“Trong ngoài lặng lẽ chẳng vin đâu Sáng suốt hồn nhiên khỏi vọng cầu Buông hết một phen đừng luyến tiếc Mới hay ngay đó thấy Đạo mầu” Tri ân Thầy🙏🙏🙏 Cảm ơn admin đã đăng video này❤
Bài thơ thiền răn đời Người tầm thường mãi tìm điều phi thường, Mơ xa hoa, rực rỡ giữa đời sương. Chạy theo ảo ảnh, mãi không thỏa chí, Lạc lối tâm hồn, quên bước chân vương. Người sáng đạo nhìn đời bằng đôi mắt, Thấy diệu kỳ trong chiếc lá nhẹ bay. Tâm tĩnh lặng, sống hòa cùng hơi thở, Phi thường đâu xa, hiện hữu ngay đây. Bình minh hé, sắc nắng hồng rực rỡ, Giọt sương mai long lanh tựa ngọc ngà. Bát cơm trắng, tấm lòng người lao nhọc, Hạnh phúc nào hơn, chớ mãi xa hoa. Cuộc sống đẹp, khi tâm hồn an tịnh, Chẳng hơn thua, chẳng vọng tưởng xa vời. Hãy dừng lại, nhìn sâu vào thực tại, Thấy phi thường trong lặng lẽ đất trời.
Nếu chúng ta dùng từ " đang là " thì dòng năng lượng đang bị lấp lửng được duy trì theo dạng giữa dòng nửa sáng ở trên và nửa tối ở dưới, dạng này không phải là cân bằng âm dương mà là chưa sáng toàn phần. Phải dùng từ cho chính xác thì năng lượng kèm theo ngôn ngữ sẽ xác đáng để người nghe nhận ra đâu là trạng thái chính xác. Nếu dùng từ " tâm bình thường " thì xem như một cái tâm vẫn y như ngày nào. Xin phép Sư và mọi người cho con góp ý vài từ khiến cho người nghe sẽ thay đổi trạng thái năng lượng theo cách nhẹ nhàng và không tăm tối " Trong sáng tự nhiên hoàn toàn " . Chúng ta là những người tìm ra sự thật để sống vui vẻ và tốt hơn trong cộng đồng chứ không ai hơn ai , mong mọi người đừng chấp thủ.
Cái tâm bình thường của một lão xong chuyện nó khác cái tâm bình thường của người còn nhiều chuyện 🤣🤣🤣 Một cái trôi chảy, còn cái kia vướng lung tung 🤣🤣🤣
@LinhNguyenPhi-w9r Nhưng khi bạn dùng từ diễn thuyết phải thật tinh tế cho người nghe họ biết trạng thái đúng. Chứ ngày trước tui nghe tâm bình thường tự nhiên thấy nó cũ kỹ và nó không tươi sáng. Bạn thấy nó trôi đi thì bạn thì đã thâm nhập vào một bước, sao bạn không thấy nó nằm ở chỗ như nó và chỗ này bạn và nó đồng hiện rất vi tế, nếu bạn còn đựng lên điểm thấy nó trôi đi thì bạn đang là tấm chắn để phản chiếu. Trong khi mọi thứ đều được hiển bày cùng ánh sáng , nhưng bạn lại là nhân vật soi chiếu vật đối diện thì đồng nghĩa thức vẫn còn bản ngã để soi chiếu. Đức Phật bảo mọi thứ bình đẳng thì sao bạn lại có cái nhìn từ ta ra vật, ta là nhân vật chứng kiến để thấy có cái lướt qua trong vọng tưởng. Nếu một người chạy ngang mắt bạn thì bạn có cần thấy thì mới có người chạy ngang? Nếu bạn không nhìn thấy thì chắc có người không chạy? Cái ngã cuối cùng nhất là cái thứ người ta tưởng không nhìn thấy là không có ngã. Học sơ sơ thì không thấy chứ nếu bạn nhìn kỹ dù là siêu vi tế thì nó vẫn nặng như cái núi chình ình.
