Lệ Buồn Nhớ MI (Sáng tác Đăng Khánh - ý thơ Du tử lê) Cành sương tháng chín ký ức âm u mưa mù tháng giêng Hồn cây phong úa đâu nắng hôm xưa mưa buồn cuối trời Dấu chân nghìn dặm vàng sau lưng vàng đôi môi mùa em thu tím giữa quạnh hiu tôi cúi chào giữa quạnh hiu tôi cúi chào Trăm năm đã thẹn biển sóng vực sâu bầy chim thương tích buồn khăn áo người Trăm năm vẫn đợi môi nhớ tàn phai bàn chân nhớ đất lệ buồn nhớ mi Rừng mưa tháng chín môi tóc em đâu nỗi buồn sớm mai Mùi hương đã chết dấu tích năm xưa môi lạnh tiếng cười nhớ em hạt bụi đời hư vô còn tương tư hỏi sông núi cũ giữa mùa thu em nhớ gì? giữa mùa thu em nhớ gì? Đăng Khánh
Bạn MC này phát âm và đãi chữ "tr" và S-X hơi nhiều cho dù đúng chính tả nghe có phần mệt mỏi lặp đi lặp lại nhấn nhá uốn lưỡi các từ trong khi tóc độ nói thì rất le. Tạo cảm giác lưu loát. Tôi thấy không cần thiết, cứ từ từ chia sẻ từ tâm mở lòng. Bầu không khí sẽ lạc trao đổi âm nhạc chứ không như giảng đường đại học.
Người MC đang nói về nhà của Đăng Khánh không phải tác phẩm của Vĩnh Lạc Thế Ngữ gì đó ạ. 1 ca khúc hay mà người nghe đồng cảm tựa như một tấm gương mà người nghe nhạc thấy bản thân mình trong đó. Không cần ai dẫn giải nói cái riêng cái nhìn về một tác phẩm áp đặt lên mình.
Mong nghe thêm nhiều bài phân tích của nhạc sĩ Vĩnh Lạc - Đoàn Thế Ngữ nữa ạ.
Lệ Buồn Nhớ MI
(Sáng tác Đăng Khánh - ý thơ Du tử lê)
Cành sương tháng chín
ký ức âm u
mưa mù tháng giêng
Hồn cây phong úa
đâu nắng hôm xưa
mưa buồn cuối trời
Dấu chân nghìn dặm
vàng sau lưng
vàng đôi môi
mùa em thu tím
giữa quạnh hiu tôi cúi chào
giữa quạnh hiu tôi cúi chào
Trăm năm đã thẹn
biển sóng vực sâu
bầy chim thương tích
buồn khăn áo người
Trăm năm vẫn đợi
môi nhớ tàn phai
bàn chân nhớ đất
lệ buồn nhớ mi
Rừng mưa tháng chín
môi tóc em đâu
nỗi buồn sớm mai
Mùi hương đã chết
dấu tích năm xưa
môi lạnh tiếng cười
nhớ em hạt bụi
đời hư vô
còn tương tư
hỏi sông núi cũ
giữa mùa thu em nhớ gì?
giữa mùa thu em nhớ gì?
Đăng Khánh
Thật hay
Bạn MC này phát âm và đãi chữ "tr" và S-X hơi nhiều cho dù đúng chính tả nghe có phần mệt mỏi lặp đi lặp lại nhấn nhá uốn lưỡi các từ trong khi tóc độ nói thì rất le. Tạo cảm giác lưu loát. Tôi thấy không cần thiết, cứ từ từ chia sẻ từ tâm mở lòng. Bầu không khí sẽ lạc trao đổi âm nhạc chứ không như giảng đường đại học.
Vàng chân nhớ đất, lệ buồn nhớ mi.! Hay quá. Thơ là linh hồn của nhạc hay ngược lại !?. Hay ở người cảm nhận.!
Bàn chân nhớ đất / Lệ buồn nhớ mi...
Le buon nho mi.....!❤👍
Mong bác post thêm nhiều bài phân tích của nhạc sĩ Vĩnh Lạc - Đoàn Thế Ngữ nữa ạ.
Người MC đang nói về nhà của Đăng Khánh không phải tác phẩm của Vĩnh Lạc Thế Ngữ gì đó ạ. 1 ca khúc hay mà người nghe đồng cảm tựa như một tấm gương mà người nghe nhạc thấy bản thân mình trong đó. Không cần ai dẫn giải nói cái riêng cái nhìn về một tác phẩm áp đặt lên mình.