Không đàn áp,đè nén cơn giận, cũng chẳng nương theo cơn giận, mà chỉ tỉnh giác, khéo biết sự có mặt của nó,quan sát nó thôi. Cơn giận sẽ đi qua lúc nào không hay. Quan trọng nhất là: Phải phát hiện cơn giận khi nó mới phát sinh,để không có những lời nói,những hành động làm tổn thương đối tượng. Khi cơn giận vẫn còn ,thì đừng nhìn đối tượng ,mà phải nhìn nơi khác ,hoặc là thong thả đi làm việc gì khác. Tập như vậy lâu ngày,rồi ta sẽ thấy: Có rất nhiều vấn đề ta không cần phải đối đáp ăn thua như ta vẫn tưởng . Mặt trời vẫn sáng,chim vẫn hót, hoa vẫn nở ,cuộc sống của ta vẫn bình thường,dù cho ta bỏ qua gần hết những đối đáp với người. Vậy thì tại sao phải nổi nóng,phải tranh cãi cho mệt người ?! ?
Không đàn áp,đè nén cơn giận, cũng chẳng nương theo cơn giận, mà chỉ tỉnh giác, khéo biết sự có mặt của nó,quan sát nó thôi. Cơn giận sẽ đi qua lúc nào không hay. Quan trọng nhất là: Phải phát hiện cơn giận khi nó mới phát sinh,để không có những lời nói,những hành động làm tổn thương đối tượng. Khi cơn giận vẫn còn ,thì đừng nhìn đối tượng ,mà phải nhìn nơi khác ,hoặc là thong thả đi làm việc gì khác. Tập như vậy lâu ngày,rồi ta sẽ thấy: Có rất nhiều vấn đề ta không cần phải đối đáp ăn thua như ta vẫn tưởng . Mặt trời vẫn sáng,chim vẫn hót, hoa vẫn nở ,cuộc sống của ta vẫn bình thường,dù cho ta bỏ qua gần hết những đối đáp với người. Vậy thì tại sao phải nổi nóng,phải tranh cãi cho mệt người ?!
?