@@DoiGia-ud4gs ai trong hóc thì hiểu thằng trong kẹt thui 🤣🤣🤣, còn dùng từ gì không quan trọng lắm vì có người họ hiểu nếu gặp cái kiểu này và cũng có người đọc kiểu này không thông nhưng lại thông ở cách diễn giải khác 🤭
Cái lão Đạo Nguyên Hi Huyền ôm một đống công án Lâm Tế nhiều cái rõ ràng sáng sủa như ban ngày mà có xong đâu 🤣🤣🤣 đến khi gặp lão Như Tịnh bảo: quên hết thân, tâm mới...Ồ thế à 🤭🤭🤭
@@LinhNguyenPhi-w9r Bạn thử cầm một vật nặng trên tay mà trọng lượng nặng nó ở chính nó mà hiển hiện chứ không phải cái gì trong bạn biết nó nặng thì bạn sẽ biết tui nói gì. Bạn học Phật thì đừng nên dựng lên một vạch đích để kết thúc thì đó là chấp Pháp. Pháp bạn đang nói là bạn biết và cái bị biết. Giai đoạn đó bạn còn ý để biết nó xuất hiện. Một con số 10 bởi 10 con số 1 riêng lẽ.
Nam mô bổn sư thích ca mâu ni Phật _()_ con đảnh lễ sư ông với lòng tôn kính tuyệt đối _()_
Biết ơn kênh❤❤❤
“Trong ngoài lặng lẽ chẳng vin đâu
Sáng suốt hồn nhiên khỏi vọng cầu
Buông hết một phen đừng luyến tiếc
Mới hay ngay đó thấy Đạo mầu”
Tri ân Thầy🙏🙏🙏
Cảm ơn admin đã đăng video này❤
Nam mô bổn sư thích ca mâu Ni Phật mong thầy màu bước vào con đường đạo
Nam Mo Bon Su Thich Ca Mau Ni Phat
Con kính tri ân Sư tận tình giảng dạy cho chúng con
🙏🙏🙏
Nam mô bổn sư thích ca mâu Ni Phật nam mô a Di Đà Phật ❤❤❤,con tạ ơn sư ông ❤❤❤
nam mô bổn sư thích ca mâu Ni Phật .con kính biết ơn ngài biết ơn tất cả bậc giác ngộ và tất cả lời chỉ dạy 🙏🙏🙏
😂
Bài thơ thiền răn đời
Người tầm thường mãi tìm điều phi thường,
Mơ xa hoa, rực rỡ giữa đời sương.
Chạy theo ảo ảnh, mãi không thỏa chí,
Lạc lối tâm hồn, quên bước chân vương.
Người sáng đạo nhìn đời bằng đôi mắt,
Thấy diệu kỳ trong chiếc lá nhẹ bay.
Tâm tĩnh lặng, sống hòa cùng hơi thở,
Phi thường đâu xa, hiện hữu ngay đây.
Bình minh hé, sắc nắng hồng rực rỡ,
Giọt sương mai long lanh tựa ngọc ngà.
Bát cơm trắng, tấm lòng người lao nhọc,
Hạnh phúc nào hơn, chớ mãi xa hoa.
Cuộc sống đẹp, khi tâm hồn an tịnh,
Chẳng hơn thua, chẳng vọng tưởng xa vời.
Hãy dừng lại, nhìn sâu vào thực tại,
Thấy phi thường trong lặng lẽ đất trời.
Vất vả tìm huyền
Trong đống rác rưởi
Dã tràng se cát
Đời uổng công toi!
