em có lẽ là kì tích yêu được nhau cả 2 đứa cùng thích dù khởi đầu có bao nhiêu xích mích anh muốn đc cùng em làm lại từ ban đầu bản thân anh đã chịu nhiều đắng cay cuộc đời anh không một sự mắn may lúc em đau thì anh luôn có mặt còn lúc anh buồn thì em lại không thấy có lẽ do anh là tình đầu nên chuyện chưa hẳn đã vào đâu buồn em lắm chỉ dám buông vài câu vì bản thân em đã chịu nhiều u sầu anh cho đi nhiều miễn là em đc vui anh nguyện chịu khổ để em hết gặp xui đường vào tim em còn bao điều lắm lúi nhưng chắc chắn a ko dễ dàng buông xuôi và giờ đây trong anh thêm muộn phiền không kể cho em nó không thể tan biến khác suy nghĩ nên không thể tâm sự và ngày càng chuyện ta lại càng thêm điên gia đình anh thì đang gặp nhiều chuyện suy nghĩ trong anh ngày càng càng tiêu cực em vô tư vô lo ko nghĩ nhiều khiến trong lòng anh ngày càng càng thêm bực có lẽ mọi chuyện nên đc kết thúc đây là lúc anh chưa được hoàn hảo chúc em sớm sẽ tìm đc hạnh phúc hơn là bên anh một thằng chưa hoàn hảo
Em nghe tim mình đập nên nghĩ về anh vài phút Hai năm qua yêu nhau như thói quen giờ rối ren len lỏi trong từng chút Chắc có lẽ ta phải xa nhau thôi ngày hạnh phúc có anh ở trong đời Là khoảng khắc môi anh chạm môi tôi hồi ức đau thương kia sẽ không rời Và anh quên đi, lời hứa, tình cảm bỏ dạt ra phía sau Làm mắt hoen mi em cố phải quên đi một con người tệ bạc mang cho mình nỗi đau Đi cùng nhau đã là một phép màu, sau cơn mưa rồi cũng có cầu vồng Chúng ta sai khi trái tim bắt đầu xem nhau là mối tình đầu lòng
Màn đêm sẽ thật dài, khi chẳng còn Em ở cạnh bên. Vài nỗi buồn đã cũ, luôn nhắn nhũ là bản thân ta không được phép lãng quên. Em hay cấu gắt rằng hút thuốc lá , sẽ không tốt cho cơ thể của Anh... Nhưng Em nhìn lại xem nếu có em thì chắc chắn tóc thuốc sẽ không vun vãi đầy sàn... Anh biết là Anh chưa tốt , nên xin Em hãy cho đôi mình chút thời gian.. Đừng vội quay lưng lại với anh , như là giọt sương mai tan vào lúc trời chớm nắng.. Hai chúng ta có duyên nhưng đi đến đây ,coi như chả có nợ. Tất cả cũng chỉ là mỗi người một cái cớ , biến mình thành xạ lạ sau năm tháng cạnh nhau...❤
Con gái thì yêu bằng tai Con trai thì yêu bằng mắt Cuộc tình dù đúng dù sai Thì Tôi vẫn luôn là người mất Đôi ba lời mà anh viết ra Anh mong em luôn giữ gìn Đôi khi cô đơn sẽ cố gắng giết chúng ta Anh mong em luôn giữ mình Đôi khi chỉ vài cử chỉ Trông vô chi nhưng lại khiến mình sầu Đôi khi vài dòng suy nghĩ Nhưng lại khiến cho tim mình đau Anh mong em của sau này Sẽ gặp được người em yêu và hạnh phúc 1 người không khiến em phải sầu cay 1 người luôn quan tâm em đến từng phút 1 người luôn khiến em mỉm cười 1 người mang lại cho em 1 mối tình hồng 1 người em xứng đáng gọi là chồng -Tỉnh dậy nào tôi ơi Người ta cũng đã đi rồi Chỉ còn mình tôi vẫn đơn côi Chuyện mà mình tôi vẫn cố Mày xem họ là duy nhất Họ xem mày là thừa thải Mày đau vì họ đi mất Còn họ vui lên chuyện mày vừa trải Nên hãy đứng dậy nào tôi ơi Ngoài kia còn tỉ người mà mày muốn yêu Đừng lụy tình nào tôi ơi Hãy sống hết mình rồi mày sẽ gặp người mày nuôn chiều Tuy mày nhạt nhưng mà mày tốt Mày phải tự hỏi bản thân Tại sao hay xui hay lại ko tốt Đặt cây bút trên mặt giấy Suy ngẫm về chuyện tình đôi ta Người ngày đầu mày gặp mặt Đến cuối cùng là rơi nước mắt Anh không tham lam Anh luôn trân trọng những đều mà a đang có Suy nghĩ chút nào lạc quan Phúc chốc lại khiến a từ bỏ Tay ôm tay nắm thất bại hay thành công
Và một mai em tới Đón em vào sớm mai Những giấc mộng thật dài Niềm mớ ước nơi đây Và một hôm sớm mai Tôi lại chẳng còn em Những giâc mộng còn ai Mà chỉ còn lại mình tôi Và một mai em bước Lại còn mình tôi nơi đây Sẽ lại chẳng còn có em Sẽ mãi xa nhau thôi
Ở trong anh là tận cùng nổi buồn Nếu có ai đó dang tay đón anh lên Chúng ta sẽ lại cùng khởi nguồn Với những cảm xúc ban đầu nhẹ nhàng được mang tên Tình yêu của anh đã hoá đá từ khi Luc nào anh đây còn không biết Bao nhiêu khoái cảm đã chết dần trong ngày trời xanh biết
khong biết em ngủ chưa sau 1 ngày dài đi làm mệt mỏi ăn cơm dem có đủ bữa hay là lại bỏ vì nuốt không trôi tự nhốt mình trong phòng lẻ loi trợt nước mắt rơi khi trời về tối em nói em r sẽ ổn thôi nhưng trong tâm thì chịu k nổi vì anh biết em vẫn chưa quên ng đó ng mà làm bao đêm đôi mắt em ửng đỏ khói sẽ làm cho em quên đi nỗi buồn này đâu mất rồi, vẽ mạnh mẽ mà anh thuòng thấy
Lặng 1 mình nơi căn phòng nhỏ Với điếu cỏ anh cầm trên tay Hình ảnh em dường như hiện rõ Là anh đang tỉnh hay là đang say Nói anh nghe vài lời được chứ Đây ko phải là 1 giất mộng ư Tự bật cười chỉ ảo giác Mà lại vui vẻ như là thật sự Giời này mà còn chưa ngủ Bút hết mực nhạc buồn chưa đủ Thói quen này vẫn còn như cũ Viết rồi lại xoá nên chẳng kiệp thu Em ra đi ngày mưa tháng 8 tóc em khẽ nhẹ nhàng tung bay Sau 1 năm mà mình xa cách mùi hương thoang thoảng vẫn còn đâu đây Anh tặng em bầu trời hạnh phúc Em lại xem anh là trạm dừng đường Người ta cho em nỗi buồn từng chút Mà em nhắm mắt vẫn cố mà thương Hoa bỉ ngạn ngàn năm vẫn thế Có bao giờ hoa lá gặp nhau Anh yêu em , em yêu người khác Thế thái nhân tình anh biết làm sao Bắt than lên hỏi ông chời , làm gì có 2 trái đất trên đời Làm gì có ai tự đi ngược lại trong khi bản thân đã đến nơi rồi Em là hoàn hôn nên xa tầm với Anh say đắm chỉ biết nhìn thôi Tình yêu ngọt ngào anh ko cầm tới Thả hồn vào nhạc cho gió dần trôi Em à , điếu thuốc anh cũng sắp tàn rồi Anh như là người đang nghòi câu cá Chờ hoài mà cá chưa đớp được mồi Tại sao chưa tìm được người tri kỷ Tại sao lại có những phút biệt ly Để rồi cho ai mang nhiều nhung nhớ Ai chờ ai đợi ai cứ việc đi Anh ko muốn đem nỗi buồn ra kể Vì mỗi lần kể là mỗi lần buồn Chưa bao giờ cảm thấy vui vẻ Bàn tay anh nắm nay đã vội buông Chỉ mong sao đường đời tấp nập Vô tình gặp lại bóng dáng người xưa Để cho u sầu anh vơi đi mất 1 mình lặng lẻ đứng giữa trời mưa Bài nhạc là do anh viết Cũng ko biết là như thế nào Nhưng mà cảm xúc của anh là thật Tình cảm tuông chảy từ trong tế bào Đôi mắt này đang dần sụp mí Chắc đến lúc kết thúc bài này Leo lên giường và rồi nhắm mắt lại Để còn có sức chào đón ngày mai Hẹn gặp em ở phương trời mới Nơi mà anh có được em trong tay Nơi mà chỉ có nụ cười vui vẻ Ko còn đau đớn nhiều như thế này Nơi chỉ có những điều tích cực Chuyện muộn phiền mãi tiễn vức đi Dòng sau cuối anh xin tái bút tác giả bài nhạc là Nguyễn Đức Duy
Cảm giác của em như thế nào Khi nghĩ đến những kỉ niệm mà ta đã trao Chắc lẻ em đã quên Với những nụ cười ngày ta còn bên nhau có lẻ điều đó chỉ còn là quá khứ Và hư vô Không trách được nhau vì đó là do đôi ta hết duyên Ngày mà trong túi anh ko tiền Ta cùng nhau ra công viên nói chuyện Chịu khó lắng nghe những lời em động viên Em là mục tiêu phấn đấu để anh vuơn lên từng ngày Không ngừng không nghỉ chỉ biết chăm chỉ để làm việc Bận rộn từ sáng đến chìu Chỉ mong sau này hai đứa được sánh đôi Nhưng rồi Tới một ngày trời tối cùng với mây đen Cuốn em đi theo làn gió Anh thẩn thờ ngồi đó Bật khóc trong căn phòng trọ Những cuộc gọi của ông chủ anh vẫn ko thèm ngó Vẫn cứ ngồi đó và khóc Khóc như chưa từng được khóc Khóc cho nỗi buồn ấy vơi đi Từ ngày em ra đi Con tim ko còn nghe theo lý trí Những giọt lệ trên mi ko thể nào nguôi đi...
2 giờ tối và anh vẫn còn thức tim anh xé toạt như mảnh vỡ bị nức nhìn em hạnh phúc bên ai thật rồi lòng anh quặng thắc cơn đau từng hồi miệng anh giờ không thể nói thành lời vì em đã mãi mãi xa anh rồi
Anh ta đến và đi như là 1 Giấc mơ Cứ như thể em chỉ là 1 khoảng trống Anh ta nhẹ nhàng ra đi, đó là chuyện của anh Nhưng lại để lại cho em 1 trái tim đau khổ Tình yêu của chúng ta đã tồn tại rồi thì sao? Sao lại để rồi không có nơi nào để quay trở lại? Cảm giác này trong em lặng lẽ chôn sâu Mình tôi đơn độc luôn đi cùng nỗi đau Em đếm từng ngày trôi qua … Nhìn lên màn hình đôi mắt em nhạt lại Hình ảnh của anh cứ tỏa sáng trong em Và em mãi mãi chỉ ở đây một mình suy tưĐường như định mệnh đã chọn cho em Cuộc đời này không nên có anh gần bên Em nhớ anh vào mỗi đêm sâu lắng Và chúng ta sẽ chia xa mãi mãi không trở lại.
Lỡ 1 ngày em đi mất anh gục ngã biết dựa vào ai đây Nhưng mơ mộng ta từng có giờ nếu vỡ thì ai là người xây Không được nắm hạnh phúc thứ ta nắm lại là những tâm tư Nên ta hãy tựa vào nhau vài phút kể nhau nghe hết thảy những tâm sự Vì sao đoạn đường ta từng bước cùng nhau nhưng bây giờ bên tay là người khác Ước cùng đau ta nhận vết xước cùng nhau nhưng sao giờ mỗi tim anh là vỡ nát Anh… trả em về lại nơi bắt đầu nơi có chứa khoảng trời của riêng em Chưa đổ mưa chưa giông bão chưa bao giờ lan toả mùi hương đêm
Ánh sáng le lói … qua màn đêm tối Ai đó nói tình yêu nơi em không còn ấm êm Góc phố đó vẫn em nơi này Và hàng nước mắt đó vẫn hoen mi này Em đã chịu hết đăng cay Miềm vui em giờ đây người mang khuất xa Biết đi về đâu đi về đâu em hỡi Khi giờ đây ở đâu cũng là chốn quen Anh đã quá quen khi qua nơi này Và anh nhớ được đó là đi bên em Rap Tình yêu đấy không thể nào mà dìm sâu Vì anh biết không gần nhau cũng nhìn nhau Em bỏ qua tất cả để bên anh Anh lại sợ vất vả đành xa em Em như là gió ghé qua thủ thỉ Đó là kí ức , thôi cất vào tủ nhỉ
Verse 1: Nhớ những lần đi xa, em hát anh đàn bằng cây ghi ta Nắng nhạt nhoà, mưa đang rơi, thấm ướt dòng chữ in hoa Từng đã là tất cả, bây giờ một cú ngã, chẳng ai dám thử tin ta Dấu chấm hết, cuộc tình đẹp, như cái cách làm vỡ một bình hoa Hạt mưa rơi rơi, quyện vào dòng nước và trôi nơi nơi Đầy vào ban đầu và dần vơi vơi, trong lòng chỉ muốn mình được buông lơi Muốn duy trì nó và không xa rời nhau, một chuyện tình đẹp đã bước qua đời nhau Khói bay và tan dần, thôi vậy là lặn mất, dòng lệ lại cứ thế tuôn rơi Em còn nhớ những ngày mình đi trên con đường buổi sớm mai hôm nay là ngày nắng Nắm tay nhau và cứ chạy thật nhanh chẳng cần quan tâm u la và thầy mắng Anh từng nói sẽ không để giọt nước mắt em rơi, dù rằng tương lai vẫn không chắc em ơi Dòng kí ức quay lại trong khoảnh khắc chia đôi, biết rằng không thể níu kéo nên thôi. Verse 2: Sau những lần thân mật, thứ còn lại chính là sự bâng khuâng Em thì trách tình duyên ta lận đận, còn anh thì lại ân hận Ảnh kỉ niệm thì để đến chật ví, nước mắt ướt đầy quyển nhật ký Tố tỏ ra mình ổn, thật tý, đã mất đi người mình cho là chân lý Anh từng hứa, anh sẽ gạt, đi tất cả, tập trung cho, người mình yêu, dù có chuyện gì xảy ra Sẽ ôm em, cho em có, một chỗ dựa, lấy bờ vai, làm chỗ tựa, vẫn có anh ở đây mà Nhưng em ơi, anh cũng có lúc mệt mỏi, tinh thần như con người bị chết đói Bị lệch khỏi sự cứng rắn và đứng đắn chắc có lẽ không xứng đáng để cùng nhau đi suốt đời Ai đã làm tình cảm này chai sạn ? Đến kết cục đó chính là tách rời Lý do nào hay là từ hai bạn ? Những người xung quanh trách oan rồi trách trời Sự êm đẹp có đến như sách nói ? Do không tin nên tìm cách chối bỏ Bộc bạch nói rõ nhưng không cho nhau sự gắn kết như những lần tương tác, mc và khách mời
man , tao nhìn cuộc đời 1 cái cách thật " bao quát " mà lại còn có " chiều sâu " cảm giác khó tả như cái lúc mà " tao rap " bay lượn như là cánh chim của " diều hâu
Verse 1 Chỉ mới vài hôm trước, ta cùng nhau tính chuyện hôn ước Mà giờ đây cách xa, không trách người mà chỉ trách ta Có lẽ là lỗi của anh Là tại vì anh đã quá ngây thơ Trao hết tình cảm 1 cách thật nhanh Rồi anh lại phải ngày mong ngày nhớ Hình bóng em ở trong tâm trí Nổi nhớ kéo dài miên man Hãy ở lại đây cùng nhau thầm thì Về những câu chuyện ở trên thiên đàng Là do anh, vì trái tim anh nhỏ bé Không thể giữ được người mình thương Vậy thì thôi hãy nên bỏ nhé Vì không chấp nhận tình cảnh, nên anh vẫn còn giữ tin nhắn Ngắm lại những hình ảnh, gương mặt của em vẫn đầy xinh xắn Bao nhiêu thước phim hài, cũng không thể ngăn được giọt nước mắt hằng đêm Những kỉ niệm đẹp, trớ trêu thay là phải đánh đổi bằng em Verse 2 Có lẽ anh là 1 kẻ yếu đuối, vì đêm nào cũng nước mắt rơi đầy Những khung cảnh quen thuộc, nhưng chỉ còn lại mình anh nơi này Bạn cùng phòng của anh, đã từng nhìn thấy anh khóc đến ướt gối Bao lời hẹn ước ngày nào, giờ đây cũng hóa thành 1 dòng nước trôi Trước khi, em đến bên anh em có nói là 2 ta sẽ cùng bước đi Giờ ra sao, vội xa nhau, vô tình làm cho anh ướt mi Đời công nhân, nên thức ăn thường xuyên mỗi sáng là mỳ Mất nhiều công sức, nhưng so với em thì việc đó chẳng đáng là gì Anh sẽ cố quên em, mặc dù biết điều đó là không dễ Nhưng anh vẫn thử và nhận ra, quên được em là không thể Tâm sự vẫn còn chất đống, để viết ra hết thì đến ngày mai Tóm lại, bao lâu cũng không thể làm trái tim này phai Em còn nhớ những lúc cãi vã thì ta ai nhường ai nói? Nên đổi lại cái giá phải trả là ta hai đường hai lối Anh là người không tốt Thế nên em mới nói lời chia tay Cuộc tình đẹp như giấc mộng Mà giờ đây đôi ngã chia hai
Cơn mưa Chẳng biết đã ổn hơn chưa Vẫn nhớ hình bóng năm xưa Vào một chiều mưa Gặp nàng khi một cơn mưa Như trút nước rớt xuống ở ngoài hiên Cố nhớ lại chỉ toàn là hoài niệm Giờ đã chẳng còn chẳng còn chẳng còn Được bên em Tay anh đặt xuống dòng lưu bút Gửi cho người con gái mà anh yêu Muốn bên em chỉ cần là 1 phút Dù có đánh đổi cái giá là bao nhiêu Thầm cầu mong gần em thêm một chút Rồi thầm lặng gửi làn khói bay đi Muốn một đời cho em được hạnh phúc Nhưng giờ có lẽ chẳng còn tư cách gì Nếu lúc đó mà ta chịu kìm nén 2 ta đừng đổ lỗi đừng trách người nào sai Thì chắc đã ko âm dương cách biệt cùng nhau hạnh phúc trông đợi một ngày mai Từ ngày em đi anh chẳng còn cảm xúc Đơn độc với cặp mắt già hơi hoen Linh hồn gần như đã bị biến mất Chỉ còn lại mỗi thân xác và hơn men Ver 2: Quá khứ cũng chỉ là quá khứ Anh biết cần hướng về tương lai Nhưng ai ngờ mọi thứ quá tróng vánh Sinh ly tử biệt không hề chờ một ai Để một mai thân xác anh mục Linh hồn anh về cõi hư vô Anh sẽ sống một cuộc đời mới Cuộc đời thanh thản chẳng cần mưu mô Nhưng dù ra sao anh vẫn sẽ viết nhạc Dù cho cuộc sống này đầy bóng đêm bủa quanh Vì khi anh rơi lệ trên từng lời ca ấy Em như sống lại trong câu hát của anh Để rồi mai ngày khi mà ta gặp lại Có thể anh chẳng thế nhớ chuyện năm xưa Nhưng mà anh không thể quên hình bóng ấy Hình bóng người con gái cùng cơn mưa Cơn mưa Ta gặp nàng từ cơn mưa Ta xa nàng từ cơn mưa Là từ cơn mưa Cơn mưa Ngỡ gần gũi nhưng thật xa Nhưng hiểu thấu tâm tình ta Muốn đc gặp em Dù là mơ
Bờ mi anh đã thôi không còn khóc, khi anh nhớ về câu chuyện của ngày xưa. Là những ngày nắm tay qua phố nhỏ qua ánh đèn chập choạng lúc giữa khuya. Là bao kỷ niệm đôi ta từng đi qua những con đường nhỏ khi ánh đèn chưa tắt. Tim anh giờ nó đã thô rát , qua những cơn đau mà nó từng vỡ nát. Sau tất cả mọi chuyện bây giờ anh chỉ mong cho nó đừng thêm vụn vỡ 1 lần nữa
Em rồi cũng giống như họ, bỏ mặc anh ngay lúc anh mệt mỏi Thành phố rồi cũng phải tắt đèn, đêm khuya cô đơn chỉ mình anh thôi Không một ai ở bên để tâm sự, không một ai quan tâm và lo lắng Không một ai để anh được giải bày, tự phần mình chịu hàng ngàn lần cay đắng Cô đơn đến thăm nhưng anh chẳng *** ngỏ lời, trách mình trách phận nhưng đừng trách lỗi ông trời Do anh chẳng đủ quan trọng trong cuộc đời em, cuốn phim buồn giờ mỗi một mình anh tự xem Đâu còn ở cạnh để mà ta cùng nguyện thề, sau cùng nỗi buồn nó cũng quay lại trở về Mưa rơi tí tách liệu em còn nhớ thương ai, sao chúng ta chẳng thể bước qua nỗi chương hai Và rồi kết thúc là lựa chọn tốt, cho hai đứa mình sau này không ai phải khổ đau. Bình yên của anh thì cũng chẳng, mỗi người mỗi đường không còn là những ngày sau Cuộc đời này không đẹp như cách ta mong muốn, nỗi buồn thường trực khi màn đêm lại buông xuống Em đã thấy rõ kết thúc mọi chuyện thương đau, dừng chân một chút rồi mình lại cùng thương nhau Hạ tan thu sang đông rồi cũng phải lụi tàn, vết thương cũ kĩ sao nhất thiết anh phải mang Là dòng tin nhắn anh vẫn chờ một hồi âm, xin đừng nói trước câu chuyện đôi ta trăm năm Ai mang thương tình của những ngày đầu đôi ta, sao chọn kết thúc để đôi mình lại lìa xa Chọn em có thể coi đó là chuyện sai lầm, hướng dương vẫn đợi ngày nào đó rồi ươm mầm Hướng dương lần nữa rồi cũng sẽ vươn cao, để cạnh mặt trời dù có chịu ngàn thương đau Mặt trời sao cứ mãi tìm cách để trốn tránh, một lòng chung thủy hướng dương đã từng trao tặng Màn đêm u tối bao trùm cả một khoảng trời, hướng dương lặng im vì không nói nên thành lời Hạt sương đọng lại nơi góc khuất ở cạnh lá, chờ ngày đó rồi lại chớm nở thành hoa.
Nhìn lại quá khứ của ngày xưa .. Là thằng nhóc sống cùng mẹ chứ không cha .. Nó đã vất vã .... bôn ba .. mọi việc . Để .. lo cho mẹ nó lúc ốm đau về già .. Nhưng cuộc đời .. đã đi quá xa với những đều nó nghĩ ... Theo bạn bè tụ tập ăn chơi quạy phá .. hút cần xa rồi lại đập đá .. Năm 15 tuổi nó đã bị công an bất xa nhà ..
Ai cũng từng trẻ dần dà khôn lớn rồi vài lần gục ngã. Anh cũng vậy, từng kh biết gì cả bỗng chia thành chục ngã. Bạn 100 còn lại 1 2 và những sóng gió thì đủ cả. Vẫn Mơ một cuộc sống sang giàu lo toan như chủ cả. Anh không biết gì về anh cả, và nó cũng không biết gì về anh cả. Anh cũng không phải anh cả, là thằng con 1 trong gia đình dân dã. Anh chỉ muốn cuộc sống mình đc vui thôi, nó nhìn anh rồi cùng nhau khua môi. Hệt như cái cách thằng lấc cất đua đòi, ghen ăn tức ở lấy thời gian phiếm mua vui Lúc trước tao sinh và lớn lên ở đâu hả, còn m sinh ra và lớn lên ở đâu hả. Tạo sao nc với tao m cau mày, hệt cách thg học sinh chối có đâu thầy. Tap biết mình khác nhau ở điểm nào, có những chuyện m nghe xong còn chả biết. Và những chuyện mày còn chả biết mà còn kể hệt cách m đã biết. T ghét kể chuyện với ng khâc lắm, vì nó thành thứ mà t phải lo. Ừ im study, trong mắt người đời tao là thiếu nhi. Có những nước cờ giả vờ bị chiều bí. Và phải thật gợi ý cho người ta đc hiểu ý. Và thông minh cũng bất chợ nhiều khi
Những suy nghĩ trong đầu vẫn đang giết tao, nên làm gì để được thành công trước khi mẹ già đi. Sách va li và bước chân ra đời trong lòng tao luôn là những suy nghĩ. tao phải thật thành công để những giọt mồ hôi công sức của mẹ không thể nào là uổng phí. Có khó khăn có vất vả nhưng tao không thể nào nản trí Những suy nghĩ trong đầu chắc do mình không được hạnh phúc như những đứa trẻ khác , khi vừa lên lớp 6 ba mẹ tao đã ly hôn và kể từ đó gia đình cứ thế mà tan nát . Con rất thương mẹ nhưng con cũng chưa hề trách ba Con tự trách ông trời sao cuộc đời bất công với con quá. nhưng không sao thằng con này sẽ là trụ cột vững chắc để mẹ nương tựa Và thời gian cứ thế trôi qua nay con cũng đủ trưởng thành để cho mẹ có trỗ vựa Cuộc sống xa nhà Có nhiều lúc áp lực tới nỗi con không biết than vãn với ai đây Con chỉ biết làm bạn với 4 bức tường ,điếu thuốc lá ,và những bài nhạc lofi
Em chơi đùa anh không ai không biết Chỉ mình anh không hay không biết Em bỏ đi không từ không biệt Chỉ còn anh bùn đau khôn siết Em rời xa khỏi thành phố này Thành phố chỉ còn lại mình anh Em rời xa khỏi thành phố này Em không phụ j chỉ phụ tình anh Em không đến vì để yêu nghiêm túc Chỉ đến để vơi nổi cô đơn Chỉ mình anh yêu em nghiêm túc Quyết không để em thấy cô đơn Anh ngồi đây đau khổ dặt vặt trong lòng Cứ mãi dây dứt không ngơi Em chỉ coi anh là trò đùa em thích thì đến không thích thì rời Anh loay hoay trên con đường cũ Nơi mà ta từng tay trong tay Rồi trở về vs căn phòng cũ Vừa khóc vừa cười như 1 thằng say Chẳng ai có thể hiểu được Cảm giác buồn của anh lúc này Chỉ mình anh cứ hoài đau khổ Suy tư về em cả đêm lẫn ngày in
Emmmm Ngày đó mình còn ngây ngô.. Ngày đó mình còn ngây thơ… Rời xa nhau rồi mới biết đau…… Tìm nhau… Khi ánh hoàng hôn dần tắt đi… Và anh biết đó là khi Cả hai chẳng còn tương lai Và rồi anh biết anh đã bỏ lỡ đều gì khi lệ em tuông Khúc cuối ta buông giữ lại đều gì khiến anh phải buồn Bài nhạc buồn mà anh hay nghe sau hôm nay đau đến vậy Chỉ biết lặng lẽ nhìn em rồi lệ anh tuông Bỏ lại đi hết những ngày rong chơi chỉ còn là quá khứ Và anh biết cả hai sẽ dần tha thứ chỉ còn là giá như Anh mong lúc đó mình còn cơ hội để được bên em Biết đâu ngày ấy ta lại tìm nhau hỏi tại sau ta lại đau
Ngồi lặng thầm, tim đập nhịp rối bời, Người ấy đến như ánh sáng rạng ngời. Mắt lấp lánh, giọng nói êm đềm, Trái tim ta chìm đắm, giữa hơi ấm. (Chorus) Thích một người nhưng lòng lại lặng im, Những lời muốn nói giữa đêm hư vô. Nhưng tình cảm này quá nặng trên vai, Ngập tràn nhưng ta lại chọn câm lặng. (Verse 2) Những cử chỉ nhỏ, ánh mắt thấu hiểu, Nhưng ta ngần ngại, tình cảm không lên lời. Như bông hoa nở giữa đêm tĩnh lặng, Tình yêu bừng sáng, nhưng lòng ta rối bời. (Bridge) Mơ về những khoảnh khắc ta chưa nói, Những nụ cười, những gì chưa được tâm sự. Giữ lại những cảm xúc, nhưng chẳng dám tỏ, Lạc lõng giữa biển cả tình cảm mơ hồ. (Chorus) Thích một người nhưng lòng lại lặng im, Những lời muốn nói giữa đêm hư vô. Nhưng tình cảm này quá nặng trên vai, Ngập tràn nhưng ta lại chọn câm lặng. (Verse 3) Cánh cửa tình yêu mở ra, nhưng ta đứng chờ, Nhưng giữa lẽ sống, ta lại sợ mất mát. Thích một người nhưng không dám thổ lộ, Người ấy giống như ánh sao xa vời. (Outro) Vậy là ta tiếp tục giữ bí mật, Tình cảm như bản hòa nhạc êm đềm. Thích một người, nhưng lại chọn lặng im, Đến khi nào trái tim này mới dám nói lên tên.
Anh yêu em không cách nào để buông Dù cho em có lỗi anh cũng không hề buồn Anh trách bản thân mình làm cho em đi mất Phải làm gì nữa vì em chính là người duy nhất Baby Em có biết là anh đang rất đau Nhưng sau tất cả chúng ta vẫn mất nhau Gạt hết những đau khổ giọt lệ trên mi mắt Con tim anh như bị ai cắt lâu Nhưng Em làm sao có thể hiểu Cảm giác này dằn xé anh thế nào Anh không thể nào mà ngủ ngon giấc Trong khi em nói chẳng yêu anh chút nào Suyyy Tạm biệt em mùa thu ấy chúng ta vô tình biết đến nhau rồi trao nhau bao tiếng yêu bắt đầu ta cùng hẹn đi chơi cùng đi muôn nơi khoảng khắc ấy chỉ hai chúng ta mà cớ sao lại chia tay khi ta quá yêu mà cớ sao tim lại đau thế này bao lời hẹn khi ấy em có nhớ đến chăng
lại ngày mới bắt đầu không biết là phở hay lại bánh canh, không biết em thế nào khi giờ đây thiếu bóng anh, anh mơ về một ngày khi trời cao ám nắng xanh, và dưới bầu trời hôm đó chỉ mình em và tiếng sóng xanh, bầu trời nắng tắt khi cơn mưa đến và cơn mưa lại về trên cành cây khi mùa xuân sang, mang theo đôi tình nhân như dòng sông theo phù sa trôi về biển trong tiếng đàn tang tình tang tang
Một đêm buồn, anh lại nhớ, những kỉ niệm mình bên nhau Ngày tháng đó, hạnh phúc đó, sao bây giờ lại tan mau Đâu phải do anh, hay là do em, mà do thời gian nó quyết định Chac tại cuộc tình nó không còn nữa, cũng vì lòng người mãi lặng thinh Anh vẫn còn nhớ ngày bên nhau đôi ta đã từng hứa những gì Nhưng sao bây giờ con đường đó chỉ còn một mình bước anh đi Kĩ niệm ngày đó, anh sẽ không quên ,khắc sâu vào trong tâm trí này Những lời em nói, những gì em hứa, dần dần cũng theo cơn gió bay Em trách anh,mãi lo công việc ,không quan tâm, gì đến em Nhưng em hãy nghĩ ,không có công việc ,lấy gì mà lo ,em nghĩ xem Thương em anh đã chiều chuộng, quan tâm em là đủ rồi Còn em có muốn gì đi chăng nữa, thôi để cơn gió nó cuốn trôi Anh biết tình mình đã nhạt dần,bên nhau cũng chẳng được gì nữa Một người thì muốn níu kéo, còn một người lại quên đi chốn xưa Tình mình đến đây là được rồi, anh chúc em bên cuộc sống mới Sẽ luôn mãi mãi hạnh phúc, và bình minh sẽ mang nắng ấm tới
1p đầu: Lúc ấy... Nếu như mình chẳng buông tay Thì anh đã chẳng có hôm nay Ngồi đây đớn đau như vậy Em ơi Giữ nụ cười ở trên môi Mong là người chẳng quên tôi Cố gắng rồi tốt lên thôi Nhanh không Anh cứ ngồi đó anh trông Còn giờ thì chỉ có anh trong Căn phòng trống mất em, xong Đêm nay Nghe tiếng nhạc ở bên tai Chẳng còn tay ở bên tay Khóe mi buồn sẽ thêm cay Nghe beat này mình muốn viết bài hát hơn là rap ý, những đoạn này theo đúng y chang flow của beat luôn
ya nỗi nhớ về e cứ kéo đến từng đêm anh chỉ muốn mình là người đến trước để được nói câu yêu em nhiều thêm ò mùa hè đối với a thêm trống vắng mình anh với giai điệu này còn em thì đang bên ai trong một đêm không say muốn yêu em như bài thơ của xuân diệu nhưng a kh có khiếu làm thơ anh nói anh viết ra giai điệu này nhưng em quay ngớt làm ngơ tại sao hôm lại e lại buồn điều gì khiến cho hạt lệ tuôn anh kh muốn nhìn thấy e khóc nhưng câu bây giờ anh có thể nói là thôi em đừng buồn. anh đặt cây bút lên giấy suy nghĩ về chuyện tình đôi ta anh nghĩ nó thật hoàn hảo nhưng sao em lại chọn anh ta anh chúc e luôn hạnh phúc vì con đường em đã chọn còn anh thì vẫn yêu em như những lời a đã nói câu từ này kh như con chốt đối với a thì qtrong như con vua mong e chơi ván game nào cũng sẽ không bao giờ thua những lời khi trc a nói cũng chỉ vì tốt cho em nhưng em lại bảo a ích kỷ và tin nhắn anh được seen. thật sự quá khó để giải thích những suy nghĩ trong lòng anh anh muốn chuyện tình như fix gear vì không cần phanh nếu anh là hoạ sĩ nổi tiếng a sẽ vẽ tình mình đẹp như monalisa trong cuộc này "a là kẻ xấu " nên tình mình dần xa anh không muốn tình ta như bao thuốc vì nó sẽ khiến ta đắng nhiều thêm anh ước mình chưa từng gặp nhau để ta không nhắn tin từng đêm kỷ niệm đang dần phai theo năm tháng tình cảm h đây đã kh còn anh vẫn vui vẻ khi ban sáng nhưng nỗi nhớ em cứ đến khi đêm còn em mới 2k9 , vt còn nhiều sai xót , có gì mn đánh giá và sửa lỗi dùm em ạ😢
Trả cho em tự do em có Em trả lại anh đây sự bình yên Dẫu biết ngoài kia bầu trời Giông gió , chuyện này đâu phải là của riêng mình Anh trả lại em phần đời vô tình gửi gấm một kẻ bất tài Và xin lấy lại phần ngắn thiếu sót dẫu cho hành trình mình từng rất dài Ngày mai với nhau không còn mãi mãi đối đãi nhau tệ thì sai lại sai Phải từ bỏ bầu trời hy vọng 1 nữa trái tim nhưng 2 phần hồn Hãy để anh chịu luôn phần của em để biến nỗi đau thành sự bận rộn
Em từ bỏ chính mình chỉ vì 1 tình yêu mù quáng Nc mắt em đã rơi đến khô cạn chỉ vì 1 gã đàn ông tệ bạc Em tự nhốt mình bao quay 4 bức tường suy nghĩ về cuộc tình đó Rồi cx phải tự mình bật khóc về lưạ chọn vô nghiã đâý.... Vô nghĩa thật.... Em cx phaỉ tự hỏi mình Lựa chọn tiếp tục đó là đúng hay là sai DÙ bt chuyện này rất đau nhg em vẫn xem nó như chưa bh tồn tai Vẫn vùi mình trg chuỗi mang tên tình yêu mù quáng đâý
Địa ngục thì anh vẫn bước Nhưng sẽ không còn ai cản chân Con tim mau đã chảy ước Nhưng vẫn đi dù đâu bản thân Dẫu có chuyện gì đi nữa thì anh vẫn yêu em thoi mà Ngoài kia bao nhiu sóng gió chỉ có e mới là ngôi nhà Từ 1 thanh niên cứng cáp lại hóa cậu nhóc lan thang Như chiến sĩ anh bị mất giáp Đành quỳ gói 2 tay đầu hàng do khoảng cách nó đã quá xa Động lực đi cũng giảm kha khá Chỉ biết ngẩn mặt và trách ông trời Đối xử với con nhu vị khách không mời Từng ước mơ cuộc sống phồn vinh H chỉ cần mức lương ổn định Những nỗi lòng xin kêu nhỏ thôi Tao biết m đg bị bỏ đói Vì con đường tao không trãi hoa Nên lựa chọn đi bằng lối nhỏ Ôm xương rồng máu có chảy ra Nhưng sẽ không có cách nào trối bỏ A lun mơ có em bên cạnh Để những đêm sẽ không thêm lạnh Anh cố gắng 1 mất 1 còn Để về nhà có bữa cơm ngon Khoảng thời gian còn lại con xin ông trời 1 lần chiếu cố Để cho con có động lực giúp gia đình mình không phải chịu khổ Hook: Nước mắt hay cứ rơi x3 Nước mắt hãy cứ rơi Rơi đến hết kết thúc cuộc đời
Ngày ngoại mất là ngày con hạnh phúc nhất Trong tâm con cười nhưng tim con đau và con rả rời sắp ngất Yêu ngoại nhiều , thương ngoại lắm nhưng làm sao để níu giữ đc lâu Nước mắt rơi con cố nín nhưng không thể cầm được ngàn tiếng nấc Con thẩn thờ con nghĩ về ngoại như một điều theo lẽ tự nhiên Ngày ngoại cầm đôi tay bé nhỏ ngoại dắt con vào mầm non thẳng tiến Ngày đó con ngây thơ 2 bà cháu đói no lắng lo từng bữa Để giờ này một mình con no nhưng không còn ngoại cùng ăn với con nữa. Ngày ngoại ốm con bỏ quên ngoại con chạy theo những cuộc vui chơi Con quên rằng con sắp phải xa ngoại mãi mãi khỏi cuộc đời Ngoại đau đớn, ngoại kêu la con vô tâm con không hề để ý Cho đến ngày chợt tỉnh giấc con đành vội vàng gọi ngoại ơiiiii. Ngoại ơiiiii Giờ nằm trên chiếc giường của ngoại con nhớ đến những kỷ niệm Ngày con còn ôm ngoại con âm thầm khóc k để cho ngoại được hay biết Con vờ vô tâm để ngoại yên lòng thằng tí nó k yêu thương ngoại Để khi ngoại gần đi ngoại nói thằng tí nó đã thương tao rồi. Con khóc nấc nghẹn ngào chỉ viết cho ngoại vài câu rap Mong cầu ngoại sống hạnh phúc vui vẻ ở kiếp sau Ngoại ơi có nghe thì con đây muốn thốt lên một lời cuối Con. Yêu ngoại nhiều... Ngoại ơi
Ngoại nằm mê man với 3 bịch thuốc treo trên giá Con ngồi canh ngoại con khóc khi nhà không còn ai Người ta đàm tiếu ngoại dữ ngoại khó ngoại không được tốt lắm Nhunge riêng với con ngoại là thiên thần đầy mùi mắm Muốn ngửi ngoại đái khai mù nhưng không còn được nữa Muốn được ôm ngoại hôn ngoại sờ tóc ngoại không còn được nữa. Không còn nghe tiếng phì cười khi con địt thúi từ tiếng cười của ngoại Không còn được ngoại la ngoại chửi ngoại hờn dỗi nữa ngoại ơi
Là những lần cười đùa qua những dòng tin Là những nguyện cầu xin em đừng đi Sẽ không bao giờ đôi ta là tất cả tình cảm ai mà không vấp ngã Anh đã cố thử, dùng tất cả chân thành còn lại yêu em Cũng đã chối từ, bao lời chuyện trò mật ngọt thì thào trong đêm em biết rồi mà, tim anh đâu phải nguyên vẹn như lần đầu Quá khứ chẳng lành lại còn cố khắc, em ơi anh đau Tất cả chuyện này cũng chỉ bởi do anh thôi điều gì từ em là thật anh còn chẳng rõ Những lời em nói "có em anh đừng âu lo" Thuyền thì chắc chắn vẫn tốt hơn con đò Một mình anh tin Một mình anh thật Một mình giả dối lừa gạt bản thân, Đến lúc nên để em đi đời người vội vã, với anh ngoài em cũng chẳng còn gì mà mất Ngay từ lúc đầu không nên cố gắng đi sâu Để phải chôn dấu, cảm xúc không màu không sầu Em là nắng lạ, thiên đường trong anh mở lối Nổi đau xoa dịu, bên em chẳng muốn chia dôi Rồi thì cầm tay nhưng sự thật chẳng thể giữ lấy Ừ thì là say sao sau lựa chọn nỗi buồn vẩn ở đấy Lại một khúc ca tình vẫn chẳng thể vui thay Là một gã si tình vẫn chờ người cũng đâu hay Để thích một người nào đó là rất dễ dàng. Nhưng đứa trẻ nào sự bền bỉ lại lâu Nếu để tim thương em anh nghĩ mình vẫn chưa sẵn sàng Duyên mà chẳng nợ thì cũng chẳng vào đâu Anh tự hỏi mình sẽ để mất hay giữ em Nhưng cả tim mình anh còn chẳng kiểm soát được thì liệu em sẽ kiểm soát anh trong em được mãi? Đừng vội vã cũng đừng rời xa Hãy đễ ta phía sau nhau Đừng chọn là anh khi cơn mưa này em còn chưa qua tới đừng vì là đau mà đem anh vào một cuộc chơi mới Em chưa hiễu rõ nổi buồn anh đang phải chăm sóc từng ngày Nó chiếm linh hồn lẫn cả thể xác chỉ buông tha khi anh say Rồi gọi tên em trong cơn mơ thức vô vọng Hét to lồng ngực em có ai khác phải không? Một lần sau cuối xin em nhìn anh mà nói Câu chuyện tình này không có hỏi kết đúng không? Hãy bỏ mặc anh một cách tàn nhẫn Đừng vờ thương hại khi chỉ yêu mỗi bản thân Hạnh phúc với em anh không mộng tưởng Thích thì đơn giản nhưng con xa mới tới thương Anh từng chần chừ khi em xuất hiện em ôm quá khứ thì chuyện mình cũng chẳng tiến triển Em là thần tiên lại làm anh điên Đời này bộn bề suy nghĩ tiếp nối mải triền miên Anh không còn nhớ mình đã từng khóc thế nào Cũng không trong mong sau này mọi chuyện sẽ ra sao những điều nên và không anh đã trao trọn Đi hay ở lại giờ chỉ là do em không còn là anh những ngày mưa bay đưa đón vẫn chỉ là anh thức tận đêm tàn để nghĩ về em
Anh yêu em, những lời thi phi anh ko quan tâm mấy ... Một buổi chiều tháng ngày năm ấy... Ta bên nhau dưới cơn mưa buồn..rồi những lần nào anh qua nhà em... Chuyện tình mình nơi góc phố nhỏ, những con đường tuy lạ mà quen. Đường đặng văn bị, hay tô vĩnh diện, Ôi thanh xuân ơi, đã biết bao nhiêu kỷ niệm Cho đến bây giờ mình vẫn bên nhau... Xong công việc anh lại về nhà với nụ cười trên môi... Dù kiếp này hay là kiếp khác, thì anh vẫn muốn mãi yêu em thôi. Hãy giữ trên môi, mình nụ cười tươi như hoa... Vì tình yêu thì mãi đông đầy dư ra... Vẫn mãi mong ngày, tổ ấm mình mãi trong này, dù bảo dong đầy, 2 ta vượt qua cũng nhau là được mà.
Những cái ôm và những cái nắm tay Giờ chỉ còn kỉ niệm trôi theo cùng làm mây Chỉ muốn em biết là anh vẫn như vậy Nhưng không muốn em biết là anh vẫn đang say Đã từng cùng nhau ngồi luyên thuyên vào mỗi tối Nhưng tại sao chì mình anh ngồi nơi đây Phải làm sao để níu kéo cuộc tình này Cùng với lâu đài mà 2 ta cùng đắp xây Không biết bây giờ em đã ngủ hay chưa Khi cơn mưa ấy đang cố giết chết anh thêm 1 lần nữa Với điếu thuốc vẫn còn nằm trên gạc tàn và những lá thư được em viết bằng tay Vẫn muốn biết là em còn nhớ anh không tán cây bên cửa vẫn còn đang lay động khoé mắt anh như đang muốn chảy thành dòng Tôi ơi, sao cứ giữ em trong lòng?