🤣🤣🤣🤣🤣
🙏🙏🙏
🙏🙏🙏 mô phật đảnh lễ thầy ạ
🙏🙏🙏❤❤❤🎉🎉🎉
🙏🏻🙏🏻🙏🏻
Nếu chúng ta dùng từ " đang là " thì dòng năng lượng đang bị lấp lửng được duy trì theo dạng giữa dòng nửa sáng ở trên và nửa tối ở dưới, dạng này không phải là cân bằng âm dương mà là chưa sáng toàn phần. Phải dùng từ cho chính xác thì năng lượng kèm theo ngôn ngữ sẽ xác đáng để người nghe nhận ra đâu là trạng thái chính xác. Nếu dùng từ " tâm bình thường " thì xem như một cái tâm vẫn y như ngày nào. Xin phép Sư và mọi người cho con góp ý vài từ khiến cho người nghe sẽ thay đổi trạng thái năng lượng theo cách nhẹ nhàng và không tăm tối " Trong sáng tự nhiên hoàn toàn " . Chúng ta là những người tìm ra sự thật để sống vui vẻ và tốt hơn trong cộng đồng chứ không ai hơn ai , mong mọi người đừng chấp thủ.
Cái tâm bình thường của một lão xong chuyện nó khác cái tâm bình thường của người còn nhiều chuyện 🤣🤣🤣
Một cái trôi chảy, còn cái kia vướng lung tung 🤣🤣🤣
@LinhNguyenPhi-w9r Nhưng khi bạn dùng từ diễn thuyết phải thật tinh tế cho người nghe họ biết trạng thái đúng. Chứ ngày trước tui nghe tâm bình thường tự nhiên thấy nó cũ kỹ và nó không tươi sáng. Bạn thấy nó trôi đi thì bạn thì đã thâm nhập vào một bước, sao bạn không thấy nó nằm ở chỗ như nó và chỗ này bạn và nó đồng hiện rất vi tế, nếu bạn còn đựng lên điểm thấy nó trôi đi thì bạn đang là tấm chắn để phản chiếu. Trong khi mọi thứ đều được hiển bày cùng ánh sáng , nhưng bạn lại là nhân vật soi chiếu vật đối diện thì đồng nghĩa thức vẫn còn bản ngã để soi chiếu. Đức Phật bảo mọi thứ bình đẳng thì sao bạn lại có cái nhìn từ ta ra vật, ta là nhân vật chứng kiến để thấy có cái lướt qua trong vọng tưởng. Nếu một người chạy ngang mắt bạn thì bạn có cần thấy thì mới có người chạy ngang? Nếu bạn không nhìn thấy thì chắc có người không chạy? Cái ngã cuối cùng nhất là cái thứ người ta tưởng không nhìn thấy là không có ngã. Học sơ sơ thì không thấy chứ nếu bạn nhìn kỹ dù là siêu vi tế thì nó vẫn nặng như cái núi chình ình.
@@DoiGia-ud4gs ai trong hóc thì hiểu thằng trong kẹt thui 🤣🤣🤣, còn dùng từ gì không quan trọng lắm vì có người họ hiểu nếu gặp cái kiểu này và cũng có người đọc kiểu này không thông nhưng lại thông ở cách diễn giải khác 🤭
Cái lão Đạo Nguyên Hi Huyền ôm một đống công án Lâm Tế nhiều cái rõ ràng sáng sủa như ban ngày mà có xong đâu 🤣🤣🤣 đến khi gặp lão Như Tịnh bảo: quên hết thân, tâm mới...Ồ thế à 🤭🤭🤭
@@LinhNguyenPhi-w9r Bạn thử cầm một vật nặng trên tay mà trọng lượng nặng nó ở chính nó mà hiển hiện chứ không phải cái gì trong bạn biết nó nặng thì bạn sẽ biết tui nói gì. Bạn học Phật thì đừng nên dựng lên một vạch đích để kết thúc thì đó là chấp Pháp. Pháp bạn đang nói là bạn biết và cái bị biết. Giai đoạn đó bạn còn ý để biết nó xuất hiện. Một con số 10 bởi 10 con số 1 riêng lẽ.
🙏🙏🙏🪷🪷🪷🪷🪷
Nam mô a di đà phật . NAM mô sư ông Thích Viên Minh bồ tát.