Giống cuốn phim câu chuyển dang dở Vì tình mình là đoạn kết Anh cũng đang cố gắng học cách để khá hơn và mong mình quên hết Chi còn lại nui tiếc ở trong bao tiếc núi tiêu vây anh hỏi gió với mây khi nào em khi nào e đến đây yeah baby Chỉ còn lại màu nắng trên vai của ta Rồi một buồn bỗng nhiên em rơi xa
Kỉ niệm của hai đứa, anh trân quý nó còn hơn cả mạng sống Ta yêu nhau thăng hoa như bóng bay, nhưng bên trong chứa đầy nhưng khoảng trống Có lẽ thật sự ta không hợp, vì điểm bắt đầu cả hai đã cùng sai Khi 1 người luôn cố gắng, còn người kia nghĩ sẽ bước đi cùng ai Yêu trưởng thành là khi đặt cảm nhận, những suy nghĩ của mình vào đối phương Không phải vì cái tôi mình quá cao, một chút cãi vã bắt đầu em đổi hướng Ta thương nhau nhường nhịn được bao lâu, lúc tức giận đứa nào củng cố hơn Trút vào đó là những lời cay đắng, và anh bắt đầu làm quen với cô đơn Xuân hạ thu đông, quanh năm anh biết tất cả có 4 mùa Cố gắng giữ em ở bên cạnh, như việc anh vẫn biết kết quả là vốn thua Không thể cho em hết được mọi thứ, nhưng việc có thể vẫn cứ để Bii Lo Sau em vẫn phải chọn cách đau nhất, là khi chia tay mà không 1 lí do Em có biết nổi sợ của một người dân, là nếu một ngày không thể nào chạm biển Nên việc anh sợ đó chính là mất em, sợ lời yêu thương sẽ trở thành làm phiền Sự chân thành không đến từ diễn giả, ở trước đám đông ta cố mình thuyết phục Kết thúc không phải thật sự là hết yêu, là do ta không đủ sức để tiếp tục
Anh đã từng cùng em trải qua chuyện vui buồn Giờ không còn em nước mắt anh lại tuôn không trân trọng những những thứ đơn giản nhất Để bây giờ hối tiếc cũng chỉ là giá như Giá như ngày đó không để em đi mất Giữ em trong tim xem em như kĩ vật Thì có lẽ bây giờ hai ta vẫn còn nhau Xin em hãy ở lại và yêu như ngày đầu . Anh biết tất cả là do anh gây ra Anh cũng không mong rằng mình sẽ được thứ tha Nhưng em ơi ta từng yêu vậy mà Anh cũng đã từng xem em là tất cả Bản thân ai cũng phải trải qua nhìu áp lực Anh xin lỗi đã không ở cạnh em quãng thời gian em cảm thấy tồi tệ nhất Xin lỗi em đã khiến em trưởng thành Khiến em phải hiểu chuyện để rồi rời xa anh Xin hãy để anh được bên em lần nữa Hãy cho cho anh cơ hội chăm sóc em cả đời
Cuộc sống tấp nập đầy hối hả Giơ tay lên và nói là buông tha. Mở mắt ra là đầy ấp công việc. Và tôi làm trong tâm thế buồn bã. Ngỡ như mình là một cổ máy móc, được thế giới này lập trình ra. Tôi cứ làm và không hề dừng lại, quên luôn cả bản thân ta. Áp lực đè lên đôi vai tôi , cần một lời động viên và thăm hỏi Nhưng thay vì một lời động viên đó là một lời lớn tiếng và đòn roi Từng suy nghĩ bản thân không trụ nổi với những lời so sánh mãi không thôi. Thiếu đi tình cảm của một người nên bây giờ phải sống như con rối Nói tôi nghe cuộc sống này là gì. Phải chăng tiền mới chính là quyền lực. Mua được hạnh phúc mua được cả cảm xúc còn không quyền lực chả lẽ là đồ vứt
Ngày đó, qua thật mau Và anh vẫn đậm sâu Khi đôi mình bên nhau, anh rất nhớ Ngày ấy, đã khiến tất cả trôi về đâu Khi ta không còn nhau Em vui cười bên anh, qua rồi
Anh dùng tất cả sự chân thành để đối lấy tình cảm từ em Có lẽ tình cảm anh trao là sự rẻ mạc mà người đời vẫn thường khen Anh trao đi tất cả những gì anh có rồi nhận lại được gì hả em Đổi lại là sự thờ ơ mặc cảm mà anh thì chả thèm Anh biết , tình yêu thì cần phải chứng minh Nhưng chứng minh bao nhiêu thì mới đủ Có người chứng minh cả đời vẫn chưa hiểu được tình yêu là gì Anh đã cố gắng làm hết sức mình Nhưng anh không biết rằng em đang cần gì Những thứ anh trao chỉ là tình cảm Còn những thứ họ trao em là biển cả Ngọn cỏ thì làm sao với được mây Như người đời vãn hay nói đấy Dẫu biết cuộc tình không có kết quả Nhưng anh vẫn cố chấp làm gì hả Vì anh thương em hơn cả bản thân Thương em đến cả trăm vạn lần Hạnh phúc là khi em mỉm cười Thì trên môi anh cũng nở nụ cười thật tươi
Ngồi trong đêm khuya vắng Nhớ anh mắt đôi môi Nhớ những buổi chiều nắng Nhớ nàng con gái đó Chỉ còn là giấc mơ thôi 0 giờ sáng , ngồi làm việc và nghĩ Nghĩ về em người con gái từng yêu Sao ngày đó anh níu , em bỏ đi Để rồi anh ngồi khóc rồi hiểu Em không hề yêu anh như anh từng nghĩ Em chỉ coi anh là kẻ thay thế người đi Em quay mặt bỏ anh mà đi , không cần suy nghĩ Anh cho em hết không thiếu thứ gì Bán linh hồn , bán mạng không cần đền đáp Em lại giết anh , không thương tiếc sau 1năm chia tay , anh vẫn lười nhát Lười yêu thêm 1 người , vì sợ bị giết Anh sợ mình bị đâm vào tim thêm nhiều phát Nên anh không nghe lời dụ dỗ , như người điếc Và rồi anh vẫn cô đơn , vì sự dày vò Tự coi mình là người có lỗi , dù chẳng có Chắc lỗi duy nhất mà anh có , là tin em , và yêu em
Thất bại hay thành công? Thành công là một điều tốt. Điều ai cũng khao khát trong cuộc sống. Nhưng tại sao không nhìn vào mặt trống xem mình đã làm được gì. Bao nhiêu cũng là thất bại thất bại là bước tiến không phải lầm lì. Nhâm nhi một cóc trà đà nghĩ về những chuyện nhảm nhí. Với tiêu chuẩn của cuộc sống thất bại để làm bài học nghĩa lý. Và tôi tin chắc rằng bài học này ghi vào sách vở là phải để ý. Thành công hay thất bại là do chính bản thân mình phải có ý chí. Chiến thắng với bản thân là thành công, chứ không phải ra xã hội tỷ thí. Thành công hay thất bại cũng là một bài học đáng giá. Đáng giá với sự kiên cường và cố gắng,thêm suy nghĩ chính chắn. Phải nếm đắng và ăn chửi mắng đừng để tâm kiên cố nó lắng. Hãy vững chắc nhưng một bức tường,tường thành của sự kiên cố. Câu g đố của thành công hay thất bại, là phải trải nghiệm chứ đừng dại khờ rồi giải đố
Anh đã cố thực hiện mọi lời hứa khi anh đang bên Trái tim em còn ngăn chứa nên tình ta chông chênh Tình em là thuyền xa bờ còn hắn ta là bến đến Làm sao còn cơ hội khi kỉ niệm ấy em còn chưa quên Em đến và rời đi vẫn vậy chỉ là là anh có thêm vết sẹo mới Trái tim anh như khu vườn mỗi khi buồn em lại đến dạo chơi Tình em là thứ xa xỉ làm cho anh vượt xa tầm với Chỉ chốt lát yên tĩnh còn hắn ta mới là bạn đời Nhưng em ơi,anh đã cố hết mình để bù đắp cho sự tồi tệ của anh ta Những lời anh nói anh đã cố thực hiện để em tin tưởng rồi mà Cớ sao bây giờ anh và em như cành hoa với lá Mỗi khi anh ta tới em lìa cành và vội rời xa That love I give for you is reality and never lie Mà bây giờ đây ta tan vỡ trái tim chia làm 2 Mỗi người mỗi ngã chẳng còn chung một lối Cung đường em chọn có ai chúc em mỗi tối Ở trên gối là giọt lệ và mắt anh trĩu hàng mi Nó như tuần hoàn vô tận từ khi em rời đi Trái tim anh đóng cổng không ai vô là vì Thiếu em lòng anh cô quạnh tình yêu chả là gì Can you stay with me Kỉ niệm ấy anh đào đất và chôn vào trong thật sâu Anh coi đó là kho báo mà anh tích lũy từ bao lần đau Kỉ niệm vui đep mà ta bên nhau nay hoá nỗi sầu Em thì đang hạnh phúc còn anh chẳng biết đi về đâu Nếu như có người sau anh mong họ sẽ tốt với em thay phần anh Chỉ cần em muốn gặp họ sẽ có mặt chạy qua ngã tư hàng xanh Nơi ta ngồi hóng mát mỗi chiều giờ mây đen chẳng còn trong lành Em có thể gặp được nhiều người tốt nhưng chẳng lại là anh
anh không muốn bản thân của hiện tại anh cố gắng từng ngày để thay đổi chỉ để nhận một cái nhìn từ em nhưng sự thật đã nhắc cho anh biết trái tim của em không thể thuộc về anh có lẽ hình bóng của người cũ quá lớn trái tim của em bây giờ đã sắt đá nhưng… trái tim của anh đã không thể kiểm soát chỉ còn một cách là dày vò bản thân anh cảm thấy bản thân thật kém cỏi nhưng anh cũng chỉ là người đến sau anh tự ti về tất cả mọi thứ vì em là một cô gái thông minh còn anh chỉ là một thằng thất bại lời yêu em mà cũng không thể nói ra chỉ có thể ngồi đây viết bài rap
Sẽ có 1 ngày em sẽ yêu 1 người khác Anh thì còn lại gì ngoài niềm đau và sự lười nhác Có thể anh là kẻ chắp niệm nhưng anh vẫn muốn chìm sâu Anh dường như phát điên nhớ nhưng đừng tìm nhau
Mỗi tối anh nằm thật lại âm thầm đặt những lúc trầm mặc Nhưng đôi bàn tay em anh chưa một phút cầm chật Nhầm thật, vầng dương lắm lúc thiêu đốt vạn vật một cách rất thơ ngây Nhiều khi lại như cô gái nhẹ nhàng e ấp đứng nấp sau mây Vẻ đẹp nào cũng mất mai đây Dù có thể là do cố tình mà may rủi Không ai bước trên một dòng sông hai lần vì đời là thay đổi Nhưng không như vậy, ánh mặt trời của em tỏa sáng vạn năm Em sẽ đẹp vĩnh cửu mọi sự trên đời thỏa đáng bận tâm Thần chết cố đuổi theo em khắp nơi qua muôn ngàn kiếp Nhưng em luôn tồn tại bên trong những bài thơ bất hủ mà anh luôn từng viết Cho dù mai thân xác anh mục, linh hồn anh về cõi hư vô Như cô tiên xanh mà anh thấy mỗi đi sâu, khi đau Hay là thiên đường Chỉ cần loài người còn thở và đôi mắt họ vẫn còn tinh tường, xin nhường Bóng anh còn mờ nhạt trong lời hậu thế dù đã thành vô danh Thì thơ anh vẫn sẽ sống và em sẽ sống trong từng vần thơ anh
Anh vẫn một mình loay hoay Đến với căn phòng cũ Mở một bài nhạc thật hay Nghe biết bao nhiêu là đủ Khi mà thành phố tắt đèn Tất cả người chìm sâu giấc ngủ Là lúc ấy anh cô đơn Nước mắt rơi thành ô nước lũ Cảm giác đi xe 1 mình đi hết 1 vòng thành phố Cô đơn chất đống đằng sau còn anh vẫn bon bon đi tiếp Anh biết là những ngày nắng rồi cũng sẽ có ngày mưa Anh biết trong chuyện tình yêu ai chẳng mong mình là kẻ thắng Nhưng ko có 1 cuộc tình nào được gọi là tình đẹp Tình đẹp chỉ trong giấc mơ còn bên ngoài là ngõ hẹp Và anh biết phải làm gì khi mà em chọn câu chia tay Anh cầm cây bút vẽ vào mây những tâm tư anh gửi vào gió Liệu em ở nơi xa đó anh mong em có nhận chăng Buổi chiều hoàng hôn vừa xuống sau lưng anh là đống nỗi buồn Khi mà màn đêm kéo đến cũng là lúc 12h khuya Bên ngoài ko có hơi lạnh trong người anh toàn là hơi bia
Chuyện tình cũng đến lúc kết thúc Một người muốn rời đi, người kia còn ở lại Chuyến xe tình yêu dừng lăn bánh, biết bao giờ thì người mới trở lại Người ta đi tìm hạnh phúc mới, tại sao bản thân lại cứ phải chờ hoài Thu mình lại trong căn phòng u tối, lấp đầy không gian với những tiếng thở dài Như cái cách Xuân Diệu đã từng viết, yêu là chết một ít ở trong lòng Những niềm vui và nỗi buồn từng có, giờ đây bỗng hoá thành cảm xúc trống không Nhớ những ngày vi vu trên đồi gió, nhìn về chân trời để mà hoài trông ngóng Giờ đây em buông tay anh rồi, còn gì nữa đâu mà cứ mãi trông mong Chẳng còn những nụ hôn nồng ấm, chẳng còn những khoảnh khắc ngồi nhìn ngắm mưa rơi Chẳng còn ngồi cùng nhau ngắm hoàng hôn, và lại quây quần vui vẻ ăn bữa tối Đường về nhà hiu quạnh và tăm tối, lắm lúc nhiều đêm cơn mưa giăng khắp lối Em biết không? Con tim anh đau đớn, lặng lẽ mà nhìn chuyện tình ta phai phôi… Verse 2: Anh tự hỏi tình yêu là gì? Mà khiến cho bao con tim tan vỡ Chính em đến rồi cũng chính em ra đi Để lại cho anh một mối tình dang dở Lắm lúc nhiều đêm nghe tiếng lòng mình than thở Cảm thấy bản thân anh lạc lõng và bơ vơ Suy nghĩ bâng quơ hoà cùng ánh mắt thẫn thờ Chẳng biết đây là thật hay là anh đang mơ Những nỗi buồn không tên, anh xin được ghi lên trên trang giấy Vị ngọt ngào của chuyện tình đôi ta, anh tìm hoài giờ tìm đâu chẳng thấy Bầu trời kia đã từng là xanh biếc, nhưng bây giờ chỉ còn là bầu trời vắng mây Em trao cho anh bao nhiêu thứ, tại sao thứ nhiều nhất thì lại là đắng cay Hết thương, cạn nhớ, đoạn tuyệt, tình tan Chỉ mong khi em về nơi ấy, chúc em sẽ có một cuộc sống bình an Còn anh vẫn cô đơn một mình, đêm về làm bạn với khói thuốc và hơi men Những tâm tư nỗi lòng anh giấu kín, thôi đành ngồi lại tâm sự với trời đêm Gọi em là một nữ hoạ sĩ, vì em đã tô một mảng hồng cho đời anh Bầu trời của một kẻ u sầu, từ ngày em đến bỗng chốc hoá trời xanh Nhưng tình đẹp đến mấy rồi cũng tàn, chỉ là duyên kiếp hai ta quá bẽ bàng Hai đứa mình không thiên duyên tiền định, thôi đành rẽ hướng để cuộc đời này sang trang
Mọi thứ cứ thế lặp lại và thời gian như ngừng trôi Bbi em quay bước bỏ anh đi thật xa rồi Anh cũng chẳng thể biết đây có phải kết cục tồi Em như bông hồng gai nàng đâm nát cả trái tim tôi Và bbi còn bao nhiêu tình cảm mà sao nàng lại lỡ buông Nỗi nhớ em hiện về điếu thuốc tàn khi đêm xuống Anh ngồi khóc trong phòng ngân nga mãi một khúc nhạc buồn Hình bóng nàng vẫn hiện dòng nước mắt cứ thế tuôn Lưu giữ từng khoảnh khắc hồi đó anh còn có em Kể từ ngày em đi còn lại là khói thuốc và hơi men Roll 1 điếu k anh sẽ gặp được em Ảo giác bám víu lấy anh trong những cơn say cũ mèn
Anh lại qua nơi đây,nơi ghế đá cũ mà mình hay thương ngồi. Nơi những nụ cười cảm xúc mình có nhau Giờ bầu trời kia đã giấu theo thời gian trôi. Để lại còn mảnh vỡ trong tim theo cơn đau. Màn đêm buông xuống ! Cuồng điên trong anh bất chấp mọi tình huống. Ngồi bầu bạn với ly rượu say anh uống. Tâm sự với khói thuốc tròng đêm này còn đang tàn. Quá khứ lại nhắc anh nhớ lại Càng muốn quên chỉ càng nhớ thêm Nỗi buồn lại về trong màn đêm dài Em là ai? Là một cô gái trong lòng anh nhớ mãi . Là những kỉ niệm trong anh còn lưu lại. Là những tiếng cười tròng anh công mãi mãi ! Tại vì sao? Tại sao anh không có quyền được yêu thương ! Ánh hoàng hồn đã khuất sau lưng đôi. Nơi em về bình yên không có anh. Đường anh về nặng hạt mưa rơi khi bầu trời này đã không còn xanh. Mây xám buồn giường như hiểu được cảm giác trong anh ngày lúc nay Anh chỉ muốn được say thêm một lần nữa ver2 buồn lắm em ơi nỗi buồn này thì mấy khi ai thấu anh đã cố gắng phải chiến đấu với dòng đời nhưng cuối cùng anh lại là kẻ thật bại !
Anh không nhớ nổi lần cuối cùng anh nhìn vào mắt em đó là từ bao giờ Em từng trách anh chỉ ôm ước mơ, còn không sợ mất em thì làm sao chờ? Lúc đó anh có xin lỗi hay không thì kết quả nó cũng như nhau mà Cuối cùng thì hai ta đều ích kỷ, nông nổi, tự trong cao mà Ta từng bắt gặp nhau ở khắp Sài Gòn, chắc là lúc còn yêu thì muốn tránh cũng khó Không thể tin là mình chưa từng gặp lại sau khi mà anh bước qua cánh cửa đó Tình yêu mình từng là ánh lửa đỏ, từng là chim sẻ cố đập cánh giữa gió Cố gắng sống hai cuộc đời, chắc là thằng nhóc này muốn làm thần thánh nữa đó Sao giờ em xuất hiện tại đây vậy? Cuối hàng khán giả với cánh tay vẫy Em từng cùng anh đứng ở hậu trường và cùng anh về nhà sau khi mà bay nhảy Cũng từng nói, "Em không có gạt anh, em thích nhạc anh", and you know the vision Anh từng hứa là mình không nhạt đâu, sẽ không lạc nhau, cùng bên nhau vào khi cần Ngay lúc đó anh chỉ muốn lao xuống, anh thật sự tò mò, em dạo này khỏe không? Nhưng mà sao hôm nay em đi khuya vậy? Ba mẹ em biết là ba mẹ sẽ trông Anh từng mong em hạnh phúc, tới khi em nở nụ cười, anh như bị đâm mười nhát Khi anh đứng trên sân khấu một mình, còn em đứng cạnh cùng với một người khác Em hiểu rằng chúng ta không ai là sai (hah-ah-ah-ah) Chỉ là em không muốn em mãi sẽ là lựa chọn thứ hai Mãi sau những điều anh cho là lý do để anh tồn tại Vậy đâu còn lý do để em ở lại? Đây sẽ là lý do em sẽ thôi đắn đo, cứ ôm mộng hoài So thanks for showing me the exit sign Chưa nói tới đúng sai nhưng chuyến xe dừng lại là do chân anh đặt trên phanh Anh đã không ngần ngại chia con đường làm hai vì anh nghĩ là anh quên nhanh Gặp một cô gái mới coi là cả thế giới, viết tên cả hai lên tranh Không dễ nhiều đêm trắng để chờ lên nắng, giờ thì kí ức gọi tên anh Nên là cứ rót đi, bàn vẫn ướt mặc dù có lót ly Ước gì có thể paste nỗi đau này qua chỗ khác, nhưng không, nó nhân lên, nó chỉ copy Thật khó để nhìn xung quanh khi chỉ trông ngóng vì sao như Tsiolkovsky Để bây giờ em đi mất, liên kết còn lại tồn tại giữa anh và em là chung một tài khoản Shopee Gom hết tất cả về em xong rồi thiêu nhanh Giọng em vang lên trước khi môi em mở, găm thẳng vào anh như là siêu thanh Không cần phải là người giỏi toán, đủ biết đây không phải đổi ngang Em chỉ mất đi một thằng thất bại, anh mất đi một người yêu anh 8515 lần nói anh yêu em ở trong Mess nếu mà em search Cũng tới lúc mình phải quên đi thôi dù từng có với nhau là rất nhiều cam kết Tiếc nhất không phải chia tay mà là không yêu em nhiều hơn trước lúc tình yêu chết Có lẽ phải ghi tên em vào credit vì bài nhạc nào anh cũng viết về em hết Em hiểu rằng chúng ta không ai là sai (hah-ah-ah-ah) Chỉ là em không muốn em mãi sẽ là lựa chọn thứ hai Mãi sau những điều anh cho là lý do để anh tồn tại Vậy đâu còn lý do để em ở lại? (Đâu cần một lý do là...) Đây sẽ là lý do em sẽ thôi đắn đo, cứ ôm mộng hoài So thanks for showing me the exit sign Hah-ah-ah-whoo Hãy gìn giữ nhau trong những kỉ niệm
Anh bước đi bằng một đôi tay trắng. Và trong chờ vào sự may mắn Anh đã bước đi trong nỗi buồn cay đắng. Và chờ đợi một niềm vui say đắm Anh đã bước đi trong màn đêm tăm tối Tất cả chúng đều là màu thâm tối. Anh đang tự tìm ra bản thân nhưng lại không lối Tìm lại cuốn Nhật ký đang nằm ở trong gối Anh viết thêm suy nghĩ,bằng cây bút bi Cuộc đời mình đã trưởng thành,đâu còn mút ti,oh Phải tự đứng lên, đứng lên với cách mà anh còn bé. Ngày xưa mẹ dặn con, nhớ đi chơi vấp đá coi chừng té. Anh đang cười, và bây giờ biết mình vẫn còn trẻ con. Đâu phải thứ rác rưỡi, chỉ là ngoài xã hội anh rẽ non. Anh không làm được gì chỉ một mình với cuốn nhật ký. Mày có chân có tay, mà cứ như thằng tật ý... Nhưng anh viết, mình viết là anh đang viết rap. Anh gửi gắm vào tâm tư, và trái tim bọc thiết giáp. Oh Đến một ngày anh bước đi, bước lên một tầm cao mới. Ánh sáng rọi vào trong tối, điều mà mình tự hỏi làm sao với. Anh đã thoát ra vỏ bọc , và chính thức ra ngoài trời. Dù mình đã đẻ ra, nhưng đâu phải ra ngoài đời. Anh đã mở được cách cửa, là cánh cửa của tâm hồn. Cảm ơn trải nghiệm và cuộc sống đã cho anh đâm chồi. Ey
Đã nhiều lần anh không muốn tiếp tục mà dừng lại Bởi vì làm như vậy nó sẽ tốt hơn cho cả hai Sau những lần cãi vã em luôn là người chủ động rời bỏ Nó khiến tình cảm của anh ngày càng nhạt dần Khi bài nhạc này cất lên anh không thể kiềm được cảm xúc
vậy cho thêm bao nhiêu lâu bao nhiêu khoảng cách để ta đc gần nhau cố gắng bao lần thoát khỏi cơn ác mộng nắm chặt tay em của bao nhiêu khát vọng và nếu lúc đó đôi ta không quay bước đi xa
anh đặt cây bút trên mặt giấy suy ngẫm về chuyện tình đôi ta người ngày đầu gặp mặt đến cuối, cuối đầu rơi nc mắt anh không tham lam , luôn trân trọng những điều mà anh đang có suy nghĩ lạc quan, phúc chốc lại khiến anh từ bỏ tay ôm, tay nắm , mưa rơi,
Gia đình của tôi không được trọn vẹn Giữa những bộn bề mà ba gây ra Với sự cảm dỗ của những vật chất Và rồi cuộc sống của ba xa hoa - Mọi thứ đỗ vỡ gánh nặng nợ nầng là 1 trong số mẹ tôi phải trả Mượn nợ ngân hàng, vây lãi, trả góp Chủ nợ cứ dí mãi vẫn không tha - Sau bao nhiêu lần mẹ muốn tự tử Để lại tất cả muộn phiền ở đó Mẹ vẫn không đành bỏ mặc đứa con Mới 15 tuổi vẫn chưa hiểu rõ - Sự đời đau đớn gánh nặng đồng tiền Con chưa đủ lớn để trãi hết qua Nhưng mà mẹ ơi con cố đi làm Để em và mẹ mốt đỡ vất vả - Mẹ hay hỏi tôi sau này làm gì Tôi liền trả lời muốn thành anh hùng Như supperman giải cứu nhân loại Để mẹ không phải đi đến đường cùng - Nhưng ba có tệ thì ba vẫn là ba Con mong là ba nghe và thấu hiểu Gia đình này vẫn tha thứ cho ba Nên ba đừng làm cho mẹ khóc nhiều
Tích tắc tich tẳt 1 cậu bé nhỏ bên hồ rới nước mắt Nắm tay siết chặt Ba mẹ của nó h đây đã chết lặng Khung cảnh trước mắt Bao nhiêu người quay lại tiết thương cho khoảnh khắc Một cậu học sinh giờ đây sẽ ko còn đi học và cả cuộc đời này cậu cũng sẽ vắn mặt
Dừng lại thêm cả trăm lần nữa, và anh sẽ ko bik khi nào mà trái tim anh cần sửa Bởi vì đơn giản là..mọi thứ không còn như xưa, nếu ký ức mà có thể bán thì chắc chắn anh dư thừa
Lll Ngồi nhìn ra xa cố níu giữ tia nắng vàng đang hấp hối Chỉ một mình anh ngồi bên đường khi bầu trời sắp tối Sự thất vọng thể hiện qua ánh mắt Lòng trắc trở thể hiện qua đôi môi Có những điều anh vẫn còn khúc mắc Nhưng vì em đi rồi nên anh cũng đành thôi Có những chuyện chỉ anh và em biết Nhưng ta chẳng giải quyết được cho nhau Một vài điều anh cho là cần thiết Nhưng sợ chạm vào quá khứ làm em đau Chuyện 2 ta như bức tranh loang màu Không hoàn thiện - không đến được với nhau Hiện tại không thành chẳng nói đến mai sau Nhưng mỗi người phải giữ 1 con tim rỉ máu Mỗi người hãy thôi quan tâm đến quá khứ Và hãy nhìn về chuyện của tương lai Biết không thể sống nếu thiếu đi tương Nhưng hãy để ý người cạnh bên mình là ai Xem cách họ quan tâm mình thế nào Nguyện vọng của họ là bên em mãi mãi Chẳng cần biết đúng sai hay ra sao Nhưng có em họ coi đó là niềm tự hào Ooo Anh … Không biết được em đáng muốn gì Nhưng, nước mắt khiến em phải nhoè mi Và khó khăn tình cảm là vốn dĩ Nhưng vẫn muốn bên em kể cả khi Anh không nhận được tình cảm mà em muốn cho đi Và em vẫn nằm trong lòng anh cả suy nghĩ hay tư duy Bởi có rất nhiều chuyện khiến anh trở lên lầm lì Anh vẫn muố mình hạnhnphucsnhay tình yêu lonely
Cơn mưa ngoài kia còn nặng hạt
Tay cầm điếu thuốc để bên gạt tàn
Mi mắt đợm buồn ngày hộp tan
Chia ly theo 1 buổi chiều tàn
Chuyện tình thấm đậm nước mắt ngày tan hoang
Mình anh trên con phố nhỏ vẫn còn đọng 1 chút vị nòng nàng
Ngày chúng ta bắt đầu tay kề vay moi cười
Chưa nghĩ tới những chuyện khuất mất ở trong đời.
Vô tư ngấm nhìn những áng mây xa vời.
Phố thị đèn đường vẫn còn nhộn nhịp
Dòng người nối nhau , cười đùa Mi mắt thiêm thiếp.
Và rồi chuyện gì đến cũng đến những biến cố đã khiến e xa rồi.
Bầu trời kia mưa thêm nặng hạt hiên nhà dòng nước đỗ ào ạc
Như truốc hết một nỗi tâm tư vào bài nhạc.
Nhắn guoi hạt mưa mang đến e nổi nhớ
Nhắn guoi cơn gió xì xào mang đến e 1 niềm vui.
Còn tôi vẫn trọn vẹn một nổi buồn thôi.
Bầu trời đang như muốn thét hết nổi niềm
Còn a vẫn mang nặng 1 thứ vẫn mãi kiếm tìm.
........KT🎉
Hay og oi
Không nên gặp thì cũng đã gặp
Không nên thương thì cũng đã thương
Có phải chăng duyên trời sắp đặt
Ta chẳng thể đi chung 1 đoạn đường
Em hãy tự ôm lấy bản thân mình
Bởi vì nơi đây sẽ chẳng còn anh nữa
Thứ anh nợ là cả tấm chân tình
Thứ mà em nợ là 1vài câu hứa
Em đâu biết là từng có 1người vượt trăm cây số chỉ để nhìn thấy em
Em đâu biết là những dòng tin nhắn ấy là nước mắt rơi xuống vào mỗi đêm
Ta cứ mãi tìm kiếm sự cảm thông
Nhưng lại quên trân trọng những cảm xúc
Bao cố gắng giờ này cũng bằng không và anh thầm mong chúc em được hạnh phúc
.
Tâm hồn này cảm thấy thật trống vắng
Ngay từ lúc mà em quyết rời đi
Ngày hôm ấy bầu trời cũng không nắng
Mây lặng trôi cũng không nói lời gì
Như tiếc thay cho câu chuyện đôi ta Vội phôi pha khi khi chưa kịp nở rộ
Cùng mây ngàn vương vấn ở nơi xa
Còn nơi ta chỉ còn chút mơ hồ
Giờ nơi anh không còn những màu nắng
Thay vào đó chỉ còn mở màu đêm
Nơi niềm vui thay vào nỗi sầu lắng
Màn đêm vắng khiên tim lại đau thêm
Có nhiều lần anh cũng đã cố gắng
Làm phai mờ hình bóng em để lại
Nhưng vô tình lãng du qua phố vắng
Vài quán quen làm anh không thể phai
cho mình xin lyric bạn nhé
Cho mình xin 1 vài câu liric nha
Cho mik xin vài câu lyric nhé bạn
không nên gặp thì cũng đã gặp, không nên thương thì cũng đã thương
Có phải chăng duyên trời sắp đặt, để chúng ta không chung một đường
Anh tự ôm lấy bản thân, bỡi bì ở đây không còn em nữa
Thứ anh nợ cả tấm chân tình, thứ em nợ là một vài câu hứa
Em đâu biết luôn có một người mỗi ngày đi làm để được chờ em
Em đâu biết từng có một người luôn muốn nhắn với em mỗi đêm
Ta cứ mãi tìm sự cảm thông, nhưng lại quên trân trọng cảm súc
Bao cố gắn tất cả bằng không, anh cũng thầm chúc em hạnh phúc
Tâm hồn này thấy thật trống vắng, ngay từ lúc em quyết rời đi
Ngày hôm ấy bầu trời không nắng, mây lặng trôi cũng không nói lời gì
Như tiếc cho một câu chuyện, vội phôi pha khi chưa nỡ rộ
Cùng mây ngàn vương tới nơi xa, còn nơi anh chỉ còn lại một chút mơ hồ
Nơi niềm vui thay vào sầu lắng, màng đêm vắng khiến tim lại đau thêm
Có nhiều lần anh đã cố gắng, làm mờ phai bóng hình em ở lại
Nhưng vô tình lãng du qua phố vắng, nhưng nỗi buồn anh không thể mờ phai…! Em ơi
Cho tui xin lyrics của bạn nha, tui sửa chữa lại một tí thui à
Tự thấy mình ở trong cộng đồng, đầy rẫy bất đồng khiến suy nghĩ chất đống, ra xã hội đối xử bất công, nhưng đừng để ý ,hãy cho tâm trí là khu đất trống, hãy thoải mái như biển mêng mông, trái tim mơ mộng như là ánh sáng , ra ngoài trời hít thở ban công, tự nhiên thấy lòng mình tự tán thán, ngồi câu cá ở bên bờ sông, ngắm bầu trời và ăn bánh rán, những tích cực làm cho con người không bị chán nản, họ cứ hay than vãn mệt mỏi, nhưng đòi hỏi mình phải nỗ lực, cho dù cuộc sống có khổ cực, mặc kệ người đối xử giang ác,kẻ hai mặt sẽ bị báo oán ,còn đối với ta chẳng cần tính toán, con người mình mình biết bản thân chứ đừng nhiều kết quả như là bản nhân, họ nói gì mà sai về mình thì đừng oán hận, vì có thế thì bị gục ngã, mình bước đi trên cuộc sống này cưỡi con ngựạ đi hết địa hình, hưởng cả cảm xúc như là tình yêu, thì khi kết thúc đừng làm kẻ lụy tình, phải biết mình có não thông minh, còn nếu ngu là do trong tính, muốn hưởng được kết quả lung linh,trước hết đạo đức là thứ cung kính, đính chính lại chính là biết điều, không cần tiến sĩ hay là biết nhiều, kẻ hèn nhát là kẻ nói nhiều còn người bản lĩnh đó là người biết liều, ông trời đã cho ta tất cả, từ sự sống cho đến cái chết , cho ta một tinh thần nếu như vững chắc thì làm điều có ích trước khi chấm hết, chấm từ gia vị mặn ngọt cay, từ đó trong đầu kinh nghiệm đúc kết, đừng bò lết như một con sâu hãy nhảy cao như một chú ếch, nếu đã cảm thấy được động lực thì chinh phục sao là điều trên hết,Oh
Chất chứa cả đống nước mắt,
Cố giấu sau mi,
Là đàn ông, nên phải cố,
Nuốt nước mắt vào bên trong.
Dù là có đau, như hàng vạn vết dao đâm vào.
Hãy tìm lại chính m của ngày xưa,
Cái thời còn chưa bước chân vào xã hội.
Cái ngày m còn được cha mẹ che chở.
Dù là chưa được trọn vẹn,
T vẫn sẽ mãi nhớ,
Vẫn mãi trân trọng thời gian ấy,
Vì t biết từ đây về sau
Sẽ không bao giờ được quay trở lại
Cùng chung căn nhà đó,
Và đó vẫn sẽ mãi là ký ức
T sẽ không bao giờ quên.
Và bây giờ tao bước chân vào xã hội,
Đầy bon chen, sống đều vì vật chất,
T không hơn thua, không ganh đua,
T phải luôn cố gắng vì phía trước,
Dù là thành công hay thất bại,
Dù là cay đắng hay buồn đau,
Nơi m không được phép gục ngã,
Nơi m không được phép buông xuôi
Nơi m phải cố gắng vượt lên tất cả
Ver 1
Vẫn như thường nhật anh ngồi ở đó
Bầu trời hiu hắt đôi mắt lim dim
Lại nhìn thấy em hạnh phúc bên nó
Lòng ngực đau thắt man mác con tim
Nhớ lại câu chuyện của ta ngày xưa
Ngày mà ai đó đã chưa từng đến
Em không mở lòng vào những ngày mưa
Có lẽ đôi ta giờ đã cập bến
Hạnh phúc này anh không thể níu giữ
Cũng chẳng mong em trao cho ai khác
Điều đó khiến anh trở nên ích kỉ
Nhưng đau em ơi tim anh tan nát
Ngày bên em, anh đã từng nói thiếu em anh sẽ không sống nổi
Và bây giờ điều anh làm duy nhất là đưa làn khói đi sau vào 2 lá phổi
Thuốc lá, không khiến anh thấy bớt nhớ em
Công dụng duy nhất của nó là làm cho cuộc tình đôi ta trở nên đắng thêm
Lấm lem
Mắt anh ngấn lệ vào mỗi tối
Bước vào bản nhạc cảm xúc dẫn lối
Nhưng sau tất cả có 1 lời anh rất muốn nói là
Nhớ em
Ver 2
Hai ta giờ đây như người dân ngược lối, anh không còn muốn chối khi thấy nhớ em
Kí ức đôi mình anh vẫn lưu trữ trong bộ nhớ đầy không muốn xóa thêm
Ngày em đi, để lại trong anh rất nhiều khoảng trống
Anh cũng chẳng mong rằng một ngày nào đó
Em lại cảm thấy lạc lõng giống anh
Tình chỉ đẹp khi tình dang dở Viết lên câu rap anh thấy mình văn thơ
Là tình đầu nên còn bỡ ngỡ
Chỉ tiếc tình mình nhanh như một cơn mơ
Anh biết câu chuyện này đã trôi qua lâu
Nhưng ở trong anh đó là chấp niệm
Thước phim ngày đó giờ vẫn đang chôn sâu
Nhưng thật em ơi anh vẫn luôn ao ước có 1 phép nhiệm màu
Em có biết
Tình cảm đi qua đôi ta còn lại gì? Là hình kỉ niệm vẫn luôn còn chật ví, và rồi 1 lần anh trở thành Thịnh Suy
Ước mi
Từng giọt nước mắt rơi trên dòng nhật kí
Nhắc lại câu chuyện mà anh từng ghi
Anh khóc cũng chẳng có gì vô lí Bởi nỗi buồn kia vẫn luôn ngồi lì
Cô gái ngày ấy vẫn luôn mỏng manh
Nhưng tay em cầm đã là ai khác
Bầu trời ngày ấy vẫn cứ mãi xanh Để con tim anh dần được chữa lành
Vài lời rap cũ hôm nay anh viết Chỉ để nhắn nhủ vơi em một điều Cầu mong sau này em vẫn luôn biết là phía sau của em vẫn luôn còn có anh
cho mình xin lyrics nha bạn
@@nguyennhan-o1i ok bạn
Ở căn phòng trống
Tâm tư còn đống
Anh còn chờ mong
Em còn về không
Vài dòng suy nghĩ vẫn còn ngỗn ngang
Và anh biết chuyện tình mình cx đã vỡ tan
Đã từng đi qua hết bao hàng quán
Ngồi trên xe tay ôm nhau và ta đã cùng bàn tán
Thời gian , suy cho cùng cũng chỉ là thước đo
Nắm chặt tay vốn dĩ là rất khó
Nên việc buông tay cả hai cũng đều rõ
Trên con đường anh vẫn chạy mỗi buổi sáng
Ngang từng quán điểm tâm mình cùng ăn
Anh nhớ lại những kỷ niệm xưa cũ
Nhiều nỗi nhớ anh xếp thành nhiều ngăn
Trời tháng 10 bắt đầu se lạnh
Ở nơi đó em có lạnh không
Mùa đông năm nay cô đơn và lạnh lẽo
Vì anh biết không còn em bên cạnh
Anh nhớ em của những ngày xưa đó
Anh nhớ em của ngày trước đây
Anh gặm nhắm những kỉ niệm của quá khứ
Vì anh biết em chẳng còn ở đây…..
Cuộc sống a lênh đênh vô định từ thuở nhỏ đâu dc trải thảm hồng
Khi nốt nhac của beat vừa vang lên
là đến lúc cảm xúc dc trải lòng
Còn nhìu điều thổ lộ để tỏ bày
cố gắng thoát khỏi con ngỏ này
Mong là ơn trên ban phước
và mong là k ai từ bỏ mày
Chuyện mình còn nhiều khuất mắt
Nhưng để nói sau đi
Cốt giải quyết những nút thắt , và những giọt lệ cố giấu sau mi
Nhìn ba mẹ còn làm lụng vất vả , hằng đêm còn thức trắng lao tâm
Tao như muốn từ bỏ tất cả , cảm giác đó nhue ngàn mũi dao đâm
Mong mọi thứ đc bình yên và trắng khôi và tinh khiết
Mong mọi cố gắng dc công nhận dc công chieu dc trình duyệt
cố lụm lặt trải nghiệm để có thêm phần hiểu biết
Túp liều tranh 2 quả tim vàng chỉ là còn trong tiểu thuyết
xã hội bị chia nhìu rẽ hương kbt đâuu là dự định cho tương lai
Khbt còn bnhiu thử thách qua màn để đến chương 2
Trong căn hẻm nghèo biết bao nhiu tệ nạn ở trc mắt
cố k xa lầy vào nó cũng đã biết bao bước ngoặc
Cũng có nhiều ng tu bo cũng co ng đã ra đi
Và còn ít ng xót lại có ng lệ đổ hoen mi
anh còn nhìu thứ trắc trở và biết bao nhiu dự định trong đầu
Ai chẳng mún là vì sao sáng đạt hết thứ mình mong cầu
Vòng lặp có rất nhìu ngã rẻ đa phần là những màu đen tối
Có những nỗi niềm ch giải quyết, nc mắt lân dài trên gối
Nên t chỉ muốn trân trọng phút giây dc tồn tại tại
Có ý chí vượt qa k để tgian bị động lại
Khi gặp phải biến cố t khbt gọi tên ai
Cũng đã đen khoảng khắc t thì thầm ở trên mic
Tỉnh dậy đi nào tôi ơi
Người ta cũng đã đi rồi
Chỉ còn mình tôi vẫn đơn côi
Chuyện mà mình đã cố nhưng không nổi
Mày xem họ là duy nhất
Họ xem mày chỉ là thừa thãi
Mày đau vì họ đi mất
Còn họ thì vui vì chuyện mày vừa trải
Nên là đứng dậy tôi ơi
Ngoài kia còn ti tỉ người mà mày muốn yêu
Đừng có lụy tình tôi ơi
Hãy sống hết mình rồi mày sẽ gặp người mà mày muốn chiều
Mày phải nên nhớ rằng
Tuy mày nhạt nhưng mà mày tốt
Mày phải tự hỏi chăng
Tại sao hay xui mà lại không hay tốt
Ver 2:
Con gái thì yêu bằng tai
Con trai thì yêu bằng mắt
Cuộc tình dù đúng dù sai
Thì tôi vẫn luôn là người mất
Đôi lời mà anh đang viết ra
Anh mong em sẽ luôn giữ gìn
Đôi khi cô đơn sẽ cố gắng giết ta
Nhưng anh mong em sẽ luôn luôn giữ mình
Đôi khi chỉ vì vài cử chỉ
Trông vô tri nhưng lại khiến mình sầu
Đôi khi vì vài dòng suy nghĩ
Nhưng lại luôn khiến cho tim mình đau
Anh mong em của sau này
Sẽ gặp được người em yêu và hạnh phúc
Một người không khiến em phải sầu cay
Một người luôn quan tâm em đến từng chút
Một người luôn khiến em mỉm cười
Một người mang lại một mối tình màu hồng
Một người em luôn khoe là điểm 10
Một người em xứng đáng gọi là chồng.
Một cậu nhóc sinh ra trong nghèo khổ
Không có cha mẹ, không có anh chị em
Chỉ có một mình trên đường phố lạnh lẽo
Sống nhờ vào những đồng xu từ lòng thương xót
Anh ta không biết đến niềm vui hay nỗi buồn
Chỉ biết đến sự sống còn và tự bảo vệ
Anh ta không có bạn bè, không có đối thủ
Chỉ có những kẻ thù muốn cướp đi mạng sống
Anh ta không có giấc mơ, không có hy vọng
Chỉ có những ác mộng và nỗi sợ hãi
Anh ta không có tình yêu, không có tình thân
Chỉ có những vết thương và nỗi đau khổ
Nhưng anh ta có một thứ mà không ai có
Đó là âm nhạc, là niềm đam mê
Anh ta viết rap bằng những lời chân thành
Anh ta hát rap bằng những trái tim nồng nàn
Anh ta rap về cuộc đời mình, về những gì anh ta đã trải qua
Anh ta rap về thế giới này, về những gì anh ta muốn thay đổi
Anh ta rap về tương lai mình, về những gì anh ta mong đợi
Anh ta rap về chính mình, về những gì anh ta tự hào
Anh ta là một cậu nhóc mất hết tất cả gia đình tiền
Cầu xin người hãy cho con 1 cây thánh Giá
Vì con muốn ân xá
Được tha thứ bởi người cha xứ
Muốn đc tha thứ hết tất cả mọi thứ
Nó cứ bám riết lấy chẳng chịu buông tha
Tủi thân trong vô vọng tiếng khóc và la
Xin người hãy cho con một góc nhìn mới
Vì đời của con nhìn đâu cũng thấy là góc chết và tối
Mọi lỗi lầm đã từng mắc phải khiến con phải lầm đường lạc lối
Hãy cho con 1 cái chìa khoá để mở ra thế giới mới
Cánh cửa ngay trước mắt chỉ có ngắm chẳng thể với
Bởi con đang chưa có chiếc chìa khoá để mở cánh cửa ra chân trời mới để bước tới
Tự hỏi?
Mong mỏi!
Mất bao lâu thì mày mới có thể ra bước ra Khỏi cuộc đời tràn ngập sự bi kịch và thảm khốc!!!
Thế giới bỗng dưng chỉ còn lại một mình ta
Ngồi tựa thu mình trong phút chốc
Tâm trí chứa chấp hàng vạn ngập tràn câu hỏi
Những suy nghĩ tiêu cực cứ tiếp tục len lỏi
Liệu mình có thể tài giỏi
Liệu mình có thể chịu nổi
Liệu mình có thể cứng cỏi
Liệu mình có thể sành sỏi
Bao nhiêu mới là đủ hả
Bước đi yếu đuối lả tả
Yea hai ta khác nhau
Sống tách biệt hai thế giới
Em váy trắng và tinh khôi
Anh khó có thể nào với tới
Như công chúa trong cung điện
Lộng lẫy và xa hoa
Anh chỉ là kẻ du mục
Nhìn thấy và lùi ra xa
Em mang cao gót có cuộc sống thật mỹ miều
Anh chân trần đần lao rốc
Vì đời bắt anh phải nghĩ nhiều
Nếu em thất bại
Cả gia đình vẫn dõi theo
Còn khi mà anh đã thất bại
Thì Cả gia đình anh đói meo
Phải làm sao để có thể nói cho em hiểu
Nhưng khi chấp nhận một thằng như anh
Anh đã biết em yêu thật nhiều
Babe
Đời của anh còn khốn khó và gian nan
Trong khi cuộc đời của em
Là hào nhoáng và an khang
Ta không thể sống cùng nhau
trong một thành phố
Nơi em ở là phố thị
Còn anh ở vùng ngoại ô
Ta không thể sống cùng nhau
Trong một thành phố
Chân anh còn dính bùn nên anh cũng ngại vô
lại 1 ngày thật là mệt mõi
với nhưng công việc đè nặng lên vai
những cảm xúc trong lòng của tao
chỉ có tao bik chẳng ai thấu hiểu
nhưng ngày dài nó vẫn lập lại
nhưng mà tao vẫn chẳng thể nói ra
chỉ mình tao ở trong bóng tối
với những làng khói nó vẫn bay wa
yea tao vẫn ráp
để giải tọa với nhưng nỗi buồn
ko than thở với 1 ai cả
với đống tích cực ở trong đâu này
đêm đêm tao chỉ bik ngôi chs với ma
chẳng có ai ở bên tao cả
và tao chỉ mong là tao có thể vực wa nỗi đâu này
Bước tiếp để tao thấy ánh ở phía trước
và đôi lúc cảm xúc chênh vênh
khi tao nói ra chẳng
có ai nghe cả
Em sẽ ổn không khi chuyện tình mình dang dở
Tình đắng tình rơi như ly rượu này tan vỡ
Anh muốn tắt thở, vì những trắc trở
Rồi chì có thể nhìn điếu thuốc mà than thở
Không nỡ, xa nhau
Hơi ấm, ta đâu?
Hoa nở, hôn lâu
Ký ức, chôn sâu
Và nếu có thể bắt đầu lại anh sẽ không cho phép mình đi đến
Vì không đến, em sẽ không đi
Tình sẽ không chết, chẳng có chia li
Và giờ anh phải làm gì đây hả em
Thức trắng đêm để nhìn bầu tối đen
Một mớ vui buồn cuộn thành vòng tròn rối ren
Bật mess lên
Vài dòng nhắn chỉ còn là đã xem
Em biết mà
Anh đã yêu em và bỏ quên cả thân xác
Mặc cho dày vò khiến con tim anh tan nát
Trực chờ yêu thương mà em coi là ban phát
Ở một trang khác, là đống đỗ vỡ mà anh gom nhặt từng chút
Là nỗi cô đơn cứ nhân lên theo từng phút
Ta từng chúc nhau mãi không xa rời
Dù khi nhắm mắt thì cũng chỉ là xa đời
Mà giờ phố vắng không em anh bơ vơ trong đêm
Cố gắng quên mau bao yêu thương trao nhau
Vẫn là tán cây đó, nhưng bình minh đâu là em nữa
Tháng năm đó, trái tim anh cần được đem sửa
Hứa hẹn thật nhiều để rồi kết thúc thật đâu
Dưới ánh chiều vàng mình đã hôn nhau thật lâu
Khói thuốc chưa tàn anh lại vội siết thật sâu
Nếu như được quay lại liệu rằng em có gật đầu
tim em như vỡ nát trong nỗi đau chôn vùi thể sát khi thấy anh đi cùng người khác mà trong lòng em như một hình phạt
điếu thuốc lá làm em cay đắng
khóc trong bóng đêm và bật nhạc
nhưng bài nhạc này lai nghe đau quá vì anh đã sáng tác dành cho ai
em sẽ không khóc đâu nhưng hai bên mắt lại rơi hạt lê
hứa vơi bản thân là sẽ không đau nhưng khi thấy anh là hai hàng lệ
kiếm người yêu thì đâu dễ nhưng khi chia tay lại thật dễ dàng
thôi tốt hơn là để anh đi chứ mà níu kéo thì anh nể
''em yêu anh nhưng anh lại nỡ quay lưng đi
nhưng vì anh đã yêu cô ta
bỏ mặt em khóc bên hiên nhà''
cố giấu đi nước mắt ''sau chia tay là những vết cắt''
cố giấu đi nỗi buồn thay vào đó là những nụ cười
những nụ cười thật giả trân
nhưng em phải cố thay đổi bản thân
khi tay ai mà chả khóc
nhưng em phải cố để thật vô tâm.
'' em yêu anh nhưng anh lại nỡ quay lưng đi
nhưng vì anh quá yêu cô ta
bỏ mặt em khóc bên hiên nhà''
viết 20p :)))
xin vài lời để làm bài hát hát cho bạn nghe nó thấy tình :))
Tại sao chúng ta lại im lặng
Khi mà những yêu thương vẫn còn đấy
Ta cứ vô tình trở thành xa lạ
Liệu đánh mất thì có thể tìm thấy
Anh đã mơ về mọt ngày nào đó
Anh chở em về ngay trên lối quen
Ta tựa vai bên nhau 1 chiều gió
Anh khẽ vén làn tóc của em thôi rối ren
Bởi tình đầu có lẽ là ngây ngô
Là những cảm xúc chưa xác định rõ ràng
Em thì bận bịu còn anh thì hay lo
Nên có đôi lúc ta nch thật phũ phàng
Nhưng mà em ơi , đừng để đêm trôi
Anh muốn lưu giữ kỷ niệm trên môi
Dù biết rằng một ngày nào đó ,ta có thể, sẽ phải quên thôi
Hook : Và từ em ngày hôm đó em đã bước đi thật xa
Những vết xước cứ them trên làn da
chẳng còn nụ hôn gió vài giỏ hoa trước thềm nhà
Tất cả điều mong cầu giờ đã hoá thành điều lạ
Trạm dừng chân nơi hai chúng ta từng qua
Ghế đá con phố bên góc cây tùng già
Giờ đã hoá hư không theo gót ai về nhà
va Em - giờ đã là của người ta
ver 2 : Có thể ngày mai là 1 ngày nắng khác
Vẫn lại bên nhau như chưa có cách xa
Nhưng cũng có thể yêu thương này chẳng màng
Em vội ra đi và ta lại trách ta
Có lẽ thật dễ để chúng ta bắt đầu
Từ xa lạ rồi hình thành quen nhau
Tại sao kết thúc lại là thứ quên lâu
Dày vò trái tim này phải càng thêm đau
Nên trân trọng là thứ anh mong cầu
Còn gặp còn thấy nhau như vậy là mãn nguyện
Tình yêu chính là 1 câu chuyện không đầu
Hai chúng ta cần viết tiếp sau nhiều lần hàn huyên
Xin đừng biến yêu thương trở thành nút thắt , đoạn dây đang dài càng ngày mất chút
Và để cho những ngày bên nhau với ta sẽ luôn là phút nhất
Giấc mơ ngày ấy nay còn đâu
Kỉ niệm ngày ấy nay còn đâu
Khoảnh khoắc gia đình sum họp
Nó đã không được nhìn thấy từ bấy lâu
Nó đã phải ra đời từ khi còn rất bé
Bởi vì câu chuyện gia đình nó sức mẻ
Nó dặn lòng mình phải kiên cường mà tiếp bước
Vì giờ chỉ còn một mình nó nên phải bước tiếp
Những lời nói dị nghị của xã hội
Phản xét nó là đứa trẻ mồ côi
Họ gọi nó là thành phần đen tối
Nó chỉ nghe và lẳng lặng cười thôi
Nhưng đêm về nó lại khóc ướt gối
Nó suy nghĩ tại sao lại nói vậy về tôi
Bởi vì đơn giản nó chỉ là một đứa bé
Và trong câu chuyện này nó hoàn toàn không có lỗi
Và sau những ngày tháng như vậy
Nó đã tìm được cho mình một điểm tựa
Nó nghĩ chuyện tình yêu này sẽ là màu hồng
Nhưng cuộc đời bảo với nó là không
Nó lại thêm một lần rơi vào tuyệt vọng
Và tự hứa với mình sẽ không tin vào đàn ông
Nó suy nghĩ và muốn chọn cái chết
Vì nó cho mọi chuyện như vậy sẽ là hết
Em…. Dẫu anh biết….. đôi ta không đi được xa
Dẫu anh biết trong cuộc tình này… em không có sai
Nhưng anh vẫn ở đây với những nỗi lòng buông thả
Anh Cứ níu kéo, cứ hi vong mà em vẫn cứ nói là say bye.
Tất cả những thứ anh từng nghĩ về điều tốt đẹp
Anh đã từng mơ về những thứ cao sang
Oto, nhà lầu và tất cả anh từng cố gắng
Mà bỗng chốc trở nên dở dang.
Vì em đấy
Cả động lực
Sự thúc đẩy
Mọi buồn bực
Anh đều cố gắng kìm nén và dấu vào tâm tư.
Miệng anh cười nhưng tâm anh sống nội
Cả cuộc đời anh anh nghĩ cho gia đình
Vì bản chất ý nghĩ đó không bao giờ gây nên tội.
Sự trung thực của anh em đã lấy hết
Mọi ưu phiền anh đã bỏ ngang
Vì anh thấy đó là điều cần làm
Để anh có thể thêm em vào dấu gạch ngang
Cảm ơn em đã cho anh những ngày mà anh nghĩ đó là tình yêu
Anh không trách em tự nhiên bỏ ngang anh
Cảm ơn em đã cho anh biết cảm giác như thế nào là hạnh phúc,
Nhưng tình yêu mà anh nhận được là quá mong manh.
Mong sao sau này em sẽ gặp được người thương
Tốt hơn anh, giỏi hơn anh và em se trở thành người bình thường. No cap, đừng trap
Giờ anh đã biết em không phải là em của ngày hôm qua
Em đã biến thành một kẻ khác
Tâm anh không muốn nói em như thế này
Xứng đáng vơi biệt danh kẻ được sinh ra từ bãi rác
Anh xin lỗi vì những gì anh said
Và anh cũng không muốn quay lại
Níu giữ chỉ làm lòng thêm thương tổn
Để mội mai người ta bảo anh là ai , ai ai.
Viết trong 30p.
định viết vài câu nhưng không biết được mở bài
vẫn như ngày thường lại xiết vài hơi và buông tiếng thở dài
em đã yêu ai hay vẫn còn khóc đến sưng mắt thế kia
vẫn còn giảm cân hay nghe nhạc buồn và thức đến khuya
nhưng em ơi em vẫn xứng đáng để yêu thương mà
em vẫn xứng đáng để đường tung hô và em
em vẫn còn nhớ lần đầu tiên ta đã đi trên con đường mưa
vẫn 2 đứa 2 ly trà sửa trên chiếc wave và con đường xưa
chắc bây giờ em cũng đã quên và trên vai đã ám mùi khói thuốc
sáng mai còn chưa biết phải ăn gì thì tình yêu làm sao mà nói trước
bạn ơi mình xin lời này đc kh ạ,nếu đ mình cảm ơn
Tụi mình ở chung một thành phố
Chung một cơn mưa,
Cùng một bầu trời
Nhưng mà chẳng biết khi nào
Mới gặp lại nhau nữa
Hai người xa lạ, gặp mặt rồi quen nhau
Sống chung một thành phố, vội vã, thương đau
Đèn đỏ rồi vàng xanh
Nay đi hoài sao chẳng tới
Bên ngoài ô cửa nhỏ
Chiều tà ngã sẩm tối
Em đã dùng hết sự mạnh mẽ
Để nước mắt không rơi xuống sàn
Pause một bài hát
Nhưng chẳng thể ngưng được thời gian
Tương lai em thương ai
Khi mà chưa quên được chuyện của dĩ vãng
Ngày rời xa em như mất đi
Một nốt la trên phím đàn
Không có em những ngày trải qua
Thì anh mới hiểu một điều là
Căn phòng lạnh lẽo tới mức
Không cần dùng tới điều hòa
Những món quen sẽ chẳng còn ngon
Vì thiếu đi em một phần đủ lớn
Ở trong đời anh
Keep your love
Giữ lại tình yêu em đi
Biết đâu ngày mai ta gặp nhau,
Vào một đêm sao
Ta sẽ cùng khóc, cùng cười,
Ai mà biết được sẽ là chung lối
Hay là trùng khơi
Bước tiếp hành trình mới
Hay ngã vào trong vùng rơi
Đếm trạm cuối cùng rồi
Chuyến xe phải dừng thôi
Em à...
Sơ sơ cũng đã trôi qua biết bao nhiêu là ngày tháng ấy
Những nỗi niềm kỉ niệm của ngày xưa nó vẫn nơi đây
Ở nơi khi xưa ta đã cùng mơ ước bao nhiêu điều đấy
Để rồi cả hai tuyệt vọng để tình yêu ra khỏi tầm tay
Em là 1 cô gái đẹp mà anh kh nghĩ là mình sẽ có
Có lẽ bản than may mắn nhận được em những tình yêu đó
Chỉ tiếc là anh sống chó khiến cho em đau khổ đủ đường
Còn anh thì vẫn luôn chỉ hừm ...mãi là kẻ tầm thường
Có thể anh chỉ biết thương khi bản thân mình đã đánh mất
Còn những ngày ấy diễn ra có lẽ cũng chỉ là chật
Ngày em chọn rời đi anh đau như vỡ gan mật
Lời đời nói khi mất thì tìm anh tin chắc nó là sự thật
Em anh không biêta bản thân này sẽ yêu ai hay bên ai 1 lần nữa
Nhưng những ngày tháng bên em nó mãi là thứ mà khắc ghi đó là 1 bài học vỡ lòng dạy cho anh cách làm người anh nhớ em
Chuyện đã trải qua nhưng anh vẫn thấy khác lạ
Đi trên những nẻo đường quen nơi này từng có đôi ta
Ký ức nó lại ùa về cho dù là tim sắt đá
Không đau thì cũng phải xót những kỉ niệm đã từng xảy ra
Bản thân anh cũng chỉ muốn trở lại như những ngày trước
Ngày mà anh có em nhưng như thế thì nó sẽ ngược
Dù cho anh có mong có muốn mãi thì vẫn không được
Đó là cái giá phải trả cho những gì anh đã đánh cược
Tình yêu có lẽ thứ con người vẫn không thể hiểu
Vì khi đã yêu rồi ai dùng trí não để mà yêu
Tình yêu nó vốn chuyện con tim mỗi người mỗi lòng mỗi mách bảo
Nếu như mà có thể hiểu thì nó không phải tình yêu
Sau tất cả đã qua anh mong em được nhiều may mắn
Trải qua hết những đều em muốn trọn vẹn như cách em yêu
Đó là tất cả những gì thân em xứng đáng mà mình sẽ có
Chứ không phải nhận lấy những trò như cách anh đã từng yêu
Anh quên nụ hôn ta ngày đó, những khoảnh khắc ta đã từng trao nhau
Bây giờ 2 ta đâu còn gì ngoài những mảnh vỡ nay đành phải chôn sâu
Bước đi, anh bước đi trong vô thức, và nhìn lại, từng kỉ niệm đã qua
Tình yêu của anh không còn quan trọng khi mà trái tim của em đã đủ chỗ
Bao tổn thương 1 mình anh gánh chịu những ký ức bây giờ anh mang theo.
Cuộc gọi nhỡ mỗi đêm vẫn rung lên nhưng không 1 ai chịu hồi đáp
Anh thì chẳng biết nên phải làm sao khi mà hành trình của ta như bản nháp.
Ver1
Khép đôi mi nhắm mắt thật lâu.
Cảm nhận từng hơi ấm của nhau.
Nhìn nhau thật lâu
Thời gian bỗng ngưng lại một chút.
Em đã chẳng còn
là cô gái của trước kia .
Nụ cười rạng rỡ nay có chút u sầu.
Không phải em là tại chính anh đã quá sai lầm.
Rồi khi qua cơn mê chỉ mỗi anh với 4 bức tường
Không còn em ở cạnh bên ôm lấy anh nói cười .
Vì em đã xa anh rồi.
Trách do số trời đã không cho ta thành đôi.
Hook
Nụ cười như đóa hoa hồng
Nở rộ dưới ánh trăng mờ
Mỗi khi lên đèn diện chiếc váy xinh
Có ai đang chờ.
Lòng càng thương xót cho em
Vì người vẫn luôn ngây thơ.
Đã trao niềm tin vào người ấy
khi vừa gặp nhau
Một Người vun đắp tương lai
Một người vẫn đâu thấu hiểu
Ánh trăng mờ nhạt lòng người đổi thay
hoa tàn Ai ngờ.
Một ngày em bỗng nhìn lại
Có một người luôn phía sau
Vẫn chờ đợi em dù cho tháng năm
Chẳng đổi thay
Rap melody
Gieo hình bóng của ai vào đáy nỗi đau
Người thương, từ , nay chỉ là người dưng chẳng thể thấy nhau.
Nước mắt , lăn ,dài đọng trên khóe mắt
Người về bên ai say đắm
Và em ...sẽ mãi mãi xa rời tôi ..ối
Từ nay về sau sẽ chẳng còn ai cùng anh ngắm sao.
Sau 1 khung cửa sổ nhìn ra trời mưa lòng anh thấy đau.
Chẳng có gì sẽ là mãi, mãi
Tiệc vui rồi phải có lúc tàn
Hận mình quan tâm làm chi để cho giờ đây chẳng thể quên nàng.
Nhiều đêm tỉnh giấc gọi tên cứ ngỡ rằng em ở bên.
Tồi chợt giật mình nhận ra quanh anh giờ đây chỉ có bóng đêm.
Đốt thêm điếu thuốc để quên được người
Quên đi ánh mắt nụ cười ,,,của em
Vì chính em đã mãi xa rồi..
Hook2.
Từng hạt mưa thôi tuôn , rơi
Còn mình anh chơi vơi
Nỗi nhớ em sao cứ không ngừng
Buồn làm chi tôi ơi
Ngày tháng ấy đã qua rồi
Vậy mà sao chẳng ngừng nhung nhớ...
Chắc do tôi đã quá ,,ngây thơ.
Mặc cho em cứ mãi dối lừa
Đến khi người quay lưng bước đi
Nhận ra mình quá dại khờ ..
Hook
Nụ cười như đóa hoa hồng
Nở rộ dưới ánh trăng mờ
Mỗi khi lên đèn diện chiếc váy xinh
Có ai đang chờ.
Lòng càng thương xót cho em
Vì người vẫn luôn ngây thơ.
Đã trao niềm tin vào người ấy
khi vừa gặp nhau
Người từng vun đắp tương lai
Nhưng người vẫn đâu thấu hiểu
Ánh trăng mờ nhạt lòng người đổi thay
hoa tàn Ai ngờ.
Một ngày em bỗng nhìn lại
Có một người luôn phía sau
Vẫn chờ đợi em dù cho tháng năm
Chẳng đổi thay
Nắng vàng góc phố
Hoa nghiêng dài trong mắt
Và thu nhẹ trôi rất êm
Chiều nay không có mưa bay
Và anh ngủ quên đã lâu rồi
Ngủ quên trên phố một mình
Mưa là khúc hát
Mưa là năm tháng
Còn em là những nhớ mong của đời anh
Chiều nay không có mưa bay
Chỉ có những con đường dài
Cùng anh ngồi hát vu vơ
Chiều nay không có mưa rơi ướt trên đôi bờ vai
Chiều nay không có mắt em cười như lúc xưa
Dường như góc phố cũng biết buồn
Thả hoa bay khắp con đường
Chiều nay không có mưa rơi, anh lặng im
Tất cả anh nghĩ chúng ta sẽ cần nhau
Nhưng hoá ra là do anh mơ mộng
hết lòng dành cho người mình thương
Đến cuối cùng nhận lại sự trông mông
Anh xin nhớ
Chúng ta ngồi cạnh và nói cho nhau nghe
Những đều mà trước mắt toàn sự thật
Tâm can anh như đứt ra từng mạnh vỡ
Em à
Anh còn động lại giữa bao nhiêu niềm đau
Người khác cứ bảo chúng thật hợp nhau
Nhưng đâu biết được anh ngồi trông gốc tối
Tự dối bản thân sẽ đi đến tận cùng
Cuối cùng thì chỉ còn những tổn thương
Và lần cuối. Anh xin trả em về nơi ta bắt đầu
Điều sai lầm nó không nằm ở đôi ta, vì không biết giữ nên tình cảm này trôi xa
Em đi rồi còn anh vẫn ngồi ở đó, một chút vị đắng trên đầu môi ta
Anh đã hối hận khi nói ra lời chia tay
Đã tự giam mình trong bóng tối
Nhớ lại ngày đầu mình cung hẹn hò rong chơi
Cả hai bên đều bối rối
Giờ trong anh chỉ còn là chút kỉ niệm trên đường về nhà không ai dẫn lối
Anh đã tự an ủi bản thân thật nhiều rằng mình sẽ quên thôi
Nhưng mọi đã không như anh nghĩ
Anh mong ngày đó sẽ quay lại
Anh sẽ cố gắng dùng nó thật kĩ
Anh sẻ Sửa hết tất cả những cái sai
Nhưng mọi thứ vẫn cứ tiếp tục
Thời gian không thể đợi một ai
🎵Đôi khi nhắm mắt để chẳng thấy niềm đau
🎵Anh vẫn muốn nhìn em nhưng không muốn tìm nhau
🎵Anh đứng thật lâu trong con hẻm
🎵Anh chỉ muốn nhìn em thật lâu
🎵Ta còn gì ngoài im lặng trên tay là cuốn ghi âm
🎵Không muốn liên lạc nhưng trong lòng vẫn muốn đi thăm
🎵Em đừng than trách cuộc đời mình tối tăm
Chuyện đời mình ko cần ai cũng chẳng quan tâm
🎵Anh và em đã xem tình yêu này là quá dễ
🎵Em nói yêu anh nhưng vẫn phân vân ở nhiều cá thể
🎵Bây giờ trong anh là đống đỗ nát
🎵Em đem phần tình cảm này đi cất chỗ khác
🎵Căn phòng nhỏ của hai ta giờ không còn ai
🎵Đem nỗi buồn cho vào ly
🎵Thời gian vẫn cứ trôi và đôi bàn tay này vẫn cứ ghi
🎵Em cứ nghĩ đó là giất mơ rồi đem đi cất
🎵Anh thì không thể sau ngày em đi mất
🎵Từng ngày từng ngày cứ trôi đi
🎵Không còn em thì còn gì ngoài đôi mi
🎵Em chẳng thèm buồn những tin nhắn lúc đầu như ngày mình gặp nhau
🎵Nếu là một bộ phim thì anh mong sẽ có tập sau
🎵Anh cần có một người lắng nghe
🎵Anh cảm giác trên phố có tụi mình và vắng xe
🎵Anh suy nghĩ về đêm em là người hiểu anh duy nhất
🎵Em là tất cả nhưng giờ cũng đã đi mất
🎵Những kỹ niệm bên nhau chỉ hai ta mới biết
🎵Bật cười rồi lướt qua nhau chỉ còn lại là hối tiếc
Em àaaaaa
Vẫn là a ngày ấy
vùi mình trong góc xó
Vẫn là a ngày này
Đợi e ngay đầu ngõ
Đợi hết đợi rồi chờ
nhưng e đâu chẳng thấy
Những kĩ niệm ngày ấy
E thật sự đã quên
Hay do e vô tình như chẳng nghe chẳng thấy
Anh rặn lòng chót nhớ
Vì những điều đã qua
E ơi e có biết
chuyện tình mình khó phai
Lòng a vẫn đợi chờ , đợi chờ hình bóng ai
Anh hỏi kết thúc thật sau , thì e bảo như thế đấy
Chuyện tình mình như bong bóng , vụt mất rồi bay...
Nghe xong a nặng lòng vùi mình vào trong góc xó
Vẫn lân la bài nhạc ta cùng
nghe khi đó
Vẫn là cung đường đấy mình lân la từng lối nhỏ
Nhưng h mình a đi đèn đường vẫn lấp ló
như có hình bóng ai chờ
Chờ người trong lối nhỏooo....
Nếu có một ngày ân tình ko đáp lại
Những lỗi lầm sẽ ko được sửa sai
Và nếu một ngày mây đen chợt kéo đến
Liệu bên mày sẽ được có mấy ai
Và nếu một mai khi mày phải nằm xuống
Nhưng ko phải chiếc giường mà mày hay ngủ đâu
Và tao biết tất cả những mà họ muốn
Chẳng phải là danh vọng tiền tài này hay sao?
Họ thường nhìn sự thật và thành công
Thay vì nhìn vào sự thật và cố gắng
Ván cờ này ai sẽ là người ăn
Anh và em ai sẽ là người thắng
Họ thường nhìn vào lỗi của quá khứ
Để đánh giá một người ở tương lai
Và không ai cho mày những cơ hội
Nhưng mày phải chứng minh đều ngược lại
Những bước chân lặng lẽ ở trong đêm
Những suy nghĩ nhiều ko thể nào đếm
Những tiêu cực chẳng hề có mang tên
Những nơi nào mà ta đã từng đến
Ngôi nhà màu hồng mà ta đã ước ao
Đã đỗ vỡ sau những lần mà ta đã cố gắng
Do anh hay là do em
Ván cờ này ko ai là người thắng
Người hỡi... trái tim này nhớ mong
Nhớ những ngày tháng qua, người cũng đành bỏ ta
Ngồi chờ mong...em sẽ về với anh
Để chúng mình đắp xây bao kỉ niệm của ta
dừng yêu anh đã nghe câu đó khi từng yêu
những lời nói ngọt ngào em trong quá khứ anh nghĩ là "toàn điêu"
càng yêu anh nhận lấy tổn thương lại "càng nhiều"
con người thật của em trong từng câu nói chia tay đang "phản chiếu"
thua cuộc anh chắc chắn là một thằng "thua cuộc"
thề với trời anh thua xứng đáng chứ không phải bị em "mua chuộc"
yêu nhiều anh chắc chắn chấp nhận cơn "đau nhiều"
anh luôn dành tình cảm cho em rộng lớn bt "bao nhiêu"
thế mà tình yêu này em không nhận
em đồng ý vức hết tất cả rồi quay đi như chưa từng thân
để anh lại một mình giữa sân
dù anh không phải là công nhân
cái tuổi 15 tôi có chách nhiệm phải lo gồng gánh cho gia đình
tại vì cha tôi cũng đã có tuổi mà ngật nghèo lớn hơn bị bệnh tim
quan tim 2 lá có khi năm viện tôi phận con trai phải lo cha mình
Cả nhà sôm tụ mà riêng cha tôi cứ ôm mãi nổi đau riêng mình
Cha tôi rất nhiều nổi lòng những hông biết cách để làm sao nói
Cha tôi vui vẻ bình thường nhưng mà trong lòng rất là đâu nhói
gặp được em vô tình trong chiều tà
ngày hôm đó của anh chợt nở hoa
bao tâm sự viết thành 1 bài rap
để hỏi em tim anh sao em chưa chịu trả
dù đời trôi cứ trôi qua từng giây
mắt anh nhòe chợt như những vầng mây
những lời độc thì anh cũng đã buông
đọng lại trong em muôn vạn nỗi sầu cay
ngay từ lúc mà anh vừa biết em
con tim anh như loạn nhịp cả lên
môi em ngọt như vị cây cà lem
còn bản thân anh chỉ là gã không tên
biết nói ra có vẻ là hơi sến
thương em nhiều con tim lại thêm đau
có lẽ tình duyên ta vẫn còn chưa đến
nhưng cứ như thế khiến anh lại thêm sầu
em dễ thương dễ giận cũng dễ nóng
anh ôm em chuốt lại bờ mi cong
bản thân anh là một thằng tệ lắm
nhưng tình yêu anh anh giữ ở trong lòng
quen đc em có lẽ là kì tích
yêu được nhau cả 2 đứa cùng thích
dù khởi đầu có bao nhiêu xích mích
anh muốn đc cùng em làm lại từ ban đầu
bản thân anh đã chịu nhiều đắng cay
cuộc đời anh không một sự mắn may
lúc em đau thì anh luôn có mặt
còn lúc anh buồn thì em lại không thấy
có lẽ do anh là tình đầu
nên chuyện chưa hẳn đã vào đâu
buồn em lắm chỉ dám buông vài câu
vì bản thân em đã chịu nhiều u sầu
anh cho đi nhiều miễn là em đc vui
anh nguyện chịu khổ để em hết gặp xui
đường vào tim em còn bao điều lắm lúi
nhưng chắc chắn a ko dễ dàng buông xuôi
và giờ đây trong anh thêm muộn phiền
không kể cho em nó không thể tan biến
khác suy nghĩ nên không thể tâm sự
và ngày càng chuyện ta lại càng thêm điên
gia đình anh thì đang gặp nhiều chuyện
suy nghĩ trong anh ngày càng càng tiêu cực
em vô tư vô lo ko nghĩ nhiều khiến trong lòng anh ngày càng càng thêm bực
có lẽ mọi chuyện nên đc kết thúc
đây là lúc anh chưa được hoàn hảo
chúc em sớm sẽ tìm đc hạnh phúc
hơn là bên anh một thằng chưa hoàn hảo
Em nghe tim mình đập nên nghĩ về anh vài phút
Hai năm qua yêu nhau như thói quen giờ rối ren len lỏi trong từng chút
Chắc có lẽ ta phải xa nhau thôi ngày hạnh phúc có anh ở trong đời
Là khoảng khắc môi anh chạm môi tôi hồi ức đau thương kia sẽ không rời
Và anh quên đi, lời hứa, tình cảm bỏ dạt ra phía sau
Làm mắt hoen mi em cố phải quên đi một con người tệ bạc mang cho mình nỗi đau
Đi cùng nhau đã là một phép màu, sau cơn mưa rồi cũng có cầu vồng
Chúng ta sai khi trái tim bắt đầu xem nhau là mối tình đầu lòng
Màn đêm sẽ thật dài, khi chẳng còn Em ở cạnh bên.
Vài nỗi buồn đã cũ, luôn nhắn nhũ là bản thân ta không được phép lãng quên.
Em hay cấu gắt rằng hút thuốc lá , sẽ không tốt cho cơ thể của Anh...
Nhưng Em nhìn lại xem nếu có em thì chắc chắn tóc thuốc sẽ không vun vãi đầy sàn...
Anh biết là Anh chưa tốt , nên xin Em hãy cho đôi mình chút thời gian..
Đừng vội quay lưng lại với anh , như là giọt sương mai tan vào lúc trời chớm nắng..
Hai chúng ta có duyên nhưng đi đến đây ,coi như chả có nợ.
Tất cả cũng chỉ là mỗi người một cái cớ , biến mình thành xạ lạ sau năm tháng cạnh nhau...❤
Con gái thì yêu bằng tai
Con trai thì yêu bằng mắt
Cuộc tình dù đúng dù sai
Thì Tôi vẫn luôn là người mất
Đôi ba lời mà anh viết ra
Anh mong em luôn giữ gìn
Đôi khi cô đơn sẽ cố gắng giết chúng ta
Anh mong em luôn giữ mình
Đôi khi chỉ vài cử chỉ
Trông vô chi nhưng lại khiến mình sầu
Đôi khi vài dòng suy nghĩ
Nhưng lại khiến cho tim mình đau
Anh mong em của sau này
Sẽ gặp được người em yêu và hạnh phúc
1 người không khiến em phải sầu cay
1 người luôn quan tâm em đến từng phút
1 người luôn khiến em mỉm cười
1 người mang lại cho em 1 mối tình hồng
1 người em xứng đáng gọi là chồng
-Tỉnh dậy nào tôi ơi
Người ta cũng đã đi rồi
Chỉ còn mình tôi vẫn đơn côi
Chuyện mà mình tôi vẫn cố
Mày xem họ là duy nhất
Họ xem mày là thừa thải
Mày đau vì họ đi mất
Còn họ vui lên chuyện mày vừa trải
Nên hãy đứng dậy nào tôi ơi
Ngoài kia còn tỉ người mà mày muốn yêu
Đừng lụy tình nào tôi ơi
Hãy sống hết mình rồi mày sẽ gặp người mày nuôn chiều
Tuy mày nhạt nhưng mà mày tốt
Mày phải tự hỏi bản thân
Tại sao hay xui hay lại ko tốt
Đặt cây bút trên mặt giấy
Suy ngẫm về chuyện tình đôi ta
Người ngày đầu mày gặp mặt
Đến cuối cùng là rơi nước mắt
Anh không tham lam
Anh luôn trân trọng những đều mà a đang có
Suy nghĩ chút nào lạc quan
Phúc chốc lại khiến a từ bỏ
Tay ôm tay nắm thất bại hay thành công
Và một mai em tới
Đón em vào sớm mai
Những giấc mộng thật dài
Niềm mớ ước nơi đây
Và một hôm sớm mai
Tôi lại chẳng còn em
Những giâc mộng còn ai
Mà chỉ còn lại mình tôi
Và một mai em bước
Lại còn mình tôi nơi đây
Sẽ lại chẳng còn có em
Sẽ mãi xa nhau thôi
Ở trong anh là tận cùng nổi buồn
Nếu có ai đó dang tay đón anh lên
Chúng ta sẽ lại cùng khởi nguồn
Với những cảm xúc ban đầu nhẹ nhàng được mang tên
Tình yêu của anh đã hoá đá từ khi
Luc nào anh đây còn không biết
Bao nhiêu khoái cảm đã chết dần trong ngày trời xanh biết
khong biết em ngủ chưa
sau 1 ngày dài đi làm mệt mỏi
ăn cơm dem có đủ bữa
hay là lại bỏ vì nuốt không trôi
tự nhốt mình trong phòng lẻ loi
trợt nước mắt rơi khi trời về tối
em nói em r sẽ ổn thôi
nhưng trong tâm thì chịu k nổi
vì anh biết em vẫn chưa quên ng đó
ng mà làm bao đêm đôi mắt em ửng đỏ
khói sẽ làm cho em quên đi nỗi buồn này
đâu mất rồi, vẽ mạnh mẽ mà anh thuòng thấy
Lặng 1 mình nơi căn phòng nhỏ
Với điếu cỏ anh cầm trên tay
Hình ảnh em dường như hiện rõ
Là anh đang tỉnh hay là đang say
Nói anh nghe vài lời được chứ
Đây ko phải là 1 giất mộng ư
Tự bật cười chỉ ảo giác
Mà lại vui vẻ như là thật sự
Giời này mà còn chưa ngủ
Bút hết mực nhạc buồn chưa đủ
Thói quen này vẫn còn như cũ
Viết rồi lại xoá nên chẳng kiệp thu
Em ra đi ngày mưa tháng 8 tóc em khẽ nhẹ nhàng tung bay
Sau 1 năm mà mình xa cách mùi hương thoang thoảng vẫn còn đâu đây
Anh tặng em bầu trời hạnh phúc
Em lại xem anh là trạm dừng đường
Người ta cho em nỗi buồn từng chút
Mà em nhắm mắt vẫn cố mà thương
Hoa bỉ ngạn ngàn năm vẫn thế
Có bao giờ hoa lá gặp nhau
Anh yêu em , em yêu người khác
Thế thái nhân tình anh biết làm sao
Bắt than lên hỏi ông chời , làm gì có 2 trái đất trên đời
Làm gì có ai tự đi ngược lại trong khi bản thân đã đến nơi rồi
Em là hoàn hôn nên xa tầm với
Anh say đắm chỉ biết nhìn thôi
Tình yêu ngọt ngào anh ko cầm tới
Thả hồn vào nhạc cho gió dần trôi
Em à , điếu thuốc anh cũng sắp tàn rồi
Anh như là người đang nghòi câu cá Chờ hoài mà cá chưa đớp được mồi
Tại sao chưa tìm được người tri kỷ
Tại sao lại có những phút biệt ly
Để rồi cho ai mang nhiều nhung nhớ
Ai chờ ai đợi ai cứ việc đi
Anh ko muốn đem nỗi buồn ra kể
Vì mỗi lần kể là mỗi lần buồn
Chưa bao giờ cảm thấy vui vẻ
Bàn tay anh nắm nay đã vội buông
Chỉ mong sao đường đời tấp nập
Vô tình gặp lại bóng dáng người xưa
Để cho u sầu anh vơi đi mất
1 mình lặng lẻ đứng giữa trời mưa
Bài nhạc là do anh viết
Cũng ko biết là như thế nào
Nhưng mà cảm xúc của anh là thật
Tình cảm tuông chảy từ trong tế bào
Đôi mắt này đang dần sụp mí
Chắc đến lúc kết thúc bài này
Leo lên giường và rồi nhắm mắt lại
Để còn có sức chào đón ngày mai
Hẹn gặp em ở phương trời mới
Nơi mà anh có được em trong tay
Nơi mà chỉ có nụ cười vui vẻ
Ko còn đau đớn nhiều như thế này
Nơi chỉ có những điều tích cực
Chuyện muộn phiền mãi tiễn vức đi
Dòng sau cuối anh xin tái bút tác giả bài nhạc là Nguyễn Đức Duy
Hay quá bác ơi
lời của a hay quá e xin phép đuợc cover ạ
Cảm ơn bạn nha , mình viết nhạc cho vui thoi à , mọi người có thích thì sử dụng tự nhiên hihi
Cảm giác của em như thế nào
Khi nghĩ đến những kỉ niệm mà ta đã trao
Chắc lẻ em đã quên
Với những nụ cười ngày ta còn bên nhau
có lẻ điều đó chỉ còn là quá khứ
Và hư vô
Không trách được nhau vì đó là do đôi ta hết duyên
Ngày mà trong túi anh ko tiền
Ta cùng nhau ra công viên nói chuyện
Chịu khó lắng nghe những lời em động viên
Em là mục tiêu phấn đấu để anh vuơn lên từng ngày
Không ngừng không nghỉ chỉ biết chăm chỉ để làm việc
Bận rộn từ sáng đến chìu
Chỉ mong sau này hai đứa được sánh đôi
Nhưng rồi
Tới một ngày trời tối cùng với mây đen
Cuốn em đi theo làn gió
Anh thẩn thờ ngồi đó
Bật khóc trong căn phòng trọ
Những cuộc gọi của ông chủ anh vẫn ko thèm ngó
Vẫn cứ ngồi đó và khóc
Khóc như chưa từng được khóc
Khóc cho nỗi buồn ấy vơi đi
Từ ngày em ra đi
Con tim ko còn nghe theo lý trí
Những giọt lệ trên mi ko thể nào nguôi đi...
2 giờ tối và anh vẫn còn thức
tim anh xé toạt như mảnh vỡ bị nức
nhìn em hạnh phúc bên ai thật rồi
lòng anh quặng thắc cơn đau từng hồi
miệng anh giờ không thể nói thành lời
vì em đã mãi mãi xa anh rồi
Anh ta đến và đi như là 1 Giấc mơ
Cứ như thể em chỉ là 1 khoảng trống
Anh ta nhẹ nhàng ra đi, đó là chuyện của anh
Nhưng lại để lại cho em 1 trái tim đau khổ
Tình yêu của chúng ta đã tồn tại rồi thì sao?
Sao lại để rồi không có nơi nào để quay trở lại?
Cảm giác này trong em lặng lẽ chôn sâu
Mình tôi đơn độc luôn đi cùng nỗi đau
Em đếm từng ngày trôi qua …
Nhìn lên màn hình đôi mắt em nhạt lại
Hình ảnh của anh cứ tỏa sáng trong em
Và em mãi mãi chỉ ở đây một mình suy tưĐường như định mệnh đã chọn cho em
Cuộc đời này không nên có anh gần bên
Em nhớ anh vào mỗi đêm sâu lắng
Và chúng ta sẽ chia xa mãi mãi không trở lại.
Lỡ 1 ngày em đi mất anh gục ngã biết dựa vào ai đây
Nhưng mơ mộng ta từng có giờ nếu vỡ thì ai là người xây
Không được nắm hạnh phúc thứ ta nắm lại là những tâm tư
Nên ta hãy tựa vào nhau vài phút kể nhau nghe hết thảy những tâm sự
Vì sao đoạn đường ta từng bước cùng nhau nhưng bây giờ bên tay là người khác
Ước cùng đau ta nhận vết xước cùng nhau nhưng sao giờ mỗi tim anh là vỡ nát
Anh… trả em về lại nơi bắt đầu nơi có chứa khoảng trời của riêng em
Chưa đổ mưa chưa giông bão chưa bao giờ lan toả mùi hương đêm
Ánh sáng le lói … qua màn đêm tối
Ai đó nói tình yêu nơi em không còn ấm êm
Góc phố đó vẫn em nơi này
Và hàng nước mắt đó vẫn hoen mi này
Em đã chịu hết đăng cay
Miềm vui em giờ đây người mang khuất xa
Biết đi về đâu đi về đâu em hỡi
Khi giờ đây ở đâu cũng là chốn quen
Anh đã quá quen khi qua nơi này
Và anh nhớ được đó là đi bên em
Rap
Tình yêu đấy không thể nào mà dìm sâu
Vì anh biết không gần nhau cũng nhìn nhau
Em bỏ qua tất cả để bên anh
Anh lại sợ vất vả đành xa em
Em như là gió ghé qua thủ thỉ
Đó là kí ức , thôi cất vào tủ nhỉ
Verse 1:
Nhớ những lần đi xa, em hát anh đàn bằng cây ghi ta
Nắng nhạt nhoà, mưa đang rơi, thấm ướt dòng chữ in hoa
Từng đã là tất cả, bây giờ một cú ngã, chẳng ai dám thử tin ta
Dấu chấm hết, cuộc tình đẹp, như cái cách làm vỡ một bình hoa
Hạt mưa rơi rơi, quyện vào dòng nước và trôi nơi nơi
Đầy vào ban đầu và dần vơi vơi, trong lòng chỉ muốn mình được buông lơi
Muốn duy trì nó và không xa rời nhau, một chuyện tình đẹp đã bước qua đời nhau
Khói bay và tan dần, thôi vậy là lặn mất, dòng lệ lại cứ thế tuôn rơi
Em còn nhớ những ngày mình đi trên con đường buổi sớm mai hôm nay là ngày nắng
Nắm tay nhau và cứ chạy thật nhanh chẳng cần quan tâm u la và thầy mắng
Anh từng nói sẽ không để giọt nước mắt em rơi, dù rằng tương lai vẫn không chắc em ơi
Dòng kí ức quay lại trong khoảnh khắc chia đôi, biết rằng không thể níu kéo nên thôi.
Verse 2:
Sau những lần thân mật, thứ còn lại chính là sự bâng khuâng
Em thì trách tình duyên ta lận đận, còn anh thì lại ân hận
Ảnh kỉ niệm thì để đến chật ví, nước mắt ướt đầy quyển nhật ký
Tố tỏ ra mình ổn, thật tý, đã mất đi người mình cho là chân lý
Anh từng hứa, anh sẽ gạt, đi tất cả, tập trung cho, người mình yêu, dù có chuyện gì xảy ra
Sẽ ôm em, cho em có, một chỗ dựa, lấy bờ vai, làm chỗ tựa, vẫn có anh ở đây mà
Nhưng em ơi, anh cũng có lúc mệt mỏi, tinh thần như con người bị chết đói
Bị lệch khỏi sự cứng rắn và đứng đắn chắc có lẽ không xứng đáng để cùng nhau đi suốt đời
Ai đã làm tình cảm này chai sạn ? Đến kết cục đó chính là tách rời
Lý do nào hay là từ hai bạn ? Những người xung quanh trách oan rồi trách trời
Sự êm đẹp có đến như sách nói ? Do không tin nên tìm cách chối bỏ
Bộc bạch nói rõ nhưng không cho nhau sự gắn kết như những lần tương tác, mc và khách mời
Xin chào bạn
vipp bro
Cho mình xin lyric nha bạn mình cảm ơn rất nhiều
Cho mình xin lời bài hát nha, cảm ơn nhiều.
Màn đêm dần buôn xuống trong góc phòng nhỏ có thằng bé đang suy tư những điều đắt đỏ ở bên ngoài kia, cuộc đời quay vòng nó đang trải lòng
man , tao nhìn cuộc đời 1 cái cách thật " bao quát "
mà lại còn có " chiều sâu "
cảm giác khó tả như cái lúc mà " tao rap "
bay lượn như là cánh chim của " diều hâu
Verse 1
Chỉ mới vài hôm trước, ta cùng nhau tính chuyện hôn ước
Mà giờ đây cách xa, không trách người mà chỉ trách ta
Có lẽ là lỗi của anh
Là tại vì anh đã quá ngây thơ
Trao hết tình cảm 1 cách thật nhanh
Rồi anh lại phải ngày mong ngày nhớ
Hình bóng em ở trong tâm trí
Nổi nhớ kéo dài miên man
Hãy ở lại đây cùng nhau thầm thì
Về những câu chuyện ở trên thiên đàng
Là do anh, vì trái tim anh nhỏ bé
Không thể giữ được người mình thương
Vậy thì thôi hãy nên bỏ nhé
Vì không chấp nhận tình cảnh, nên anh vẫn còn giữ tin nhắn
Ngắm lại những hình ảnh, gương mặt của em vẫn đầy xinh xắn
Bao nhiêu thước phim hài, cũng không thể ngăn được giọt nước mắt hằng đêm
Những kỉ niệm đẹp, trớ trêu thay là phải đánh đổi bằng em
Verse 2
Có lẽ anh là 1 kẻ yếu đuối, vì đêm nào cũng nước mắt rơi đầy
Những khung cảnh quen thuộc, nhưng chỉ còn lại mình anh nơi này
Bạn cùng phòng của anh, đã từng nhìn thấy anh khóc đến ướt gối
Bao lời hẹn ước ngày nào, giờ đây cũng hóa thành 1 dòng nước trôi
Trước khi, em đến bên anh em có nói là 2 ta sẽ cùng bước đi
Giờ ra sao, vội xa nhau, vô tình làm cho anh ướt mi
Đời công nhân, nên thức ăn thường xuyên mỗi sáng là mỳ
Mất nhiều công sức, nhưng so với em thì việc đó chẳng đáng là gì
Anh sẽ cố quên em, mặc dù biết điều đó là không dễ
Nhưng anh vẫn thử và nhận ra, quên được em là không thể
Tâm sự vẫn còn chất đống, để viết ra hết thì đến ngày mai
Tóm lại, bao lâu cũng không thể làm trái tim này phai
Em còn nhớ những lúc cãi vã thì ta ai nhường ai nói?
Nên đổi lại cái giá phải trả là ta hai đường hai lối
Anh là người không tốt
Thế nên em mới nói lời chia tay
Cuộc tình đẹp như giấc mộng
Mà giờ đây đôi ngã chia hai
Cơn mưa
Chẳng biết đã ổn hơn chưa
Vẫn nhớ hình bóng năm xưa
Vào một chiều mưa
Gặp nàng khi một cơn mưa
Như trút nước rớt xuống ở ngoài hiên
Cố nhớ lại chỉ toàn là hoài niệm
Giờ đã chẳng còn chẳng còn chẳng còn
Được bên em
Tay anh đặt xuống dòng lưu bút
Gửi cho người con gái mà anh yêu
Muốn bên em chỉ cần là 1 phút
Dù có đánh đổi cái giá là bao nhiêu
Thầm cầu mong gần em thêm một chút
Rồi thầm lặng gửi làn khói bay đi
Muốn một đời cho em được hạnh phúc
Nhưng giờ có lẽ chẳng còn tư cách gì
Nếu lúc đó mà ta chịu kìm nén 2 ta đừng đổ lỗi đừng trách người nào sai
Thì chắc đã ko âm dương cách biệt cùng nhau hạnh phúc trông đợi một ngày mai
Từ ngày em đi anh chẳng còn cảm xúc
Đơn độc với cặp mắt già hơi hoen
Linh hồn gần như đã bị biến mất
Chỉ còn lại mỗi thân xác và hơn men
Ver 2:
Quá khứ cũng chỉ là quá khứ
Anh biết cần hướng về tương lai
Nhưng ai ngờ mọi thứ quá tróng vánh
Sinh ly tử biệt không hề chờ một ai
Để một mai thân xác anh mục
Linh hồn anh về cõi hư vô
Anh sẽ sống một cuộc đời mới
Cuộc đời thanh thản chẳng cần mưu mô
Nhưng dù ra sao anh vẫn sẽ viết nhạc
Dù cho cuộc sống này đầy bóng đêm bủa quanh
Vì khi anh rơi lệ trên từng lời ca ấy
Em như sống lại trong câu hát của anh
Để rồi mai ngày khi mà ta gặp lại
Có thể anh chẳng thế nhớ chuyện năm xưa
Nhưng mà anh không thể quên hình bóng ấy
Hình bóng người con gái cùng cơn mưa
Cơn mưa
Ta gặp nàng từ cơn mưa
Ta xa nàng từ cơn mưa
Là từ cơn mưa
Cơn mưa
Ngỡ gần gũi nhưng thật xa
Nhưng hiểu thấu tâm tình ta
Muốn đc gặp em
Dù là mơ
2:12
❤
Bờ mi anh đã thôi không còn khóc, khi anh nhớ về câu chuyện của ngày xưa.
Là những ngày nắm tay qua phố nhỏ qua ánh đèn chập choạng lúc giữa khuya.
Là bao kỷ niệm đôi ta từng đi qua những con đường nhỏ khi ánh đèn chưa tắt.
Tim anh giờ nó đã thô rát , qua những cơn đau mà nó từng vỡ nát.
Sau tất cả mọi chuyện bây giờ anh chỉ mong cho nó đừng thêm vụn vỡ 1 lần nữa
Em rồi cũng giống như họ, bỏ mặc anh ngay lúc anh mệt mỏi
Thành phố rồi cũng phải tắt đèn, đêm khuya cô đơn chỉ mình anh thôi
Không một ai ở bên để tâm sự, không một ai quan tâm và lo lắng
Không một ai để anh được giải bày, tự phần mình chịu hàng ngàn lần cay đắng
Cô đơn đến thăm nhưng anh chẳng *** ngỏ lời, trách mình trách phận nhưng đừng trách lỗi ông trời
Do anh chẳng đủ quan trọng trong cuộc đời em, cuốn phim buồn giờ mỗi một mình anh tự xem
Đâu còn ở cạnh để mà ta cùng nguyện thề, sau cùng nỗi buồn nó cũng quay lại trở về
Mưa rơi tí tách liệu em còn nhớ thương ai, sao chúng ta chẳng thể bước qua nỗi chương hai
Và rồi kết thúc là lựa chọn tốt, cho hai đứa mình sau này không ai phải khổ đau.
Bình yên của anh thì cũng chẳng, mỗi người mỗi đường không còn là những ngày sau
Cuộc đời này không đẹp như cách ta mong muốn, nỗi buồn thường trực khi màn đêm lại buông xuống
Em đã thấy rõ kết thúc mọi chuyện thương đau, dừng chân một chút rồi mình lại cùng thương nhau
Hạ tan thu sang đông rồi cũng phải lụi tàn, vết thương cũ kĩ sao nhất thiết anh phải mang
Là dòng tin nhắn anh vẫn chờ một hồi âm, xin đừng nói trước câu chuyện đôi ta trăm năm
Ai mang thương tình của những ngày đầu đôi ta, sao chọn kết thúc để đôi mình lại lìa xa
Chọn em có thể coi đó là chuyện sai lầm, hướng dương vẫn đợi ngày nào đó rồi ươm mầm
Hướng dương lần nữa rồi cũng sẽ vươn cao, để cạnh mặt trời dù có chịu ngàn thương đau
Mặt trời sao cứ mãi tìm cách để trốn tránh, một lòng chung thủy hướng dương đã từng trao tặng
Màn đêm u tối bao trùm cả một khoảng trời, hướng dương lặng im vì không nói nên thành lời
Hạt sương đọng lại nơi góc khuất ở cạnh lá, chờ ngày đó rồi lại chớm nở thành hoa.
Nhìn lại quá khứ của ngày xưa ..
Là thằng nhóc sống cùng mẹ chứ không cha ..
Nó đã vất vã .... bôn ba .. mọi việc . Để .. lo cho mẹ nó lúc ốm đau về già ..
Nhưng cuộc đời .. đã đi quá xa với những đều nó nghĩ ...
Theo bạn bè tụ tập ăn chơi quạy phá .. hút cần xa rồi lại đập đá ..
Năm 15 tuổi nó đã bị công an bất xa nhà ..
Ai cũng từng trẻ dần dà khôn lớn rồi vài lần gục ngã.
Anh cũng vậy, từng kh biết gì cả bỗng chia thành chục ngã.
Bạn 100 còn lại 1 2 và những sóng gió thì đủ cả.
Vẫn Mơ một cuộc sống sang giàu lo toan như chủ cả.
Anh không biết gì về anh cả, và nó cũng không biết gì về anh cả.
Anh cũng không phải anh cả, là thằng con 1 trong gia đình dân dã.
Anh chỉ muốn cuộc sống mình đc vui thôi, nó nhìn anh rồi cùng nhau khua môi.
Hệt như cái cách thằng lấc cất đua đòi, ghen ăn tức ở lấy thời gian phiếm mua vui
Lúc trước tao sinh và lớn lên ở đâu hả, còn m sinh ra và lớn lên ở đâu hả.
Tạo sao nc với tao m cau mày, hệt cách thg học sinh chối có đâu thầy.
Tap biết mình khác nhau ở điểm nào, có những chuyện m nghe xong còn chả biết.
Và những chuyện mày còn chả biết mà còn kể hệt cách m đã biết.
T ghét kể chuyện với ng khâc lắm, vì nó thành thứ mà t phải lo.
Ừ im study, trong mắt người đời tao là thiếu nhi.
Có những nước cờ giả vờ bị chiều bí.
Và phải thật gợi ý cho người ta đc hiểu ý. Và thông minh cũng bất chợ nhiều khi
Những suy nghĩ trong đầu vẫn đang giết tao, nên làm gì để được thành công trước khi mẹ già đi.
Sách va li và bước chân ra đời trong lòng tao luôn là những suy nghĩ.
tao phải thật thành công để những giọt mồ hôi công sức của mẹ không thể nào là uổng phí.
Có khó khăn có vất vả nhưng tao không thể nào nản trí
Những suy nghĩ trong đầu chắc do mình không được hạnh phúc như những đứa trẻ khác ,
khi vừa lên lớp 6 ba mẹ tao đã ly hôn và kể từ đó gia đình cứ thế mà tan nát .
Con rất thương mẹ nhưng con cũng chưa hề trách ba
Con tự trách ông trời sao cuộc đời bất công với con quá.
nhưng không sao thằng con này sẽ là trụ cột vững chắc để mẹ nương tựa
Và thời gian cứ thế trôi qua nay con cũng đủ trưởng thành để cho mẹ có trỗ vựa
Cuộc sống xa nhà Có nhiều lúc áp lực tới nỗi con không biết than vãn với ai đây
Con chỉ biết làm bạn với 4 bức tường ,điếu thuốc lá ,và những bài nhạc lofi
Em chơi đùa anh không ai không biết
Chỉ mình anh không hay không biết
Em bỏ đi không từ không biệt
Chỉ còn anh bùn đau khôn siết
Em rời xa khỏi thành phố này
Thành phố chỉ còn lại mình anh
Em rời xa khỏi thành phố này
Em không phụ j chỉ phụ tình anh
Em không đến vì để yêu nghiêm túc
Chỉ đến để vơi nổi cô đơn
Chỉ mình anh yêu em nghiêm túc
Quyết không để em thấy cô đơn
Anh ngồi đây đau khổ dặt vặt trong lòng
Cứ mãi dây dứt không ngơi
Em chỉ coi anh là trò đùa em thích thì đến không thích thì rời
Anh loay hoay trên con đường cũ
Nơi mà ta từng tay trong tay
Rồi trở về vs căn phòng cũ
Vừa khóc vừa cười như 1 thằng say
Chẳng ai có thể hiểu được
Cảm giác buồn của anh lúc này
Chỉ mình anh cứ hoài đau khổ
Suy tư về em cả đêm lẫn ngày in
Emmmm
Ngày đó mình còn ngây ngô..
Ngày đó mình còn ngây thơ…
Rời xa nhau rồi mới biết đau……
Tìm nhau…
Khi ánh hoàng hôn dần tắt đi…
Và anh biết đó là khi
Cả hai chẳng còn tương lai
Và rồi anh biết anh đã bỏ lỡ đều gì khi lệ em tuông
Khúc cuối ta buông giữ lại đều gì khiến anh phải buồn
Bài nhạc buồn mà anh hay nghe sau hôm nay đau đến vậy
Chỉ biết lặng lẽ nhìn em rồi lệ anh tuông
Bỏ lại đi hết những ngày rong chơi chỉ còn là quá khứ
Và anh biết cả hai sẽ dần tha thứ chỉ còn là giá như
Anh mong lúc đó mình còn cơ hội để được bên em
Biết đâu ngày ấy ta lại tìm nhau hỏi tại sau ta lại đau
Không quý trọng..thì tình dễ tan
Ai đúng ai sai liệu có vẻ vang
Dễ đạt được thì lại không trân quý
Đến khi nhận ra thì mình đã phân ly
Ngồi lặng thầm, tim đập nhịp rối bời,
Người ấy đến như ánh sáng rạng ngời.
Mắt lấp lánh, giọng nói êm đềm,
Trái tim ta chìm đắm, giữa hơi ấm.
(Chorus)
Thích một người nhưng lòng lại lặng im,
Những lời muốn nói giữa đêm hư vô.
Nhưng tình cảm này quá nặng trên vai,
Ngập tràn nhưng ta lại chọn câm lặng.
(Verse 2)
Những cử chỉ nhỏ, ánh mắt thấu hiểu,
Nhưng ta ngần ngại, tình cảm không lên lời.
Như bông hoa nở giữa đêm tĩnh lặng,
Tình yêu bừng sáng, nhưng lòng ta rối bời.
(Bridge)
Mơ về những khoảnh khắc ta chưa nói,
Những nụ cười, những gì chưa được tâm sự.
Giữ lại những cảm xúc, nhưng chẳng dám tỏ,
Lạc lõng giữa biển cả tình cảm mơ hồ.
(Chorus)
Thích một người nhưng lòng lại lặng im,
Những lời muốn nói giữa đêm hư vô.
Nhưng tình cảm này quá nặng trên vai,
Ngập tràn nhưng ta lại chọn câm lặng.
(Verse 3)
Cánh cửa tình yêu mở ra, nhưng ta đứng chờ,
Nhưng giữa lẽ sống, ta lại sợ mất mát.
Thích một người nhưng không dám thổ lộ,
Người ấy giống như ánh sao xa vời.
(Outro)
Vậy là ta tiếp tục giữ bí mật,
Tình cảm như bản hòa nhạc êm đềm.
Thích một người, nhưng lại chọn lặng im,
Đến khi nào trái tim này mới dám nói lên tên.
Anh yêu em không cách nào để buông
Dù cho em có lỗi anh cũng không hề buồn
Anh trách bản thân mình làm cho em đi mất
Phải làm gì nữa vì em chính là người duy nhất
Baby
Em có biết là anh đang rất đau
Nhưng sau tất cả chúng ta vẫn mất nhau
Gạt hết những đau khổ giọt lệ trên mi mắt
Con tim anh như bị ai cắt lâu
Nhưng
Em làm sao có thể hiểu
Cảm giác này dằn xé anh thế nào
Anh không thể nào mà ngủ ngon giấc
Trong khi em nói chẳng yêu anh chút nào
Suyyy
Tạm biệt em
mùa thu ấy chúng ta vô tình biết đến nhau
rồi trao nhau bao tiếng yêu bắt đầu
ta cùng hẹn đi chơi cùng đi muôn nơi khoảng khắc ấy chỉ hai chúng ta
mà cớ sao lại chia tay khi ta quá yêu mà cớ sao tim lại đau thế này
bao lời hẹn khi ấy em có nhớ đến chăng
lại ngày mới bắt đầu không biết là phở hay lại bánh canh, không biết em thế nào khi giờ đây thiếu bóng anh, anh mơ về một ngày khi trời cao ám nắng xanh, và dưới bầu trời hôm đó chỉ mình em và tiếng sóng xanh, bầu trời nắng tắt khi cơn mưa đến và cơn mưa lại về trên cành cây khi mùa xuân sang, mang theo đôi tình nhân như dòng sông theo phù sa trôi về biển trong tiếng đàn tang tình tang tang
Một đêm buồn, anh lại nhớ, những kỉ niệm mình bên nhau
Ngày tháng đó, hạnh phúc đó, sao bây giờ lại tan mau
Đâu phải do anh, hay là do em, mà do thời gian nó quyết định
Chac tại cuộc tình nó không còn nữa, cũng vì lòng người mãi lặng thinh
Anh vẫn còn nhớ ngày bên nhau đôi ta đã từng hứa những gì
Nhưng sao bây giờ con đường đó chỉ còn một mình bước anh đi
Kĩ niệm ngày đó, anh sẽ không quên ,khắc sâu vào trong tâm trí này
Những lời em nói, những gì em hứa, dần dần cũng theo cơn gió bay
Em trách anh,mãi lo công việc ,không quan tâm, gì đến em
Nhưng em hãy nghĩ ,không có công việc ,lấy gì mà lo ,em nghĩ xem
Thương em anh đã chiều chuộng, quan tâm em là đủ rồi
Còn em có muốn gì đi chăng nữa, thôi để cơn gió nó cuốn trôi
Anh biết tình mình đã nhạt dần,bên nhau cũng chẳng được gì nữa
Một người thì muốn níu kéo, còn một người lại quên đi chốn xưa
Tình mình đến đây là được rồi, anh chúc em bên cuộc sống mới
Sẽ luôn mãi mãi hạnh phúc, và bình minh sẽ mang nắng ấm tới
1p đầu:
Lúc ấy...
Nếu như mình chẳng buông tay
Thì anh đã chẳng có hôm nay
Ngồi đây đớn đau như vậy
Em ơi
Giữ nụ cười ở trên môi
Mong là người chẳng quên tôi
Cố gắng rồi tốt lên thôi
Nhanh không
Anh cứ ngồi đó anh trông
Còn giờ thì chỉ có anh trong
Căn phòng trống mất em, xong
Đêm nay
Nghe tiếng nhạc ở bên tai
Chẳng còn tay ở bên tay
Khóe mi buồn sẽ thêm cay
Nghe beat này mình muốn viết bài hát hơn là rap ý, những đoạn này theo đúng y chang flow của beat luôn
ya nỗi nhớ về e cứ kéo đến từng đêm
anh chỉ muốn mình là người đến trước
để được nói câu yêu em nhiều thêm
ò mùa hè đối với a thêm trống vắng
mình anh với giai điệu này
còn em thì đang bên ai
trong một đêm không say
muốn yêu em như bài thơ của xuân diệu
nhưng a kh có khiếu làm thơ
anh nói anh viết ra giai điệu này
nhưng em quay ngớt làm ngơ
tại sao hôm lại e lại buồn
điều gì khiến cho hạt lệ tuôn
anh kh muốn nhìn thấy e khóc
nhưng câu bây giờ anh có thể nói
là thôi em đừng buồn.
anh đặt cây bút lên giấy
suy nghĩ về chuyện tình đôi ta
anh nghĩ nó thật hoàn hảo
nhưng sao em lại chọn anh ta
anh chúc e luôn hạnh phúc
vì con đường em đã chọn
còn anh thì vẫn yêu em
như những lời a đã nói
câu từ này kh như con chốt
đối với a thì qtrong như con vua
mong e chơi ván game nào
cũng sẽ không bao giờ thua
những lời khi trc a nói
cũng chỉ vì tốt cho em
nhưng em lại bảo a ích kỷ
và tin nhắn anh được seen.
thật sự quá khó để giải thích
những suy nghĩ trong lòng anh
anh muốn chuyện tình như fix gear
vì không cần phanh
nếu anh là hoạ sĩ nổi tiếng
a sẽ vẽ tình mình đẹp như monalisa
trong cuộc này "a là kẻ xấu "
nên tình mình dần xa
anh không muốn tình ta như bao thuốc
vì nó sẽ khiến ta đắng nhiều thêm
anh ước mình chưa từng gặp nhau
để ta không nhắn tin từng đêm
kỷ niệm đang dần phai theo năm tháng
tình cảm h đây đã kh còn
anh vẫn vui vẻ khi ban sáng
nhưng nỗi nhớ em cứ đến khi đêm còn
em mới 2k9 , vt còn nhiều sai xót , có gì mn đánh giá và sửa lỗi dùm em ạ😢
rồi em có rap k :))
2k9 em viết được lyric đỉnh thật 😍
Trả cho em tự do em có
Em trả lại anh đây sự bình yên
Dẫu biết ngoài kia bầu trời Giông gió , chuyện này đâu phải là của riêng mình
Anh trả lại em phần đời vô tình gửi gấm một kẻ bất tài
Và xin lấy lại phần ngắn thiếu sót dẫu cho hành trình mình từng rất dài
Ngày mai với nhau không còn mãi mãi đối đãi nhau tệ thì sai lại sai
Phải từ bỏ bầu trời hy vọng 1 nữa trái tim nhưng 2 phần hồn
Hãy để anh chịu luôn phần của em để biến nỗi đau thành sự bận rộn
Em từ bỏ chính mình chỉ vì 1 tình yêu mù quáng
Nc mắt em đã rơi đến khô cạn chỉ vì 1 gã đàn ông tệ bạc
Em tự nhốt mình bao quay 4 bức tường suy nghĩ về cuộc tình đó
Rồi cx phải tự mình bật khóc về lưạ chọn vô nghiã đâý....
Vô nghĩa thật....
Em cx phaỉ tự hỏi mình
Lựa chọn tiếp tục đó là đúng hay là sai
DÙ bt chuyện này rất đau nhg em vẫn xem nó như chưa bh tồn tai
Vẫn vùi mình trg chuỗi mang tên tình yêu mù quáng đâý
Địa ngục thì anh vẫn bước
Nhưng sẽ không còn ai cản chân
Con tim mau đã chảy ước
Nhưng vẫn đi dù đâu bản thân
Dẫu có chuyện gì đi nữa thì anh vẫn yêu em thoi mà
Ngoài kia bao nhiu sóng gió chỉ có e mới là ngôi nhà
Từ 1 thanh niên cứng cáp
lại hóa cậu nhóc lan thang
Như chiến sĩ anh bị mất giáp
Đành quỳ gói 2 tay đầu hàng
do khoảng cách nó đã quá xa
Động lực đi cũng giảm kha khá
Chỉ biết ngẩn mặt và trách ông trời
Đối xử với con nhu vị khách không mời
Từng ước mơ cuộc sống phồn vinh
H chỉ cần mức lương ổn định
Những nỗi lòng xin kêu nhỏ thôi
Tao biết m đg bị bỏ đói
Vì con đường tao không trãi hoa
Nên lựa chọn đi bằng lối nhỏ
Ôm xương rồng máu có chảy ra
Nhưng sẽ không có cách nào trối bỏ
A lun mơ có em bên cạnh
Để những đêm sẽ không thêm lạnh
Anh cố gắng 1 mất 1 còn
Để về nhà có bữa cơm ngon
Khoảng thời gian còn lại con xin ông trời 1 lần chiếu cố
Để cho con có động lực giúp gia đình mình không phải chịu khổ
Hook:
Nước mắt hay cứ rơi x3
Nước mắt hãy cứ rơi
Rơi đến hết kết thúc cuộc đời
Ngày ngoại mất là ngày con hạnh phúc nhất
Trong tâm con cười nhưng tim con đau và con rả rời sắp ngất
Yêu ngoại nhiều , thương ngoại lắm nhưng làm sao để níu giữ đc lâu
Nước mắt rơi con cố nín nhưng không thể cầm được ngàn tiếng nấc
Con thẩn thờ con nghĩ về ngoại như một điều theo lẽ tự nhiên
Ngày ngoại cầm đôi tay bé nhỏ ngoại dắt con vào mầm non thẳng tiến
Ngày đó con ngây thơ 2 bà cháu đói no lắng lo từng bữa
Để giờ này một mình con no nhưng không còn ngoại cùng ăn với con nữa.
Ngày ngoại ốm con bỏ quên ngoại con chạy theo những cuộc vui chơi
Con quên rằng con sắp phải xa ngoại mãi mãi khỏi cuộc đời
Ngoại đau đớn, ngoại kêu la con vô tâm con không hề để ý
Cho đến ngày chợt tỉnh giấc con đành vội vàng gọi ngoại ơiiiii.
Ngoại ơiiiii
Giờ nằm trên chiếc giường của ngoại con nhớ đến những kỷ niệm
Ngày con còn ôm ngoại con âm thầm khóc k để cho ngoại được hay biết
Con vờ vô tâm để ngoại yên lòng thằng tí nó k yêu thương ngoại
Để khi ngoại gần đi ngoại nói thằng tí nó đã thương tao rồi.
Con khóc nấc nghẹn ngào chỉ viết cho ngoại vài câu rap
Mong cầu ngoại sống hạnh phúc vui vẻ ở kiếp sau
Ngoại ơi có nghe thì con đây muốn thốt lên một lời cuối
Con. Yêu ngoại nhiều... Ngoại ơi
Ngoại nằm mê man với 3 bịch thuốc treo trên giá
Con ngồi canh ngoại con khóc khi nhà không còn ai
Người ta đàm tiếu ngoại dữ ngoại khó ngoại không được tốt lắm
Nhunge riêng với con ngoại là thiên thần đầy mùi mắm
Muốn ngửi ngoại đái khai mù nhưng không còn được nữa
Muốn được ôm ngoại hôn ngoại sờ tóc ngoại không còn được nữa.
Không còn nghe tiếng phì cười khi con địt thúi từ tiếng cười của ngoại
Không còn được ngoại la ngoại chửi ngoại hờn dỗi nữa ngoại ơi
Là những lần cười đùa qua những dòng tin
Là những nguyện cầu xin em đừng đi
Sẽ không bao giờ đôi ta là tất cả
tình cảm ai mà không vấp ngã
Anh đã cố thử, dùng tất cả chân thành còn lại yêu em
Cũng đã chối từ, bao lời chuyện trò mật ngọt thì thào trong đêm
em biết rồi mà, tim anh đâu phải nguyên vẹn như lần đầu
Quá khứ chẳng lành lại còn cố khắc, em ơi anh đau
Tất cả chuyện này cũng chỉ bởi do anh thôi
điều gì từ em là thật anh còn chẳng rõ
Những lời em nói "có em anh đừng âu lo"
Thuyền thì chắc chắn vẫn tốt hơn con đò
Một mình anh tin
Một mình anh thật
Một mình giả dối lừa gạt bản thân, Đến lúc nên để em đi
đời người vội vã, với anh ngoài em cũng chẳng còn gì mà mất
Ngay từ lúc đầu không nên cố gắng đi sâu
Để phải chôn dấu, cảm xúc không màu không sầu
Em là nắng lạ, thiên đường trong anh mở lối
Nổi đau xoa dịu, bên em chẳng muốn chia dôi
Rồi thì cầm tay nhưng sự thật chẳng thể giữ lấy
Ừ thì là say sao sau lựa chọn nỗi buồn vẩn ở đấy
Lại một khúc ca tình vẫn chẳng thể vui thay
Là một gã si tình vẫn chờ người cũng đâu hay
Để thích một người nào đó là rất dễ dàng. Nhưng đứa trẻ nào sự bền bỉ lại lâu
Nếu để tim thương em anh nghĩ mình vẫn chưa sẵn sàng
Duyên mà chẳng nợ thì cũng chẳng vào đâu
Anh tự hỏi mình sẽ để mất hay giữ em
Nhưng cả tim mình anh còn chẳng kiểm soát được thì liệu em sẽ kiểm soát anh trong em được mãi?
Đừng vội vã cũng đừng rời xa
Hãy đễ ta phía sau nhau
Đừng chọn là anh khi cơn mưa này em còn chưa qua tới
đừng vì là đau mà đem anh vào một cuộc chơi mới
Em chưa hiễu rõ nổi buồn anh đang phải chăm sóc từng ngày
Nó chiếm linh hồn lẫn cả thể xác chỉ buông tha khi anh say
Rồi gọi tên em trong cơn mơ thức vô vọng
Hét to lồng ngực em có ai khác phải không?
Một lần sau cuối xin em nhìn anh mà nói
Câu chuyện tình này không có hỏi kết đúng không?
Hãy bỏ mặc anh một cách tàn nhẫn
Đừng vờ thương hại khi chỉ yêu mỗi bản thân
Hạnh phúc với em anh không mộng tưởng
Thích thì đơn giản nhưng con xa mới tới thương
Anh từng chần chừ khi em xuất hiện
em ôm quá khứ thì chuyện mình cũng chẳng tiến triển
Em là thần tiên lại làm anh điên
Đời này bộn bề suy nghĩ tiếp nối mải triền miên
Anh không còn nhớ mình đã từng khóc thế nào
Cũng không trong mong sau này mọi chuyện sẽ ra sao
những điều nên và không anh đã trao trọn
Đi hay ở lại giờ chỉ là do em
không còn là anh những ngày mưa bay đưa đón
vẫn chỉ là anh thức tận đêm tàn để nghĩ về em
Bạn cho mình xin lời bài rap của bạn đc k
Anh yêu em, những lời thi phi anh ko quan tâm mấy ...
Một buổi chiều tháng ngày năm ấy...
Ta bên nhau dưới cơn mưa buồn..rồi những lần nào anh qua nhà em...
Chuyện tình mình nơi góc phố nhỏ, những con đường tuy lạ mà quen.
Đường đặng văn bị, hay tô vĩnh diện,
Ôi thanh xuân ơi, đã biết bao nhiêu kỷ niệm
Cho đến bây giờ mình vẫn bên nhau...
Xong công việc anh lại về nhà với nụ cười trên môi...
Dù kiếp này hay là kiếp khác, thì anh vẫn muốn mãi yêu em thôi.
Hãy giữ trên môi, mình nụ cười tươi như hoa...
Vì tình yêu thì mãi đông đầy dư ra...
Vẫn mãi mong ngày, tổ ấm mình mãi trong này, dù bảo dong đầy, 2 ta vượt qua cũng nhau là được mà.
Những cái ôm và những cái nắm tay
Giờ chỉ còn kỉ niệm trôi theo cùng làm mây
Chỉ muốn em biết là anh vẫn như vậy
Nhưng không muốn em biết là anh vẫn đang say
Đã từng cùng nhau ngồi luyên thuyên vào mỗi tối
Nhưng tại sao chì mình anh ngồi nơi đây
Phải làm sao để níu kéo cuộc tình này
Cùng với lâu đài mà 2 ta cùng đắp xây
Không biết bây giờ em đã ngủ hay chưa
Khi cơn mưa ấy đang cố giết chết anh thêm 1 lần nữa
Với điếu thuốc vẫn còn nằm trên gạc tàn
và những lá thư được em viết bằng tay
Vẫn muốn biết là em còn nhớ anh không
tán cây bên cửa vẫn còn đang lay động
khoé mắt anh như đang muốn chảy thành dòng
Tôi ơi, sao cứ giữ em trong lòng?
Giống cuốn phim câu chuyển dang dở
Vì tình mình là đoạn kết
Anh cũng đang cố gắng học cách để khá hơn và mong mình quên hết
Chi còn lại nui tiếc ở trong bao tiếc núi tiêu vây anh hỏi gió với mây khi nào em khi nào e đến đây yeah baby
Chỉ còn lại màu nắng trên vai của ta
Rồi một buồn bỗng nhiên em rơi xa
Cho mình lời rap của bạn đc k
Kỉ niệm của hai đứa, anh trân quý nó còn hơn cả mạng sống
Ta yêu nhau thăng hoa như bóng bay, nhưng bên trong chứa đầy nhưng khoảng trống
Có lẽ thật sự ta không hợp, vì điểm bắt đầu cả hai đã cùng sai
Khi 1 người luôn cố gắng, còn người kia nghĩ sẽ bước đi cùng ai
Yêu trưởng thành là khi đặt cảm nhận, những suy nghĩ của mình vào đối phương
Không phải vì cái tôi mình quá cao, một chút cãi vã bắt đầu em đổi hướng
Ta thương nhau nhường nhịn được bao lâu, lúc tức giận đứa nào củng cố hơn
Trút vào đó là những lời cay đắng, và anh bắt đầu làm quen với cô đơn
Xuân hạ thu đông, quanh năm anh biết tất cả có 4 mùa
Cố gắng giữ em ở bên cạnh, như việc anh vẫn biết kết quả là vốn thua
Không thể cho em hết được mọi thứ, nhưng việc có thể vẫn cứ để Bii Lo
Sau em vẫn phải chọn cách đau nhất, là khi chia tay mà không 1 lí do
Em có biết nổi sợ của một người dân, là nếu một ngày không thể nào chạm biển
Nên việc anh sợ đó chính là mất em, sợ lời yêu thương sẽ trở thành làm phiền
Sự chân thành không đến từ diễn giả, ở trước đám đông ta cố mình thuyết phục
Kết thúc không phải thật sự là hết yêu, là do ta không đủ sức để tiếp tục
Anh không biết rằng một người như anh
Sẽ thế nào khi không có em bên cạnh
Vì điều đang diễn ra trước mắt anh
Em... Chính Là mắc xích của cuộc đời anh
Anh đã từng cùng em trải qua chuyện vui buồn
Giờ không còn em nước mắt anh lại tuôn
không trân trọng những những thứ đơn giản nhất
Để bây giờ hối tiếc cũng chỉ là giá như
Giá như ngày đó không để em đi mất
Giữ em trong tim xem em như kĩ vật
Thì có lẽ bây giờ hai ta vẫn còn nhau
Xin em hãy ở lại và yêu như ngày đầu .
Anh biết tất cả là do anh gây ra
Anh cũng không mong rằng mình sẽ được thứ tha
Nhưng em ơi ta từng yêu vậy mà
Anh cũng đã từng xem em là tất cả
Bản thân ai cũng phải trải qua nhìu áp lực
Anh xin lỗi đã không ở cạnh em
quãng thời gian em cảm thấy tồi tệ nhất
Xin lỗi em đã khiến em trưởng thành
Khiến em phải hiểu chuyện để rồi rời xa anh
Xin hãy để anh được bên em lần nữa
Hãy cho cho anh cơ hội chăm sóc em cả đời
Cuộc sống tấp nập đầy hối hả
Giơ tay lên và nói là buông tha.
Mở mắt ra là đầy ấp công việc.
Và tôi làm trong tâm thế buồn bã.
Ngỡ như mình là một cổ máy móc, được thế giới này lập trình ra.
Tôi cứ làm và không hề dừng lại, quên luôn cả bản thân ta.
Áp lực đè lên đôi vai tôi , cần một lời động viên và thăm hỏi
Nhưng thay vì một lời động viên đó là một lời lớn tiếng và đòn roi
Từng suy nghĩ bản thân không trụ nổi với những lời so sánh mãi không thôi.
Thiếu đi tình cảm của một người nên bây giờ phải sống như con rối
Nói tôi nghe cuộc sống này là gì. Phải chăng tiền mới chính là quyền lực.
Mua được hạnh phúc mua được cả cảm xúc còn không quyền lực chả lẽ là đồ vứt
bạn cho mình xin lyric nhé mình ghép vào đoạn đầu
@@thanhhung-lv1my OK b
Bạn cho mình xin lyric nhé
Ngày đó, qua thật mau
Và anh vẫn đậm sâu
Khi đôi mình bên nhau, anh rất nhớ
Ngày ấy, đã khiến tất cả trôi về đâu
Khi ta không còn nhau
Em vui cười bên anh, qua rồi
Anh dùng tất cả sự chân thành để đối lấy tình cảm từ em
Có lẽ tình cảm anh trao là sự rẻ mạc mà người đời vẫn thường khen
Anh trao đi tất cả những gì anh có rồi nhận lại được gì hả em
Đổi lại là sự thờ ơ mặc cảm mà anh thì chả thèm
Anh biết , tình yêu thì cần phải chứng minh
Nhưng chứng minh bao nhiêu thì mới đủ
Có người chứng minh cả đời vẫn chưa hiểu được tình yêu là gì
Anh đã cố gắng làm hết sức mình
Nhưng anh không biết rằng em đang cần gì
Những thứ anh trao chỉ là tình cảm
Còn những thứ họ trao em là biển cả
Ngọn cỏ thì làm sao với được mây
Như người đời vãn hay nói đấy
Dẫu biết cuộc tình không có kết quả
Nhưng anh vẫn cố chấp làm gì hả
Vì anh thương em hơn cả bản thân
Thương em đến cả trăm vạn lần
Hạnh phúc là khi em mỉm cười
Thì trên môi anh cũng nở nụ cười thật tươi
Ngồi trong đêm khuya vắng
Nhớ anh mắt đôi môi
Nhớ những buổi chiều nắng
Nhớ nàng con gái đó
Chỉ còn là giấc mơ thôi
0 giờ sáng , ngồi làm việc và nghĩ
Nghĩ về em người con gái từng yêu
Sao ngày đó anh níu , em bỏ đi
Để rồi anh ngồi khóc rồi hiểu
Em không hề yêu anh như anh từng nghĩ
Em chỉ coi anh là kẻ thay thế người đi
Em quay mặt bỏ anh mà đi , không cần suy nghĩ
Anh cho em hết không thiếu thứ gì
Bán linh hồn , bán mạng không cần đền đáp
Em lại giết anh , không thương tiếc
sau 1năm chia tay , anh vẫn lười nhát
Lười yêu thêm 1 người , vì sợ bị giết
Anh sợ mình bị đâm vào tim thêm nhiều phát
Nên anh không nghe lời dụ dỗ , như người điếc
Và rồi anh vẫn cô đơn , vì sự dày vò
Tự coi mình là người có lỗi , dù chẳng có
Chắc lỗi duy nhất mà anh có , là tin em , và yêu em
Thất bại hay thành công?
Thành công là một điều tốt.
Điều ai cũng khao khát trong cuộc sống.
Nhưng tại sao không nhìn vào mặt trống xem mình đã làm được gì.
Bao nhiêu cũng là thất bại thất bại là bước tiến không phải lầm lì.
Nhâm nhi một cóc trà đà nghĩ về những chuyện nhảm nhí.
Với tiêu chuẩn của cuộc sống thất bại để làm bài học nghĩa lý.
Và tôi tin chắc rằng bài học này ghi vào sách vở là phải để ý.
Thành công hay thất bại là do chính bản thân mình phải có ý chí.
Chiến thắng với bản thân là thành công, chứ không phải ra xã hội tỷ thí.
Thành công hay thất bại cũng là một bài học đáng giá.
Đáng giá với sự kiên cường và cố gắng,thêm suy nghĩ chính chắn.
Phải nếm đắng và ăn chửi mắng đừng để tâm kiên cố nó lắng.
Hãy vững chắc nhưng một bức tường,tường thành của sự kiên cố.
Câu g đố của thành công hay thất bại, là phải trải nghiệm chứ đừng dại khờ rồi giải đố
Anh đã cố thực hiện mọi lời hứa khi anh đang bên
Trái tim em còn ngăn chứa nên tình ta chông chênh
Tình em là thuyền xa bờ còn hắn ta là bến đến
Làm sao còn cơ hội khi kỉ niệm ấy em còn chưa quên
Em đến và rời đi vẫn vậy chỉ là là anh có thêm vết sẹo mới
Trái tim anh như khu vườn mỗi khi buồn em lại đến dạo chơi
Tình em là thứ xa xỉ làm cho anh vượt xa tầm với
Chỉ chốt lát yên tĩnh còn hắn ta mới là bạn đời
Nhưng em ơi,anh đã cố hết mình để bù đắp cho sự tồi tệ của anh ta
Những lời anh nói anh đã cố thực hiện để em tin tưởng rồi mà
Cớ sao bây giờ anh và em như cành hoa với lá
Mỗi khi anh ta tới em lìa cành và vội rời xa
That love I give for you is reality and never lie
Mà bây giờ đây ta tan vỡ trái tim chia làm 2
Mỗi người mỗi ngã chẳng còn chung một lối
Cung đường em chọn có ai chúc em mỗi tối
Ở trên gối là giọt lệ và mắt anh trĩu hàng mi
Nó như tuần hoàn vô tận từ khi em rời đi
Trái tim anh đóng cổng không ai vô là vì
Thiếu em lòng anh cô quạnh tình yêu chả là gì
Can you stay with me
Kỉ niệm ấy anh đào đất và chôn vào trong thật sâu
Anh coi đó là kho báo mà anh tích lũy từ bao lần đau
Kỉ niệm vui đep mà ta bên nhau nay hoá nỗi sầu
Em thì đang hạnh phúc còn anh chẳng biết đi về đâu
Nếu như có người sau anh mong họ sẽ tốt với em thay phần anh
Chỉ cần em muốn gặp họ sẽ có mặt chạy qua ngã tư hàng xanh
Nơi ta ngồi hóng mát mỗi chiều giờ mây đen chẳng còn trong lành
Em có thể gặp được nhiều người tốt nhưng chẳng lại là anh
anh không muốn bản thân của hiện tại
anh cố gắng từng ngày để thay đổi
chỉ để nhận một cái nhìn từ em
nhưng sự thật đã nhắc cho anh biết
trái tim của em không thể thuộc về anh
có lẽ hình bóng của người cũ quá lớn
trái tim của em bây giờ đã sắt đá
nhưng… trái tim của anh đã không thể kiểm soát chỉ còn một cách là dày vò bản thân
anh cảm thấy bản thân thật kém cỏi
nhưng anh cũng chỉ là người đến sau
anh tự ti về tất cả mọi thứ
vì em là một cô gái thông minh
còn anh chỉ là một thằng thất bại
lời yêu em mà cũng không thể nói ra
chỉ có thể ngồi đây viết bài rap
Sẽ có 1 ngày em sẽ yêu 1 người khác
Anh thì còn lại gì ngoài niềm đau và sự lười nhác
Có thể anh là kẻ chắp niệm nhưng anh vẫn muốn chìm sâu
Anh dường như phát điên nhớ nhưng đừng tìm nhau
Mỗi tối anh nằm thật lại âm thầm đặt những lúc trầm mặc
Nhưng đôi bàn tay em anh chưa một phút cầm chật
Nhầm thật, vầng dương lắm lúc thiêu đốt vạn vật một cách rất thơ ngây
Nhiều khi lại như cô gái nhẹ nhàng e ấp đứng nấp sau mây
Vẻ đẹp nào cũng mất mai đây
Dù có thể là do cố tình mà may rủi
Không ai bước trên một dòng sông hai lần vì đời là thay đổi
Nhưng không như vậy, ánh mặt trời của em tỏa sáng vạn năm
Em sẽ đẹp vĩnh cửu mọi sự trên đời thỏa đáng bận tâm
Thần chết cố đuổi theo em khắp nơi qua muôn ngàn kiếp
Nhưng em luôn tồn tại bên trong những bài thơ bất hủ mà anh luôn từng viết
Cho dù mai thân xác anh mục, linh hồn anh về cõi hư vô
Như cô tiên xanh mà anh thấy mỗi đi sâu, khi đau
Hay là thiên đường
Chỉ cần loài người còn thở và đôi mắt họ vẫn còn tinh tường, xin nhường
Bóng anh còn mờ nhạt trong lời hậu thế dù đã thành vô danh
Thì thơ anh vẫn sẽ sống và em sẽ sống trong từng vần thơ anh
Anh vẫn một mình loay hoay
Đến với căn phòng cũ
Mở một bài nhạc thật hay
Nghe biết bao nhiêu là đủ
Khi mà thành phố tắt đèn
Tất cả người chìm sâu giấc ngủ
Là lúc ấy anh cô đơn
Nước mắt rơi thành ô nước lũ
Cảm giác đi xe 1 mình đi hết 1 vòng thành phố
Cô đơn chất đống đằng sau còn anh vẫn bon bon đi tiếp
Anh biết là những ngày nắng rồi cũng sẽ có ngày mưa
Anh biết trong chuyện tình yêu ai chẳng mong mình là kẻ thắng
Nhưng ko có 1 cuộc tình nào được gọi là tình đẹp
Tình đẹp chỉ trong giấc mơ còn bên ngoài là ngõ hẹp
Và anh biết phải làm gì khi mà em chọn câu chia tay
Anh cầm cây bút vẽ vào mây những tâm tư anh gửi vào gió
Liệu em ở nơi xa đó anh mong em có nhận chăng
Buổi chiều hoàng hôn vừa xuống sau lưng anh là đống nỗi buồn
Khi mà màn đêm kéo đến cũng là lúc 12h khuya
Bên ngoài ko có hơi lạnh trong người anh toàn là hơi bia
Bạn cho mình xin lyrics này cover được k ạ
Chuyện tình cũng đến lúc kết thúc
Một người muốn rời đi, người kia còn ở lại
Chuyến xe tình yêu dừng lăn bánh, biết bao giờ thì người mới trở lại
Người ta đi tìm hạnh phúc mới, tại sao bản thân lại cứ phải chờ hoài
Thu mình lại trong căn phòng u tối, lấp đầy không gian với những tiếng thở dài
Như cái cách Xuân Diệu đã từng viết, yêu là chết một ít ở trong lòng
Những niềm vui và nỗi buồn từng có, giờ đây bỗng hoá thành cảm xúc trống không
Nhớ những ngày vi vu trên đồi gió, nhìn về chân trời để mà hoài trông ngóng
Giờ đây em buông tay anh rồi, còn gì nữa đâu mà cứ mãi trông mong
Chẳng còn những nụ hôn nồng ấm, chẳng còn những khoảnh khắc ngồi nhìn ngắm mưa rơi
Chẳng còn ngồi cùng nhau ngắm hoàng hôn, và lại quây quần vui vẻ ăn bữa tối
Đường về nhà hiu quạnh và tăm tối, lắm lúc nhiều đêm cơn mưa giăng khắp lối
Em biết không?
Con tim anh đau đớn, lặng lẽ mà nhìn chuyện tình ta phai phôi…
Verse 2:
Anh tự hỏi tình yêu là gì?
Mà khiến cho bao con tim tan vỡ
Chính em đến rồi cũng chính em ra đi
Để lại cho anh một mối tình dang dở
Lắm lúc nhiều đêm nghe tiếng lòng mình than thở
Cảm thấy bản thân anh lạc lõng và bơ vơ
Suy nghĩ bâng quơ hoà cùng ánh mắt thẫn thờ
Chẳng biết đây là thật hay là anh đang mơ
Những nỗi buồn không tên, anh xin được ghi lên trên trang giấy
Vị ngọt ngào của chuyện tình đôi ta, anh tìm hoài giờ tìm đâu chẳng thấy
Bầu trời kia đã từng là xanh biếc, nhưng bây giờ chỉ còn là bầu trời vắng mây
Em trao cho anh bao nhiêu thứ, tại sao thứ nhiều nhất thì lại là đắng cay
Hết thương, cạn nhớ, đoạn tuyệt, tình tan
Chỉ mong khi em về nơi ấy, chúc em sẽ có một cuộc sống bình an
Còn anh vẫn cô đơn một mình, đêm về làm bạn với khói thuốc và hơi men
Những tâm tư nỗi lòng anh giấu kín, thôi đành ngồi lại tâm sự với trời đêm
Gọi em là một nữ hoạ sĩ, vì em đã tô một mảng hồng cho đời anh
Bầu trời của một kẻ u sầu, từ ngày em đến bỗng chốc hoá trời xanh
Nhưng tình đẹp đến mấy rồi cũng tàn, chỉ là duyên kiếp hai ta quá bẽ bàng
Hai đứa mình không thiên duyên tiền định, thôi đành rẽ hướng để cuộc đời này sang trang
Mọi thứ cứ thế lặp lại và thời gian như ngừng trôi
Bbi em quay bước bỏ anh đi thật xa rồi
Anh cũng chẳng thể biết đây có phải kết cục tồi
Em như bông hồng gai nàng đâm nát cả trái tim tôi
Và bbi còn bao nhiêu tình cảm mà sao nàng lại lỡ buông
Nỗi nhớ em hiện về điếu thuốc tàn khi đêm xuống
Anh ngồi khóc trong phòng ngân nga mãi một khúc nhạc buồn
Hình bóng nàng vẫn hiện dòng nước mắt cứ thế tuôn
Lưu giữ từng khoảnh khắc hồi đó anh còn có em
Kể từ ngày em đi còn lại là khói thuốc và hơi men
Roll 1 điếu k anh sẽ gặp được em
Ảo giác bám víu lấy anh trong những cơn say cũ mèn
Anh lại qua nơi đây,nơi ghế đá cũ mà mình hay thương ngồi.
Nơi những nụ cười cảm xúc mình có nhau
Giờ bầu trời kia đã giấu theo thời gian trôi.
Để lại còn mảnh vỡ trong tim theo cơn đau.
Màn đêm buông xuống !
Cuồng điên trong anh bất chấp mọi tình huống.
Ngồi bầu bạn với ly rượu say anh uống.
Tâm sự với khói thuốc tròng đêm này còn đang tàn.
Quá khứ lại nhắc anh nhớ lại
Càng muốn quên chỉ càng nhớ thêm
Nỗi buồn lại về trong màn đêm dài
Em là ai?
Là một cô gái trong lòng anh nhớ mãi .
Là những kỉ niệm trong anh còn lưu lại.
Là những tiếng cười tròng anh công mãi mãi !
Tại vì sao?
Tại sao anh không có quyền được yêu thương !
Ánh hoàng hồn đã khuất sau lưng đôi.
Nơi em về bình yên không có anh.
Đường anh về nặng hạt mưa rơi khi bầu trời này đã không còn xanh.
Mây xám buồn giường như hiểu được cảm giác trong anh ngày lúc nay
Anh chỉ muốn được say thêm một lần nữa
ver2
buồn lắm em ơi nỗi buồn này thì mấy khi ai thấu
anh đã cố gắng phải chiến đấu với dòng đời nhưng cuối cùng anh lại là kẻ thật bại !
Anh không nhớ nổi lần cuối cùng anh nhìn vào mắt em đó là từ bao giờ
Em từng trách anh chỉ ôm ước mơ, còn không sợ mất em thì làm sao chờ?
Lúc đó anh có xin lỗi hay không thì kết quả nó cũng như nhau mà
Cuối cùng thì hai ta đều ích kỷ, nông nổi, tự trong cao mà
Ta từng bắt gặp nhau ở khắp Sài Gòn, chắc là lúc còn yêu thì muốn tránh cũng khó
Không thể tin là mình chưa từng gặp lại sau khi mà anh bước qua cánh cửa đó
Tình yêu mình từng là ánh lửa đỏ, từng là chim sẻ cố đập cánh giữa gió
Cố gắng sống hai cuộc đời, chắc là thằng nhóc này muốn làm thần thánh nữa đó
Sao giờ em xuất hiện tại đây vậy? Cuối hàng khán giả với cánh tay vẫy
Em từng cùng anh đứng ở hậu trường và cùng anh về nhà sau khi mà bay nhảy
Cũng từng nói, "Em không có gạt anh, em thích nhạc anh", and you know the vision
Anh từng hứa là mình không nhạt đâu, sẽ không lạc nhau, cùng bên nhau vào khi cần
Ngay lúc đó anh chỉ muốn lao xuống, anh thật sự tò mò, em dạo này khỏe không?
Nhưng mà sao hôm nay em đi khuya vậy? Ba mẹ em biết là ba mẹ sẽ trông
Anh từng mong em hạnh phúc, tới khi em nở nụ cười, anh như bị đâm mười nhát
Khi anh đứng trên sân khấu một mình, còn em đứng cạnh cùng với một người khác
Em hiểu rằng chúng ta không ai là sai (hah-ah-ah-ah)
Chỉ là em không muốn em mãi sẽ là lựa chọn thứ hai
Mãi sau những điều anh cho là lý do để anh tồn tại
Vậy đâu còn lý do để em ở lại?
Đây sẽ là lý do em sẽ thôi đắn đo, cứ ôm mộng hoài
So thanks for showing me the exit sign
Chưa nói tới đúng sai nhưng chuyến xe dừng lại là do chân anh đặt trên phanh
Anh đã không ngần ngại chia con đường làm hai vì anh nghĩ là anh quên nhanh
Gặp một cô gái mới coi là cả thế giới, viết tên cả hai lên tranh
Không dễ nhiều đêm trắng để chờ lên nắng, giờ thì kí ức gọi tên anh
Nên là cứ rót đi, bàn vẫn ướt mặc dù có lót ly
Ước gì có thể paste nỗi đau này qua chỗ khác, nhưng không, nó nhân lên, nó chỉ copy
Thật khó để nhìn xung quanh khi chỉ trông ngóng vì sao như Tsiolkovsky
Để bây giờ em đi mất, liên kết còn lại tồn tại giữa anh và em là chung một tài khoản Shopee
Gom hết tất cả về em xong rồi thiêu nhanh
Giọng em vang lên trước khi môi em mở, găm thẳng vào anh như là siêu thanh
Không cần phải là người giỏi toán, đủ biết đây không phải đổi ngang
Em chỉ mất đi một thằng thất bại, anh mất đi một người yêu anh
8515 lần nói anh yêu em ở trong Mess nếu mà em search
Cũng tới lúc mình phải quên đi thôi dù từng có với nhau là rất nhiều cam kết
Tiếc nhất không phải chia tay mà là không yêu em nhiều hơn trước lúc tình yêu chết
Có lẽ phải ghi tên em vào credit vì bài nhạc nào anh cũng viết về em hết
Em hiểu rằng chúng ta không ai là sai (hah-ah-ah-ah)
Chỉ là em không muốn em mãi sẽ là lựa chọn thứ hai
Mãi sau những điều anh cho là lý do để anh tồn tại
Vậy đâu còn lý do để em ở lại? (Đâu cần một lý do là...)
Đây sẽ là lý do em sẽ thôi đắn đo, cứ ôm mộng hoài
So thanks for showing me the exit sign
Hah-ah-ah-whoo
Hãy gìn giữ nhau trong những kỉ niệm
Anh bước đi bằng một đôi tay trắng.
Và trong chờ vào sự may mắn
Anh đã bước đi trong nỗi buồn cay đắng.
Và chờ đợi một niềm vui say đắm
Anh đã bước đi trong màn đêm tăm tối
Tất cả chúng đều là màu thâm tối.
Anh đang tự tìm ra bản thân nhưng lại không lối
Tìm lại cuốn Nhật ký đang nằm ở trong gối
Anh viết thêm suy nghĩ,bằng cây bút bi
Cuộc đời mình đã trưởng thành,đâu còn mút ti,oh
Phải tự đứng lên, đứng lên với cách mà anh còn bé.
Ngày xưa mẹ dặn con, nhớ đi chơi vấp đá coi chừng té.
Anh đang cười, và bây giờ biết mình vẫn còn trẻ con.
Đâu phải thứ rác rưỡi, chỉ là ngoài xã hội anh rẽ non.
Anh không làm được gì chỉ một mình với cuốn nhật ký.
Mày có chân có tay, mà cứ như thằng tật ý...
Nhưng anh viết, mình viết là anh đang viết rap.
Anh gửi gắm vào tâm tư, và trái tim bọc thiết giáp.
Oh
Đến một ngày anh bước đi, bước lên một tầm cao mới.
Ánh sáng rọi vào trong tối, điều mà mình tự hỏi làm sao với.
Anh đã thoát ra vỏ bọc , và chính thức ra ngoài trời.
Dù mình đã đẻ ra, nhưng đâu phải ra ngoài đời.
Anh đã mở được cách cửa, là cánh cửa của tâm hồn.
Cảm ơn trải nghiệm và cuộc sống đã cho anh đâm chồi.
Ey
cớ sao em phải buồn?
giọt lệ trên mi của em cứ tuôn
hay vài câu chuyện mà em đã buông
vậy cớ sao em phải buồn?
Đã nhiều lần anh không muốn tiếp tục mà dừng lại
Bởi vì làm như vậy nó sẽ tốt hơn cho cả hai
Sau những lần cãi vã em luôn là người chủ động rời bỏ
Nó khiến tình cảm của anh ngày càng nhạt dần
Khi bài nhạc này cất lên anh không thể kiềm được cảm xúc
anh nghe từng câu em nói đúng anh đây là người không tốt
phận anh còn được lo được huống hồ gì anh làm trụ cột
vậy cho thêm bao nhiêu lâu
bao nhiêu khoảng cách để ta đc gần nhau
cố gắng bao lần thoát khỏi cơn ác mộng
nắm chặt tay em của bao nhiêu khát vọng
và nếu lúc đó đôi ta
không quay bước đi xa
anh đặt cây bút trên mặt giấy
suy ngẫm về chuyện tình đôi ta
người ngày đầu gặp mặt
đến cuối, cuối đầu rơi nc mắt
anh không tham lam , luôn trân trọng những điều mà anh đang có
suy nghĩ lạc quan, phúc chốc lại khiến anh từ bỏ
tay ôm, tay nắm , mưa rơi,
Gia đình của tôi không được trọn vẹn
Giữa những bộn bề mà ba gây ra
Với sự cảm dỗ của những vật chất
Và rồi cuộc sống của ba xa hoa
-
Mọi thứ đỗ vỡ gánh nặng nợ nầng
là 1 trong số mẹ tôi phải trả
Mượn nợ ngân hàng, vây lãi, trả góp
Chủ nợ cứ dí mãi vẫn không tha
-
Sau bao nhiêu lần mẹ muốn tự tử
Để lại tất cả muộn phiền ở đó
Mẹ vẫn không đành bỏ mặc đứa con
Mới 15 tuổi vẫn chưa hiểu rõ
-
Sự đời đau đớn gánh nặng đồng tiền
Con chưa đủ lớn để trãi hết qua
Nhưng mà mẹ ơi con cố đi làm
Để em và mẹ mốt đỡ vất vả
-
Mẹ hay hỏi tôi sau này làm gì
Tôi liền trả lời muốn thành anh hùng
Như supperman giải cứu nhân loại
Để mẹ không phải đi đến đường cùng
-
Nhưng ba có tệ thì ba vẫn là ba
Con mong là ba nghe và thấu hiểu
Gia đình này vẫn tha thứ cho ba
Nên ba đừng làm cho mẹ khóc nhiều
Tích tắc tich tẳt
1 cậu bé nhỏ bên hồ rới nước mắt
Nắm tay siết chặt
Ba mẹ của nó h đây đã chết lặng
Khung cảnh trước mắt
Bao nhiêu người quay lại tiết thương cho khoảnh khắc
Một cậu học sinh giờ đây sẽ ko còn đi học và cả cuộc đời này cậu cũng sẽ vắn mặt
Dừng lại thêm cả trăm lần nữa, và anh sẽ ko bik khi nào mà trái tim anh cần sửa
Bởi vì đơn giản là..mọi thứ không còn như xưa, nếu ký ức mà có thể bán thì chắc chắn anh dư thừa
Lll
Ngồi nhìn ra xa cố níu giữ tia nắng vàng đang hấp hối
Chỉ một mình anh ngồi bên đường khi bầu trời sắp tối
Sự thất vọng thể hiện qua ánh mắt
Lòng trắc trở thể hiện qua đôi môi
Có những điều anh vẫn còn khúc mắc
Nhưng vì em đi rồi nên anh cũng đành thôi
Có những chuyện chỉ anh và em biết
Nhưng ta chẳng giải quyết được cho nhau
Một vài điều anh cho là cần thiết
Nhưng sợ chạm vào quá khứ làm em đau
Chuyện 2 ta như bức tranh loang màu
Không hoàn thiện - không đến được với nhau
Hiện tại không thành chẳng nói đến mai sau
Nhưng mỗi người phải giữ 1 con tim rỉ máu
Mỗi người hãy thôi quan tâm đến quá khứ
Và hãy nhìn về chuyện của tương lai
Biết không thể sống nếu thiếu đi tương
Nhưng hãy để ý người cạnh bên mình là ai
Xem cách họ quan tâm mình thế nào
Nguyện vọng của họ là bên em mãi mãi
Chẳng cần biết đúng sai hay ra sao
Nhưng có em họ coi đó là niềm tự hào
Ooo Anh … Không biết được em đáng muốn gì
Nhưng, nước mắt khiến em phải nhoè mi
Và khó khăn tình cảm là vốn dĩ
Nhưng vẫn muốn bên em kể cả khi
Anh không nhận được tình cảm mà em muốn cho đi
Và em vẫn nằm trong lòng anh cả suy nghĩ hay tư duy
Bởi có rất nhiều chuyện khiến anh trở lên lầm lì
Anh vẫn muố mình hạnhnphucsnhay tình yêu lonely